Chương 28:
Vũ Văn Trường Tên
17/11/2022
Hắn mở cửa phòng, một mùi ẩm mốc nhàn nhạt bay ra, phòng này hình như lâu lắm rồi không có người ở, đồ dùng trong phòng bám đầy bụi, ga giường ẩm ướt, rất khó chịu.
"Cái giường này có thể ngủ sao?" Trần Ca còn chưa đặt túi xuống thì đã nghe phòng kế bên vang lên một tiếng "Xoảng”, hình như là tiếng chén bát rơi vỡ.
Hắn đóng cửa phòng lại, tựa vào vách tường nghe trộm. Bên kia nhanh chóng truyền tới tiếng chửi rủa của người ông chủ thọt chân, có lẽ là bởi vì quá tức giận, trong lúc mắng chửi ông ta còn dùng một số từ địa phương rất lạ, nghe khẩu âm hình như không phải người bản xứ.
Ông lão khóc nức nở, không dám lên tiếng, ông chủ thọt chân mắng thêm vài phút thì dừng, kế tiếp xảy ra một chuyện hơi kỳ quái, âm lượng tivi sát vách đột nhiên lớn hơn hẳn.
"Chuyện gì xảy ra? Ông ta đang làm gì vậy? Tại sao lại tăng âm lượng lên?" Trần Ca tiếp tục nghe vài phút, nhưng vì âm lượng TV quá lớn, cũng không có thu hoạch gì nên đành thôi.
"Quên đi. Tốt nhất nên quan tâm đến chuyện của mình. Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ."
Trần Ca ném ba lô lên bàn trang điểm, lấy ra một con dao gọt trái cây giấu vào trong túi.
"Khiếu nại trên trang web mua bán nhà cũ có nói phía sau lớp sơn tường có lưu lại vết máu, cứ mỗi đêm lại ngửi được mùi tanh hôi, cho nên hoài nghi nơi này có ma. Thế nhưng lên mạng tìm kiếm thì hết thảy mọi tin tức đều nói nhà trọ này bình thường, cũng không án mạng nào xảy ra ở đây."
Nhưng được ứng dụng trong điện thoại lựa chọn làm địa điểm nhiệm vụ thí luyện thì chắc chắn đằng sau nhà trọ Bình An có ẩn dấu một bí mật nào đó. Điểm này Trần Ca hiểu rõ.
Hắn giấu kỹ con dao gọt trái cây, rồi lấy búa đa năng ra, đập đập gõ gõ, kiểm tra mỗi góc của căn phòng, nhưng vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.
Đây chỉ một phòng khách rất bình thường, ngoại trừ cũ nát đến nỗi làm người khác phát điên, thì cũng không có gì quá kỳ lạ.
"Ông chủ chỉ cho mình thuê phòng ở lầu hai, vậy hiển nhiên là ở lầu hai không có vấn đề gì, nếu không thì chắc chắn sẽ không cho thuê. Như vậy, muốn có phát hiện thì phải đi lên lầu một hoặc lầu ba. "
Nhiệm vụ thí luyện bắt đầu vào lúc 11 giờ đêm, bây giờ còn cách thời gian bắt đầu 3 giờ, Trần Ca không muốn lãng phí thời gian, hắn cất búa đa năng đi, đi từng bước nhỏ đến bên cửa.
Vặn chốt xoay cửa, Trần Ca vừa mới mở được phân nửa thì bỗng nhiên dừng lại.
Lòng bàn tay của hắn đổ đầy mồ hôi, khí lạnh dâng lên.
"Cái giường này có thể ngủ sao?" Trần Ca còn chưa đặt túi xuống thì đã nghe phòng kế bên vang lên một tiếng "Xoảng”, hình như là tiếng chén bát rơi vỡ.
Hắn đóng cửa phòng lại, tựa vào vách tường nghe trộm. Bên kia nhanh chóng truyền tới tiếng chửi rủa của người ông chủ thọt chân, có lẽ là bởi vì quá tức giận, trong lúc mắng chửi ông ta còn dùng một số từ địa phương rất lạ, nghe khẩu âm hình như không phải người bản xứ.
Ông lão khóc nức nở, không dám lên tiếng, ông chủ thọt chân mắng thêm vài phút thì dừng, kế tiếp xảy ra một chuyện hơi kỳ quái, âm lượng tivi sát vách đột nhiên lớn hơn hẳn.
"Chuyện gì xảy ra? Ông ta đang làm gì vậy? Tại sao lại tăng âm lượng lên?" Trần Ca tiếp tục nghe vài phút, nhưng vì âm lượng TV quá lớn, cũng không có thu hoạch gì nên đành thôi.
"Quên đi. Tốt nhất nên quan tâm đến chuyện của mình. Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ."
Trần Ca ném ba lô lên bàn trang điểm, lấy ra một con dao gọt trái cây giấu vào trong túi.
"Khiếu nại trên trang web mua bán nhà cũ có nói phía sau lớp sơn tường có lưu lại vết máu, cứ mỗi đêm lại ngửi được mùi tanh hôi, cho nên hoài nghi nơi này có ma. Thế nhưng lên mạng tìm kiếm thì hết thảy mọi tin tức đều nói nhà trọ này bình thường, cũng không án mạng nào xảy ra ở đây."
Nhưng được ứng dụng trong điện thoại lựa chọn làm địa điểm nhiệm vụ thí luyện thì chắc chắn đằng sau nhà trọ Bình An có ẩn dấu một bí mật nào đó. Điểm này Trần Ca hiểu rõ.
Hắn giấu kỹ con dao gọt trái cây, rồi lấy búa đa năng ra, đập đập gõ gõ, kiểm tra mỗi góc của căn phòng, nhưng vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.
Đây chỉ một phòng khách rất bình thường, ngoại trừ cũ nát đến nỗi làm người khác phát điên, thì cũng không có gì quá kỳ lạ.
"Ông chủ chỉ cho mình thuê phòng ở lầu hai, vậy hiển nhiên là ở lầu hai không có vấn đề gì, nếu không thì chắc chắn sẽ không cho thuê. Như vậy, muốn có phát hiện thì phải đi lên lầu một hoặc lầu ba. "
Nhiệm vụ thí luyện bắt đầu vào lúc 11 giờ đêm, bây giờ còn cách thời gian bắt đầu 3 giờ, Trần Ca không muốn lãng phí thời gian, hắn cất búa đa năng đi, đi từng bước nhỏ đến bên cửa.
Vặn chốt xoay cửa, Trần Ca vừa mới mở được phân nửa thì bỗng nhiên dừng lại.
Lòng bàn tay của hắn đổ đầy mồ hôi, khí lạnh dâng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.