Chương 39:
Vinh Diệu Thiếu Nữ
01/11/2024
Họ chỉ có thể giữ Trương Lâm vài ngày với lý do hành hung người khác, nhưng đối với Tiền Tuyết Nhã, thật sự không còn cách nào.
Có lẽ, kỳ vọng của cô bé đoàn tử về việc trừng phạt Tiền Tuyết Nhã thay Viên Viên, sẽ khó lòng thành hiện thực.
Đồn cảnh sát nằm ở khu vực gần cầu vượt, từ đồn cảnh sát đi ra, Vân Diệu vào tiệm bánh kem gần đó, và chọn ngay một chiếc bánh kem siêu lớn.
Lý Văn Tâm đi tới quầy để thanh toán, còn cô bé thì ôm chân anh, vừa uống sữa vừa nghĩ đến chuyện của Viên Viên.
“Diệu Diệu!”
“Khụ…”
Phía sau bỗng nhiên có ai đó gọi tên cô bé với giọng đầy kinh ngạc, hệt như Trần Đại Hồng hôm qua. Vân Diệu đang chăm chú uống sữa thì giật mình sặc.
Lý Văn Tâm nhanh chóng ngừng thanh toán, vội ôm cô bé lên và vỗ nhẹ lưng giúp cô dễ thở hơn.
Khuôn mặt nhỏ của Vân Diệu đỏ bừng, còn khoé miệng thì đầy dấu sữa.
Thấy cô bé bị dọa đến vậy, Lý Hân Nhiên liền vội lấy khăn giấy lau miệng cho Vân Diệu, áy náy nói: “Diệu Diệu, xin lỗi em nhiều nhé!”
Lúc này, Vân Diệu đã khá hơn nhiều, cô bé lắc đầu, ngước lên hỏi: “Chị, chị vẫn muốn mua bùa bình an của em sao?”
Lý Hân Nhiên ngạc nhiên vì cô bé vẫn nhớ mình, vui mừng gật đầu liên tục: “Có chứ! Chị sẽ mua bao nhiêu bùa mà Diệu Diệu có nhé! Chiếc bánh kem này các em mua phải không?”
Nhìn thấy chiếc bánh kem lớn trên quầy thu ngân, không đợi ai nói, Lý Hân Nhiên liền trả tiền luôn.
Vân Diệu ngơ ngác, quay sang Lý Văn Tâm, rồi nghiêng đầu nhìn Lý Hân Nhiên: “Chị, chị cũng muốn ăn bánh kem sao?”
Lý Hân Nhiên đáp: “Không phải chị mua cho mình đâu, chị mua cho Diệu Diệu vì em đã cứu mạng chị. Chị ở đây chờ em suốt hai ngày rồi!”
Nói xong, cô lấy từ túi ra một lá bùa đã ngả sang màu đen, giọng vẫn còn hoảng sợ: “Tất cả là nhờ có lá bùa bình an của em!”
Thì ra, từ khi Lý Hân Nhiên bỏ lá bùa bình an của Vân Diệu vào túi, bệnh tật lâu ngày của cô, mà ngay cả bệnh viện cũng không chữa khỏi, bỗng nhiên tự lành.
Ban đầu, cô không để ý lắm, chỉ nghĩ rằng sức đề kháng của mình tốt lên, cơ thể tự vượt qua bệnh.
Trùng hợp là khi cô vừa khỏi bệnh thì chị họ của cô, Lý Huệ Nhiên, lại đổ bệnh với triệu chứng y hệt.
Lý Hân Nhiên vừa thi đỗ vào một trường đại học danh tiếng, còn Lý Huệ Nhiên thì chỉ đạt kết quả ở trường hạng ba và phải nhờ gia đình bỏ tiền lo lót để vào học. Mẹ của Lý Huệ Nhiên, bà Triệu Lệ, luôn tỏ ra ganh đua và thường xuyên chê bai gia đình Lý Hân Nhiên. Đặc biệt là khi biết Lý Hân Nhiên mắc bệnh lâu không khỏi, bà thường xuyên qua lại, trên danh nghĩa là thăm nom nhưng thực tế là để trêu chọc.
Có lẽ, kỳ vọng của cô bé đoàn tử về việc trừng phạt Tiền Tuyết Nhã thay Viên Viên, sẽ khó lòng thành hiện thực.
Đồn cảnh sát nằm ở khu vực gần cầu vượt, từ đồn cảnh sát đi ra, Vân Diệu vào tiệm bánh kem gần đó, và chọn ngay một chiếc bánh kem siêu lớn.
Lý Văn Tâm đi tới quầy để thanh toán, còn cô bé thì ôm chân anh, vừa uống sữa vừa nghĩ đến chuyện của Viên Viên.
“Diệu Diệu!”
“Khụ…”
Phía sau bỗng nhiên có ai đó gọi tên cô bé với giọng đầy kinh ngạc, hệt như Trần Đại Hồng hôm qua. Vân Diệu đang chăm chú uống sữa thì giật mình sặc.
Lý Văn Tâm nhanh chóng ngừng thanh toán, vội ôm cô bé lên và vỗ nhẹ lưng giúp cô dễ thở hơn.
Khuôn mặt nhỏ của Vân Diệu đỏ bừng, còn khoé miệng thì đầy dấu sữa.
Thấy cô bé bị dọa đến vậy, Lý Hân Nhiên liền vội lấy khăn giấy lau miệng cho Vân Diệu, áy náy nói: “Diệu Diệu, xin lỗi em nhiều nhé!”
Lúc này, Vân Diệu đã khá hơn nhiều, cô bé lắc đầu, ngước lên hỏi: “Chị, chị vẫn muốn mua bùa bình an của em sao?”
Lý Hân Nhiên ngạc nhiên vì cô bé vẫn nhớ mình, vui mừng gật đầu liên tục: “Có chứ! Chị sẽ mua bao nhiêu bùa mà Diệu Diệu có nhé! Chiếc bánh kem này các em mua phải không?”
Nhìn thấy chiếc bánh kem lớn trên quầy thu ngân, không đợi ai nói, Lý Hân Nhiên liền trả tiền luôn.
Vân Diệu ngơ ngác, quay sang Lý Văn Tâm, rồi nghiêng đầu nhìn Lý Hân Nhiên: “Chị, chị cũng muốn ăn bánh kem sao?”
Lý Hân Nhiên đáp: “Không phải chị mua cho mình đâu, chị mua cho Diệu Diệu vì em đã cứu mạng chị. Chị ở đây chờ em suốt hai ngày rồi!”
Nói xong, cô lấy từ túi ra một lá bùa đã ngả sang màu đen, giọng vẫn còn hoảng sợ: “Tất cả là nhờ có lá bùa bình an của em!”
Thì ra, từ khi Lý Hân Nhiên bỏ lá bùa bình an của Vân Diệu vào túi, bệnh tật lâu ngày của cô, mà ngay cả bệnh viện cũng không chữa khỏi, bỗng nhiên tự lành.
Ban đầu, cô không để ý lắm, chỉ nghĩ rằng sức đề kháng của mình tốt lên, cơ thể tự vượt qua bệnh.
Trùng hợp là khi cô vừa khỏi bệnh thì chị họ của cô, Lý Huệ Nhiên, lại đổ bệnh với triệu chứng y hệt.
Lý Hân Nhiên vừa thi đỗ vào một trường đại học danh tiếng, còn Lý Huệ Nhiên thì chỉ đạt kết quả ở trường hạng ba và phải nhờ gia đình bỏ tiền lo lót để vào học. Mẹ của Lý Huệ Nhiên, bà Triệu Lệ, luôn tỏ ra ganh đua và thường xuyên chê bai gia đình Lý Hân Nhiên. Đặc biệt là khi biết Lý Hân Nhiên mắc bệnh lâu không khỏi, bà thường xuyên qua lại, trên danh nghĩa là thăm nom nhưng thực tế là để trêu chọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.