Chương 50:
Vũ Văn Trường Tên
17/11/2022
“Béo à, đừng có sợ, làm việc thôi.” Người phụ nữ cùng gã béo bắt đầu xử lý vách tường, lau công cụng bị dính máu, mấy phút sau, hai người cầm một cái túi lớn đi xuống lầu.
Tiếng bước chân xa dần, đến khi lầu ba yên tĩnh trở lại, Trần Ca mới há miệng thở dốc. Hắn vô cùng cẩn thận, thông qua khe cửa, quan sát bên ngoài.
Trên hành lang là một mảnh đen kịt, đám người kia cũng đã đi khỏi.
“Móa nó! Làm mình sợ muốn chết!”
Đợi thêm ba phút nữa, bên ngoài vẫn không có gì khác thường, lúc này, Trần Ca mới từ từ đẩy cửa phòng, cong lưng, rón rén bước ra như một con mèo.
Để tránh bị phát hiện, hắn không bật đèn pin điện thoại, mà giơ tay vịn vách tường, từ từ tiến về phía trước.
“Nghe mấy người này nói chuyện, tuy bọn họ cũng không phải thứ gì tốt, nhưng cái xác nữ trong vách tường quả thật không liên quan đến bọn họ.” Lại nói tiếp, đám người này cũng đủ xúi quẩy, sau khi chiếm đoạt nhà trọ của ông lão thì lại phát hiện trong vách tường có một cái xác. Người bình thường phát hiện xác chết, phản ứng đầu tiên chính là báo công an. Thế nhưng bản thân mấy người này không sạch sẽ, ở một phương diện nào đó, bọn họ sợ báo cảnh sát thì chuyện của mình cũng sẽ bị lôi ra, mặt khác, ở cùng nhà với một cái xác quả thật rất dọa người. Không còn biện pháp nào khác, bọn họ chỉ có thể đi chôn nó giúp hung thủ mà thôi.
“Khó trách chủ nhà trọ liên tục nhắc nhở mình, không cho mình ra ngoài vào buổi tối.” Hai mắt Trần Ca đã thích ứng với bóng tối, hắn bước đi nhanh hơn, dự định rời khỏi nhà trọ.
Nhẹ tay nhẹ chân đi xuống lầu, Trần Ca cũng không nghĩ lấy ba lô, hắn đi thẳng xuống lầu một.
“Hỏng bét.” Cửa nhà trọ đã khóa, hắn bị nhốt ở đây.
“Mấy người kia đi chôn xác, trước khi đi còn không quên khóa cửa?” Trần Ca mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn: “Cửa sổ ở lầu một đã lắp lưới bảo vệ, cửa sổ lầu ba thì bị bịt kín bằng ván gỗ, hiện tại, muốn rời khỏi đây, chỉ có một con đường duy nhất, chính là cửa sổ ở lầu hai.”
Bầu không khí trong nhà trọ rất quái dị, Trần Ca không muốn nán lại, hắn cầm theo búa công cụ, đi ngược lên lầu hai.
Bóng tối khiến cho hành lang càng thêm dài ra, âm u khó tả, cứ như một con quái thú đang há miệng, một khi có người tiến vào, sẽ bị nó nhai nát.
Tiếng bước chân xa dần, đến khi lầu ba yên tĩnh trở lại, Trần Ca mới há miệng thở dốc. Hắn vô cùng cẩn thận, thông qua khe cửa, quan sát bên ngoài.
Trên hành lang là một mảnh đen kịt, đám người kia cũng đã đi khỏi.
“Móa nó! Làm mình sợ muốn chết!”
Đợi thêm ba phút nữa, bên ngoài vẫn không có gì khác thường, lúc này, Trần Ca mới từ từ đẩy cửa phòng, cong lưng, rón rén bước ra như một con mèo.
Để tránh bị phát hiện, hắn không bật đèn pin điện thoại, mà giơ tay vịn vách tường, từ từ tiến về phía trước.
“Nghe mấy người này nói chuyện, tuy bọn họ cũng không phải thứ gì tốt, nhưng cái xác nữ trong vách tường quả thật không liên quan đến bọn họ.” Lại nói tiếp, đám người này cũng đủ xúi quẩy, sau khi chiếm đoạt nhà trọ của ông lão thì lại phát hiện trong vách tường có một cái xác. Người bình thường phát hiện xác chết, phản ứng đầu tiên chính là báo công an. Thế nhưng bản thân mấy người này không sạch sẽ, ở một phương diện nào đó, bọn họ sợ báo cảnh sát thì chuyện của mình cũng sẽ bị lôi ra, mặt khác, ở cùng nhà với một cái xác quả thật rất dọa người. Không còn biện pháp nào khác, bọn họ chỉ có thể đi chôn nó giúp hung thủ mà thôi.
“Khó trách chủ nhà trọ liên tục nhắc nhở mình, không cho mình ra ngoài vào buổi tối.” Hai mắt Trần Ca đã thích ứng với bóng tối, hắn bước đi nhanh hơn, dự định rời khỏi nhà trọ.
Nhẹ tay nhẹ chân đi xuống lầu, Trần Ca cũng không nghĩ lấy ba lô, hắn đi thẳng xuống lầu một.
“Hỏng bét.” Cửa nhà trọ đã khóa, hắn bị nhốt ở đây.
“Mấy người kia đi chôn xác, trước khi đi còn không quên khóa cửa?” Trần Ca mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn: “Cửa sổ ở lầu một đã lắp lưới bảo vệ, cửa sổ lầu ba thì bị bịt kín bằng ván gỗ, hiện tại, muốn rời khỏi đây, chỉ có một con đường duy nhất, chính là cửa sổ ở lầu hai.”
Bầu không khí trong nhà trọ rất quái dị, Trần Ca không muốn nán lại, hắn cầm theo búa công cụ, đi ngược lên lầu hai.
Bóng tối khiến cho hành lang càng thêm dài ra, âm u khó tả, cứ như một con quái thú đang há miệng, một khi có người tiến vào, sẽ bị nó nhai nát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.