Chương 14: Sơ Chiến.(hạ)
Nhất Bút Thư
17/04/2013
Mất đi khả năng khống chế thân thể là chuyện tối kỵ trong chiến đấu! Trong nháy mắt bản năng chiến đấu bộc phát, đấu khí trên người Mã Đặc Sâm tăng vọt, luồng khí lưu cấp tốc dâng lên vỗ vỗ y phục rung lên bành bạch.
“Hắc!”
Miệng khẽ quát một tiếng, kiếm trên tay phải tiếp tục đánh về phía lôi điện trong không trung, quang mang đấu khí lập lòe bao bọc quyền đầu ở tay trái đón đỡ toàn thứ băng cầu đang bắn tới. Đồng thời hắn cúi đầu nhìn xuống dưới chân, phát hiện chẳng biết từ lúc nào, mặt đất vốn cứng rắn lại xuất hiện một cái khe nho nhỏ, chính mình vừa rồi tập trung đối phó đạo lôi điện trong không trung, đúng lúc đạp một chân vào cái rãnh này.
Bởi vì tình thế cấp bách, Mã Đặc Sâm không kìm lòng được mà vận dụng thực lực Đại Kiếm Sư, điều này làm khuôn mặt già nua của hắn đỏ rực lên. Mới vừa ổn định thân thể, thấy Duy Khắc Lai Ân chuẩn bị phóng thích ma pháp tiếp theo, vội vàng khoác tay nói: “Ngừng! Ngừng! Ngừng! Tạm thời ngừng chiến!”
Nghe Mã Đặc Sâm nói…, động tác của Duy Khắc Lai Ân cũng dừng lại, cười hỏi: “Làm sao vậy ạ, đợt công kích thứ ba của cháu còn chưa bắt đầu đâu đấy.”
Đợi Duy Khắc Lai Ân dừng tay, Mã Đặc Sâm mới khẽ thở một hơi, cười khổ: “Đánh cái gì nữa mà đánh, vừa rồi lão nhân gia ta nói chỉ dùng thực lực kiếm sư, bây giờ cũng đã sử dụng đến thực lực đại kiếm sư rồi, chẳng lẽ ngay cả dũng khí nhận thua cũng không có sao! Bất quá tên tiểu tử này, cháu rút cục thi triển ma pháp như thế nào, phần lớn ma pháp sư khi thi pháp đều ngưng tụ chung quanh thân thể, sau đó phóng xuất ra, làm sao cháu có thể để cho ma pháp trực tiếp xuất hiện xung quanh gia gia chứ? Điều này thật cổ quái, ta trước giờ chưa từng nghe nói qua có chuyện như vậy!”
Duy Khắc Lai Ân cười giải thích: “Hắc hắc, việc này cũng không có gì kì diệu cả, thật ra thì cháu thi triển ma pháp cũng chia làm hai tầng, đợt thứ nhất đúng là ma pháp từ cháu phát ra, tuy nhiên đây chẳng qua là mê hoặc người khác. Mục đích của đợt ma pháp đầu tiên là đem ma pháp nguyên tố bị cháu khống chế đến bên cạnh địch nhân, lẽ nào gia gia không phát hiện ra khi người đánh tan bạo viêm đạn, uy lực nổ tung có điểm hơi yếu sao?”
“Di, cháu không nói gia gia còn không có chú ý, cháu nói như thế làm bản thân ta nghĩ tới, lúc ấy ta đã cảm thấy kỳ quái, nhưng chưa kịp ngẫm nghĩ, nguyên lai là có chuyện như vậy a!” Nghe Duy Khắc Lai Ân nói tới đây, Mã Đặc Sâm cũng phản ứng lại.
“Ha hả, đợt ma pháp thứ nhất bị gia gia đánh tan, kỳ thực ma pháp nguyên tố vẫn còn bị cháu khống chế, vì thế mới có lượt ma pháp thứ hai. Về phần đợt công kích thứ hai của cháu, băng phong toản là ma pháp dung hợp song hệ phong thủy, còn có thổ hệ thổ thứ thuật, hỏa hệ liên châu hỏa cầu, bị gia gia đánh tan thì vẫn còn dư lại địa hỏa phong thủy bốn loại ma pháp nguyên tố. Trong đó phong hỏa nguyên tố tổ hợp thành ma pháp lôi điện thuật, thổ hệ ma pháp nguyên tố còn thừa được dùng để thi triển liệt địa thuật. Hơn nữa liên châu hỏa cầu chưa có phát ra, là vì để dành cho đợt công kích tiếp theo, đáng tiếc bị gia gia cắt đứt.” Duy Khắc Lai Ân tiếp tục giải thích.
Phương pháp thi triển ma pháp hai tầng này là công sức mấy ngày qua của Duy Khắc Lai Ân, đem đạo thuật cùng ma pháp kết hợp lại sáng tạo ra ma pháp kiểu mới. Yếu quyết của việc khống chế ma pháp nguyên tố chính là sử dụng thiên địa linh khí, vì vậy loại thủ đoạn này bất kỳ ma pháp sư nào khác cũng không bắt chước được. Chờ sau này đạo thuật tinh tiến, hắn thậm chí có thể sử dụng ba bốn tầng ma pháp công kích liên tục, tuy nhiên loại phương thức công kích này yêu cầu phải có tinh thần lực tương đối cao, tiêu hao tương đối lớn.
“Còn nói sao, nếu để cho cháu tiếp tục phát ra ma pháp, chỉ sợ bộ xương già của ta cũng bị tháo rời ra mất!” Mã Đặc Sâm cười mắng một câu, trong lòng đối với trình độ ma pháp của Duy Khắc Lai Ân cực kỳ hài lòng.
“Hắc hắc, cha người còn muốn tranh giành lên trước nữa không, thua rồi thật là mất thể diện quá đi.” Nói được vài câu, Tác Luân đã đi tới, không bỏ lỡ thời cơ trêu chọc.
Mã Đặc Sâm đạp ra một cước: “Tiểu tử thúi, ai cũng dám cười nhạo, không phục thì ngươi đi tới thử một chút đi!”
“Thì ra ma pháp lại lợi hại như thế, trách không được bệ hạ coi trọng Lạp Tát Khắc pháp sư như vậy, sớm biết thì cháu cũng đã học ma pháp rồi!” Á Lịch Khắc Tư cũng đi lên, nét mặt tỏ vẻ ngạc nhiên nói.
Lạp Tát Khắc chính là Đại Ma Pháp Sư duy nhất của Tạp Lai quốc, mặc dù chỉ là nhất cấp đại ma pháp sư, nhưng quốc vương bệ hạ cũng phải dùng trọng kim mới mời được.
Mã Đặc Sâm vỗ đầu Á Lịch Khắc Tư một cái: “Cháu cho rằng ma pháp dễ học như vậy sao! Nếu như trời sinh không có nguyên tố thân hòa lực, căn bản là không thể trở thành ma pháp sư. Với lại học tập ma pháp cần phải tiến hành nghiên cứu ma pháp quanh năm suốt tháng, cuộc sống khô khan này không phải là người bình thường có thể chịu nổi. Không thấy tính tình ma pháp sư nào cũng đều cổ quái ư, chính là bị cuộc sống nhàm chán này làm cho nghẹn khuất! Hơn nữa gia gia đã gặp qua một số ma pháp sư, có khả năng thi triển ma pháp đến trình độ của ca ca cháu, một người cũng không có! Cho nên mới nói ma pháp so với võ kỹ càng khảo nghiệm thiên phú, cháu không có phần thiên phú này, tốt nhất là tập trung tu luyện ‘Hổ Khiếu Quyết’ đi.”
“Vâng ạ.” Á Lịch Khắc Tư quyệt miệng, giọng nói có chút buồn bực.
“Duy Khắc Lai Ân, lại đây chúng ta thử một chút, ma pháp của cháu đúng là rất có môn đạo.” Tác Luân một bên bắt đầu khởi động cổ tay, một bên kéo dãn khoảng cách với Duy Khắc Lai Ân.
Tác Luân dù sao cũng là bát cấp đại kiếm sư, thực lực cao hơn Duy Khắc Lai Ân rất nhiều. Mặc dù hắn chỉ sử dụng thực lực cửu cấp kiếm sư, nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu vẫn ở cấp bậc đại kiếm sư. Lại thêm vừa rồi Duy Khắc Lai Ân đã nói ra điều huyền bí trong ma pháp của mình, dưới tình huống Tác Luân phòng bị đầy đủ, dù Duy Khắc Lai Ân có đem ma pháp ra đùa giỡn, cũng không tạo thành bao nhiêu phiền toái cho đối phương.
Loại hoàn cảnh càng thêm phù hợp tâm ý của Duy Khắc Lai Ân, hắn có thể tận tình phát huy ma pháp của mình, phân tích uy lực mỗi ma pháp.
Định luật cơ sở thứ hai của ma pháp có nói, độ chặt chẽ của kết cấu ma pháp nguyên tố cùng với số lượng nguyên tố quyết định uy lực ma pháp.
Vì kiểm nghiệm độ chặt chẽ của kết cấu ma pháp nguyên tố cùng với số lượng nguyên tố bất đồng tạo thành uy lực ma pháp, Duy Khắc Lai Ân liên tục cải biến ma pháp mà hắn phát ra, sau đó bắn về phía Tác Luân.
Duy Khắc Lai Ân cũng không đem hết tất cả tài nghệ của mình ra, hắn vừa niệm chú ngữ, vừa kết thủ thế, chậm rãi thi triển ma pháp. Nếu quả thật đến thời điểm chiến đấu, tốc độ thi pháp có thể nhanh hơn gấp ba lần, mà còn có khả năng sử dụng nhiều hoa chiêu khác. Cũng bởi vì dùng tốc độ chậm, tinh thần lực Duy Khắc Lai Ân khôi phục tương đối nhanh, vì vậy trận chiến này vẫn đánh tới khi mặt trăng lặn về phía tây, Mã Đặc Sâm và Tác Luân đã thay phiên nhau hai lần, lúc này Duy Khắc Lai Ân mới chủ động dừng tay.
Điều này cũng không phải là do Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân không duy trì được thời gian dài như vậy, mà là khi ở bên cạnh một mực quan sát, trong tâm hai người nhộn nhạo, đều tranh giành muốn đi lên cho đã ghiền. Thậm chí Á Lịch Khắc Tư cũng theo Mã Đặc Sâm lên một hồi, dưới sự bảo vệ của Mã Đặc Sâm thể nghiệm một chút cảm giác chiến đấu với ma pháp sư. Chẳng qua là uy lực ma pháp sư thật sự không phải võ giả cùng cấp có thể ngăn cản, chỉ vừa đi lên đấu khí lập tức tiêu hao hết, chỉ đành dàng hoàng đứng một bên làm khán giả.
Tuy rằng mệt mỏi hơn nửa đêm, nhưng bất kể là Mã Đặc Sâm hay Tác Luân đều vô cùng hăng hái. Bọn họ càng hết sức khẳng định một việc, trình độ ma pháp của Duy Khắc Lai Ân đã đạt đến đẳng cấp tương đối cao, ở Tạp Lai quốc có lẽ chỉ có nhất cấp đại ma pháp sư mà hoàng thất dùng trọng kim mời về mới thắng được Duy Khắc Lai Ân. Nếu bàn về khả năng chiến đấu trong thời gian dài, lại càng là đệ nhất ở Tạp Lai quốc, ngay cả Lạp Tát Khắc so ra còn kém xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.