Chú Ơi, Lên Giường Nào!

Chương 47

Pưn Pưn Chan

02/05/2020

Ai ngờ, anh bá đạo kéo chăn tôi ra, còn không cho tôi có cơ hội từ chối, nhanh chóng phủ đôi môi mềm mại của anh lên đôi môi tôi.

Tôi chỉ kịp kêu lên "ưm" một tiếng, rồi sau đó bị nụ hôn của anh cuốn hút, vụng về đáp lại, đôi tay vô thức vòng lên ôm cổ anh.

Nhưng nó nào đâu phải một nụ hôn bình thường? Trong khi tâm trí tôi đang tê dại vì cái lưỡi nóng bỏng của anh thì cái bàn tay không an phận của anh đã trườn xuống phủ lên bộ ngực của tôi.

Lúc này, tôi thầm hoài nghi, có phải đây là kế hoạch mà anh đã vạch sẵn ra không? Nhưng mà... tôi cũng chẳng thể suy nghĩ được gì nữa.

Tôi bị nụ hôn của anh câu dẫn, bị cái lưỡi của anh cuốn đi lý trí còn sót lại trong đầu mình. Hai tay kia của anh bao phủ lấy hai bên ngực tôi, nhẹ nhàng xoa nắn rồi kích thích nơi đầu nhụy mềm mại.

"Ưm...Ưm...Ư... "

Tôi không thể kêu lên thành tiếng vì đôi môi của anh không để cho tôi có một kẽ hở nào, nó tham lam nuốt trọn lấy từng lời nói của tôi...

Càng lúc, tôi càng không thể cưỡng lại được sức hút nam tính của anh. Anh quá hấp dẫn, quá mị hoặc... Ngay cả nụ hôn của anh cũng ngọt ngào tới như vậy... Nó khiến tôi không thể dừng lại được.

Vật nóng bỏng của anh chà vào đùi tôi, anh bắt đầu tăng lực lên từng đầu ngón tay. Nụ hôn cũng vì vậy mà cuồng bạo hơn, không ngừng mút chặt lấy cái lưỡi nhỏ của tôi.

Từng ngón tay vân vê kẹp chặt nhụy hoa, không ngừng gơi gợi khoái cảm sâu thẳm trong tim tôi.

Thế rồi, anh buông đôi môi sưng mọng của tôi ra, nhìn thẳng vào đôi mắt tôi và nói:

"Vy, anh yêu em. "

Gương mặt tôi nóng lên chưa kịp đáp lại thì đôi môi của anh đã rơi xuống xương quai xanh của tôi mà cắn mút, càng lúc càng tiến sâu xuống dưới... rồi dừng lại trên ngực tôi.

Lúc này, anh bỗng ngồi dậy, cởi phăng áo phông ra khỏi người, cơ thể lực lưỡng lại bày ra trước mặt tôi. Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy nó rồi nhưng không một lần nào không đỏ mặt...

Thế rồi, anh hướng đôi mắt sâu thẳm lên nhìn tôi hỏi:

"Anh hôn nó nhé? "

Tôi đỏ mặt quay đi, sao anh có thể thốt ra câu nói ấy được chứ... Anh... thật là... Nhưng không hiểu sao, tôi không thể từ chối anh vào lúc này... Tôi cứ thế mà im lặng không dám nhìn anh.



Không cần nghe câu trả lời của tôi, anh lập tức phủ đôi môi của mình lên đầu hoa. Cái lưỡi ướt át của anh nhẹ nhàng lướt qua đỉnh đồi rồi ngậm vào, bàn tay kia thì đưa lên vân vê bầu ngực kế bên.

Tôi bị kích thích, rướn người lên vặn vẹo, nhất thời không kìm được mà bắt đầu rên lên:

"Ư... Ưm... "

Dường như cơ thể của tôi đã bắt đầu thích nghi với sự trêu đùa của anh, nó bắt đón nhận một cách mãnh liệt khiêu khích của anh.

Tôi hình như... bị cho anh làm hư mất rồi?

Anh không nhân từ với tôi, anh bắt đầu cắn nhẹ nó khiến tôi không kìm được mà giãy giụa

"Đừng... đừng làm thế... "

Anh ngẩng đầu lên, nhìn tôi mà bật cười:

"Vợ yêu, cơ thể em mẫn cảm thật đấy... Anh yêu em... "

Lời nói của anh như một bản nhạc ngọt ngào du dương bên tai tôi, cơ thể của tôi càng lúc càng nóng lên... Hình như... Tôi cũng đang muốn anh...

Lý trí không ngừng thôi thúc tôi bắt anh phải dừng lại, nếu không... tôi không thể chịu nổi nữa... Nhưng mà, phần nào đó trong tôi thì không muốn vậy, cứ để anh hết lần này tới lần khác xâm chiếm lấy cơ thể tôi...

Anh tiếp tục cắn mút đầu ngực tôi, tay kia tham lam trườn xuống vùng kín của tôi, chạm tới lớp băng vệ sinh bảo vệ bên ngoài, ngón tay anh khựng lại, sắc mặt anh đen lại rất khó coi...

Còn tôi thì che miệng phì cười.

Hình như anh quên mất hôm nay tôi tới ngày thì phải?

Anh dừng lại hành động của mình, đập vào trán mình một cái "đét" rồi hồn nhiên thốt ra một câu chửi thề:

"Damn!!!"

Không hiểu sao tôi không thấy tức giận với anh, ngược lại vừa thương anh vừa thấy buồn cười.



Thấy tôi cười, anh tức giận lồm cồm bò dậy.

"Anh... đi tắm...! "

Nói đoạn, anh lấy cái áo vừa bị ném ra trên giường rồi mặc lại, gương mặt trông tới thương ơi là thương. Tôi không nhịn nổi cười mà phải ôm miệng lại. Sau đó, anh tiến tới phòng tắm, nước bắt đầu xả ra.

Tới khoảng ba mươi phút sau đó, anh mới bước ra ngoài. Tôi hiểu anh đã phải vượt qua cơn khát tình như nào... Quả thật, rất khó khăn cho anh, thế nhưng tôi vẫn không kìm nén được tiếng cười của mình.

Anh bước tới, kéo chăn rồi vươn tay ra ôm cả người tôi vào lòng. Vì anh vừa tắm xong nên làn da rất mát lạnh, anh đưa tay vén vài lọn tóc đang lòa xòa trên gương mặt tôi rồi ôn nhu nói.

"Em có thích khi anh hành động như vậy không? Anh xin lỗi vì đã không kiềm chế được mình. "

Tôi không biết phải trả lời câu nói này của anh ra sao... Lúc đầu khi bị anh kích thích, trong tôi có chút phản kháng, nhưng bây giờ tôi dần dần có thể thích nghi được với hành động của anh. Nên... câu hỏi này thật khó cho tôi...

Tôi cũng nghe mấy đứa bạn tôi nói, tình dục chính là khát vọng của tình yêu, khi "làm chuyện đó" cả hai người cùng chấp thuận và cùng nhau chạm tới điểm cực lạc của tình yêu.

Mà... hình như tôi đang dần thay đổi? Tôi bắt đầu chấp nhận anh...

Có phải tôi đang dễ dãi không?

Tôi cũng không biết nữa...

Nhưng tôi biết một điều, đó chính là, tôi yêu anh rất nhiều. Có lẽ đó cũng chỉ là ham muốn thông thường.

Thấy tôi không nói gì, anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đôi môi của tôi.

"Anh xin lỗi vì đã luôn đòi hỏi. "

Tôi bỗng thấy thương anh... Nếu là người phụ nữ khác thì đã dâng hiến hết toàn bộ con tim lẫn thể xác cho anh rồi. Anh đẹp như vậy mà, ở ngoài kia tôi không đếm xuể được có bao nhiêu người phụ nữ muốn lên giường với anh. Từ nhỏ, tôi chứng kiến không biết bao nhiêu cô gái vì theo đuổi anh mà tranh giành nhau tới sứt đầu mẻ trán nhưng không nhận được cái gật đầu từ anh.

Tôi chủ động ôm lấy anh thật chặt, thầm cảm ơn anh vì đã đồng ý tới bên tôi. Ai ngờ, anh lại thốt ra một câu đầy kinh ngạc:

"Sau kì nghỉ, em có thể cho anh được không? "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook