Chương 27: Món cháo !
PhuongYomi
08/11/2013
- Nhà mình có thuốc hạ sốt phải không mẹ ? - Ren hấp tấp chạy vào nhà ,trên khuôn mặt đã lấm tấm vài giọt mồ hôi.
- Con hỏi thuốc làm gì vậy Ren ? Con đau chỗ nào à ?- Mẹ Ren đang bưng đĩa trái cây trên tay vội vàng đặt xuống bàn và lấy tay sờ lên trán cậu quí tử.
- Con không sao? Bạn con bị sốt cao mà mấy tiệm thuốc ngoài đường đóng cửa sớm quá nên con đành chạy về nhà thôi.
Mà cũng đúng ,ba mẹ Ren đều là bác sĩ thì tất nhiên thuốc thang là không thể thiếu trong nhà rồi. Vả lại anh chàng này về đây cũng có hai lí do luôn mà.
- Chắc tối nay con không về nhà được,bạn con bị sốt cao quá mà bây giờ nó lại ở một mình nên con không yên tâm để nó như vậy mà về.- Cầm bịch thuốc trên tay ,xin phép xong là Ren phóng thẳng đến nhà zuzu ngay.
............................................................
- Nóng quá! Mà sao quần áo tèm nhem thế này? - Vội dán miếng hạ nhiết lên trán cho zuzu,anh chàng lay nhẹ tay zuzu,để gọi cô bé dậy.
- Anh vẫn còn ở đây à ?- Zuzu nói trong khó nhọc.
- Ừ ! Mà em cố dậy mà thay quần áo ra đi ! Để thế này thì bệnh càng nặng thêm đấy.
Biết không nên ở lại trong phòng nữa,Ren mở cửa phòng bước ra và xuống thẳng nhà bếp.
- Phải làm cái gì cho zuzu ăn để uống thuốc mới được? Mà mình chỉ biết nấu mỗi cháo thôi. Không ngờ bây giờ lại cần đến.- Loay hoay một lúc cuối cùng món cháo "tình yêu "cũng hoàn tất. Nhìn làn khói đang bốc hơi bay lên, Ren cảm thấy hạnh phúc trong lòng vì đơn giản đây là thành quả của một quá trình "lao động" vất vả mà. hi!
Khi Ren định đưa thành quả của mình lên phòng cho zuzu,thì anh chàng suýt té ngửa vì zuzu đang đứng ngay sau lưng mình, cũng may nếu không món cháo mà Ren khổ sở làm nãy giờ thì đã nằm hết dưới sàn rồi.
- Em còn mệt xuống đây làm gì ?
- Em không muốn nằm một mình trên đó.
- Vậy lại ngồi xuống bàn ăn hết phần cháo này rồi uống thuốc cho mau khỏi.
Thấy zuzu ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, Ren bưng phần cháo lại để trước mặt cô bé.
- Ăn đi cho nóng !
- Em ăn không vô.
- Cố lên zuzu,công sức của anh nảy giờ đó đừng có bỏ phí.
- Biết rồi , em ăn đây. Nhìn cái mặt kìa ! xí quá đi !
Nghe đến đó Ren đỏ ửng cả mặt, chắc có lẽ chưa bao giờ anh bạn này lại có cảm giác xấu hổ trước một người con gái như vậy.
- Sao ? Không tồi chứ? - Ren nhìn zuzu với ánh mắt dò xét tình hình.
- Ngon nhưng không đến nổi phải chết người.- Zuzu cố gắng nở một nụ cười như muốn làm cho Ren vui thì phải.
- Con hỏi thuốc làm gì vậy Ren ? Con đau chỗ nào à ?- Mẹ Ren đang bưng đĩa trái cây trên tay vội vàng đặt xuống bàn và lấy tay sờ lên trán cậu quí tử.
- Con không sao? Bạn con bị sốt cao mà mấy tiệm thuốc ngoài đường đóng cửa sớm quá nên con đành chạy về nhà thôi.
Mà cũng đúng ,ba mẹ Ren đều là bác sĩ thì tất nhiên thuốc thang là không thể thiếu trong nhà rồi. Vả lại anh chàng này về đây cũng có hai lí do luôn mà.
- Chắc tối nay con không về nhà được,bạn con bị sốt cao quá mà bây giờ nó lại ở một mình nên con không yên tâm để nó như vậy mà về.- Cầm bịch thuốc trên tay ,xin phép xong là Ren phóng thẳng đến nhà zuzu ngay.
............................................................
- Nóng quá! Mà sao quần áo tèm nhem thế này? - Vội dán miếng hạ nhiết lên trán cho zuzu,anh chàng lay nhẹ tay zuzu,để gọi cô bé dậy.
- Anh vẫn còn ở đây à ?- Zuzu nói trong khó nhọc.
- Ừ ! Mà em cố dậy mà thay quần áo ra đi ! Để thế này thì bệnh càng nặng thêm đấy.
Biết không nên ở lại trong phòng nữa,Ren mở cửa phòng bước ra và xuống thẳng nhà bếp.
- Phải làm cái gì cho zuzu ăn để uống thuốc mới được? Mà mình chỉ biết nấu mỗi cháo thôi. Không ngờ bây giờ lại cần đến.- Loay hoay một lúc cuối cùng món cháo "tình yêu "cũng hoàn tất. Nhìn làn khói đang bốc hơi bay lên, Ren cảm thấy hạnh phúc trong lòng vì đơn giản đây là thành quả của một quá trình "lao động" vất vả mà. hi!
Khi Ren định đưa thành quả của mình lên phòng cho zuzu,thì anh chàng suýt té ngửa vì zuzu đang đứng ngay sau lưng mình, cũng may nếu không món cháo mà Ren khổ sở làm nãy giờ thì đã nằm hết dưới sàn rồi.
- Em còn mệt xuống đây làm gì ?
- Em không muốn nằm một mình trên đó.
- Vậy lại ngồi xuống bàn ăn hết phần cháo này rồi uống thuốc cho mau khỏi.
Thấy zuzu ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, Ren bưng phần cháo lại để trước mặt cô bé.
- Ăn đi cho nóng !
- Em ăn không vô.
- Cố lên zuzu,công sức của anh nảy giờ đó đừng có bỏ phí.
- Biết rồi , em ăn đây. Nhìn cái mặt kìa ! xí quá đi !
Nghe đến đó Ren đỏ ửng cả mặt, chắc có lẽ chưa bao giờ anh bạn này lại có cảm giác xấu hổ trước một người con gái như vậy.
- Sao ? Không tồi chứ? - Ren nhìn zuzu với ánh mắt dò xét tình hình.
- Ngon nhưng không đến nổi phải chết người.- Zuzu cố gắng nở một nụ cười như muốn làm cho Ren vui thì phải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.