Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 48: Đánh Nhau (5)

Đại Hà Đông Lưu

10/05/2023

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trần Hướng Quyên cứ tưởng mẹ sẽ không đồng ý, dù sao kiếm điểm công quan trọng hơn, vì nó liên quan tới miếng ăn, không ngờ bà lại gật đầu đồng ý, hai đứa trẻ rất vui, bắt đầu chăm chỉ giúp đỡ anh. Nhà vệ sinh nhà tắm mới, chúng tôi tới đây!

Sức của ba người góp lại, nhất là Trần Kiến Quân lại rất khoẻ, thành quả làm việc một ngày cũng không phải là ít.

Thứ hai, lúc bọn trẻ đi học, Trần Kiến Quân đi theo để nhìn xem, tận mắt quan sát tình trạng của trường học bây giờ.

Mỗi lớp học đều khác nhau, ở một số lớp, giáo viên dạy ở trên bục giảng, học sinh nói chuyện ở dưới, thường xuyên có những lời lẽ không tôn trọng, giáo viên cũng làm như không thấy, có lớp thì giáo viên giảng bài theo sách giáo khoa, học sinh ở dưới cũng biết chừng mực, biết nói chuyện nhỏ lại, nhìn chung thì không khí cũng không căng thẳng lắm.

Anh quan sát lớp học của Trần Kiến Cường và Trần Hướng Quyên thật lâu, cũng còn may, ít nhất thì kỷ luật lớp học vẫn còn tốt, nhưng mà nhìn chung, giáo viên cũng không quản lý hết toàn bộ học sinh được, giáo viên thì máy móc dạy theo sách giáo khoa ở trên, nếu học sinh ở dưới muốn học thì sẽ nghiêm túc nghe giảng, không muốn thì ở trong một thế giới khác của riêng mình, không cần lo lắng liệu điều đó có ảnh hưởng tới người khác hay không.

Có tiếp thu được kiến thức hay không phụ thuộc vào ý thức tự giác của học sinh.

Trần Kiến Quân tìm hiệu trưởng để hỏi thăm tình hình.

Trận đánh nhau hai ngày trước cũng không phải tự nhiên mà có, có một giáo viên khá nghiêm khắc phê bình một sinh, nói cậu ta đi học không nghiêm túc nghe giảng bài, làm việc riêng và nói chuyện làm ảnh hưởng tới học sinh khác, sau đó học sinh đó nói tư tưởng của thầy giáo không chính xác, sự việc đó được bị làm quá lên, bây giờ giáo viên kia đã bị cho thôi việc.

Biết được kết quả này, Trần Kiến Quân im lặng một lúc, cuối cùng vẫn quyết định cho tụi nhỏ đi học, nói gì thì nói vẫn cần một tấm bằng cấp hai, chuyện này cũng không nghiêm trọng đến mức phải cho nghỉ học.

Sau đó anh thuận đường ghé qua bưu điện, gửi bức thư báo tình trạng gần đây của Hứa Hiểu, còn gửi áo lông và vớ cho ba mẹ và anh trai cô, ngoài ra còn có một ít nông sản mà anh lén mang theo.

Sau khi gửi xong thì ghé qua nhà chị hai, ở đây anh được mẹ chồng của chị hai đón tiếp rất nhiệt tình.



Người anh rể này khá tốt, mỗi lần về nhà đều không quên nhà bọn họ, ít nhiều gì cũng có quà, nhà bọn họ có thể tự mua đồ được nhưng cảm giác được người ta nhớ đến và tự mình mua vẫn rất khác biệt.

“Chị gái và anh trai cháu đang đi làm chưa về, con ngồi một lúc đi, tụi nó sẽ nhanh về thôi.”

“Không được rồi, con phải về làm việc, có thời gian sẽ từ từ nói chuyện sau, không cần gấp ạ”

“Được rồi, cháu về làm việc đi, đừng để chậm trễ, lần sau chúng ta nói chuyện sau nhé, à, mau tới đây, đây là bánh bí đỏ em trai bác cho, nó tự làm đấy, cho một đĩa thật lớn, cháu mang mấy cái về để vợ ăn cho ngọt miệng.”

“Tụi cháu chưa có con, không cần đâu ạ, cháu về đây, nói chuyện với bác sau ạ.”

“Không được, cháu mang về đi, nếu không lần sau bác không cho cháu vào nhà đâu.”

Đứng trước mẹ chồng của chị hai lúc nào cũng muốn tặng đồ cho mình, Trần Kiến Quân cũng hơi xấu hổ. Trước kia chị hai toàn lén đưa đồ cho anh, người mẹ chồng này chỉ nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng, bây giờ bác ấy lại giống chị hai rồi, thường xuyên tặng đồ, anh muốn từ chối cũng không được.”

Trước khi về thôn, anh lại chạy qua hợp tác xã mua bán dạo một vòng, xem có ‘đồ ngon' nào không, sau khi đi một vòng thì mua được bình giữ nhiệt, thời tiết đang dần lạnh hơn, đến lúc đó nếu bà bầu muốn uống nước ấm, có bình giữ nhiệt rồi thì sẽ tiện hơn. Màu sắc của bình vẫn là màu xanh quân đội được yêu thích nhất, tuy rằng vẫn kém hơn so với đồ quân đội phát, nhưng vẫn có nhiều người chịu chi tiền để mua vì cái màu này, cũng không uổng phí phiếu công nghiệp của anh.

Đối với anh, tiền còn được, nhưng anh không có nhiều những phiếu công nghiệp hiếm.

Khi nhiệt độ giảm xuống, họ không còn nhiều việc trên mặt đất nữa. Trần Lão Tam và Trần Kiến Dân có nhiều thời gian rảnh nên đã giúp chuẩn bị gạch xây vàng, lại chi một ít tiền mua hai cân thịt để mời anh em hàng xóm ăn hai bữa, tốn hai ngày công là làm xong.

Nhà vệ sinh được xây ở cuối chiều gió, tức là phía sau bên trái, còn nhà tắm thì xây ở đầu chiều gió, tức là ở bên phải, còn dư gạch xây vàng thì để làm lại chuồng gà.

Sàn nhà tắm và nhà vệ sinh được trát xi măng, sau khi được cán nền thì rất bằng phẳng. Rất nhanh thôi mà họ đã thích nhà tắm và nhà vệ sinh mới, ít nhất là Hứa Hiểu đã có thể thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook