Chủ Mẫu Cao Môn Xuyên Thành Nữ Phụ Hào Môn
Chương 40:
Cố Tranh
24/10/2022
Lúc này Hạ phu nhân lại không khinh bỉ Cố Tuyết Nghi, ngược lại trên mặt dâng lên chút thương hại ưu việt: "Tin tức lan tràn khắp nơi, đều nói Tưởng Mộng mang thai đứa bé của Yến tiên sinh. Là thật hay giả?”
"Giả." Cố Tuyết Nghi dứt khoát lưu loát nói.
Làm sao Hạ phu nhân chịu tin? Trong lòng tự nhủ, Cố Tuyết Nghi muốn mặt mũi cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.
Nhất định là lúc này đang nói dối.
"Không phải là muốn đi đến cửa hàng Gucci sao?" Cố Tuyết Nghi chuyển đề tài đi.
Hạ phu nhân chạy theo, gật gật đầu: "Đi.”
…
Trên một mảnh đất nào đó ở châu Phi.
Lần này lại thay đổi một chỗ khác.
Ánh sáng rực rỡ hơn nhiều.
Chỉ là điện thoại di động vẫn tùy ý đặt trên bàn.
Mặc dù tín hiệu yếu nhưng việc nhận tin nhắn văn bản không ảnh hưởng chút nào. Dù sao cơ sở hạ tầng của Hoa Quốc chạy rất xa. Cho dù là một địa phương như nơi này nhưng vẫn lắp đặt một tòa tháp tín hiệu.
Màn hình điện thoại di động sáng lên một lần nữa.
"Số đuôi của bạn * *** thẻ ngày 15 tháng 10 lúc 14:11 thanh toán nhanh chóng chi phí 230.000.00 nhân dân tệ ..."
"Số đuôi của bạn **** thẻ ngày 15 tháng 10 lúc 14:12 thanh toán nhanh chóng chi phí 110.000.00 nhân dân tệ ..."
“...... Thanh toán nhanh chóng chi phí 410.000.00 nhân dân tệ.”
Đây thật sự không phải là đánh cắp sao? Mấy người nhìn chằm chằm màn hình, hai mặt nhìn nhau.
Người đàn ông trẻ tuổi ngồi dựa vào gò đất, nhưng thân hình vẫn cao ngất như trước, khí chất xuất trần, hơi rũ mắt xuống, đem tin nhắn trên màn hình điện thoại di động nhìn vào đáy mắt.
"Là Cố Tuyết Nghi." Người đàn ông nhẹ nhàng mở môi, giọng nói trầm thấp dễ nghe.
"Phu nhân?" Mấy người thầm nghĩ, thật sự là biết tiêu tiền.
Người đàn ông không cảm thấy kỳ lạ.
Lúc này mới giống Cố Tuyết Nghi bình thường.
Vẻ mặt người đàn ông lãnh đạm, không chút bị ảnh hưởng, rất nhanh đã dời đề tài: "Kaza cách nơi này còn bao xa?"
Nhưng lúc này trong cửa tiệm, Hạ phu nhân đều ngây ngẩn cả người.
Cô ta biết Cố Tuyết Nghi quẹt thẻ phụ của Yến Triều.
Yến Triều không có một chút tình cảm nào đáng nói đối với Cố Tuyết Nghi, Cố Tuyết Nghi vấp phải trắc trở ở khắp nơi, vừa châm lửa, cô lập tức phải quét hàng. Nhưng cho dù quét hàng thì cũng chỉ có mấy vạn. Dù sao cũng là đi ra từ một cánh cửa nhỏ như Cố gia, nhát gan, sợ tiêu nhiều, thật chọc giận Yến Triều nên cũng chỉ dám trút giận như vậy.
Nhưng hôm nay thì sao...
Hạ phu nhân nhìn đến run sợ.
Chiếu theo phương pháp tiêu tiền như vậy... Chỉ hơn mười phút đã tiêu hết mấy trăm vạn, mấy giờ nữa, còn không phải là ngàn vạn sao?
Hạ phu nhân tự xưng là phá của, nhưng dù sao tiền lưu thông trong tay cũng có hạn, cô ta cũng chỉ là thường xuyên đi mua sắm, mà không phải mỗi ngày đều tiêu nhiều tiền như vậy.
Không phải là Cố Tuyết Nghi muốn làm Tưởng Mộng tức điên chứ?
"Hạ phu nhân còn đề cử gì nữa?" Cố Tuyết Nghi quay đầu hỏi.
Cổ họng Hạ phu nhân nghẹn một cái.
Nhân viên của mấy cửa hàng khác cũng chú ý đến nơi này.
Ở nơi này, nếu như không phải là khách hàng VVVIP, chưa từng mua qua, cho dù người ta có hàng mới thì cũng không đưa cho. Cho dù móc ra một tấm thẻ rồi nói tôi có tiền, có thể mua tất cả thì nhân viên bán hàng cũng không thèm để ý tới.
Tình cờ Hạ phu nhân lại thuộc loại khách hàng VVVIP.
Những thương hiệu xa xỉ kia có hàng mới gì, đều sẽ để lại cho cô ta. Nhưng cũng có lúc Hạ phu nhân lấy trứng chọi đá, không phải là lúc nào cũng có thể mua.
Hôm nay Cố Tuyết Nghi dựa vào mặt mũi của Hạ phu nhân, mới có thể khiến cho nhân viên bán hàng lấy ra hàng hóa mới..
Thoạt nhìn cũng không phải là quá đắt tiền.
Cái túi đắt nhất cũng chỉ có 40 vạn.
Nhưng cô muốn mua tất cả?
Hạ phu nhân nhìn mà có chút hụt hẫng, giống như vị trí như thường ngày của bọn họ đã bọ đã bị đảo ngược lại.
Cô ta có tư cách lấy hàng, đáng lẽ cô ta nên cao cao tại thượng.
Nhưng hôm nay nhìn thế nào cũng giống như cô ta là tiểu nha hoàn mở đường xách túi cho Cố Tuyết Nghi ... Cố Tuyết Nghi lại trở thành phu nhân hào môn, chỉ việc ra tay quẹt thẻ.
"Có, còn có, còn có mấy cửa hàng đặc biệt muốn đi." Hạ phu nhân cắn răng.
Cô ta muốn nhìn hôm nay lá gan của Cố Tuyết Nghi lớn bao nhiêu, dám quẹt đi bao nhiêu tiền của Yến Triều!
Cố Tuyết Nghi gật đầu: "Vậy thì đi thôi."
Cố Tuyết Nghi mua đồ rất nhanh, thậm chí cô cũng không nhìn kỹ, ngay cả mặc thử khoa tay múa chân một chút xem có hợp hay không, có đẹp hay không cũng lười đi làm.
Chớp mắt, nửa giờ trôi qua.
Lại là mấy trăm vạn.
Khóe miệng Hạ phu nhân giật giật.
"Giả." Cố Tuyết Nghi dứt khoát lưu loát nói.
Làm sao Hạ phu nhân chịu tin? Trong lòng tự nhủ, Cố Tuyết Nghi muốn mặt mũi cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.
Nhất định là lúc này đang nói dối.
"Không phải là muốn đi đến cửa hàng Gucci sao?" Cố Tuyết Nghi chuyển đề tài đi.
Hạ phu nhân chạy theo, gật gật đầu: "Đi.”
…
Trên một mảnh đất nào đó ở châu Phi.
Lần này lại thay đổi một chỗ khác.
Ánh sáng rực rỡ hơn nhiều.
Chỉ là điện thoại di động vẫn tùy ý đặt trên bàn.
Mặc dù tín hiệu yếu nhưng việc nhận tin nhắn văn bản không ảnh hưởng chút nào. Dù sao cơ sở hạ tầng của Hoa Quốc chạy rất xa. Cho dù là một địa phương như nơi này nhưng vẫn lắp đặt một tòa tháp tín hiệu.
Màn hình điện thoại di động sáng lên một lần nữa.
"Số đuôi của bạn * *** thẻ ngày 15 tháng 10 lúc 14:11 thanh toán nhanh chóng chi phí 230.000.00 nhân dân tệ ..."
"Số đuôi của bạn **** thẻ ngày 15 tháng 10 lúc 14:12 thanh toán nhanh chóng chi phí 110.000.00 nhân dân tệ ..."
“...... Thanh toán nhanh chóng chi phí 410.000.00 nhân dân tệ.”
Đây thật sự không phải là đánh cắp sao? Mấy người nhìn chằm chằm màn hình, hai mặt nhìn nhau.
Người đàn ông trẻ tuổi ngồi dựa vào gò đất, nhưng thân hình vẫn cao ngất như trước, khí chất xuất trần, hơi rũ mắt xuống, đem tin nhắn trên màn hình điện thoại di động nhìn vào đáy mắt.
"Là Cố Tuyết Nghi." Người đàn ông nhẹ nhàng mở môi, giọng nói trầm thấp dễ nghe.
"Phu nhân?" Mấy người thầm nghĩ, thật sự là biết tiêu tiền.
Người đàn ông không cảm thấy kỳ lạ.
Lúc này mới giống Cố Tuyết Nghi bình thường.
Vẻ mặt người đàn ông lãnh đạm, không chút bị ảnh hưởng, rất nhanh đã dời đề tài: "Kaza cách nơi này còn bao xa?"
Nhưng lúc này trong cửa tiệm, Hạ phu nhân đều ngây ngẩn cả người.
Cô ta biết Cố Tuyết Nghi quẹt thẻ phụ của Yến Triều.
Yến Triều không có một chút tình cảm nào đáng nói đối với Cố Tuyết Nghi, Cố Tuyết Nghi vấp phải trắc trở ở khắp nơi, vừa châm lửa, cô lập tức phải quét hàng. Nhưng cho dù quét hàng thì cũng chỉ có mấy vạn. Dù sao cũng là đi ra từ một cánh cửa nhỏ như Cố gia, nhát gan, sợ tiêu nhiều, thật chọc giận Yến Triều nên cũng chỉ dám trút giận như vậy.
Nhưng hôm nay thì sao...
Hạ phu nhân nhìn đến run sợ.
Chiếu theo phương pháp tiêu tiền như vậy... Chỉ hơn mười phút đã tiêu hết mấy trăm vạn, mấy giờ nữa, còn không phải là ngàn vạn sao?
Hạ phu nhân tự xưng là phá của, nhưng dù sao tiền lưu thông trong tay cũng có hạn, cô ta cũng chỉ là thường xuyên đi mua sắm, mà không phải mỗi ngày đều tiêu nhiều tiền như vậy.
Không phải là Cố Tuyết Nghi muốn làm Tưởng Mộng tức điên chứ?
"Hạ phu nhân còn đề cử gì nữa?" Cố Tuyết Nghi quay đầu hỏi.
Cổ họng Hạ phu nhân nghẹn một cái.
Nhân viên của mấy cửa hàng khác cũng chú ý đến nơi này.
Ở nơi này, nếu như không phải là khách hàng VVVIP, chưa từng mua qua, cho dù người ta có hàng mới thì cũng không đưa cho. Cho dù móc ra một tấm thẻ rồi nói tôi có tiền, có thể mua tất cả thì nhân viên bán hàng cũng không thèm để ý tới.
Tình cờ Hạ phu nhân lại thuộc loại khách hàng VVVIP.
Những thương hiệu xa xỉ kia có hàng mới gì, đều sẽ để lại cho cô ta. Nhưng cũng có lúc Hạ phu nhân lấy trứng chọi đá, không phải là lúc nào cũng có thể mua.
Hôm nay Cố Tuyết Nghi dựa vào mặt mũi của Hạ phu nhân, mới có thể khiến cho nhân viên bán hàng lấy ra hàng hóa mới..
Thoạt nhìn cũng không phải là quá đắt tiền.
Cái túi đắt nhất cũng chỉ có 40 vạn.
Nhưng cô muốn mua tất cả?
Hạ phu nhân nhìn mà có chút hụt hẫng, giống như vị trí như thường ngày của bọn họ đã bọ đã bị đảo ngược lại.
Cô ta có tư cách lấy hàng, đáng lẽ cô ta nên cao cao tại thượng.
Nhưng hôm nay nhìn thế nào cũng giống như cô ta là tiểu nha hoàn mở đường xách túi cho Cố Tuyết Nghi ... Cố Tuyết Nghi lại trở thành phu nhân hào môn, chỉ việc ra tay quẹt thẻ.
"Có, còn có, còn có mấy cửa hàng đặc biệt muốn đi." Hạ phu nhân cắn răng.
Cô ta muốn nhìn hôm nay lá gan của Cố Tuyết Nghi lớn bao nhiêu, dám quẹt đi bao nhiêu tiền của Yến Triều!
Cố Tuyết Nghi gật đầu: "Vậy thì đi thôi."
Cố Tuyết Nghi mua đồ rất nhanh, thậm chí cô cũng không nhìn kỹ, ngay cả mặc thử khoa tay múa chân một chút xem có hợp hay không, có đẹp hay không cũng lười đi làm.
Chớp mắt, nửa giờ trôi qua.
Lại là mấy trăm vạn.
Khóe miệng Hạ phu nhân giật giật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.