Chủ Mẫu Cao Môn Xuyên Thành Nữ Phụ Hào Môn
Chương 41:
Cố Tranh
24/10/2022
Đột nhiên cô ta ý thức được, nếu Yến Triều thật sự chết ở bên ngoài, vậy Cố Tuyết Nghi sẽ được chia cho một khoản tài sản khổng lồ như thế nào?
Thoáng cái cảm giác ưu việt của cô ta khi ở trước mặt Cố Tuyết Nghi liền không còn sót lại chút gì.
Mà lúc này, Cố Tuyết Nghi cũng chậm rãi duỗi thắt lưng.
Tự nhiên có một cỗ khí chất biếng nhác của mỹ nhân.
Ngay cả vẻ đẹp cũng đẹp hơn bao giờ hết.
Hạ phu nhân ghen tị cắn răng.
"Tôi đã mua xong, hình như hôm nay Hạ phu nhân cũng không mua được cái gì?"
"Rất nhiều hàng để lại cho tôi cô đều đã mua, tôi còn có thể mua gì nữa?" Hạ phu nhân cứng mặt tươi cười.
"Vậy thật sự là cảm ơn Hạ phu nhân."
“...... Không cần cảm ơn.”
"Vậy tôi đây về trước. Hôm nay Tứ thiếu nhà chúng tôi muốn về nhà ăn cơm." Cố Tuyết Nghi đứng dậy, bảo vệ sĩ xách đồ lên.
Còn có rất nhiều đồ không có sẵn, phải chờ mấy hôm nữa cửa hàng sẽ giao hàng tận nhà.
Cố Tuyết Nghi nói đi là đi, không còn một chút luyến tiếc như trước.
Trước kia đều là Hạ phu nhân đi trước một bước, nguyên chủ bị bỏ lại, trở về cũng đều một mình thầm hận, hận chính mình không lăn lộn vào vòng giao tiếp của Hạ phu nhân.
Hạ phu nhân đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời thật sự không thể nói rõ đáy lòng mình là tư vị gì.
Cố Tuyết Nghi trở về nhà.
Nữ giúp việc yếu ớt nói: "Tứ thiếu nói .. Nói tối nay cậu ấy sẽ đi chơi với bạn nên không về nhà.”
Cố Tuyết Nghi vươn tay: "Đưa điện thoại cho tôi."
Người giúp việc vội vàng đưa điện thoại cho cô.
Trong trường học.
Yến Văn Bách nhìn chằm chằm cái hộp giữ nhiệt kia.
Muốn nói Cố Tuyết Nghi diễn trò, nhưng ngày nào cũng làm như vậy sao?
Lúc này bên cạnh còn có người ngồi xuống, vỗ vỗ vai cậu ta, nói: "Người trong nhà Tứ thiếu thật tốt, mỗi ngày đều đưa đồ ăn. Mặc dù món ăn này không đắt tiền, nhưng mỗi ngày đều có người nhớ đến cậu, quan tâm đến cậu ... Loại tư vị này, so với cái gì cũng đáng giá hơn.”
Người nọ nói xong, mặt lộ ra vẻ ảm đạm: "Nào giống ba mẹ tôi, hiện tại tôi đã lớn hơn bao nhiêu, bọn họ đều đặc biệt không rõ ràng lắm. Một người thì ngâm mình cả ngày trong công ty, một người thì suốt ngày đi du lịch trên khắp đất nước ... Mẹ nó.”
“...... Không nói nữa, có muốn lên lớp môn tiếp theo không? Bên kia gọi cho chúng ta qua sớm." Lại một giọng nói xen vào.
Yến Văn Bách chậm rãi thu lại ánh mắt.
Đúng vậy.
Hộp giữ nhiệt không đáng giá, đồ ăn bên trong do đầu bếp chuyên môn nấu cũng không đáng giá.
Nhưng loại tư vị có người nhớ đến này ... Từ nhỏ đến lớn cậu ta cũng chưa từng nếm được, có lẽ là thứ còn khó có được hơn so với một mỏ dầu thô… Yến Văn Bách lên tiếng: "Không lên, đi..."
Chưa dứt lời, điện thoại di động đã reo.
Yến Văn Bách nhận điện thoại: "Không phải nói là không về sao?"
"Buổi tối cậu đi đâu chơi?" Giọng nói lạnh lùng dễ nghe của Cố Tuyết Nghi từ đầu dây bên kia truyền ra.
Yến Văn Bách theo bản năng cứng đờ cả người, thế nhưng quên trả lời.
"Có vui không? Không bằng dẫn tôi cùng nhau đi chơi đùa?"
Vốn dĩ cậu ta cũng chỉ là đi góp vui.
Một đám phú nhị đại mời người mẫu cao cấp chơi trò chơi ... Có thể có cái gì thú vị đây?
Trong đầu Yến Văn Bách chỉ phác họa một chút hình ảnh Cố Tuyết Nghi đi tới hiện trường, trong đầu liền ong ong.
Vội kêu lên: "Không vui, đừng đến. Tan học tôi sẽ về.”
Chờ cho đến khi cậu ta cúp máy.
Mọi người ở một bên đều kinh hãi.
"Tứ thiếu, cậu không đi?"
"Đi cái rắm."
......
Đoàn làm phim.
Tưởng Mộng thấp thỏm bất an lướt lại tin tức một lần. Rất tốt, tất cả đều lên hot search thứ ba...
Cô ta có thể, chắc chắn có thể vượt qua được cuộc khủng hoảng này.
Sau 5 phút.
Tưởng Mộng lại lướt tin tức một lần nữa.
Mà lần này, cô ta đã bị ép đến vị trí thứ tư.
Tưởng Mộng tập trung nhìn, hot search thứ ba —— "Yến phu nhân xuất hiện kinh diễm, quét sạch hàng hóa trong trung tâm thương mại”
Lại xem hot search thứ hai —— "Có lẽ Yến Triều đã bình an trở về?”
Lại xem hot search số 1 — "Danh sách khách mời bữa tiệc ngày 17 của Yến gia làm chấn động”
Đi vào một chút, tất cả bình luận đều là: 【Mẹ nó, ngồi ăn dưa của giới hào môn! 】
【Tôi tới, tôi tới, tôi muốn nhìn xem sinh hoạt của kẻ có tiền là như thế nào...】
【Đây chính là vị Yến phu nhân bị Tưởng Mộng đè đầu? Mẹ kiếp! Đại mỹ nhân! 】
Hai mắt Tưởng Mộng tối sầm lại.
Cô ta bỏ ra một số tiền lớn mời thủy quân để mua vị trí hấp dẫn lưu lượng, cuối cùng toàn bộ đều làm đệm cho Cố Tuyết Nghi!
Thoáng cái cảm giác ưu việt của cô ta khi ở trước mặt Cố Tuyết Nghi liền không còn sót lại chút gì.
Mà lúc này, Cố Tuyết Nghi cũng chậm rãi duỗi thắt lưng.
Tự nhiên có một cỗ khí chất biếng nhác của mỹ nhân.
Ngay cả vẻ đẹp cũng đẹp hơn bao giờ hết.
Hạ phu nhân ghen tị cắn răng.
"Tôi đã mua xong, hình như hôm nay Hạ phu nhân cũng không mua được cái gì?"
"Rất nhiều hàng để lại cho tôi cô đều đã mua, tôi còn có thể mua gì nữa?" Hạ phu nhân cứng mặt tươi cười.
"Vậy thật sự là cảm ơn Hạ phu nhân."
“...... Không cần cảm ơn.”
"Vậy tôi đây về trước. Hôm nay Tứ thiếu nhà chúng tôi muốn về nhà ăn cơm." Cố Tuyết Nghi đứng dậy, bảo vệ sĩ xách đồ lên.
Còn có rất nhiều đồ không có sẵn, phải chờ mấy hôm nữa cửa hàng sẽ giao hàng tận nhà.
Cố Tuyết Nghi nói đi là đi, không còn một chút luyến tiếc như trước.
Trước kia đều là Hạ phu nhân đi trước một bước, nguyên chủ bị bỏ lại, trở về cũng đều một mình thầm hận, hận chính mình không lăn lộn vào vòng giao tiếp của Hạ phu nhân.
Hạ phu nhân đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời thật sự không thể nói rõ đáy lòng mình là tư vị gì.
Cố Tuyết Nghi trở về nhà.
Nữ giúp việc yếu ớt nói: "Tứ thiếu nói .. Nói tối nay cậu ấy sẽ đi chơi với bạn nên không về nhà.”
Cố Tuyết Nghi vươn tay: "Đưa điện thoại cho tôi."
Người giúp việc vội vàng đưa điện thoại cho cô.
Trong trường học.
Yến Văn Bách nhìn chằm chằm cái hộp giữ nhiệt kia.
Muốn nói Cố Tuyết Nghi diễn trò, nhưng ngày nào cũng làm như vậy sao?
Lúc này bên cạnh còn có người ngồi xuống, vỗ vỗ vai cậu ta, nói: "Người trong nhà Tứ thiếu thật tốt, mỗi ngày đều đưa đồ ăn. Mặc dù món ăn này không đắt tiền, nhưng mỗi ngày đều có người nhớ đến cậu, quan tâm đến cậu ... Loại tư vị này, so với cái gì cũng đáng giá hơn.”
Người nọ nói xong, mặt lộ ra vẻ ảm đạm: "Nào giống ba mẹ tôi, hiện tại tôi đã lớn hơn bao nhiêu, bọn họ đều đặc biệt không rõ ràng lắm. Một người thì ngâm mình cả ngày trong công ty, một người thì suốt ngày đi du lịch trên khắp đất nước ... Mẹ nó.”
“...... Không nói nữa, có muốn lên lớp môn tiếp theo không? Bên kia gọi cho chúng ta qua sớm." Lại một giọng nói xen vào.
Yến Văn Bách chậm rãi thu lại ánh mắt.
Đúng vậy.
Hộp giữ nhiệt không đáng giá, đồ ăn bên trong do đầu bếp chuyên môn nấu cũng không đáng giá.
Nhưng loại tư vị có người nhớ đến này ... Từ nhỏ đến lớn cậu ta cũng chưa từng nếm được, có lẽ là thứ còn khó có được hơn so với một mỏ dầu thô… Yến Văn Bách lên tiếng: "Không lên, đi..."
Chưa dứt lời, điện thoại di động đã reo.
Yến Văn Bách nhận điện thoại: "Không phải nói là không về sao?"
"Buổi tối cậu đi đâu chơi?" Giọng nói lạnh lùng dễ nghe của Cố Tuyết Nghi từ đầu dây bên kia truyền ra.
Yến Văn Bách theo bản năng cứng đờ cả người, thế nhưng quên trả lời.
"Có vui không? Không bằng dẫn tôi cùng nhau đi chơi đùa?"
Vốn dĩ cậu ta cũng chỉ là đi góp vui.
Một đám phú nhị đại mời người mẫu cao cấp chơi trò chơi ... Có thể có cái gì thú vị đây?
Trong đầu Yến Văn Bách chỉ phác họa một chút hình ảnh Cố Tuyết Nghi đi tới hiện trường, trong đầu liền ong ong.
Vội kêu lên: "Không vui, đừng đến. Tan học tôi sẽ về.”
Chờ cho đến khi cậu ta cúp máy.
Mọi người ở một bên đều kinh hãi.
"Tứ thiếu, cậu không đi?"
"Đi cái rắm."
......
Đoàn làm phim.
Tưởng Mộng thấp thỏm bất an lướt lại tin tức một lần. Rất tốt, tất cả đều lên hot search thứ ba...
Cô ta có thể, chắc chắn có thể vượt qua được cuộc khủng hoảng này.
Sau 5 phút.
Tưởng Mộng lại lướt tin tức một lần nữa.
Mà lần này, cô ta đã bị ép đến vị trí thứ tư.
Tưởng Mộng tập trung nhìn, hot search thứ ba —— "Yến phu nhân xuất hiện kinh diễm, quét sạch hàng hóa trong trung tâm thương mại”
Lại xem hot search thứ hai —— "Có lẽ Yến Triều đã bình an trở về?”
Lại xem hot search số 1 — "Danh sách khách mời bữa tiệc ngày 17 của Yến gia làm chấn động”
Đi vào một chút, tất cả bình luận đều là: 【Mẹ nó, ngồi ăn dưa của giới hào môn! 】
【Tôi tới, tôi tới, tôi muốn nhìn xem sinh hoạt của kẻ có tiền là như thế nào...】
【Đây chính là vị Yến phu nhân bị Tưởng Mộng đè đầu? Mẹ kiếp! Đại mỹ nhân! 】
Hai mắt Tưởng Mộng tối sầm lại.
Cô ta bỏ ra một số tiền lớn mời thủy quân để mua vị trí hấp dẫn lưu lượng, cuối cùng toàn bộ đều làm đệm cho Cố Tuyết Nghi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.