Chương 26: Nụ hôn của quỷ !
PhuongYomi
08/11/2013
-Anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra nhé! - Ren có vẻ rất lo lắng cho tình trạng của zuzu lúc này thì phải?
- Thôi em muốn về nhà ! Không sao đâu! - Nói rôi cô bé cứ đi thẳng ra hướng chiếc xe.Tuy rất lo ngại cho tình trạng của zuzu lúc này nhưng thấy vẻ quyết đoán của cô bé nên Ren cũng đành nhượng bộ.
Cuối cùng zuzu cũng yên vị trên xe máy của Ren. Tuy chiếc xe không có điều hòa hay những thứ hiện đại như chiếc ô tô của Jony nhưng không hiểu sao zuzu lại thấy thích.
Mà đâu phải lúc nào những thứ đắc tiền thì mới tốt đâu hen? Quan trọng là bản thân mình thấy thích thì cho dù nó có không đáng một xu thì ta vẫn thấy cần.
Về đến nhà,zuzu mò mẫn với đống chìa khóa để mở cửa,nhưng có lẽ cơn sốt trong người đang hoành hành nên mắt của cô bé cứ hoa cả lên,chẳng nhìn thấy gì nữa,cuối cùng đánh rơi cả đống chìa xuống đất. Nhận ra tình trạng đang không ổn của zuzu,Ren đành tiến lại nhặt đống chìa khóa lên và cố tra nó vào ổ khóa.
Woa..! Cuối cùng cũng mở được khóa. Ren dìu zuzu bước vào nhà , trong khi dường như cả người cô bé tưởng chừng như không còn chút sức lực nào,cứ nhũn ra như cọng bún vậy.
Thế đấy ! Vậy mà vẫn còn cứng đầu và bảo không sao đấy.Mà không cứng đầu thì đâu phải zuzu hen ?
- Đi từ từ thôi! - Vừa đưa tay mở cửa Ren vừa dìu zuzu vào một cách cẩn thận.
Một cảm giác vắng lặng,cô đơn bỗng chốc vây kín lấy Ren.Có lẽ anh không quen với cái không khí lạnh lẽo này thì phải ,nó khác xa với sự vui vẻ,ấm áp của nhà Ren.
- Phòng em ở đâu?- Ren đưa mắt nhìn khắp một lượt rồi dừng lại trên khuôn mặt tái nhợt của zuzu.
-Ở lầu 4 !- Zuzu có vẻ mệt lắm rồi.
Với tình hình của zuzu lúc này,Ren như nhận ra một điều là zuzu không thể tự mình leo lên đến tận lầu 4 được.
- Anh ..làm..gì.. thế? - Zuzu như vắt cạn hơi để thốt lên vì hiện tại cô bé đang rất hoảng. Mà Zuzu ngạc nhiên cũng đúng thôi,bởi lẽ ngay lúc này đây zuzu đã nằm gọn trong vòng tay của Ren và đang được anh bạn ẵm lên phòng .
Tin được không? Khi mà nữ hoàng của chúng ta lại không phản ứng gì thêm mà chỉ cứ nằm gọn như vậy đến khi đã được yên vị trên chiếc giường thân yêu của mình.
- Anh đi đâu đấy?- zuzu bất chợt cầm chặt lấy khủy tay của Ren,mặc dù cô bé vẫn biết rằng con trai và con gái thì không nên ở chung một phòng nhưng sao lúc này đây cô bé cảm thấy mình cần Ren dữ lắm.
- Anh đi xem nhà em có thuốc hạ nhiệt không thôi?- Ren cười hiền như muốn dỗ dành cô bé.
- Nhà em không có đâu!
- Sao thế? Vậy nhà ....- Khi Ren chưa kịp hết câu thì Zuzu đã chen ngang.
- Em không tích trữ những thứ đó trong nhà.- Dứt lời cô bé nằm quay mặt vào trong và không nói gì thêm.
- Vậy em đợi anh một tí ! - Không biết nãy ra được điều gì mà anh chàng vội vàng lao xuống nhà và lấy xe phóng đi ,còn zuzu không biết cô bé ngủ thiếp đi tự lúc nào. Chắc là mệt quá rồi ..! Tội cho cô bé...!
Có lẽ Ren chạy đi mua thuốc cho cô bé đây mà.
Trong phòng zuzu. Khi mọi thứ vẫn cứ chìm trong giấc ngủ cùng với zuzu,không một tiếng động....không một chút gợn của âm thanh,thì tiếng bước chân tuy rất nhẹ nhưng nó vẫn đủ để phá tan sự yên tĩnh lúc này.
Zuzu - cô bé vẫn nằm đó, ngủ say như chết, rồi tiếng bước chân một lúc gần hơn. Và cuối cùng dừng hẳn trước giường của zuzu.
Vẫn ngồi như thế,nhìn zuzu một cách tha thiết, và nỗi đau dường như đã lộ rõ trên đôi mắt của người con trai kia. Ẩn sau hàng mi buồn là cả một nổi niềm đau khổ. Không nói gì, chỉ ngồi như thế, và đưa bàn tay nhẹ nhàng sờ vào má của zuzu,ngón tay ấy lướt nhẹ trên hàng chân mày nhỉ xíu của cô bé, rồi lần lượt chạy dần xuống mắt...,mũi và cuối cùng dừng lại ở môi.
Dừng lại một giây, cuối cùng hắn cũng thực hiện một hành động đúng với bản chất của mình....,đặt lên môi zuzu một nụ hôn tuy rất nhẹ và có phần hơi hờ hững nhưng chất chứa một cái gì đó da diết , xót xa lắm... lắm .
Ngay, trong lúc mơ màng không hiểu sao zuzu lại huơ tay lung tung và chợt cầm vào tay của người bí ẩn đó và luôn miệng gọi tên Ren.
- Tại sao lúc mơ ,em cũng cần nó mà không cần anh? - Nói trong nghẹn ngào rồi cuối cùng cái bóng người đó cũng dần khuất xa sau tấm rèm cửa.
- Thôi em muốn về nhà ! Không sao đâu! - Nói rôi cô bé cứ đi thẳng ra hướng chiếc xe.Tuy rất lo ngại cho tình trạng của zuzu lúc này nhưng thấy vẻ quyết đoán của cô bé nên Ren cũng đành nhượng bộ.
Cuối cùng zuzu cũng yên vị trên xe máy của Ren. Tuy chiếc xe không có điều hòa hay những thứ hiện đại như chiếc ô tô của Jony nhưng không hiểu sao zuzu lại thấy thích.
Mà đâu phải lúc nào những thứ đắc tiền thì mới tốt đâu hen? Quan trọng là bản thân mình thấy thích thì cho dù nó có không đáng một xu thì ta vẫn thấy cần.
Về đến nhà,zuzu mò mẫn với đống chìa khóa để mở cửa,nhưng có lẽ cơn sốt trong người đang hoành hành nên mắt của cô bé cứ hoa cả lên,chẳng nhìn thấy gì nữa,cuối cùng đánh rơi cả đống chìa xuống đất. Nhận ra tình trạng đang không ổn của zuzu,Ren đành tiến lại nhặt đống chìa khóa lên và cố tra nó vào ổ khóa.
Woa..! Cuối cùng cũng mở được khóa. Ren dìu zuzu bước vào nhà , trong khi dường như cả người cô bé tưởng chừng như không còn chút sức lực nào,cứ nhũn ra như cọng bún vậy.
Thế đấy ! Vậy mà vẫn còn cứng đầu và bảo không sao đấy.Mà không cứng đầu thì đâu phải zuzu hen ?
- Đi từ từ thôi! - Vừa đưa tay mở cửa Ren vừa dìu zuzu vào một cách cẩn thận.
Một cảm giác vắng lặng,cô đơn bỗng chốc vây kín lấy Ren.Có lẽ anh không quen với cái không khí lạnh lẽo này thì phải ,nó khác xa với sự vui vẻ,ấm áp của nhà Ren.
- Phòng em ở đâu?- Ren đưa mắt nhìn khắp một lượt rồi dừng lại trên khuôn mặt tái nhợt của zuzu.
-Ở lầu 4 !- Zuzu có vẻ mệt lắm rồi.
Với tình hình của zuzu lúc này,Ren như nhận ra một điều là zuzu không thể tự mình leo lên đến tận lầu 4 được.
- Anh ..làm..gì.. thế? - Zuzu như vắt cạn hơi để thốt lên vì hiện tại cô bé đang rất hoảng. Mà Zuzu ngạc nhiên cũng đúng thôi,bởi lẽ ngay lúc này đây zuzu đã nằm gọn trong vòng tay của Ren và đang được anh bạn ẵm lên phòng .
Tin được không? Khi mà nữ hoàng của chúng ta lại không phản ứng gì thêm mà chỉ cứ nằm gọn như vậy đến khi đã được yên vị trên chiếc giường thân yêu của mình.
- Anh đi đâu đấy?- zuzu bất chợt cầm chặt lấy khủy tay của Ren,mặc dù cô bé vẫn biết rằng con trai và con gái thì không nên ở chung một phòng nhưng sao lúc này đây cô bé cảm thấy mình cần Ren dữ lắm.
- Anh đi xem nhà em có thuốc hạ nhiệt không thôi?- Ren cười hiền như muốn dỗ dành cô bé.
- Nhà em không có đâu!
- Sao thế? Vậy nhà ....- Khi Ren chưa kịp hết câu thì Zuzu đã chen ngang.
- Em không tích trữ những thứ đó trong nhà.- Dứt lời cô bé nằm quay mặt vào trong và không nói gì thêm.
- Vậy em đợi anh một tí ! - Không biết nãy ra được điều gì mà anh chàng vội vàng lao xuống nhà và lấy xe phóng đi ,còn zuzu không biết cô bé ngủ thiếp đi tự lúc nào. Chắc là mệt quá rồi ..! Tội cho cô bé...!
Có lẽ Ren chạy đi mua thuốc cho cô bé đây mà.
Trong phòng zuzu. Khi mọi thứ vẫn cứ chìm trong giấc ngủ cùng với zuzu,không một tiếng động....không một chút gợn của âm thanh,thì tiếng bước chân tuy rất nhẹ nhưng nó vẫn đủ để phá tan sự yên tĩnh lúc này.
Zuzu - cô bé vẫn nằm đó, ngủ say như chết, rồi tiếng bước chân một lúc gần hơn. Và cuối cùng dừng hẳn trước giường của zuzu.
Vẫn ngồi như thế,nhìn zuzu một cách tha thiết, và nỗi đau dường như đã lộ rõ trên đôi mắt của người con trai kia. Ẩn sau hàng mi buồn là cả một nổi niềm đau khổ. Không nói gì, chỉ ngồi như thế, và đưa bàn tay nhẹ nhàng sờ vào má của zuzu,ngón tay ấy lướt nhẹ trên hàng chân mày nhỉ xíu của cô bé, rồi lần lượt chạy dần xuống mắt...,mũi và cuối cùng dừng lại ở môi.
Dừng lại một giây, cuối cùng hắn cũng thực hiện một hành động đúng với bản chất của mình....,đặt lên môi zuzu một nụ hôn tuy rất nhẹ và có phần hơi hờ hững nhưng chất chứa một cái gì đó da diết , xót xa lắm... lắm .
Ngay, trong lúc mơ màng không hiểu sao zuzu lại huơ tay lung tung và chợt cầm vào tay của người bí ẩn đó và luôn miệng gọi tên Ren.
- Tại sao lúc mơ ,em cũng cần nó mà không cần anh? - Nói trong nghẹn ngào rồi cuối cùng cái bóng người đó cũng dần khuất xa sau tấm rèm cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.