Chung Cực Truyền Thừa

Chương 844

Vũ Thần Vũ

01/05/2018

Đây là một gia hỏa thủy tộc, nếu Kim Bằng Vương ở đây lúc này, có thể nhận ra, đây chính là con cá mà ngày đó hắn ra tay cứu trên cầu Vân Phong, sau đó nhận làm thủ hạ. Bởi vì con cá này rất cơ linh, cho nên Lan Kinh Vương cũng lưu lại cho mình.

- n?

Lâm Dịch sững sờ một chút, lập tức cười nói:

- Đứng lên đi.

Hôm nay, hắn đã có chút quen thuộc với thân phận nhị đại vương này.

Tên thủy tộc này vụng trộm liếc nhìn Lâm Dịch đang mỉm cười, trong nội tâm âm thầm nhớ nhung...Nhị đại vương này thực lực mạnh mẽ, nhưng làm người rất ôn hòa. Nhớ ngày đó thời điểm làm thủ hạ củ Kim Bằng Vương, đứng nói Kim Bằng Vương cho hắn sắc mặt tốt, thậm chí gia hỏa thủ vệ cho Kim Bằng Vương, đều vô cùng cao ngạo. Cái lỗ mũi, hướng lên trời mà nói chuyện.

So sánh cả hai với nhau, lập tức hiển lộ lòng hướng về vị Vương giả này, tên thủy tộc này âm thầm may mắn, may mắn là người thắng là Lan Kinh Vương, mà không phải Kim Bằng Vương.

Thủy tộc cung kính cúi đầu, đứng dậy, Lâm Dịch cười hỏi:

- Có chuyện gì không?

Thủy tộc cung kính nói:

- Hồi bẩm nhị đại vương, đại vương cho mời ngài qua.

- n?

Lâm Dịch sững sờ một chút, lập tức cười nói:

- Được, ta đang muốn đi qua đây!

Nói xong, liền đi ra ngoài, thủy tộc này cũng nhanh chân đuổi theo.

Rời khỏi động, Lâm Dịch đi vào một thông đạo.

Linh lực của linh mạch Thượng Cổ này vô cùng nồng đậm, so với hang ổ trước kia của Lan Kinh Vương còn nồng đậm hơn rất nhiều. Cho nên, Lan Kinh Vương cũng mở ít động phủ ở đây.

Một đường bước đi, tất cả yêu thú nhìn thấy Lâm Dịch từ xa đi tới, đều quỳ một chân trên đất, cung kính hô một câu nhị đại vương. Mà Lâm Dịch cũng quen thuộc với loại chuyện này, mặt mỉm cười khẽ gật đầu, sau đó đi vào động phủ của Lan Kinh Vương.



Còn chưa đi vào động phủ, đã nghe bên trong truyền ra tiếng cười hào sảng, Lâm Dịch nghe xong, liền biết là âm thanh của Lan Kinh Vương, nụ cười trên mặt tăng lên một phần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Đại ca, chuyện gì mà cao hứng như vậy?

Lâm Dịch cười nói, đi vào.

Lan Kinh Vương vừa nghe âm thanh của Lâm Dịch, lập tức cười quay đầu lại chào đón, cười ha hả, nói:

- Huynh đệ, mau tới mau tới, đương nhiên là có chuyện tốt.

Lâm Dịch hiếu kỳ, nói:

- Có chuyện gì tốt?

Nói xong, cũng dắt tay Lan Kinh Vương đi vào.

Vượt qua một ít cửa nhỏ, phía trước rộng lớn sáng hơn.

Động phủ của Lan Kinh Vương còn lớn hơn của Lâm Dịch vài phần, Lan Kinh Vương vốn muốn tu kiến cho Lâm Dịch một động phủ lớn, nhưng Lâm Dịch nhã nhặn từ chối.

Chỉ thấy trong cái động này, lớn khoảng một ngàn bình phương, bên trong có đặt một ít bàn, phía trên có hai cái bàn ghế lớn do linh thạch tạo thành, đặt song song ở vị trí trung ương, đương nhiên là của đại vương và nhị đại vương.Vừa mới tiến vào động này, Lâm Dịch đã sừng sờ một chút, chỉ thấy bên trong động này, trừ Lang Đầu, Thổ Ti và vài tên yêu thú tâm phúc của Lan Kinh Vương ra, còn có mười nữ tử nhân loại.

Nhìn những cô gái này, trên quần áo có đeo trang sức, thân thể mềm mại mê người như ẩn như hiện, hai ngọn núi cao ngất, bờ mông hơi vểnh lên, cái đùi mượt mà trắng bóng như ẩn như hiện, thân thể rất mê người.

Nhưng biểu lộ của những cô gái này chỉ có sợ hãi và sợ hãi, có chút không biết làm sao, đang nắm chặt bàn tay nhỏ bé, lộ ra vẻ vô cùng mềm mại, điềm đạm đáng yêu.

Tuy Lâm Dịch không phải là thái điểu, trong nhất thời nhìn thấy xuân sắc đầy phòng, cũng có chút mê loạn đầu óc...Nhưng trong nháy mắt, đã khôi phục tinh thần lại, nhưng ánh mắt biến thanh nghi hoặc, tại sao trong Luyện Yêu Sơn xuất hiện nhiều nữ tử xinh đẹp thế này?

Lan Kinh Vương không nói lời nào, chỉ cười ha hả mang theo Lâm Dịch lên ghế. Lan Kinh Vương ở bên trái, Lâm Dịch ở bên phải, ngồi xuống.

- Bái kiến hai vị đại vương.

Nhìn Lang Đầu, Thổ Ti và chúng yêu thú bên dưới khom người. Lúc này Lâm Dịch mới khôi phục tinh thần, cười cười nói:

- Đều là huynh đệ, không cần phải khách khí. Đứng lên đi.

Lũ yêu thú mới đứng dậy.



Lâm Dịch dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lan Kinh Vương, nói:

- Đại ca, ngươi tìm ta có việc? Còn những nữ tử này là...

Lan Kinh Vương cười hắc hắc, đi ra, nói:

- Bổn sự của Kim Bằng tiểu nhi đúng là lớn nha, ở phương diện hưởng thụ nữ nhân, đúng là làm cho người khác hâm mộ, lúc trước lão tử đã biết rõ hắn lừa gạt một ít thần thú từ nơi nào, nhưng mỗi thần thú đều có bộ dáng như tinh linh...Thật là ao ước, hôm nay Kim Bằng tiểu nhi chết rồi, mà những cô gái này, đều là những tiểu nữu, huynh đệ, ngươi chọn trước đi, vừa ý người nào, cứ lấy đi, đứng khách khí.

Lan Kinh Vương cười cực kỳ dâm đãng, kỳ thật nói tới lấy mấy cô nàng thần thú, chỉ cần thủ hạ hơi cường đại đã có được mấy người.

Cho dù là thủ hạ của Lan Kinh Vương, cũng có vài người.

Nhưng Xích Viêm Kim Bằng bản tính dâm đãng, lựa chọn thần thú giống cái, đều có sắc đẹp khó kiếm được, so sánh với Lan Kinh Vương quê mùa, chỉ cần là nữ, là hắn có thể đè lên rồi, cho nên Lan Kinh Vương đỏ mắt nhìn Kim Bằng Vương a.

Thời gian trước Lan Kinh Vương vẫn luôn chữa thương, nhưng trước khi chữa thương đã cảnh cáo thủ hạ, không cho phép đi tìm tiểu mỹ nhân trong hang ổ của Kim Bằng Vương gây phiền toái, chờ hắn khôi phục tổn thương tính tiếp, nào biết sau khi khôi phục tổn thương, Lan Kinh Vương vẫn luôn đi tìm kiếm linh tinh trong linh mạch...Tìm kiếm mấy ngày nay, Lan Kinh Vương cũng biết chuyện này không đơn giản, gấp không được, cho nên trầm tĩnh lại, liền nhớ tới mấy con thần thú giống cái này. Vì vậy, mới có màn như hiện giờ.

Mà Lâm Dịch nghe xong lời nói của Lan Kinh Vương, cũng sững sờ một chút.

Nói thực ra, Lâm Dịch cũng là nam nhân bình thường, tuy những cô gái phía dưới là thần thú, nhưng bộ dáng lại độc nhất vô nhị trong nhân loại, hơn nữa đều là tuyệt sắc...Tuy so với Thư Mộng và Thủy Linh Lung có chênh lệch chút ít, nhưng không kém nhiều, nhìn thấy những gương mặt chim sa cá lặn, thân thể linh lung, xinh đẹp đáng thương, Lâm Dịch nói không động tâm, cũng là lừa mình dối người.

Nhưng tâm tính của Lâm Dịch rất kiên định, sau khi đi vào phòng có cảm giác kinh diễm như vừa rồi, thần sắc lúc này đã bình thường trở lại, sau khi nghe Lan Kinh Vương nói, Lâm Loan sững sờ một lúc rồi cười khổ:

- Ý tốt của đại ca, tiểu đệ tâm lĩnh, nhưng mà, chuyện này thôi đi.

Lan Kinh lập tức sững sờ, nói:

- Chẳng lẽ huynh đệ ghét bỏ những cô nàng này bị Kim Bằng tiểu nhi chơi qua sao?

Lâm Dịch thiếu chút nữa bị sặc nước bọt, tính tình của Lan Kinh Vương ngay thẳng, nhưng nói ra chuyện này, mỗi một câu nói, thô tục không chịu nổi, Lâm Dịch cảm thấy đau đầu, nhưng chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

- Cũng không phải...Chỉ là...Tiểu đệ đã có thê tử, tiểu đệ làm thế thật xin lỗi các nàng.

Lan Kinh Vương nghe vậy, lúc này mới chợt hiểu, nhưng lập tức nói ra:

- Huynh đệ, không phải ta nói ngươi...Ta và ngươi đều là người có tính mạng vô hạn, nói tới chuyện nam nữ, cũng chỉ là liều thuốc giúp nhân sinh thêm màu sắc mà thôi, tại sao phải treo cổ trên một thân cây? Huống hồ, nam nhân mà, ngẫu nhiên cũng thay đổi khẩu vị, cũng không cần phải lấy mấy cô nàng này làm thê tử, cần gì phải nói tới phụ lòng hay xin lỗi chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook