Quyển 2 - Chương 30: Vào Final Destination, xuyên thành tên côn đồ (4)
Nê Đản Hoàng
15/10/2014
William bị tạc da tróc thịt bong, ngoan độc nhìn sinh vật còn sống sót, Sở Hiên và Cổ Tiểu Ngốc. Hắn hận không thể ăn sống nuốt tươi hai người.
Cổ Tiểu Ngốc tiến lên. . .
Khởi động phệ hồn cấp ba!
Cắn nuốt quỷ hồn yếu hơn mình, nếu hấp thu linh hồn có chất lượng vượt qua của mình 100% sẽ mất đi thần trí. Có tỉ lệ nhất định cắn nuốt quỷ hồn mạnh hơn mình. Tỉ lệ = (linh hồn cường độ * tội nghiệt của đối phương)/ (linh hồn cường độ của đối phương * tội nghiệt của bản thân). Nếu quỷ hồn không có tội nghiệt, tội nghiệt của bản thân sẽ gia tăng.
Đúng vậy, mục đích Sở Hiên kéo tới nhiều người như vậy chính là dùng để gia tăng tội nghiệt của William. Chiến đấu lúc nãy để dò xét phương thức công kích và hạn chế của William, đồng thời dùng ngôn ngữ và hành động làm dấy lên lửa giận của hắn. Nếu không, Sở Hiên sao có thể để phần tử phản động mang vũ khí ở bên cạnh mình, bởi vì ngay từ khi bắt đầu, đống vũ khí này chính là dùng để mượn đao giết người.
Lúc trực thăng tới, mọi người đều tuân theo ước định với Sở Hiên mà ngừng bắn, ngăn chặn khả năng hỏa dược bị bắn kích nổ. Cổ Tiểu Ngốc và máy bay, đối với William bị Sở Hiên làm hại giết vài người mà nói, chính là mồi câu mĩ vị. William đang hổn hển không hề do dự cắn mồi câu. Khi gió nổi lên, bại cục của hắn đã được định ra. Hỏa dược trải xuống nhà tang lễ nổ mạnh vì William gây ra sự cố máy bay. Trước khi nổ mạnh, William còn đang đắc ý, tự góp một phần công sức tăng lên tội nghiệt của mình mà không biết.
Tra Vũ và William đứng đối diện, thâm tình ngóng nhìn. (Xin lỗi, ta đi đây.)
Nếu đổi đôi mắt tâm linh thì sẽ thấy phía trên Tra Vũ có hư ảnh của một cô gái, chu cái miệng nhỏ lên như đang ăn mì sợi.
Phía trên William, hiện lên làn khí đen hình đầu lâu. Theo động tác hút mì sợi của cô gái, cứ kéo cứ kéo, làn khói bị kéo thành hình mì sợi, bị cô gái ăn từng chút một. (Đói bụng, muốn ăn.)
Càng hút vào, Cổ Tiểu Ngốc càng thấy khó khăn, thần trí đã bắt đầu mơ hồ. Nhưng cô cắn môi, cố giữ lấy chút thanh tỉnh cuối cùng. Không thể thất bại. . . Tuyệt đối không thể thất bại!
Khi nói bố cục cho cô, Sở Hiên đã bảo "Cổ Tiểu Ngốc, một khi cô phệ hồn thất bại, tôi chắc chắn phải chết. Cho nên, nếu cô không muốn tôi chết, vậy nhất định phải thành công!"
Cổ Tiểu Ngốc chỉ cần nghĩ vậy, sẽ không tự chủ mà run rẩy. Ta chết, có thể. Sở Hiên chết, tuyệt đối không được. Nếu bởi vì mình mà khiến Sở Hiên chết, dù có bị ném xuống mười tám tầng địa ngục, bị đốt chân chặt xương, rút gân cắt lưỡi hút não, móc tim nướng chính nấu sôi, bị rắn độc cắn, ta cũng không tha thứ cho mình được.
Cổ Tiểu Ngốc đau khổ kiên trì, cô không biết là, khi kĩ năng phệ hồn mở ra, ánh mắt Sở Hiên lại trở nên cuồng nhiệt, sau đó thân thể hắn phát ra ánh sáng trắng, tóc hắn bạc trắng trong nháy mắt, khuôn mặt ngày càng già cỗi.
Sở Hiên ngay từ đầu đã sử dụng tín niệm lực, bằng không lấy cấp bậc quỷ hồn thấp hơn của Cổ Tiểu Ngốc, làm sao có thể hấp thu được cấp thủ cung thần của William.
Cổ Tiểu Ngốc run rẩy, cuối cùng cũng hấp thu xong. Cô ngất đi, một đôi tay tiều tụy đỡ được cô. Cổ Tiểu Ngốc lúc này đã hôn mê, mà trên bầu trời, đám mây quỷ dị màu tím bắt đầu tụ lại.
"Trương Kiệt, tới đây mau lên." Bộ đàm vang lên giọng nói không cho phép từ chối của Sở Hiên.
Trương Kiệt chạy nhanh tới nhà tang lễ, khi hắn tới, thấy được khuôn mặt già cỗi gần đất xa trời của Sở Hiên. Trên trời có đám mây màu tím hình bàn tay đang không ngừng biến lớn.
"Lập tức bắt đầu." Sở Hiên vừa thấy Trương Kiệt liền ra lệnh.
Trương Kiệt biến sắc, lập tức bắt đầu đội trưởng truyền thừa.
Ngay cả người như Sở Hiên, nói chuyện cũng sốt ruột như vậy, không biết tình huống xấu tới mức nào.
Cả người Sở Hiên dần dần trôi nổi trên không, những điểm sáng từ người Trương Kiệt bay ra, không ngừng ùa vào thân thể hắn, vô số điểm sáng tiến vào thân thể già cỗi của Sở Hiên rồi biến mất không thấy. . .
Kiếp mây trên đỉnh đầu có tia sét đang chớp động.
"Chức vụ đội trưởng Trung Châu đội mở ra. . . Kiểm tra mở gien khóa, trụ cột cường độ là. . . Cởi bỏ gien khóa giai đoạn hai, tiến hóa một cấp, cởi bỏ gien khóa giai đoạn ba. . . Bắt đầu dung hợp. . ."
Trên người Trương Kiệt hiện lên một chiếc cốc lưu ly, Trương Kiệt trong hình hài trẻ sơ sinh ở trong cốc.
". . . Dung hợp xong! Trở thành đội trưởng, cởi bỏ gien khóa giai đoạn ba. . . Tiểu đội Trung Châu hoàn thành nhiệm vụ. . ."
Cốc lưu ly biến mất, cùng lúc đó, phòng của Trương Kiệt ở chủ thần không gian cũng biến mất. Na Nhi đứng ở quảng trường, cả người nàng phát sáng. "Đã đến giờ sao, Kiệt. . ." Na Nhi mỉm cười, biến mất khỏi không gian.
Đúng lúc tia lôi kiếp thứ nhất bổ về phía Cổ Tiểu Ngốc, mọi người đã quay lại chủ thần không gian.
Cổ Tiểu Ngốc tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên là xem Sở Hiên thế nào rồi. Nhìn Sở Hiên đang phản lão hoàn đồng, nước mắt của Cổ Tiểu Ngốc liền chảy xuống.
Cổ Tiểu Ngốc thực ra không có thương tích gì, chủ yếu là thủ vững thần thí rất tốn sức lực cho nên mới hôn mê. Đợi mọi người đều chữa trị xong, Cổ Tiểu Ngốc bỗng phát hiện mọi người đang dùng ánh mắt "Sao mi còn chưa chết" hung ác nhìn mình. Cổ Tiểu Ngốc ai thán một câu mệnh không dài, tung tăng đi về phòng. Nhưng mà, cô phản xạ có điều kiện đi vào căn phòng lúc trước của mình. . .
Mọi người nhất thời không phản ứng kịp, chờ khi kịp phản ứng, Cổ Tiểu Ngốc đã đóng sầm cửa phòng.
Trịnh Xá vọt tới cửa, đập mạnh "Mày TM ra đây cho ông! Sao mày dám. . . Dám dùng phòng này!"
Cổ Tiểu Ngốc nhìn căn phòng, dùng gối ôm bịt tai lại, run run.
Nước mắt. . . Một giọt. . . Một giọt. . . Rơi xuống đất, thật lâu. . . Thật lâu. . . Vẫn không ngừng. . .
Cổ Tiểu Ngốc tiến lên. . .
Khởi động phệ hồn cấp ba!
Cắn nuốt quỷ hồn yếu hơn mình, nếu hấp thu linh hồn có chất lượng vượt qua của mình 100% sẽ mất đi thần trí. Có tỉ lệ nhất định cắn nuốt quỷ hồn mạnh hơn mình. Tỉ lệ = (linh hồn cường độ * tội nghiệt của đối phương)/ (linh hồn cường độ của đối phương * tội nghiệt của bản thân). Nếu quỷ hồn không có tội nghiệt, tội nghiệt của bản thân sẽ gia tăng.
Đúng vậy, mục đích Sở Hiên kéo tới nhiều người như vậy chính là dùng để gia tăng tội nghiệt của William. Chiến đấu lúc nãy để dò xét phương thức công kích và hạn chế của William, đồng thời dùng ngôn ngữ và hành động làm dấy lên lửa giận của hắn. Nếu không, Sở Hiên sao có thể để phần tử phản động mang vũ khí ở bên cạnh mình, bởi vì ngay từ khi bắt đầu, đống vũ khí này chính là dùng để mượn đao giết người.
Lúc trực thăng tới, mọi người đều tuân theo ước định với Sở Hiên mà ngừng bắn, ngăn chặn khả năng hỏa dược bị bắn kích nổ. Cổ Tiểu Ngốc và máy bay, đối với William bị Sở Hiên làm hại giết vài người mà nói, chính là mồi câu mĩ vị. William đang hổn hển không hề do dự cắn mồi câu. Khi gió nổi lên, bại cục của hắn đã được định ra. Hỏa dược trải xuống nhà tang lễ nổ mạnh vì William gây ra sự cố máy bay. Trước khi nổ mạnh, William còn đang đắc ý, tự góp một phần công sức tăng lên tội nghiệt của mình mà không biết.
Tra Vũ và William đứng đối diện, thâm tình ngóng nhìn. (Xin lỗi, ta đi đây.)
Nếu đổi đôi mắt tâm linh thì sẽ thấy phía trên Tra Vũ có hư ảnh của một cô gái, chu cái miệng nhỏ lên như đang ăn mì sợi.
Phía trên William, hiện lên làn khí đen hình đầu lâu. Theo động tác hút mì sợi của cô gái, cứ kéo cứ kéo, làn khói bị kéo thành hình mì sợi, bị cô gái ăn từng chút một. (Đói bụng, muốn ăn.)
Càng hút vào, Cổ Tiểu Ngốc càng thấy khó khăn, thần trí đã bắt đầu mơ hồ. Nhưng cô cắn môi, cố giữ lấy chút thanh tỉnh cuối cùng. Không thể thất bại. . . Tuyệt đối không thể thất bại!
Khi nói bố cục cho cô, Sở Hiên đã bảo "Cổ Tiểu Ngốc, một khi cô phệ hồn thất bại, tôi chắc chắn phải chết. Cho nên, nếu cô không muốn tôi chết, vậy nhất định phải thành công!"
Cổ Tiểu Ngốc chỉ cần nghĩ vậy, sẽ không tự chủ mà run rẩy. Ta chết, có thể. Sở Hiên chết, tuyệt đối không được. Nếu bởi vì mình mà khiến Sở Hiên chết, dù có bị ném xuống mười tám tầng địa ngục, bị đốt chân chặt xương, rút gân cắt lưỡi hút não, móc tim nướng chính nấu sôi, bị rắn độc cắn, ta cũng không tha thứ cho mình được.
Cổ Tiểu Ngốc đau khổ kiên trì, cô không biết là, khi kĩ năng phệ hồn mở ra, ánh mắt Sở Hiên lại trở nên cuồng nhiệt, sau đó thân thể hắn phát ra ánh sáng trắng, tóc hắn bạc trắng trong nháy mắt, khuôn mặt ngày càng già cỗi.
Sở Hiên ngay từ đầu đã sử dụng tín niệm lực, bằng không lấy cấp bậc quỷ hồn thấp hơn của Cổ Tiểu Ngốc, làm sao có thể hấp thu được cấp thủ cung thần của William.
Cổ Tiểu Ngốc run rẩy, cuối cùng cũng hấp thu xong. Cô ngất đi, một đôi tay tiều tụy đỡ được cô. Cổ Tiểu Ngốc lúc này đã hôn mê, mà trên bầu trời, đám mây quỷ dị màu tím bắt đầu tụ lại.
"Trương Kiệt, tới đây mau lên." Bộ đàm vang lên giọng nói không cho phép từ chối của Sở Hiên.
Trương Kiệt chạy nhanh tới nhà tang lễ, khi hắn tới, thấy được khuôn mặt già cỗi gần đất xa trời của Sở Hiên. Trên trời có đám mây màu tím hình bàn tay đang không ngừng biến lớn.
"Lập tức bắt đầu." Sở Hiên vừa thấy Trương Kiệt liền ra lệnh.
Trương Kiệt biến sắc, lập tức bắt đầu đội trưởng truyền thừa.
Ngay cả người như Sở Hiên, nói chuyện cũng sốt ruột như vậy, không biết tình huống xấu tới mức nào.
Cả người Sở Hiên dần dần trôi nổi trên không, những điểm sáng từ người Trương Kiệt bay ra, không ngừng ùa vào thân thể hắn, vô số điểm sáng tiến vào thân thể già cỗi của Sở Hiên rồi biến mất không thấy. . .
Kiếp mây trên đỉnh đầu có tia sét đang chớp động.
"Chức vụ đội trưởng Trung Châu đội mở ra. . . Kiểm tra mở gien khóa, trụ cột cường độ là. . . Cởi bỏ gien khóa giai đoạn hai, tiến hóa một cấp, cởi bỏ gien khóa giai đoạn ba. . . Bắt đầu dung hợp. . ."
Trên người Trương Kiệt hiện lên một chiếc cốc lưu ly, Trương Kiệt trong hình hài trẻ sơ sinh ở trong cốc.
". . . Dung hợp xong! Trở thành đội trưởng, cởi bỏ gien khóa giai đoạn ba. . . Tiểu đội Trung Châu hoàn thành nhiệm vụ. . ."
Cốc lưu ly biến mất, cùng lúc đó, phòng của Trương Kiệt ở chủ thần không gian cũng biến mất. Na Nhi đứng ở quảng trường, cả người nàng phát sáng. "Đã đến giờ sao, Kiệt. . ." Na Nhi mỉm cười, biến mất khỏi không gian.
Đúng lúc tia lôi kiếp thứ nhất bổ về phía Cổ Tiểu Ngốc, mọi người đã quay lại chủ thần không gian.
Cổ Tiểu Ngốc tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên là xem Sở Hiên thế nào rồi. Nhìn Sở Hiên đang phản lão hoàn đồng, nước mắt của Cổ Tiểu Ngốc liền chảy xuống.
Cổ Tiểu Ngốc thực ra không có thương tích gì, chủ yếu là thủ vững thần thí rất tốn sức lực cho nên mới hôn mê. Đợi mọi người đều chữa trị xong, Cổ Tiểu Ngốc bỗng phát hiện mọi người đang dùng ánh mắt "Sao mi còn chưa chết" hung ác nhìn mình. Cổ Tiểu Ngốc ai thán một câu mệnh không dài, tung tăng đi về phòng. Nhưng mà, cô phản xạ có điều kiện đi vào căn phòng lúc trước của mình. . .
Mọi người nhất thời không phản ứng kịp, chờ khi kịp phản ứng, Cổ Tiểu Ngốc đã đóng sầm cửa phòng.
Trịnh Xá vọt tới cửa, đập mạnh "Mày TM ra đây cho ông! Sao mày dám. . . Dám dùng phòng này!"
Cổ Tiểu Ngốc nhìn căn phòng, dùng gối ôm bịt tai lại, run run.
Nước mắt. . . Một giọt. . . Một giọt. . . Rơi xuống đất, thật lâu. . . Thật lâu. . . Vẫn không ngừng. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.