Chương 12: Cái này gọi là hôn môi
Tửu Tâm Tiểu Viên Tử
06/07/2023
Cảnh Thần hôn vô cùng thô bạo, điên cuồng gặm nhắm môi của Phiên Tuyết
cho đến khi phát hiện Phiên Tuyết sắp không thể thở được nữa anh mới
buông cậu ra.
- Cảnh Thần...
Trong đôi mắt màu hổ phách của Phiên Tuyết tràn ngập sự bối rối. Năng lượng cuồn cuộn trong thân thể cậu dần bình ổn lại nhưng miệng cậu sau khi bị Cảnh Thần gặm cắn lại đau, tim cũng đập nhanh hơn như một con chuột bị giam trong lồng đang dùng sức vùng vẫy để ra ngoài.
- Hửm?
Cảnh Thần tuy thả cậu ra nhưng khoảng cách hai người lúc này vẫn sát gần nhau khiến hơi thở của cậu phả trên mặt anh làm anh nóng bừng.
- Tại sao anh lại cắn tôi nha?
Phiên Tuyết lùi về phía sau, lo lắng hỏi. Cảnh Thần khẽ cười:
- Đồ ngốc, cái này gọi là hôn môi bởi vì tôi thích cậu nên mới làm như vậy, cậu không thích sao?
Phiên Tuyết nhìn môi Cảnh Thần cuối cùng cũng hiểu ra, cậu thích Cảnh Thần cho nên Cảnh Thần làm gì cậu đều thích, vì vậy Phiên Tuyết kiên định đáp lại:
- Thích.
Cảnh Thần bị dáng vẻ nghiêm túc của Phiên Tuyết chọc cười, bảo bối nhà anh thật là đáng yêu, anh định ôm Phiên Tuyết vào lòng lần nữa thì điện thoại lại vang lên. Là Quý An gọi tới thông báo bản mẫu nước của loại nước hoa mới đã được hoàn thành, nếu không có gì thay đổi thì đây chính là bản hoàn thiện để ra mắt, Đàm Úc* cùng một vài nhà điều chế nước hoa đang chờ anh đến, vì vậy anh cần phải đi đến công ty một chuyến.
*Giải thích một chút về cái tên Đàm Úc này, trong bản convert thì chỉ ghi mỗi từ "úc" nhưng bản tiếng Trung thì có ghi rõ họ tên của nhân vật này là "谈郁" mình tra từ điển thì từ đầu tiên có nghĩa là họ Đàm nên mình để Đàm Úc luôn, bạn nào biết tiếng Trung góp ý cho mình với nha.
Cảnh Thần cúp điện thoại rồi nhìn Phiên Tuyết:
- Tiêu Khả, bây giờ tôi đưa em về nhà được không? Tôi phải đến công ty giải quyết một số chuyện.
Phiên Tuyết trầm tư một lúc, sau đó nghiêng đầu hỏi anh:
- Tôi đi đến công ty cùng anh được không? Tôi muốn cùng anh đi làm.
Phiên Tuyết biết Cảnh Thần là một người cuồng làm việc, trước đây anh ấy chưa bao giờ ở bên cậu lâu như bây giờ, vì vậy cậu phải nắm bắt cơ hội lần này mới được, cậu không muốn giống như trước đây chỉ có thể nhìn cửa đợi Cảnh Thần về nhà.
Cảnh Thần hơi ngạc nhiên, anh biết Tiêu Khả có thể điều chế nước hoa và anh cũng đánh giá cao tài năng của cậu nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến việc để Tiêu Khả làm việc cho mình, bởi vì anh cảm thấy Tiêu Khả điều chế nước hoa là cho anh. Tiêu Khả hoạt bát, năng động nhưng chỉ nhiệt tình với việc gì đó tầm ba phút rồi lại bị những điều mới mẻ khác thu hút đi, hoàn toàn không giống kiểu người sẽ tham gia nghiên cứu một vật nào đó, anh chỉ muốn cậu làm những gì mình thích. Xét cho cùng, Cảnh Thần không thiếu tiền, nước hoa chỉ là một phần trong mạng lưới kinh doanh khổng lồ của JS và Đàm Úc - giám đốc điều chế nước hoa của JS được đánh giá là người đứng đầu trong giới điều chế nước hoa, anh hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của cậu ta.
- Cảnh Thần, cho tôi đi theo đi mà.
Trong lúc Cảnh Thần còn đang do dự, Phiên Tuyết nắm lấy ngón tay trỏ của anh lắc lắc cầu xin.
- Được.
Cảnh Thần sủng nịch đồng ý. Đưa cậu đến công ty chơi cũng chẳng phải chuyện lớn gì, Cảnh Thần nhìn vẻ mặt ngoan của Phiên Tuyết thì chẳng còn lý do gì mà không đồng ý. Nửa tiếng sau, Cảnh Thần mang theo Phiên Tuyết cùng xuất hiện ở đại sảnh của trụ sở tổng bộ JS.
Trong phòng thí nghiệm nước hoa ở tầng 62, Đàm Ức đang háo hức chờ đợi, thỉnh thoảng còn nhìn ra cửa xem Cảnh Thần đã đến chưa. Tuy Đàm Úc đã nhiều lần giành huy chương vàng tại các cuộc thi về nước hoa khác nhau nhưng anh vẫn không hài lòng với chính mình, bởi vì nước hoa kinh điển nhất của JS - "Tình Yêu" là do Cảnh Thần điều chế, sau đó công ty lại phát triển thêm mảng thời trang, Cảnh Thần hứng thú đối với việc thiết kế trang phục nên trở thành một nhà thiết kế, lúc này mới giao cho anh toàn quyền xử lí mảng nước hoa. Trong mắt của Đàm Úc, Cảnh Thần làm trong mảng tài chính hay bất động sản hay làm bất cứ việc gì, anh ấy vẫn sẽ thành công, Cảnh Thần đúng là một thiên tài. Cảnh Thần nhìn như tùy tiện làm những gì mình cảm thấy hứng thú nhưng anh có thể đạt đến đỉnh cao mà người khác khó lòng đuổi kịp. Vừa nãy Cảnh Thần nói rằng sẽ mang một thiên tài điều chế nước hoa đến công ty làm anh thực sự tò mò về người được Cảnh Thần gọi là thiên tài kia.
- Cảnh Thần...
Trong đôi mắt màu hổ phách của Phiên Tuyết tràn ngập sự bối rối. Năng lượng cuồn cuộn trong thân thể cậu dần bình ổn lại nhưng miệng cậu sau khi bị Cảnh Thần gặm cắn lại đau, tim cũng đập nhanh hơn như một con chuột bị giam trong lồng đang dùng sức vùng vẫy để ra ngoài.
- Hửm?
Cảnh Thần tuy thả cậu ra nhưng khoảng cách hai người lúc này vẫn sát gần nhau khiến hơi thở của cậu phả trên mặt anh làm anh nóng bừng.
- Tại sao anh lại cắn tôi nha?
Phiên Tuyết lùi về phía sau, lo lắng hỏi. Cảnh Thần khẽ cười:
- Đồ ngốc, cái này gọi là hôn môi bởi vì tôi thích cậu nên mới làm như vậy, cậu không thích sao?
Phiên Tuyết nhìn môi Cảnh Thần cuối cùng cũng hiểu ra, cậu thích Cảnh Thần cho nên Cảnh Thần làm gì cậu đều thích, vì vậy Phiên Tuyết kiên định đáp lại:
- Thích.
Cảnh Thần bị dáng vẻ nghiêm túc của Phiên Tuyết chọc cười, bảo bối nhà anh thật là đáng yêu, anh định ôm Phiên Tuyết vào lòng lần nữa thì điện thoại lại vang lên. Là Quý An gọi tới thông báo bản mẫu nước của loại nước hoa mới đã được hoàn thành, nếu không có gì thay đổi thì đây chính là bản hoàn thiện để ra mắt, Đàm Úc* cùng một vài nhà điều chế nước hoa đang chờ anh đến, vì vậy anh cần phải đi đến công ty một chuyến.
*Giải thích một chút về cái tên Đàm Úc này, trong bản convert thì chỉ ghi mỗi từ "úc" nhưng bản tiếng Trung thì có ghi rõ họ tên của nhân vật này là "谈郁" mình tra từ điển thì từ đầu tiên có nghĩa là họ Đàm nên mình để Đàm Úc luôn, bạn nào biết tiếng Trung góp ý cho mình với nha.
Cảnh Thần cúp điện thoại rồi nhìn Phiên Tuyết:
- Tiêu Khả, bây giờ tôi đưa em về nhà được không? Tôi phải đến công ty giải quyết một số chuyện.
Phiên Tuyết trầm tư một lúc, sau đó nghiêng đầu hỏi anh:
- Tôi đi đến công ty cùng anh được không? Tôi muốn cùng anh đi làm.
Phiên Tuyết biết Cảnh Thần là một người cuồng làm việc, trước đây anh ấy chưa bao giờ ở bên cậu lâu như bây giờ, vì vậy cậu phải nắm bắt cơ hội lần này mới được, cậu không muốn giống như trước đây chỉ có thể nhìn cửa đợi Cảnh Thần về nhà.
Cảnh Thần hơi ngạc nhiên, anh biết Tiêu Khả có thể điều chế nước hoa và anh cũng đánh giá cao tài năng của cậu nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến việc để Tiêu Khả làm việc cho mình, bởi vì anh cảm thấy Tiêu Khả điều chế nước hoa là cho anh. Tiêu Khả hoạt bát, năng động nhưng chỉ nhiệt tình với việc gì đó tầm ba phút rồi lại bị những điều mới mẻ khác thu hút đi, hoàn toàn không giống kiểu người sẽ tham gia nghiên cứu một vật nào đó, anh chỉ muốn cậu làm những gì mình thích. Xét cho cùng, Cảnh Thần không thiếu tiền, nước hoa chỉ là một phần trong mạng lưới kinh doanh khổng lồ của JS và Đàm Úc - giám đốc điều chế nước hoa của JS được đánh giá là người đứng đầu trong giới điều chế nước hoa, anh hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của cậu ta.
- Cảnh Thần, cho tôi đi theo đi mà.
Trong lúc Cảnh Thần còn đang do dự, Phiên Tuyết nắm lấy ngón tay trỏ của anh lắc lắc cầu xin.
- Được.
Cảnh Thần sủng nịch đồng ý. Đưa cậu đến công ty chơi cũng chẳng phải chuyện lớn gì, Cảnh Thần nhìn vẻ mặt ngoan của Phiên Tuyết thì chẳng còn lý do gì mà không đồng ý. Nửa tiếng sau, Cảnh Thần mang theo Phiên Tuyết cùng xuất hiện ở đại sảnh của trụ sở tổng bộ JS.
Trong phòng thí nghiệm nước hoa ở tầng 62, Đàm Ức đang háo hức chờ đợi, thỉnh thoảng còn nhìn ra cửa xem Cảnh Thần đã đến chưa. Tuy Đàm Úc đã nhiều lần giành huy chương vàng tại các cuộc thi về nước hoa khác nhau nhưng anh vẫn không hài lòng với chính mình, bởi vì nước hoa kinh điển nhất của JS - "Tình Yêu" là do Cảnh Thần điều chế, sau đó công ty lại phát triển thêm mảng thời trang, Cảnh Thần hứng thú đối với việc thiết kế trang phục nên trở thành một nhà thiết kế, lúc này mới giao cho anh toàn quyền xử lí mảng nước hoa. Trong mắt của Đàm Úc, Cảnh Thần làm trong mảng tài chính hay bất động sản hay làm bất cứ việc gì, anh ấy vẫn sẽ thành công, Cảnh Thần đúng là một thiên tài. Cảnh Thần nhìn như tùy tiện làm những gì mình cảm thấy hứng thú nhưng anh có thể đạt đến đỉnh cao mà người khác khó lòng đuổi kịp. Vừa nãy Cảnh Thần nói rằng sẽ mang một thiên tài điều chế nước hoa đến công ty làm anh thực sự tò mò về người được Cảnh Thần gọi là thiên tài kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.