Chưởng Môn Ba Tuổi Rưỡi

Chương 40:

Vinh Diệu Thiếu Nữ

01/11/2024

Triệu Lệ vốn có tính cách ngang ngược, luôn muốn hơn người khác. Gia đình bà ấy làm ăn khấm khá trong vài năm gần đây, vì thế càng kiêu căng. Mỗi khi gặp gia đình Lý Hân Nhiên, bà luôn ra vẻ khinh thường.

Lý Huệ Nhiên cũng thừa hưởng tính cách này từ mẹ, thường có thái độ trịch thượng với người khác. Vì vậy, khi Lý Hân Nhiên khỏi bệnh, không thiếu gì những lời trêu chọc từ phía bà Triệu Lệ. Nhưng niềm vui của bà không kéo dài, vì không lâu sau, Lý Huệ Nhiên lại mắc căn bệnh giống hệt của Lý Hân Nhiên.

Không còn cách nào khác, Triệu Lệ phải mời Lý Hân Nhiên đến để tìm phương thuốc. Dù Lý Hân Nhiên khẳng định mình tự khỏi mà không dùng thuốc gì, bà Triệu vẫn nài nỉ cô đến thăm Lý Huệ Nhiên.

Lý Hân Nhiên không thích những người thân như thế, ban đầu cô không định đi. Nhưng sau khi bị nài nỉ và khuyên bảo quá nhiều, cô miễn cưỡng đồng ý.

Khi đến nhà Lý Huệ Nhiên, cô nhìn thấy chị họ ngồi trên sofa, dù trông mệt mỏi nhưng vẫn bình thường. Ai ngờ, khi Lý Hân Nhiên vừa bước tới gần, Lý Huệ Nhiên bỗng phát điên, la hét và nguyền rủa cô.

Cha mẹ của Lý Hân Nhiên cũng đi cùng, nghe thấy lời nguyền rủa đầy độc địa đó thì nổi giận và tranh cãi lớn với bà Triệu.

Lý Hân Nhiên cũng tức giận, nhưng đột nhiên nhớ đến lời Vân Diệu, cô vội mở túi lấy lá bùa bình an ra xem thì thấy giữa bùa đã chuyển màu đen sẫm.



Cảm giác đủ mọi cung bậc cảm xúc trong lòng, cô rùng mình, mở cửa phòng ra ngoài và vô tình nhìn thấy trên bàn trang điểm một con búp bê rơm nhỏ dán với ngày sinh của cô, trên cổ còn quấn vài sợi tóc, tứ chi ghim đầy kim.

Nhìn thấy con búp bê rơm này, không cần giải thích, cô cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“Diệu Diệu, em nói xem có phải chị họ đã dùng búp bê này để nguyền rủa chị, nhưng nhờ lá bùa của em mà bùa chú bị phá không?”

Sau khi kể xong, Lý Hân Nhiên lấy búp bê rơm từ trong túi ra đặt lên bàn, hỏi Vân Diệu đang ngồi ở khu vực nghỉ ngơi trong tiệm bánh kem.

Vân Diệu nhìn búp bê rơm, gật đầu.

Lý Hân Nhiên như vừa mở ra một thế giới mới, háo hức nói: “Thì ra những lời nguyền như trong phim cổ trang là có thật! Dễ dàng như thế là có thể nguyền rủa thành công, vậy chẳng phải ai cũng có thể mang búp bê rơm đi nguyền rủa người khác sao?”

“Không dễ dàng vậy đâu.” Vân Diệu buông bình sữa, phổ cập kiến thức cho cô: “Người bình thường không có linh lực thì không nguyền rủa được ai cả. Ngay cả khi có ngày sinh và tóc của người khác, họ cũng không thể làm được gì đâu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chưởng Môn Ba Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook