Chương 69: Mị Lực Của Thương Nghiệp.
Nhất Bút Thư
17/04/2013
Duy Khắc Lai Ân hồi đáp: “Buôn bán lương trà đúng là ý kiến hay, vật này chính là sản phẩm độc hữu của Tạp Lai vương quốc chúng ta, nếu bán ra ngoại quốc thì giá ít nhất cũng phải tăng lên gấp trăm lần. Chẳng qua ngươi bán thứ này thì cần phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để cho người ta nhìn ra phương pháp phối trí lương trà, nếu không chờ bọn họ học được thì tài lộ của ngươi sẽ bị chặt đứt. Như vậy đi, lúc trở về ta sẽ phân phó nhân viên thần điện một tiếng, sau này lương trà sẽ trở thành thương phẩm đặc biệt của thần điện Tạp Lai vương quốc chúng ta, tiến hành giữ bí mật phương pháp gia công, ngươi cần bao nhiêu hàng hóa có thể liên lạc với thần điện, thần điện sẽ để giá ưu đãi cho ngươi.”
Thứ lương trà này chính là do Duy Khắc Lai Ân vô tình tìm được trong một lần đi dạo trên núi, cộng với vài loại thảo dược rồi phơi khô dùng để uống, sau đó hắn dạy phương thức phối trí cho nhân viên thần điện, đưa cho từng người đến thần điện tham bái Huyền Tiêu Thiên Tôn, làm cho bọn họ tin rằng đây là vật do thần linh ân tứ. Ban đầu hắn chỉ tiện tay chuẩn bị, cũng không suy nghĩ sâu xa, càng không ngờ tới có người có thể nhìn ra điểm buôn bán mấu chốt trong đó.
“Bán với giá gấp một trăm lần, có phải là quá đen tối hay không?” Á Lịch Khắc Tư kinh ngạc hỏi, vẻ mặt đám người Bỉ Nhĩ ở bên cạnh cũng trở nên ngạc nhiên.
“Ha ha, bệ hạ có điều không biết a, thứ lương trà mang theo mùi vị dã thảo đặc thù này thật ra là hái từ bên trong dãy Mễ Ni Á, sau đó phơi khô chế thành. Theo suy đoán của thần, một người bình thường có khả năng hái ba bốn mươi cân dã thảo mỗi ngày, tiền công không tới mười đồng tệ, hơn nữa theo như tỉ lệ phối trí cùng phơi khô, giá thành một cân lương trà tuyệt đối sẽ không vượt qua nửa đồng tệ! Dựa theo tính toán, một ngày ngày uống hai chén thì một cân có thể uống bốn năm tháng, cho dù bán hơn một trăm đồng tệ một cân, chia đều hai ngày mới hết một đồng tệ, đối với gia đình hơi giàu có ở ngoại quốc cũng không coi là gánh nặng.” Duy Khắc Lai Ân nói với vẻ hời hợt.
Á Lịch Khắc Tư kinh ngạc há hốc miệng, vừa nghe Duy Khắc Lai Ân nói như thế, hắn cũng cảm thấy một đồng tệ để uống lương trà hai ngày là chuyện rất có lời. Nhưng mà rõ ràng vốn của một cân chỉ là nửa đồng tệ, bán với giá hơn một trăm đồng tệ, đây chính là lợi nhuận gấp hai trăm lần a!
Không nói đến Á Lịch Khắc Tư, Bỉ Nhỉ ở bên cạnh lại càng kinh ngạc nhìn Duy Khắc Lai Ân, hắn không nghĩ tới vị thân vương điện hạ này lại tinh thông buôn bán như thế, vừa mới nghe mình muốn kinh doanh lương trà, là đã tính toán quy định ra tiền vốn cùng với giá bán, hơn nữa còn hợp tình hợp lý.
Không để ý tới thần sắc kinh ngạc của mọi người, Duy Khắc Lai Ân lại nói: “Bệ hạ, bây giờ thần cảm thấy chuyện tình thương hội vương thất Tạp Lai vương quốc chúng ta có thể đăng lên nhật báo rồi, chỉ cần thương nhân quốc nội tuân thủ quy định chúng ta đặt ra, thì được mang danh thương hội vương thất, như vậy cũng khiến cho lúc bọn họ làm ăn với các quốc gia khác có thêm một chút thân phận và thể diện.”
“Chuyện tình thương hội đã sớm thương lượng xong phương án hoạt động rồi, chỉ là bởi vì ban đầu phải đợi qua hai năm thì tài chính quốc gia mới sung túc, sau đó sẽ thành lập thương hội. Nếu như huynh cảm thấy hiện tại thời cơ đã chín muồi, thương hội vương thất có thể thành lập ngay bây giờ.” Á Lịch Khắc Tư lập tức tỏ thái độ.
“Bây giờ nhìn lại, kế hoạch phát triển chúng ta hoạch định trước kia vẫn còn hơi bảo thủ, chỉ cần quản lý được huyết mạch thương nghiệp, tài chính vương quốc chúng ta sẽ phát triển rất nhanh, lần buôn bán lương trà này chính là một cơ hội.” Vừa nói Duy Khắc Lai Ân liền quay đầu hỏi: “Bỉ Nhĩ, nếu thương hội vương thất được thành lập, ngươi có nguyện ý cùng làm sinh ý với quốc vương bệ hạ không? Tất nhiên là chúng ta sẽ không bạc đãi ngươi, lần buôn bán lương trà đầu tiên này, chúng ta cung cấp hàng hóa, ngươi chỉ cần bỏ ra nhân lực vận chuyển là được rồi. Kỳ hạn hợp tác là một năm, lơi nhuận người cùng quốc vương bệ hạ chia đều, ngươi cảm thấy thế nào?”
Nhìn nụ cười ấm áp của Duy Khắc Lai Ân, Bỉ Nhĩ cảm thấy trước mắt là một mảng hư ảo? Cùng quốc vương bệ hạ hợp tác làm ăn, hơn nữa mình không cần phải chi ra một phân tiền vốn, lại còn được chia một nửa lợi nhuận, ở nơi nào trên Á Đặc Tây đại lục này mới có chuyện tốt như vậy a!
“Thân vương điện hạ, tất cả những gì người nói đều là sự thật sao?” Bỉ Nhĩ có phần không dám tin tưởng.
“Đương nhiên là thật, ta lấy danh nghĩa Huyền Tiêu Thiên Tôn mà thề.” Trong thời khắc mấu chốt, lời của quốc vương bệ hạ chưa chắc đã hữu dụng, nhưng lời của thần côn thì tuyệt đối hữu dụng.
“Tốt lắm, tiểu nhân đồng ý!” Toàn thân Bỉ Nhĩ kích động run rẩy, hắn cảm giác kỳ ngộ lớn nhất cả đời mình đã tới!
Cùng quốc vương bệ hạ hợp tác làm sinh ý, ở những quốc gia khác chỉ có những đại quý tộc lật tay che trời mới có đãi ngộ này a! Chính mình chẳng qua chỉ là một bình dân nho nhò lại có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy, chuyện này quả thật như là trời sập a!
“Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, mặc dù là cùng bệ hạ hợp tác làm sinh ý, nhưng mà thếu má của ngươi một phân cũng không thể thiếu, đừng hy vọng quốc vương bệ hạ sẽ cho người đi cửa sau.”
Những lời nói này của Duy Khắc Lai Ân khiến cho tất cả mọi người đều nở nụ cười, Bỉ Nhĩ thì luôn miệng nói: “Xin thân vương điện hạ yên tâm, thuế thu nhập của tiểu nhân tuyệt đối sẽ giao đủ không thiếu một đồng!”
“Tốt lắm, ngươi đến thành Áo Khắc Lan nghỉ ngơi trước đi, ngày mai ta sẽ phái người đưa ngươi vào cung, chúng ta thương lượng cụ thể việc hợp tác.” Duy Khắc Lai Ân khoát khoát ray rồi cùng Á Lịch Khắc Tư lướt qua đoàn xe, tiếp tục đi về phía trước.
“Xem ra Tạp Lai vương quốc chúng ta còn có rất nhiều tiềm lực có thể khai thác a! Chỉ cần tích cực cổ vũ dân chúng lao động, tài phú mà họ tạo ra đúng là không có cách nào tưởng tượng nổi!” Vừa đi, Duy Khắc Lai Ân không nhịn được mà cảm thán một câu.
“Ca ca, đệ vẫn có điều không hiểu, tại sao chúng ta phải hợp tác buôn bán với Bỉ Nhĩ?” Á Lịch Khắc Tư nói ra nghi vấn trong lòng.
“Lý do hợp tác cùng Bỉ Nhĩ là rất đơn giản, huynh nghĩ là sẽ đào tạo ra một vị anh hùng! Ra trận giết địch, một vị anh hùng có thực lực cường đại sẽ sinh ra hiệu quả tăng cường sĩ khí mà chúng ta không thể lường hết được. Trên phương diện thương nghiệp cũng thế, một người đi đầu đạt được thành quả to lớn sẽ khiến cho rất nhiều người theo đuổi lợi nhuận, đến lúc đó thương nghiệp của Tạp Lai vương quốc sẽ nhanh chóng phát triển. Có điều nhiệm vụ kế tiếp của ngươi càng ngày càng nặng, muốn cổ vũ thương nghiệp phát triển, nhất định Tạp Lai vương quốc chúng ta phải có đầy đủ thương phẩm phong phú, quan trọng nhất là phải có sản nghiệp đặc thù của chúng ta! Hiện tại thì lương trà coi như là một thứ, những cái khác đều cần tới sự cố gắng của ngươi rồi!” Duy Khắc Lai Ân không bỏ lỡ thời cơ giáo huấn những khái niệm tiên tiến cho Á Lịch Khắc Tư.
“A, thì ra thương trường cũng như chiến trường, cũng cần phải có anh hùng a!” Á Lịch Khắc Tư bừng tỉnh, thuận miệng nói thầm: “Chẳng qua trong một năm Bỉ Nhĩ có thể kiếm được bao nhiêu tiền nhỉ?”
“Nói ra thì đệ nhất định không tin đâu, đợi ngày mai ta dạy cho Bỉ Nhĩ sau này nên buôn bán như thế nào, chỉ cần hắn có thể lĩnh ngộ một nửa những điều huynh dạy thì tiền hắn kiếm được một năm còn nhiều hơn thuế thu một năm của Tạp Lai vương quốc! Hơn nữa huynh chỉ nói là số tiền hắn kiếm được, không bao gồm một nửa của đệ đâu.” Duy Khắc Lai Ân tự tin nói.
“Cái gì, vượt qua thuế má của cả quốc gia? Đây không phải là thoáng cái liền trở thành người phú khả địch quốc rồi sao?” Á Lịch Khắc Tư giật nảy mình, theo bản năng cảm thấy có chút khó tin, nhưng mà hắn hiện tại đã có thói quen tin tưởng mỗi một lời nói của Duy Khắc Lai Ân, ít nhất là đến bây giờ vẫn vậy, không có chuyện gì mà Duy Khắc Lai Ân không làm được.
“Mị lực của thương nghiệp, đệ không tự mình nhận thức thì không cách nào tưởng tượng được đâu!” Duy Khắc Lai Ân làm bộ thâm trầm nói một câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.