Chương 19:
Vũ Văn Trường Tên
10/11/2022
Là một người quanh năm nghiên cứu về cơ thể người, thời gian Cao Nhữ Tuyết sống chung với xác chết còn nhiều hơn sống chung với bạn cùng phòng nữa kìa. Cô không giỏi giao tiếp với bạn bè, so với người sống, cô càng hiểu rõ người chết hơn.
“Diễn viên Nhà ma của chúng tôi được hóa trang rất đặc biệt, hơn nữa, hoàn cảnh bên trong lại khá phức tạp, khiến cho người ta bị ám thị tâm lý, cho nên mới xuất hiện ảo giác.” Liễm dung cùng với Black Friday không thể để lộ ra ngoài, Trần Ca tuyệt đối sẽ không cho ai biết về chúng.
Hắn nói lướt qua, không đi sâu vào đề tài này: “Hai vị, nếu như không có việc gì, tôi có việc đi trước.”
Chào tạm biệt hai sinh viên của học viện pháp y, Trần Ca bảo Từ Uyển đi dọn dẹp các đạo cụ trong cảnh Minh hôn, còn hắn thì một mình chạy vào phòng điều khiển.
Sự thật đằng sau việc Hạc Sơn vị dọa ngất chỉ có Trần Ca biết rõ, con quái vật trong gương hẳn là không có rời khỏi, nó vẫn trốn trong Nhà ma của hắn.
“Giữ nó lại sẽ là một mầm tai họa.” Lần đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ cấp độ ác mộng, hắn không ngờ là sẽ để lại hậu quả như vậy.
Tắt nhạc nền đi, Trần Ca kiểm tra camera, tua nhanh đoạn video quay lại cảnh tượng Hạc Sơn đi vào tây sương phòng, rốt cuộc, hắn cũng đã có phát hiện.
9 giờ 24 phút 10 giây, Hạc Sơn chạy vào tây sương phòng, lúc đó, gã bị dọa bể mật, chạy loạn như ruồi mất đầu.
Thời điểm 24 phút 14 giây, gã bước vào buồng trong, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là tấm gương đồng kia, đúng lúc này, trên camera xuất hiện một cảnh tượng vô cùng quái dị.
Vốn dĩ đang hoảng loạn, nhưng khi nhìn thấy gương đồng, Hạc Sơn lại bình tĩnh trở lại, cứ như thời gian trong phòng thoáng chốc ngừng lại, hắn đứng trước gương, không hề nhúc nhích.
Thời gian trong đoạn video giám sát không ngừng thay đổi, mãi cho đến 24 phút 17 giây, Hạc Sơn đột nhiên giơ tay trái lên, chủ động bước về phía tấm gương.
Bộ dáng kia cứ như có người đang nắm lấy tay hắn, muốn kéo hắn vào trong gương!
24 phút 20 giây, Từ Uyển mặc giá y đuổi theo vào phòng, lúc này, nửa người Hạc Sơn đã áp vào gương, nhìn vào camera giám sát, có thể thấy rõ trong gương có thứ gì đó lóe lên, sau đó, Hạc Sơn đột nhiên ngã xuống đất.
“Là do Tiểu Uyển đến, nên đã phá hủy kế hoạch của con quái vật trong gương?” Trần Ca xem đi xem lại đoạn video nhiều lần, chỉ trong khoảng thời gian mười giây ngắn ngủi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn xoa xoa huyệt thái dương, tạm thời cũng không nghĩ ra được cách xử lý nào hay ho.
“Xem ra chỉ có thể tạm thời che lại hết tất cả số gương trong Nhà ma mà thôi, chờ mình tìm được cách giải quyết con quái vật kia, thì sẽ trảm thảo trừ căn (1) vậy.”
(1) Trảm thảo trừ căn: Nhổ cỏ tận gốc.
Hắn đi vào phòng đạo cụ, tìm mấy tấm vải đem, sau đó đi vào bối cảnh Minh hôn.
“Ông chủ, sao anh lại đến đây? Mấy thứ này giao cho em là được.” Thấy Trần Ca từ xa, Từ Uyển đem người giấy, tiền giấy rơi lả tả nhét vào quan tài một lần nữa.
“Anh đến báo cho em một chuyện, tất cả những tấm gương đạo cụ trong Nhà ma đều tạm thời ngưng sử dụng. Bên cạnh đó, thời điểm giả quỷ, em nhớ chú ý, không nên đến gần gương.” Trần Ca cầm lấy tấm vải đen, giúp Từ Uyển khép lại đạo cụ quan tài đã bị bung ra.
Từ Uyển cảm thấy rất khó hiểu với cách làm của Trần Ca, nhưng cũng không hỏi gì thêm.
Sau khi bố trí xong bối cảnh ở nhà giữa, một mình Trần Ca đi vào tây sương phòng.
Đèn lồng bằng giấy trắng treo trên cao, trong phòng ánh sáng lờ mờ, hắn đứng ở chỗ Hạc Sơn bị ngất, yên lặng quan sát tấm gương đồng.
“Người sống trong gương? Chẳng lẽ trong gương thật sự cất giấu một thế giới khác?” Trần Ca chạm vào mặt kính lạnh băng, nhìn ảnh phản chiếu của chính mình, nhìn chăm chút một lúc lâu, cảm thấy có gì đó hơi kỳ quái: “Lúc trước, mình đưa nước khoáng cho Hạc Sơn, hắn vô thức đưa tay phải ra nhận, nói cách khác, hắn không thuận tay trái, thế nhưng trong camera giám sát, hắn lại giơ tay trái lên trước tiên. Sao hắn lại có hành động trái với thói quen của mình? Chẳng lẽ lúc đó hắn bị thứ trong gương khống chế, thân bất do kỷ (2) hay sao?”
“Diễn viên Nhà ma của chúng tôi được hóa trang rất đặc biệt, hơn nữa, hoàn cảnh bên trong lại khá phức tạp, khiến cho người ta bị ám thị tâm lý, cho nên mới xuất hiện ảo giác.” Liễm dung cùng với Black Friday không thể để lộ ra ngoài, Trần Ca tuyệt đối sẽ không cho ai biết về chúng.
Hắn nói lướt qua, không đi sâu vào đề tài này: “Hai vị, nếu như không có việc gì, tôi có việc đi trước.”
Chào tạm biệt hai sinh viên của học viện pháp y, Trần Ca bảo Từ Uyển đi dọn dẹp các đạo cụ trong cảnh Minh hôn, còn hắn thì một mình chạy vào phòng điều khiển.
Sự thật đằng sau việc Hạc Sơn vị dọa ngất chỉ có Trần Ca biết rõ, con quái vật trong gương hẳn là không có rời khỏi, nó vẫn trốn trong Nhà ma của hắn.
“Giữ nó lại sẽ là một mầm tai họa.” Lần đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ cấp độ ác mộng, hắn không ngờ là sẽ để lại hậu quả như vậy.
Tắt nhạc nền đi, Trần Ca kiểm tra camera, tua nhanh đoạn video quay lại cảnh tượng Hạc Sơn đi vào tây sương phòng, rốt cuộc, hắn cũng đã có phát hiện.
9 giờ 24 phút 10 giây, Hạc Sơn chạy vào tây sương phòng, lúc đó, gã bị dọa bể mật, chạy loạn như ruồi mất đầu.
Thời điểm 24 phút 14 giây, gã bước vào buồng trong, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là tấm gương đồng kia, đúng lúc này, trên camera xuất hiện một cảnh tượng vô cùng quái dị.
Vốn dĩ đang hoảng loạn, nhưng khi nhìn thấy gương đồng, Hạc Sơn lại bình tĩnh trở lại, cứ như thời gian trong phòng thoáng chốc ngừng lại, hắn đứng trước gương, không hề nhúc nhích.
Thời gian trong đoạn video giám sát không ngừng thay đổi, mãi cho đến 24 phút 17 giây, Hạc Sơn đột nhiên giơ tay trái lên, chủ động bước về phía tấm gương.
Bộ dáng kia cứ như có người đang nắm lấy tay hắn, muốn kéo hắn vào trong gương!
24 phút 20 giây, Từ Uyển mặc giá y đuổi theo vào phòng, lúc này, nửa người Hạc Sơn đã áp vào gương, nhìn vào camera giám sát, có thể thấy rõ trong gương có thứ gì đó lóe lên, sau đó, Hạc Sơn đột nhiên ngã xuống đất.
“Là do Tiểu Uyển đến, nên đã phá hủy kế hoạch của con quái vật trong gương?” Trần Ca xem đi xem lại đoạn video nhiều lần, chỉ trong khoảng thời gian mười giây ngắn ngủi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn xoa xoa huyệt thái dương, tạm thời cũng không nghĩ ra được cách xử lý nào hay ho.
“Xem ra chỉ có thể tạm thời che lại hết tất cả số gương trong Nhà ma mà thôi, chờ mình tìm được cách giải quyết con quái vật kia, thì sẽ trảm thảo trừ căn (1) vậy.”
(1) Trảm thảo trừ căn: Nhổ cỏ tận gốc.
Hắn đi vào phòng đạo cụ, tìm mấy tấm vải đem, sau đó đi vào bối cảnh Minh hôn.
“Ông chủ, sao anh lại đến đây? Mấy thứ này giao cho em là được.” Thấy Trần Ca từ xa, Từ Uyển đem người giấy, tiền giấy rơi lả tả nhét vào quan tài một lần nữa.
“Anh đến báo cho em một chuyện, tất cả những tấm gương đạo cụ trong Nhà ma đều tạm thời ngưng sử dụng. Bên cạnh đó, thời điểm giả quỷ, em nhớ chú ý, không nên đến gần gương.” Trần Ca cầm lấy tấm vải đen, giúp Từ Uyển khép lại đạo cụ quan tài đã bị bung ra.
Từ Uyển cảm thấy rất khó hiểu với cách làm của Trần Ca, nhưng cũng không hỏi gì thêm.
Sau khi bố trí xong bối cảnh ở nhà giữa, một mình Trần Ca đi vào tây sương phòng.
Đèn lồng bằng giấy trắng treo trên cao, trong phòng ánh sáng lờ mờ, hắn đứng ở chỗ Hạc Sơn bị ngất, yên lặng quan sát tấm gương đồng.
“Người sống trong gương? Chẳng lẽ trong gương thật sự cất giấu một thế giới khác?” Trần Ca chạm vào mặt kính lạnh băng, nhìn ảnh phản chiếu của chính mình, nhìn chăm chút một lúc lâu, cảm thấy có gì đó hơi kỳ quái: “Lúc trước, mình đưa nước khoáng cho Hạc Sơn, hắn vô thức đưa tay phải ra nhận, nói cách khác, hắn không thuận tay trái, thế nhưng trong camera giám sát, hắn lại giơ tay trái lên trước tiên. Sao hắn lại có hành động trái với thói quen của mình? Chẳng lẽ lúc đó hắn bị thứ trong gương khống chế, thân bất do kỷ (2) hay sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.