Chung Cực Truyền Thừa

Chương 843

Vũ Thần Vũ

01/05/2018

Lâm Dịch than nhẹ một tiếng, ngẫm lại, cảm giác Lan Kinh Vương đáng giá kết giao, cho nên đem chuyện của hắn nói lại một lần, đương nhiên, những thứ như Hổ Thần Cư, đương nhiên không thể nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Lan Kinh Vương nghe mà trợn mắt há hốc mồm, không dám tin nói:

- Huynh đệ, ý của ngươi là...Từ khi ngươi bắt đầu tu hành tới nay, đến bây giờ, còn chưa vượt qua ba trăm năm?

Hai gia hỏa ở sau lưng Lan Kinh Vương, cũng dùng ánh mắt nhìn Lâm Dịch giống như quái vật...Bọn họ tu hành tới bây giờ, đã hơn mấy chục vạn năm, mà Lâm Dịch lại lợi hại hơn bọn họ, không ngờ tu hành chưa được ba trăm năm?

Lang Đầu và Thổ Ti nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ sợ hãi thán phục trong mắt của nhau.

Lâm Dịch than nhẹ gật gật đầu, nhớ tới người thân ở đại lục Bạch Đế, cũng không có đắc ý.

Lan Kinh Vương nhìn Lâm Dịch, mặc dù chỉ mới quen biết mà thôi, nhưng dù sao Lâm Dịch cũng là ân nhân cứu mạng của hắn, hơn nữa ở chung trong thời gian ngắn, cũng cảm giác đối phương là người có thể kết giao, vừa nghĩ tới đối phương sắp rời khỏi Tây Bắc Thiên, sinh thời, thực sự không biết có còn gặp lại hay không.

Trầm mặc một lúc, Lan Kinh Vương trịnh trọng, nói:

- Huynh đệ, yên tâm, ngươi nghỉ ngơi ở đây trong thời gian ngắn, loại công việc ngưng tụ linh thạch thành linh tinh, cứ bao cho đại ca.

Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn Lan Kinh Vương, nhìn vào mắt Lan Kinh Vương, lập tức cảm động một hồi, lập tức gật gật đầu, nhưng không nói gì.

Cứ như vậy, Lâm Dịch ở trong Luyện Yêu Sơn, ở lại đó.



Thời gian quá nhanh, có linh trợ giúp, rốt cuộc thương thế của Lan Kinh Vương đã khôi phục hoàn toàn.

Mà Lâm Dịch, cũng ở lại bên trong linh mạch Thượng Cổ. Mỗi ngày uống nước trong linh, tu hành ở trong linh mạch Thượng Cổ có linh lực sung túc, tu vi của Lâm Dịch tăng lên rất nhanh.

Chỉ trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi, tu vi năng lượng đã đuổi theo tu ti tinh thần lực.

Mỗi ngày Lan Kinh Vương hao phí nhiều thời gian đi tìm linh tinh, nhưng vùng núi này có hơn mấy trăm km lớn nhỏ, hơn nữa thần thức cũng không có biện pháp dò xét quá sâu, thậm chí liền ngay cả chiếc nhẫn dò xét của Lâm Dịch cũng không tìm thấy, tiến độ vô cùng chậm chạp.

Mà trừ tìm kiếm linh tinh, Lan Kinh Vương còn đưa tới rất nhiều yêu thú khai thác linh thạch.

Hàm lượng linh thạch ở đây nhiều tới kinh người! Phải biết rằng, trong linh mạch bình thường, chỉ có trong chỗ sâu, mới có thể khai thác ra linh thạch, nhưng bên trong linh mạch Thượng Cổ, chỉ cần tùy tiện gõ mấy cái, cũng có linh thạch rớt ra, nhưng đề phòng linh lực thoát ra ngoài, cho nên trong quá trình khai thác linh thạch...Ở bên ngoài đều có một tầng cấm chế trời sinh.

Mà nguyên nhân khai thác linh thạch, đương nhiên là vì Lâm Dịch.

Linh thạch trong người của Lâm Dịch, cũng không có quá nhiều, tất cả đều là nội đan yêu thú lục giai...Nhưng Lan Kinh Vương đối đãi với hắn không tệ, chưa bao giờ truy vấn Lâm Dịch tới nơi này làm gì, bởi vì hắn biết rõ mục đích của đối phương.

Trong cả lĩnh vực hiện giờ, cũng chỉ có Lan Kinh Vương, Lang Đầu, Thổ Ti ba người biết rõ thân phận nhân loại chân chính của Lâm Dịch, tất cả yêu thú còn lại không nhìn thấu, bởi vì ngày đầu tiên gặp mặt, Lâm Dịch đã gia trì chiến văn. Thực lực không mạnh, đương nhiên không thể nhìn thấu, sau khi khôi phục bộ dáng nhân loại, tất cả mọi người cho rằng Lâm Dịch là thần thú nào đó.

Yêu thú không cừu thị thần thú, nhưng lại cừu thị nhân loại. Nếu để cho bọn họ biết nhị đại vương mà bọn họ gọi hàng ngày là nhân loại, cũng không biết những yêu thú này có cảm tưởng gì?

Mà tiến độ khai thác cũng không khả quan...Dù sao, sở dĩ linh lực trong linh mạch Thượng Cổ này không cótiết ra ngoài chút nào, trừ nguyên nhân trong linh mạch có một khối linh tinh khổng khồ ra, nguyên nhân còn lại chính là do địa hình của linh mạch.

Linh mạch, đã nói là linh mạch, đương nhiên sẽ có một mạch toàn linh thạch, hơn nữa muốn tạo thành linh mạch cần từ trường cực mạnh, làm cho linh lực không thoát ra ngoài, nhưng nếu đào động lung tung, sẽ phá hư loại từ trường này, như vậy linh lực cũng tản mác ra.



Linh mạch Thượng Cổ này đã hình thành không biết bao nhiêu vạn năm trước, nếu linh lực tản mác ra...Không nói khoa trương, người đứng cách đó mấy ức dặm, cũng có thể cảm ứng rõ ràng.

Mà Luyện Yêu Sơn này, cũng không phải chỉ có Lan Kinh Vương và Kim Bằng Vương là cường giả Hư Thần, chỉ Đông Vực cũng đã phân thành hai mươi tám vực rồi...Ngẫm lại, nêu để cho những lĩnh chủ khác biết nơi đây có bảo bối, sẽ làm thế nào? Đừng nói Lan Kinh Vương chưa tìm được linh tinh, nếu đã lấy đi rồi, giá trị của linh mạch Thượng Cổ này vẫn thật lớn.

Cho nên, khai thác mỗi một ngày, đều có hơn trăm vạn khối linh thạch tiêu chuẩn. (tiêu chuẩn của linh thạch, giống như quả trứng gà.)

Nhưng linh thạch ở bên ngoài, đều là hạ đẳng linh thạch. Cho nên, đào nửa tháng, cũng chỉ mới đào được một ngàn năm trăm vạn mà thôi, cứ như vậy mà tính toán...Lâm Dịch còn phải ngây ngốc ở đây năm sáu năm, mới có thể gom góp đủ.

Đương nhiên, cũng không phải tuyệt đối, chỉ cần Lan Kinh Vương tìm được linh tinh, tuy không cách nào phân tách linh tinh hình thành tự nhiên này, nhưng cũng có thể tăng mạnh quá trình khai thác, cho nên, đại khái sau một hai năm, Lâm Dịch có thể tìm đủ lộ phí lên đường.

Tuy nhớ người thân ở đại lục Bạch Đế, nhưng Lâm Dịch hiện giờ cũng không nói lòng trong nhất thời, hắn cũng suy nghĩ tới chuyện này thật lâu rồi.

Hành tẩu ở Thiên Giới, nếu như gặp được bất cứ vấn đề gì cũng có sức liều mạng, trở thành cường giả Hư Thần mới là lựa chọn tốt nhất, trình độ hiện giờ của Lâm Dịch là lục giai trung kỳ, tuy tu vi tinh thần lực tăng chậm, nhưng tổng thể mà nói, vẫn có tiến bộ, cho nên chút thời gian này, hắn vẫn phải chờ.

Hôm nay, Lâm Dịch từ trong nhập định tỉnh lại, liền đứng dậy, vị trí của hắn hiện giờ, là trong một sơn động, đây là một cái động nhỏ, nằm ở bên trong linh mạch, là Lan Kinh Vương chuyên môn mở cho nó, cấp cho hắn sử dụng.

Việc hắn cần làm duy nhất bây giờ, chính là tu hành. Còn lại, đều có yêu thú làm cho hắn, hơn nữa hắn không có biện pháp nhìn xuyên qua sương mù màu tím, muốn thưởng thức phong quang dưới đáy biển, càng vô nghĩa, cho nên cả ngày của Lâm Dịch rất nhàm chán.

- Bái kiến nhị đại vương!

Vừa đứng dậy, thời điểm đang định đi nhìn Lan Kinh Vương, ở cửa ra vào có một người chạy vào, sau khi nhìn thấy Lâm Dịch, lập tức quỳ một chân trên đất, cung kính chắp tay kêu lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook