Chương 36: Nói hết lòng mình
Cô gái nhỏ bé
26/03/2024
Tại phòng họp của tập đoàn Vương Gia đang diễn ra buổi giao lưu với tập đoàn Hứa Thị, người đang trình bày về sản phẩm mà Hứa Thị cần chính là Lăng Hách, còn Cố Thư Hân chỉ củng cố thêm vế sau cũng như đưa ra mẫu thiết kế của phòng mình cho Hứa Thị xem, hai người này từ nãy đến giờ ánh mất rất đưa tình khiến ai đó ghen nổ đom đóm mắt.
Cố Thư Hân và Hứa Vân Trì đang trao đổi rất bình thường nhưng xuất hiện trong mắt ai đó chính là quyến rũ khiến hắn từ nãy đến giờ không tập trung vào công việc được, vì con mèo nhỏ của mình cứ lởn vởn ngay tên đáng ghét đó.
- Giám đốc Hứa, đây chính là những mẫu thiết kế về sợi dây mà anh yêu cầu, Vương Gia đã đặt tiêu chí của anh lên hàng đầu để có thể đưa ra những mẫu này.
- Thư Hân, em chọn giúp anh mẫu mà em thích nhất đi, anh sẽ lấy cái mẫu đó.
Cố Thư Hân nghe Hứa Vân Trì kêu mình chọn thì cô cũng hết hồn, bởi mẫu nào phòng thiết kế bọn cô cũng đặt tâm huyết vào hết, cái người anh đáng ghét này của cô, sao không hỏi cô trước để cô làm theo sở thích của mình luôn đi, bây giờ cô biết chọn mẫu nào đây.
- Anh Vân Trì à, anh kêu em chọn sao, làm khó em đấy nha.
Một tiếng Thư Hân, một tiếng Vân Trì sao mà nghe lộn tiết vậy không biết, có bao giờ Cố Thư Hân gọi anh như vậy đâu mà gọi tên xa lạ này lại như vậy, chẳng lẽ bọn họ có quen biết nhau, nhưng quen khi nào sao anh lại không hay biết gì vậy, cô là đang cắm sừng anh sao?
Cố Thư Hân suy nghĩ một hồi thì cũng lựa được mẫu mà mình thích trong những mẫu còn lại rồi đưa cho Hứa Vân Trì, anh ta cũng chốt cái mẫu này và rồi ký hợp đồng hợp tác với Vương Gia, tuy chướng mắt tên này dám ngọt ngào với vợ anh nhưng Vương Hàn Trạch không thể phủ nhận sự tài giỏi của Hứa Vân Trì, chuyện gì ra chuyện đó không thể để ảnh hưởng đến nhau được.
Cuộc họp kết thúc tất cả đều rời khỏi phòng họp, lúc này Vương Hàn Trạch đứng ngơ người khi thấy cô và tên đó vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ, mà không hề quan tâm tới sự tồn tại của hắn ngay lúc này, bộ hắn là không khí sao?
- Chủ tịch, có cần tôi gọi cô Cố không?
- Không cần, quay về phòng.
Ai đó bị lơ rồi cho ăn bình giấm chua nên tức đi thẳng một mạch về phòng làm việc, coi bộ nguyên ngày hôm nay của nhân viên trong tập đoàn lại khổ rồi đây, cảm xúc của boss còn phải phụ thuộc vào vợ boss rất nhiều mà vợ của boss làm sao mà nhìn thấy được sự khổ sở của nhân viên khi mà chồng của cô ấy tức lên cơ chứ.
- Anh Vân Trì anh cũng giấu kĩ quá nha, thì ra anh chính là khách hàng đưa ra những yêu cầu về mẫu mã đó sao, thế mà bữa em hỏi thì không trả lời lại còn bí mật nữa chứ.
- Hahaha…nếu nói cho em biết sơm thì hôm nay làm sao thấy được vẻ mặt ngơ ngác đến ngạc nhiên đó của em được, mà công nhận hồi sáng anh nhìn em mà buồn cười.
- Xí…anh và chị Jenny lừa em, coi em như một đứa ngốc, em nghỉ chơi với anh Vân Trì luôn, em chỉ chơi với chị Jenny thôi.
- Sao mà đối xử bất công vậy, à đúng rồi đợi mẫu dây chuyền đó được làm xong anh sẽ gửi đến cho em, đó là món quà anh tặng em về tình bạn đẹp giữa chúng ta.
Cố Thư Hân không ngờ mẫu thiết kế đó là Hứa Vân Trì làm để tặng cô, ý nghĩa của sợi dây đó cô hiểu chứ, nhưng mà cô đối với anh bây giờ chỉ như một người anh trai mà thôi, thứ tình cảm nam nữ đó không tồn tại trong cô đối với anh, anh vẫn nên là tìm một cô gái xứng với mình hơn, cô có lẽ đã có câu trả lời cho chuyện tình cảm của mình rồi.
Hứa Vân Trì thừa biết bây giờ trong lòng cô vị trí đó dành cho ai, khi về lại thành phố anh đã để Jenny đi điều tra giúp mình thì biết được cô sống trên này với Vương Hàn Trạch, hai người cũng từng về nhà ra mắt mẹ của cô theo anh điều tra thì nghe hàng xóm nói như thế, có lẽ đã quá trễ đối với anh.
Vương Hàn Trạch anh chắc chắn một điều sẽ đem lại hạnh phúc sau này cho Cố Thư Hân, bởi nhìn hành động và ánh mắt cưng chiều Cố Thư Hân không thể giấu của hắn là Hứa Vân Trì biết ngay, dù gì họ cũng ngang tuổi nhau và cùng làm kinh doanh như nhau nên có lẽ sẽ hiểu đối phương đang nghĩ gì và muốn gì.
- Thư Hân, anh về trễ nên để em bị người khác cướp mất nhưng anh sẽ mãi mãi chúc phúc và cầu nguyện cho em, món quà này em cứ nhận đi vì nó là quà của em và anh, mọt tình bạn đẹp có được không?
- Em…
- Em đã phũ tình cảm của anh rồi thì không được phũ quà của anh đâu, không thôi anh giận đấy.
Cố Thư Hân cũng đến chịu người anh này của mình luôn rồi, cô gửi lời xin lỗi chân thành đến anh, cảm ơn anh vì đã luôn bên cô khi còn bé và đến bây giờ tình cảm dành cho vẫn còn như lúc đó, Cố Thư Hân rất trân trọng điều này, món quà này cô nhất định sẽ nhận và coi anh như một người anh trai đáng kính của mình.
Lẽ ra Hứa Vân Trì về nước lần này là để cùng cô tạo ra một mối quan hệ mới, nhưng anh biết được rằng cô đã có một nửa của mình rồi thì anh sẽ chúc phúc cho cô, nhưng Hứa Vân Trì điều tra ra được rằng ba cô gây tại nạn hại chết anh chị của Vương Hàn Trạch, vì để trả thù cho anh trai mình mà hắn đã tiếp cận cô, nhưng Vương Hàn Trạch không ngờ tới mình lại va phải lưới tình với cô ấy và anh có thể nhận rõ ra điều này khi ở trong phòng họp.
Cố Thư Hân và Hứa Vân Trì đang trao đổi rất bình thường nhưng xuất hiện trong mắt ai đó chính là quyến rũ khiến hắn từ nãy đến giờ không tập trung vào công việc được, vì con mèo nhỏ của mình cứ lởn vởn ngay tên đáng ghét đó.
- Giám đốc Hứa, đây chính là những mẫu thiết kế về sợi dây mà anh yêu cầu, Vương Gia đã đặt tiêu chí của anh lên hàng đầu để có thể đưa ra những mẫu này.
- Thư Hân, em chọn giúp anh mẫu mà em thích nhất đi, anh sẽ lấy cái mẫu đó.
Cố Thư Hân nghe Hứa Vân Trì kêu mình chọn thì cô cũng hết hồn, bởi mẫu nào phòng thiết kế bọn cô cũng đặt tâm huyết vào hết, cái người anh đáng ghét này của cô, sao không hỏi cô trước để cô làm theo sở thích của mình luôn đi, bây giờ cô biết chọn mẫu nào đây.
- Anh Vân Trì à, anh kêu em chọn sao, làm khó em đấy nha.
Một tiếng Thư Hân, một tiếng Vân Trì sao mà nghe lộn tiết vậy không biết, có bao giờ Cố Thư Hân gọi anh như vậy đâu mà gọi tên xa lạ này lại như vậy, chẳng lẽ bọn họ có quen biết nhau, nhưng quen khi nào sao anh lại không hay biết gì vậy, cô là đang cắm sừng anh sao?
Cố Thư Hân suy nghĩ một hồi thì cũng lựa được mẫu mà mình thích trong những mẫu còn lại rồi đưa cho Hứa Vân Trì, anh ta cũng chốt cái mẫu này và rồi ký hợp đồng hợp tác với Vương Gia, tuy chướng mắt tên này dám ngọt ngào với vợ anh nhưng Vương Hàn Trạch không thể phủ nhận sự tài giỏi của Hứa Vân Trì, chuyện gì ra chuyện đó không thể để ảnh hưởng đến nhau được.
Cuộc họp kết thúc tất cả đều rời khỏi phòng họp, lúc này Vương Hàn Trạch đứng ngơ người khi thấy cô và tên đó vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ, mà không hề quan tâm tới sự tồn tại của hắn ngay lúc này, bộ hắn là không khí sao?
- Chủ tịch, có cần tôi gọi cô Cố không?
- Không cần, quay về phòng.
Ai đó bị lơ rồi cho ăn bình giấm chua nên tức đi thẳng một mạch về phòng làm việc, coi bộ nguyên ngày hôm nay của nhân viên trong tập đoàn lại khổ rồi đây, cảm xúc của boss còn phải phụ thuộc vào vợ boss rất nhiều mà vợ của boss làm sao mà nhìn thấy được sự khổ sở của nhân viên khi mà chồng của cô ấy tức lên cơ chứ.
- Anh Vân Trì anh cũng giấu kĩ quá nha, thì ra anh chính là khách hàng đưa ra những yêu cầu về mẫu mã đó sao, thế mà bữa em hỏi thì không trả lời lại còn bí mật nữa chứ.
- Hahaha…nếu nói cho em biết sơm thì hôm nay làm sao thấy được vẻ mặt ngơ ngác đến ngạc nhiên đó của em được, mà công nhận hồi sáng anh nhìn em mà buồn cười.
- Xí…anh và chị Jenny lừa em, coi em như một đứa ngốc, em nghỉ chơi với anh Vân Trì luôn, em chỉ chơi với chị Jenny thôi.
- Sao mà đối xử bất công vậy, à đúng rồi đợi mẫu dây chuyền đó được làm xong anh sẽ gửi đến cho em, đó là món quà anh tặng em về tình bạn đẹp giữa chúng ta.
Cố Thư Hân không ngờ mẫu thiết kế đó là Hứa Vân Trì làm để tặng cô, ý nghĩa của sợi dây đó cô hiểu chứ, nhưng mà cô đối với anh bây giờ chỉ như một người anh trai mà thôi, thứ tình cảm nam nữ đó không tồn tại trong cô đối với anh, anh vẫn nên là tìm một cô gái xứng với mình hơn, cô có lẽ đã có câu trả lời cho chuyện tình cảm của mình rồi.
Hứa Vân Trì thừa biết bây giờ trong lòng cô vị trí đó dành cho ai, khi về lại thành phố anh đã để Jenny đi điều tra giúp mình thì biết được cô sống trên này với Vương Hàn Trạch, hai người cũng từng về nhà ra mắt mẹ của cô theo anh điều tra thì nghe hàng xóm nói như thế, có lẽ đã quá trễ đối với anh.
Vương Hàn Trạch anh chắc chắn một điều sẽ đem lại hạnh phúc sau này cho Cố Thư Hân, bởi nhìn hành động và ánh mắt cưng chiều Cố Thư Hân không thể giấu của hắn là Hứa Vân Trì biết ngay, dù gì họ cũng ngang tuổi nhau và cùng làm kinh doanh như nhau nên có lẽ sẽ hiểu đối phương đang nghĩ gì và muốn gì.
- Thư Hân, anh về trễ nên để em bị người khác cướp mất nhưng anh sẽ mãi mãi chúc phúc và cầu nguyện cho em, món quà này em cứ nhận đi vì nó là quà của em và anh, mọt tình bạn đẹp có được không?
- Em…
- Em đã phũ tình cảm của anh rồi thì không được phũ quà của anh đâu, không thôi anh giận đấy.
Cố Thư Hân cũng đến chịu người anh này của mình luôn rồi, cô gửi lời xin lỗi chân thành đến anh, cảm ơn anh vì đã luôn bên cô khi còn bé và đến bây giờ tình cảm dành cho vẫn còn như lúc đó, Cố Thư Hân rất trân trọng điều này, món quà này cô nhất định sẽ nhận và coi anh như một người anh trai đáng kính của mình.
Lẽ ra Hứa Vân Trì về nước lần này là để cùng cô tạo ra một mối quan hệ mới, nhưng anh biết được rằng cô đã có một nửa của mình rồi thì anh sẽ chúc phúc cho cô, nhưng Hứa Vân Trì điều tra ra được rằng ba cô gây tại nạn hại chết anh chị của Vương Hàn Trạch, vì để trả thù cho anh trai mình mà hắn đã tiếp cận cô, nhưng Vương Hàn Trạch không ngờ tới mình lại va phải lưới tình với cô ấy và anh có thể nhận rõ ra điều này khi ở trong phòng họp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.