Chương 73: Song thai
HuynhTienTien
17/09/2023
Khi Ân Thiên Ngọc mang thai Âu Dương Chính Thiêm luôn dặn người làm nấu đồ bổ cho cô, đến công ty anh đều tranh thủ về sớm với vợ con, anh không thể để cô một mình được, theo như anh tìm hiểu khi phụ nữ mang thai thì tính tình rất thất thường và sau sinh sẽ dễ bị trầm cảm nên anh phải làm cho cô vui vẻ hạnh phúc.
Âu phu nhân cũng đến Hồng Diện ở, ba mẹ cô thì giao công ty lại cho người em, thấy mọi người đều vì mình và đứa con mình cô rất vui vẻ, cô thật có phúc khi có người nhà yêu thương mình như vậy.
Âu Dương Chính Thiêm vừa nhớ ra một điều đó là phải đi hủy giấy tờ nhận nuôi Ân Thiên Ngọc nếu không thì sẽ không kết hôn được, biết vậy anh không làm giấy nhận nuôi cho rồi.
Hôm sau anh đi hủy giấy tờ liền mất mấy ngày mới xong.
Mang thai ba tháng đầu tiên Ân Thiên Ngọc bị nghén, ngửi thấy mùi cá thì chạy đi ói, ăn cháo thì được vài muỗng là thấy ăn không vô nhưng vì bé con nên cô phải ráng ăn, mỗi tối anh đều pha cho cô ly sữa cho mẹ bầu, thấy cô thường xuyên nghén như vậy anh cũng xót nhưng cũng không biết làm gì vì đó là hiện tượng khi mang thai rồi sau tháng thứ ba tình trạng nghén sẽ giảm.
Tới tháng khám thai định kì anh dẫn cô đi khám nhưng Âu phu nhân không cho anh đi, bà một hai đòi đưa cô đi khám bà muốn tận mắt chứng kiến cháu của bà.
Âu Dương Chính Thiêm đành đồng ý anh cử khá nhiều vệ sĩ đi theo, để đảm bảo an toàn cho hai mẹ con cô.
Đến bệnh viện, bác sĩ siêu âm cho cô nói:
- Thai phát triển rất tốt không có vấn đề gì
Ân Thiên Ngọc mỉm cười nhìn lên máy siêu âm, Âu phu nhân mắt chăm chú cũng nhìn vào máy, đột nhiên bác sĩ nói:
- Có vấn đề
Nghe bác sĩ nói vậy hai người trở nên hoang mang Âu phu nhân nói:
- Cháu tôi bị sao bác sĩ
- Có hai tim phát triển, là song sinh
Âu phu nhân càng mừng rỡ hơn, Ân Thiên Ngọc nhìn xuống bụng mình nơi đó có tới hai sinh linh nhỏ bé, trong lòng cô ấm áp không ngừng.
Về đến nhà Âu phu nhân đã hô to:
- Song thai rồi, song thai rồi
Mọi người nghe thì càng vui vẻ, mẹ cô đi đến sờ lên bụng cô nói:
- Mình có hai đứa cháu ngoại rồi ông nó à
Mọi người cười rộn rang không khí trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết, đến tối anh về mẹ cô đã bao tin cho anh ngay, anh chạy lên phòng hớn hở thấy cô ngồi trên giường, anh bất ngờ hôn khắp mặt cô.
- Vợ anh mang song thai rồi
Ân Thiên Ngọc bị hôn đến phát cáu cô gằng giọng:
- Anh muốn ngủ trên giường hay sô pha
Âu Dương Chính Thiêm dừng hành động ngay lập tức, anh cười hì hì vì vui sướng, anh đặt lỗ tai lên bụng cô rồi quay qua hôn lên chiếc bụng đang nhô ra.
- Bé con, còn sáu tháng nữa ba con mình được gặp nhau rồi.
Mạn Lộ Khiết cũng bế theo Lục Tuấn Thần cùng chồng mình đến thăm Ân Thiên Ngọc.
Cô nàng thấy cô là giao con cho Lục Kiến Hàm rồi nhào lại cô ngay.
- Mình nhớ con mình quá
Cô nhếch môi cười, tưởng nhớ cô hoá ra nhớ hai đứa nhóc trong bụng cô, coi có tức không cơ chứ, cô bắt đầu tỏ ra đáng thương:
- Cậu không nhớ mình
Mạn Lộ Khiết sờ bụng cô nói:
- Nhớ chứ nhưng mình nhớ hai bé con mình hơn
Vì Mạn Lộ Khiết cũng nhận hai bé con của cô làm con nuôi nên cô nàng mới gọi hai bé trong bụng cô là con mình.
Mạn Lộ Khiết tò mò không biết lần này là hai gái hay hai trai hay là một trai một gái.
Tầm chiều Mạn Lộ Khiết cũng đi về, Ân Thiên Ngọc mang thai vẫn đi làm nhưng cô được về sớm, Âu phu nhân và ba mẹ cô khuyên cô nghỉ để dưỡng thai vì thấy mọi người khuyên quá nên cô chấp nhận.
Chủ tịch công ty rất trọng dụng cô khi cô xin nghỉ, chủ tịch cũng có nói:
- Khi nào sinh em bé xong thì quay lại công ty, công ty tôi luôn chào đón cô.
Cô rất vui khi mọi người đều yêu mến mình, đồng nghiệp cũng gửi lời chúc mừng đến cô.
Ân Thiên Ngọc cũng đã hoàn thành xong bản kế hoạch cô đưa cho Âu Dương Chính Thiêm xem, anh gật gù đồng ý, cô muốn tổ chức tiệc cưới ở biển, vì cô rất thích biển, thích sự dịu êm mỗi khi có tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng.
Toàn bộ chi phí để khách mời đến bữa tiệc tại biển anh sẽ lo toàn bộ.
Cô cũng đã thiết kế xong chiếc đầm cưới và vest cho anh và cô.
Ân Thiên Ngọc cũng đưa anh để anh đến tiệm cưới nổi tiếng để thiết kế cho cô, còn lại cô sẽ đặt.
Chiếc đầm cô thiết kế thì đuôi váy kiểu đuôi cá xoè, vòng ba ôm mông, phần eo cũng tôn lên vóc dáng cô, nhưng cô sinh xong mới tổ chức đám cưới, đáng lẽ cô đã làm đám cưới hồi tháng mười hai trước khi mang thai nhưng có vài việc nên tạm hoãn, giờ lại có thai lại hoãn đến khi cô sinh và hồi phục sức khoẻ sau đó lấy lại vóc dáng.
Cô đặt may áo cưới trước để sau này không có thời gian để đặt.
Âu Dương Chính Thiêm đã vẽ ra tương lai đầy màu hồng dành cho ngôi nhà nhỏ của mình, anh còn cho người xây thêm phòng cho hai bé con của mình, mọi việc anh đều tính trước kĩ lưỡng.
Âu phu nhân cũng đến Hồng Diện ở, ba mẹ cô thì giao công ty lại cho người em, thấy mọi người đều vì mình và đứa con mình cô rất vui vẻ, cô thật có phúc khi có người nhà yêu thương mình như vậy.
Âu Dương Chính Thiêm vừa nhớ ra một điều đó là phải đi hủy giấy tờ nhận nuôi Ân Thiên Ngọc nếu không thì sẽ không kết hôn được, biết vậy anh không làm giấy nhận nuôi cho rồi.
Hôm sau anh đi hủy giấy tờ liền mất mấy ngày mới xong.
Mang thai ba tháng đầu tiên Ân Thiên Ngọc bị nghén, ngửi thấy mùi cá thì chạy đi ói, ăn cháo thì được vài muỗng là thấy ăn không vô nhưng vì bé con nên cô phải ráng ăn, mỗi tối anh đều pha cho cô ly sữa cho mẹ bầu, thấy cô thường xuyên nghén như vậy anh cũng xót nhưng cũng không biết làm gì vì đó là hiện tượng khi mang thai rồi sau tháng thứ ba tình trạng nghén sẽ giảm.
Tới tháng khám thai định kì anh dẫn cô đi khám nhưng Âu phu nhân không cho anh đi, bà một hai đòi đưa cô đi khám bà muốn tận mắt chứng kiến cháu của bà.
Âu Dương Chính Thiêm đành đồng ý anh cử khá nhiều vệ sĩ đi theo, để đảm bảo an toàn cho hai mẹ con cô.
Đến bệnh viện, bác sĩ siêu âm cho cô nói:
- Thai phát triển rất tốt không có vấn đề gì
Ân Thiên Ngọc mỉm cười nhìn lên máy siêu âm, Âu phu nhân mắt chăm chú cũng nhìn vào máy, đột nhiên bác sĩ nói:
- Có vấn đề
Nghe bác sĩ nói vậy hai người trở nên hoang mang Âu phu nhân nói:
- Cháu tôi bị sao bác sĩ
- Có hai tim phát triển, là song sinh
Âu phu nhân càng mừng rỡ hơn, Ân Thiên Ngọc nhìn xuống bụng mình nơi đó có tới hai sinh linh nhỏ bé, trong lòng cô ấm áp không ngừng.
Về đến nhà Âu phu nhân đã hô to:
- Song thai rồi, song thai rồi
Mọi người nghe thì càng vui vẻ, mẹ cô đi đến sờ lên bụng cô nói:
- Mình có hai đứa cháu ngoại rồi ông nó à
Mọi người cười rộn rang không khí trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết, đến tối anh về mẹ cô đã bao tin cho anh ngay, anh chạy lên phòng hớn hở thấy cô ngồi trên giường, anh bất ngờ hôn khắp mặt cô.
- Vợ anh mang song thai rồi
Ân Thiên Ngọc bị hôn đến phát cáu cô gằng giọng:
- Anh muốn ngủ trên giường hay sô pha
Âu Dương Chính Thiêm dừng hành động ngay lập tức, anh cười hì hì vì vui sướng, anh đặt lỗ tai lên bụng cô rồi quay qua hôn lên chiếc bụng đang nhô ra.
- Bé con, còn sáu tháng nữa ba con mình được gặp nhau rồi.
Mạn Lộ Khiết cũng bế theo Lục Tuấn Thần cùng chồng mình đến thăm Ân Thiên Ngọc.
Cô nàng thấy cô là giao con cho Lục Kiến Hàm rồi nhào lại cô ngay.
- Mình nhớ con mình quá
Cô nhếch môi cười, tưởng nhớ cô hoá ra nhớ hai đứa nhóc trong bụng cô, coi có tức không cơ chứ, cô bắt đầu tỏ ra đáng thương:
- Cậu không nhớ mình
Mạn Lộ Khiết sờ bụng cô nói:
- Nhớ chứ nhưng mình nhớ hai bé con mình hơn
Vì Mạn Lộ Khiết cũng nhận hai bé con của cô làm con nuôi nên cô nàng mới gọi hai bé trong bụng cô là con mình.
Mạn Lộ Khiết tò mò không biết lần này là hai gái hay hai trai hay là một trai một gái.
Tầm chiều Mạn Lộ Khiết cũng đi về, Ân Thiên Ngọc mang thai vẫn đi làm nhưng cô được về sớm, Âu phu nhân và ba mẹ cô khuyên cô nghỉ để dưỡng thai vì thấy mọi người khuyên quá nên cô chấp nhận.
Chủ tịch công ty rất trọng dụng cô khi cô xin nghỉ, chủ tịch cũng có nói:
- Khi nào sinh em bé xong thì quay lại công ty, công ty tôi luôn chào đón cô.
Cô rất vui khi mọi người đều yêu mến mình, đồng nghiệp cũng gửi lời chúc mừng đến cô.
Ân Thiên Ngọc cũng đã hoàn thành xong bản kế hoạch cô đưa cho Âu Dương Chính Thiêm xem, anh gật gù đồng ý, cô muốn tổ chức tiệc cưới ở biển, vì cô rất thích biển, thích sự dịu êm mỗi khi có tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng.
Toàn bộ chi phí để khách mời đến bữa tiệc tại biển anh sẽ lo toàn bộ.
Cô cũng đã thiết kế xong chiếc đầm cưới và vest cho anh và cô.
Ân Thiên Ngọc cũng đưa anh để anh đến tiệm cưới nổi tiếng để thiết kế cho cô, còn lại cô sẽ đặt.
Chiếc đầm cô thiết kế thì đuôi váy kiểu đuôi cá xoè, vòng ba ôm mông, phần eo cũng tôn lên vóc dáng cô, nhưng cô sinh xong mới tổ chức đám cưới, đáng lẽ cô đã làm đám cưới hồi tháng mười hai trước khi mang thai nhưng có vài việc nên tạm hoãn, giờ lại có thai lại hoãn đến khi cô sinh và hồi phục sức khoẻ sau đó lấy lại vóc dáng.
Cô đặt may áo cưới trước để sau này không có thời gian để đặt.
Âu Dương Chính Thiêm đã vẽ ra tương lai đầy màu hồng dành cho ngôi nhà nhỏ của mình, anh còn cho người xây thêm phòng cho hai bé con của mình, mọi việc anh đều tính trước kĩ lưỡng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.