Quyển 2 - Chương 24: Vào Final Destination, đáng đời (3)
Nê Đản Hoàng
15/10/2014
Phim kinh dị bắt đầu!
Sở Hiên dẫn đầu đi ra ngoài trao đổi với nữ chính Kimberly của phim Final Destination để xác định tình tiết không có gì thay đổi.
Cuối cùng xác nhận rằng chủ thần đã thay đổi tình tiết nguyên bản, thời gian bọn họ tử vong trùng với đôi mẫu tử kia, mà bọn họ lại bị nổ mạnh mà chết, vậy thì không có cách nào xác định thứ tự tử vong của mọi người trong đội ngũ.
Sở Hiên bảo Chiêm Lam đánh dấu tinh thần ấn ký lên nhân vật trong phim, lại bảo Triệu Anh Không ra tay, không biết gắn lên người bọn họ thứ gì đó rồi dẫn mọi người ly khai hiện trường sự cố.
Nhóm người mới đều đi theo, tiểu thái muội và thanh niên nhuộm tóc tuấn tú kia đều kinh ngạc nhìn những người ngoại quốc xung quanh. Vài người còn lại đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi và lo lắng.
Trong tòa nhà mới mua, Sở Hiên kết nối với thiết bị nghe lén gắn vào người nhân vật trong phim. Triệu tập tất cả mọi người xuống phòng khách dưới lầu, hắn bắt đầu bố trí kế hoạch tác chiến.
Tiêu Hồng Luật và Sở Hiên cùng trao đổi, cuối cùng quyết định như sau:
Tần Chuế Ngọc, Tiêu Hồng Luật, Trương Hằng, Tề Đằng Nhất ở lại, Tiêu Hồng Luật nghe lén, Tần Chuế Ngọc trông coi người mới. Tề Đằng Nhất dùng pháp thuật phòng bị, Trương Hằng tùy thời trợ giúp.
Mà Trịnh Xá, Sở Hiên, Triệu Anh Không, Chiêm Lam, Trương Kiệt, Zero bảo vệ nhân vật. Chiêm Lam giám thị hoàn cảnh và hướng đi của nhân vật, Zero phụ trách bảo vệ Chiêm Lam.
Mỗi người có một bộ đàm, có việc gì thì liên lạc.
Khi thảo luận, Cổ Tiểu Ngốc vò vạt áo, dường như đang tự hỏi gì đó. Thanh niên nhuộm tóc tuấn tú thì nhìn về phía cô, trong mắt có ánh sáng dâm tà.
Sắp xếp xong, bọn Sở Hiên vội vàng ra ngoài, bọn họ muốn đi cứu Evan nhà giàu mới nổi sẽ chết hôm nay.
Chạng vạng, giờ ăn cơm đã đến. Mọi người hoàn thành nhiệm vụ trở về. Bởi vì phòng bếp là nơi tỉ lệ phát sinh sự cố cao, cho nên cuối cùng mọi người quyết định mua đồ ở ngoài. Fastfood được đưa tới, người mới ăn vô cùng vui vẻ, nhưng tư thâm giả cũng không có khẩu vị gì, dù sao, đồ ăn từ trình độ mãn hán toàn tịch [1] xuống fastfood đầu đường, không phải ai cũng chấp nhận được. Nhất là Sở Hiên, hắn nhìn pizza, hamburger, không thèm động tay.
[1] Đặc sắc ẩm thức Mãn tộc và Hán tộc kết hợp.
Cổ Tiểu Ngốc lo lắng, mở miệng hỏi: "Sao vậy, không có khẩu vị à?"
Sở Hiên cắn móng tay, một bộ nghiêm trọng nói: "Màu sắc khó coi quá. . ."
Trịnh Xá nhất thời phấn khởi, cảm thấy thời cơ giáo dục Sở Hiên đã xuất hiện rồi. Vì thế hắn vỗ bàn, hợp lí hợp tình nói: "Sở Hiên, anh không nên kén ăn như vậy, trong phim kinh dị, bảo tồn thể lực là quan trọng nhất, anh sao có thể vì màu sắc khó coi mà không ăn chứ! Đây là vô trách nhiệm với bản thân anh lẫn mọi người!"
Sở Hiên lạnh lùng nhìn Trịnh Xá: "Phàm nhân trí tuệ a. . . Tôi không ăn đồ ăn có hại cho sức khỏe, chẳng lẽ không có đồ khác để ăn sao?"
Tay phải Cổ Tiểu Ngốc chạm vào lòng bàn tay trái nói: "Đúng rồi, thiếu chút nữa thì quên, tôi có làm đồ ăn mang theo."
Vì thế, dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người, Cổ Tiểu Ngốc lấy ra hộp thức ăn to mà tư thâm giả đều vô cùng quen thuộc.
Tầng thứ nhất: mứt hoa quả, bánh ngọt, dứa lạnh vừa cay vừa ngọt.
Tầng thứ hai: cá hạt mè vừng, thịt om nấm, sốt cà chua.
Tầng thứ ba: thịt kho tàu, ba món long phượng.
Tầng thứ bốn: cháo hạt sen, trà nóng, bánh bao.*
*Tên thức ăn tự chém.
. . .
Sở đại tá không thèm nhìn vẻ mặt thèm nhỏ dãi của người chung quanh, thản nhiên nói: "Không cần lấy ra quá nhiều, Trịnh Xá đã ăn no rồi, không cần chuẩn bị cho hắn."
Trịnh Xá tức giận vỗ ngực liên tục, làm bộ tinh tinh rít gào, đồ mặt than có thù tất báo nhà ngươi!
Cổ Tiểu Ngốc tất nhiên là làm theo đại tá, sai đâu đánh đó, mỉm cười nhìn Trịnh Xá: "Anh đã ăn no, vậy thì không thể cho anh nữa. Mọi người nếu chưa ăn no thì ăn chút đồ ăn tôi làm."
Mọi người bắt đầu hối hận lúc trước ăn quá nhiều, Sở Hiên tướng ăn hung ác quét sạch lượng lớn thức ăn, Vương Hiệp thấy vậy sửng sốt. Cổ Tiểu Ngốc thấy Vương Hiệp bị kinh sợ, gắp bánh bao cho hắn, cười nói "Ăn đi, trù nghệ của tôi không tệ đâu." Mặt của người thành thật lập tức đỏ lên.
Buổi tối chia phòng, tư thâm giả đều ở lầu một; Trịnh Xá, Trương Kiệt một phòng, Triệu Anh Không, Chiêm Lam một phòng, Tiêu Hồng Luật, Zero một phòng, Tề Đằng Nhất, Trương Hằng một phòng, Sở Hiên, Vương Hiệp một phòng.
Người mới hầu hết đều ở lầu hai; Hoàng Lệ Lâm, Chu Văn một phòng, Trịnh Tiết, Lí Lão Thi một phòng, soái ca, Vương Tiểu Hiếu một phòng, Lục Trì Xuyên, Tần Chuế Ngọc một phòng.
Cổ Tiểu Ngốc vô cùng hâm mộ nhìn Vương Hiệp cùng phòng Sở đại tá, lần đầu tiên hối hận mình không xuyên thành nam.
Tiểu thái muội khó chịu nhìn Tần Chuế Ngọc, cô ta nhận ra rằng nàng có quan hệ tốt với tư thâm giả, ngoại trừ bề ngoài xinh đẹp, nấu ăn ngon, còn có bản lĩnh gì sao? Nhìn bộ dáng dụ dỗ kia, là muốn quyến rũ người tên Vương Hiệp phải không? Nữ nhân loại này, mình có thể khẳng định, ỷ có vài phần tư sắc dựa dẫm vào nam nhân, cuối cùng, sớm muộn gì cũng bị nam nhân vứt bỏ.
Tiểu thái muội nhếch miệng: "Trong đống đàn ông dưới đó, ai là cái kia của cô?"
Cổ Tiểu Ngốc đỏ mặt: "Cô thấy ai giống?"
Tiểu thái muội khinh thường nghĩ, đoán chừng ngươi léng phéng với cả lũ.
"Là người đeo kính phải không? Cô rất nghe lời hắn."
Mặt Cổ Tiểu Ngốc càng đỏ hơn, "Tôi và Sở Hiên rất giống một đôi sao?"
"Hắn đổi năng lực gì cho cô sao?" Tiểu thái muội thử hỏi, người kia nhìn cũng không có vẻ trọng tình trọng nghĩa.
Cổ Tiểu Ngốc nghĩ, Lục Trì Xuyên hỏi vậy là muốn biết cái gì? Là muốn biết tính tình của Sở Hiên, hay muốn biết mình cường hóa cái gì? Như vậy. . . Người này sẽ trở thành bước ngoặt kia sao?
Cổ Tiểu Ngốc cười: "Tuy rằng tôi không cường hóa gì, nhưng tôi cũng rất lợi hại đó. Muốn xem năng lực của tôi không?"
Lục Trì Xuyên gật đầu "Tỷ, biểu diễn đi!"
Cổ Tiểu Ngốc lấy đạn kim loại ra, một thứ vụt qua mặt Lục Trì Xuyên "Biết đây là gì không? Đây là đồ chiến đấu, chỉ cần nghĩ đến nó là có thể mặc lên. Xem này!"
Tiểu thái muội kinh ngạc nhìn trang bị bỗng nhiên xuất hiện.
"Nhìn này, đây là trang bị của tôi, trí lực +100, tinh thần +100, tế bào sức sống +300, tốc độ phản xạ thần kinh +300, độ mạnh của cơ bắp +300, độ miễn dịch +100, có thể kháng ăn mòn, phòng độc. Tự mang vòng bảo hộ và hệ thống tự phòng hộ. Mà thôi, nói cô cũng không hiểu, dù sao là mạnh không khác gì siêu nhân, nhưng lại có vòng phòng hộ, cho nên không sợ tử thần công kích!"
Tiểu thái muội hâm mộ nói: "Như vậy, có thể cho người khác dùng sao?"
Cổ Tiểu Ngốc nhếch miệng: "Đương nhiên có thể, chỉ cần cầm viên đạn kim loại kia là có thể trang bị."
Đương nhiên là Cổ Tiểu Ngốc gạt người, chỉ cần Cổ Tiểu Ngốc nghĩ đến, đồ chiến đấu sẽ quay về chỗ Cổ Tiểu Ngốc, hơn nữa, ngoại trừ Cổ Tiểu Ngốc, không ai có thể trang bị.
'Mồi câu đã thả ra, không biết có con cá nào cắn câu không?' Cổ Tiểu Ngốc nghĩ.
Bên kia, Vương Hiệp thấy Sở đại tá lấy ra gối ôm hình tiểu cô nương, đặt ở bên người, khóe miệng run run. "Đây là ảo giác. . . Đây là ảo giác."
Sở Hiên dẫn đầu đi ra ngoài trao đổi với nữ chính Kimberly của phim Final Destination để xác định tình tiết không có gì thay đổi.
Cuối cùng xác nhận rằng chủ thần đã thay đổi tình tiết nguyên bản, thời gian bọn họ tử vong trùng với đôi mẫu tử kia, mà bọn họ lại bị nổ mạnh mà chết, vậy thì không có cách nào xác định thứ tự tử vong của mọi người trong đội ngũ.
Sở Hiên bảo Chiêm Lam đánh dấu tinh thần ấn ký lên nhân vật trong phim, lại bảo Triệu Anh Không ra tay, không biết gắn lên người bọn họ thứ gì đó rồi dẫn mọi người ly khai hiện trường sự cố.
Nhóm người mới đều đi theo, tiểu thái muội và thanh niên nhuộm tóc tuấn tú kia đều kinh ngạc nhìn những người ngoại quốc xung quanh. Vài người còn lại đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi và lo lắng.
Trong tòa nhà mới mua, Sở Hiên kết nối với thiết bị nghe lén gắn vào người nhân vật trong phim. Triệu tập tất cả mọi người xuống phòng khách dưới lầu, hắn bắt đầu bố trí kế hoạch tác chiến.
Tiêu Hồng Luật và Sở Hiên cùng trao đổi, cuối cùng quyết định như sau:
Tần Chuế Ngọc, Tiêu Hồng Luật, Trương Hằng, Tề Đằng Nhất ở lại, Tiêu Hồng Luật nghe lén, Tần Chuế Ngọc trông coi người mới. Tề Đằng Nhất dùng pháp thuật phòng bị, Trương Hằng tùy thời trợ giúp.
Mà Trịnh Xá, Sở Hiên, Triệu Anh Không, Chiêm Lam, Trương Kiệt, Zero bảo vệ nhân vật. Chiêm Lam giám thị hoàn cảnh và hướng đi của nhân vật, Zero phụ trách bảo vệ Chiêm Lam.
Mỗi người có một bộ đàm, có việc gì thì liên lạc.
Khi thảo luận, Cổ Tiểu Ngốc vò vạt áo, dường như đang tự hỏi gì đó. Thanh niên nhuộm tóc tuấn tú thì nhìn về phía cô, trong mắt có ánh sáng dâm tà.
Sắp xếp xong, bọn Sở Hiên vội vàng ra ngoài, bọn họ muốn đi cứu Evan nhà giàu mới nổi sẽ chết hôm nay.
Chạng vạng, giờ ăn cơm đã đến. Mọi người hoàn thành nhiệm vụ trở về. Bởi vì phòng bếp là nơi tỉ lệ phát sinh sự cố cao, cho nên cuối cùng mọi người quyết định mua đồ ở ngoài. Fastfood được đưa tới, người mới ăn vô cùng vui vẻ, nhưng tư thâm giả cũng không có khẩu vị gì, dù sao, đồ ăn từ trình độ mãn hán toàn tịch [1] xuống fastfood đầu đường, không phải ai cũng chấp nhận được. Nhất là Sở Hiên, hắn nhìn pizza, hamburger, không thèm động tay.
[1] Đặc sắc ẩm thức Mãn tộc và Hán tộc kết hợp.
Cổ Tiểu Ngốc lo lắng, mở miệng hỏi: "Sao vậy, không có khẩu vị à?"
Sở Hiên cắn móng tay, một bộ nghiêm trọng nói: "Màu sắc khó coi quá. . ."
Trịnh Xá nhất thời phấn khởi, cảm thấy thời cơ giáo dục Sở Hiên đã xuất hiện rồi. Vì thế hắn vỗ bàn, hợp lí hợp tình nói: "Sở Hiên, anh không nên kén ăn như vậy, trong phim kinh dị, bảo tồn thể lực là quan trọng nhất, anh sao có thể vì màu sắc khó coi mà không ăn chứ! Đây là vô trách nhiệm với bản thân anh lẫn mọi người!"
Sở Hiên lạnh lùng nhìn Trịnh Xá: "Phàm nhân trí tuệ a. . . Tôi không ăn đồ ăn có hại cho sức khỏe, chẳng lẽ không có đồ khác để ăn sao?"
Tay phải Cổ Tiểu Ngốc chạm vào lòng bàn tay trái nói: "Đúng rồi, thiếu chút nữa thì quên, tôi có làm đồ ăn mang theo."
Vì thế, dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người, Cổ Tiểu Ngốc lấy ra hộp thức ăn to mà tư thâm giả đều vô cùng quen thuộc.
Tầng thứ nhất: mứt hoa quả, bánh ngọt, dứa lạnh vừa cay vừa ngọt.
Tầng thứ hai: cá hạt mè vừng, thịt om nấm, sốt cà chua.
Tầng thứ ba: thịt kho tàu, ba món long phượng.
Tầng thứ bốn: cháo hạt sen, trà nóng, bánh bao.*
*Tên thức ăn tự chém.
. . .
Sở đại tá không thèm nhìn vẻ mặt thèm nhỏ dãi của người chung quanh, thản nhiên nói: "Không cần lấy ra quá nhiều, Trịnh Xá đã ăn no rồi, không cần chuẩn bị cho hắn."
Trịnh Xá tức giận vỗ ngực liên tục, làm bộ tinh tinh rít gào, đồ mặt than có thù tất báo nhà ngươi!
Cổ Tiểu Ngốc tất nhiên là làm theo đại tá, sai đâu đánh đó, mỉm cười nhìn Trịnh Xá: "Anh đã ăn no, vậy thì không thể cho anh nữa. Mọi người nếu chưa ăn no thì ăn chút đồ ăn tôi làm."
Mọi người bắt đầu hối hận lúc trước ăn quá nhiều, Sở Hiên tướng ăn hung ác quét sạch lượng lớn thức ăn, Vương Hiệp thấy vậy sửng sốt. Cổ Tiểu Ngốc thấy Vương Hiệp bị kinh sợ, gắp bánh bao cho hắn, cười nói "Ăn đi, trù nghệ của tôi không tệ đâu." Mặt của người thành thật lập tức đỏ lên.
Buổi tối chia phòng, tư thâm giả đều ở lầu một; Trịnh Xá, Trương Kiệt một phòng, Triệu Anh Không, Chiêm Lam một phòng, Tiêu Hồng Luật, Zero một phòng, Tề Đằng Nhất, Trương Hằng một phòng, Sở Hiên, Vương Hiệp một phòng.
Người mới hầu hết đều ở lầu hai; Hoàng Lệ Lâm, Chu Văn một phòng, Trịnh Tiết, Lí Lão Thi một phòng, soái ca, Vương Tiểu Hiếu một phòng, Lục Trì Xuyên, Tần Chuế Ngọc một phòng.
Cổ Tiểu Ngốc vô cùng hâm mộ nhìn Vương Hiệp cùng phòng Sở đại tá, lần đầu tiên hối hận mình không xuyên thành nam.
Tiểu thái muội khó chịu nhìn Tần Chuế Ngọc, cô ta nhận ra rằng nàng có quan hệ tốt với tư thâm giả, ngoại trừ bề ngoài xinh đẹp, nấu ăn ngon, còn có bản lĩnh gì sao? Nhìn bộ dáng dụ dỗ kia, là muốn quyến rũ người tên Vương Hiệp phải không? Nữ nhân loại này, mình có thể khẳng định, ỷ có vài phần tư sắc dựa dẫm vào nam nhân, cuối cùng, sớm muộn gì cũng bị nam nhân vứt bỏ.
Tiểu thái muội nhếch miệng: "Trong đống đàn ông dưới đó, ai là cái kia của cô?"
Cổ Tiểu Ngốc đỏ mặt: "Cô thấy ai giống?"
Tiểu thái muội khinh thường nghĩ, đoán chừng ngươi léng phéng với cả lũ.
"Là người đeo kính phải không? Cô rất nghe lời hắn."
Mặt Cổ Tiểu Ngốc càng đỏ hơn, "Tôi và Sở Hiên rất giống một đôi sao?"
"Hắn đổi năng lực gì cho cô sao?" Tiểu thái muội thử hỏi, người kia nhìn cũng không có vẻ trọng tình trọng nghĩa.
Cổ Tiểu Ngốc nghĩ, Lục Trì Xuyên hỏi vậy là muốn biết cái gì? Là muốn biết tính tình của Sở Hiên, hay muốn biết mình cường hóa cái gì? Như vậy. . . Người này sẽ trở thành bước ngoặt kia sao?
Cổ Tiểu Ngốc cười: "Tuy rằng tôi không cường hóa gì, nhưng tôi cũng rất lợi hại đó. Muốn xem năng lực của tôi không?"
Lục Trì Xuyên gật đầu "Tỷ, biểu diễn đi!"
Cổ Tiểu Ngốc lấy đạn kim loại ra, một thứ vụt qua mặt Lục Trì Xuyên "Biết đây là gì không? Đây là đồ chiến đấu, chỉ cần nghĩ đến nó là có thể mặc lên. Xem này!"
Tiểu thái muội kinh ngạc nhìn trang bị bỗng nhiên xuất hiện.
"Nhìn này, đây là trang bị của tôi, trí lực +100, tinh thần +100, tế bào sức sống +300, tốc độ phản xạ thần kinh +300, độ mạnh của cơ bắp +300, độ miễn dịch +100, có thể kháng ăn mòn, phòng độc. Tự mang vòng bảo hộ và hệ thống tự phòng hộ. Mà thôi, nói cô cũng không hiểu, dù sao là mạnh không khác gì siêu nhân, nhưng lại có vòng phòng hộ, cho nên không sợ tử thần công kích!"
Tiểu thái muội hâm mộ nói: "Như vậy, có thể cho người khác dùng sao?"
Cổ Tiểu Ngốc nhếch miệng: "Đương nhiên có thể, chỉ cần cầm viên đạn kim loại kia là có thể trang bị."
Đương nhiên là Cổ Tiểu Ngốc gạt người, chỉ cần Cổ Tiểu Ngốc nghĩ đến, đồ chiến đấu sẽ quay về chỗ Cổ Tiểu Ngốc, hơn nữa, ngoại trừ Cổ Tiểu Ngốc, không ai có thể trang bị.
'Mồi câu đã thả ra, không biết có con cá nào cắn câu không?' Cổ Tiểu Ngốc nghĩ.
Bên kia, Vương Hiệp thấy Sở đại tá lấy ra gối ôm hình tiểu cô nương, đặt ở bên người, khóe miệng run run. "Đây là ảo giác. . . Đây là ảo giác."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.