Chương 12: Chỉ Cần Cô Ấy Đồng Ý
Giản Bình
26/09/2021
Để tham dự buổi triển lãm rượu vang này, Hàn phu nhân từ sớm đã chuẩn bị váy áo xong xuôi, chỉ đợi anh trở về từ công ty để đi cùng bà.
“Mẹ chờ mày sắp ngủ gật đến nơi rồi đấy! Mày …” - Hàn phu nhân vừa thấy anh bước vào đã nói không ngừng.
“Hàn phu nhân!”
Giọng nói của Cố Phi như chặn lại lời chuẩn bị phát ra của bà. Hàn phu nhân nghe thấy tiếng gọi này liền vội vã đẩy con trai của mình sang một bên để nhìn xem có thật là cô không.
Cô vẫn như vậy, vẫn giống hệt khi vừa mới bước chân vào Hàn gia. Chỉ là tiếng gọi “Hàn phu nhân” này có chút chua xót.
Bà nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình để chào đón cô:
“Phi Phi đến rồi à?”
Cố Phi chỉ lặng lẽ gật đầu, cô vốn dĩ muốn đến ôm bà một lúc nhưng có lẽ thân phận lúc này không còn phù hợp nữa rồi.
Anh cũng nhận ra không khí ngượng ngùng của hai người, vậy nên đành chủ động xen vào, thúc giục cô và Hàn phu nhân ra xe. Cố Phi đi trước, anh dìu Hàn phu nhân ở phía sau. Tuy trên mặt vẫn là biểu cảm thản nhiên như bình thường nhưng bên trong tâm trạng lại có chút vui vẻ. Hôm nay, anh đã đặc biệt thăm dò từ chỗ quản gia màu lễ phục bà sẽ mặc mà chọn trang phục cho mình và Cố Phi giống nhau.
Buổi triển lãm về rượu vang này ngoài các thương gia trong ngành rượu thì chỉ có mấy gương mặt quen thuộc. Bách phu nhân sau khi nghe Bách Thụy kể lể chuyện ở biệt thự hôm trước liền có chút không vừa lòng với Hàn gia, bà ta chỉ hận không thể can thiệp vào việc kinh doanh nên muốn nhân cơ hội này đá xéo Hàn phu nhân một chút.
Ở nơi này, các khách mời đều là có người thân đi cùng, cùng nhau nói chuyện, thưởng thức rượu vang vui vẻ. Hôm nay, bà ta đi cùng Bách Thụy, ung dung đoán rằng Hàn phu nhân sẽ đến triển lãm cô đơn một mình. Hàn phu nhân là một trong số những nhà tài trợ quan trọng, nên có thế nào cũng sẽ xuất hiện. Bà ta cho rằng Hàn Chí Dĩnh luôn bận bịu ở công ty kia sẽ không đi cùng, còn Hàn lão gia từ lâu đã không có hứng thú với những sự kiện thế này rồi. Hơn nữa, mặc dù truyền thông không thổi phồng chuyện Hàn đại thiếu gia ly hôn, người trong giới ai mà không biết chuyện này cơ chứ!
Chỉ là bà ta không ngờ tới Hàn phu nhân không những không đến đây một mình mà còn có đến hai người đi cùng. Bọn họ vừa bước vào đã là tâm điểm ánh nhìn của mọi người trong sảnh. Từ phong thái bước đi cho đến trang phục của ba người chính là tổng thể hoàn hảo nhất trong buổi triển lãm này rồi.
Anh vừa rời đi chào hỏi vài đối tác một chút thì Bách phu nhân liền nhân cơ hội bước đến. Bà ta nhìn Hàn phu nhân một lượt, âm thầm chuyển ánh mắt sang Cố Phi rồi nói:
“Hàn phu nhân hôm nay không còn đến đây một mình nữa nhỉ?”
“Tôi già rồi, cũng cần ai đó đi cùng như các bà thôi.” - Hàn phu nhân vẫn tỏ ra rất thân thiết như bình thường.
“Nhưng cô gái này nhìn rất quen mắt thì phải? Tôi đã gặp ở đâu rồi ấy nhỉ?”
Bà ta nhớ lại lời con gái nói về người vợ cũ của Hàn Chí Dĩnh thì bỗng đổi mục tiêu sang người đứng bên cạnh Hàn phu nhân. Bà ta giả vờ không biết Cố Phi là ai nhưng thực tế đã nhìn qua thông tin của cô, sắp thuộc đến nơi rồi. Bách phu nhân này muốn nhìn rõ xem người phụ nữ có thể cướp Hàn Chí Dĩnh khỏi tay Bách Thụy trông tròn méo như thế nào. Bà ta bắt đầu bày ra dáng vẻ mỉa mai:
“Cô chính là vợ cũ của Chí Dĩnh! Không phải chứ? Chí Dĩnh đã một chân đá cô đi, cô còn bám vào Hàn phu nhân mong có thể nối lại tình xưa với nó à?”
Cố Phi biết người phụ nữ này chính là mẹ của Bách Thụy. Thái độ này cô phần nào có thể đoán được nguyên nhân đằng sau, cũng nhìn thấy Bách Thụy đang ở một góc kín đáo quan sát phía bên này, nhưng Cố Phi không có ý định làm loạn. Hôm nay nếu cô đã đồng ý đi cùng với Hàn phu nhân thì cũng phải làm tròn trách nhiệm của mình. Vậy nên, Cố Phi vẫn im lặng đứng ở một bên thưởng thức rượu vang của mình.
Nhưng Bách phu nhân lại xem thái độ này là nhu nhược, bà ta được nước lấn tới liền nói tiếp.
“Hàn phu nhân cũng đâu cần phải giữ thể diện đến mức mang theo con dâu cũ thế này? Bà không biết đó thôi, ngoài kia cả thiên hạ đều biết Hàn tổng đã ly hôn rồi …”
Cố Phi thật sự không thuận mắt với người đàn bà này. Vài câu bâng quơ trước đó cô còn có thể xem như gió thoảng qua tai nhưng những lời vừa rồi có phải hơi quá đáng rồi không? Nếu Hàn Chí Dĩnh ở đây, bà ta chắc chắn nửa câu cũng không dám nói, chỉ đợi anh rời đi liền ra vẻ.
Cô nắm lấy tay Hàn phu nhân, cắt ngang lời nói của bà ta:
“Đoạn tình xưa này của tôi và Hàn tổng, tôi thấy Bách tiểu thư rất có hứng thú đấy? Đối với tôi, nó chỉ là đồ cũ nhưng có lẽ với ai đó lại là thứ vô cùng muốn đoạt được không chừng!”
Cố Phi vừa nói vừa trưng ra thái độ thản nhiên, còn không quên đưa ánh mắt sắc lẹm liếc nhìn về phía Bách Thụy đang ngồi.
Đây không phải là phản ứng mà Bách phu nhân trông đợi. Bà ta đã cố tình chọn thời điểm không có Hàn Chí Dĩnh bên cạnh để nói mấy lời thỏa mãn này nhưng không ngờ Cố Phi lại không có chút gì e thẹn hay kích động. Khí thế của cô còn có chút lấn át khiến bà ta phải run nhẹ nhưng vẫn cứng miệng:
“Vợ cũ cũng chỉ là vợ cũ, có gì hay ho mà tự hào chứ?”
“Sao lại không thể tự hào? Nói thế nào thì tôi cũng là người từng danh chính ngôn thuận ngồi ở vị trí Hàn thiếu phu nhân bốn năm liền. Còn có ai đó muốn đặt chân vào phòng ngủ của người ta cũng không được!” - Cố Phi chỉ cười khẩy, quét ánh mắt một lượt từ đầu xuống chân bà ta rồi nói. Dáng vẻ được bọc lụa là cao quý như vậy lại có thể nói ra những lời khiến người khác không thoải mái, gấm lụa trang sức này đúng là lãng phí rồi.
“Cô … hai người đã ly hôn rồi … cô vẫn còn ngông cuồng như vậy …”
Những lời này của Cố Phi quả thật có lý, cô còn “nhân tiện” nhắc lại chuyện ở biệt thự khiến Bách phu nhân bỗng nghẹn lời, không biết phải đáp trả như thế nào.
Hàn Chí Dĩnh vừa đi chào hỏi mấy đối tác một lượt quay về, còn định trêu đùa một chút với Hàn phu nhân và cô thì nhìn thấy một màn này. Anh vốn dĩ không muốn nhắc đến chuyện ly hôn kia nhưng hình như mấy người Bách gia này lại rất để tâm thì phải.
Anh không đợi Cố Phi đáp trả đã chủ động lên tiếng, còn cố tình nói chậm rãi không biết là muốn cho Bách phu nhân hay Cố Phi nghe:
“Ly hôn thì sao? Vợ cũ của tôi thì sao? Danh phận “vợ của Hàn Chí Dĩnh” này, chỉ đợi cô ấy gật đầu mà nhận lấy lần nữa thôi!” - Anh đưa tay gọi phục vụ đang đứng đợi ở gần đó - “Bách phu nhân có lẽ có chút say rồi, nên gọi người đưa bà về thì hơn!”
“Mẹ chờ mày sắp ngủ gật đến nơi rồi đấy! Mày …” - Hàn phu nhân vừa thấy anh bước vào đã nói không ngừng.
“Hàn phu nhân!”
Giọng nói của Cố Phi như chặn lại lời chuẩn bị phát ra của bà. Hàn phu nhân nghe thấy tiếng gọi này liền vội vã đẩy con trai của mình sang một bên để nhìn xem có thật là cô không.
Cô vẫn như vậy, vẫn giống hệt khi vừa mới bước chân vào Hàn gia. Chỉ là tiếng gọi “Hàn phu nhân” này có chút chua xót.
Bà nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình để chào đón cô:
“Phi Phi đến rồi à?”
Cố Phi chỉ lặng lẽ gật đầu, cô vốn dĩ muốn đến ôm bà một lúc nhưng có lẽ thân phận lúc này không còn phù hợp nữa rồi.
Anh cũng nhận ra không khí ngượng ngùng của hai người, vậy nên đành chủ động xen vào, thúc giục cô và Hàn phu nhân ra xe. Cố Phi đi trước, anh dìu Hàn phu nhân ở phía sau. Tuy trên mặt vẫn là biểu cảm thản nhiên như bình thường nhưng bên trong tâm trạng lại có chút vui vẻ. Hôm nay, anh đã đặc biệt thăm dò từ chỗ quản gia màu lễ phục bà sẽ mặc mà chọn trang phục cho mình và Cố Phi giống nhau.
Buổi triển lãm về rượu vang này ngoài các thương gia trong ngành rượu thì chỉ có mấy gương mặt quen thuộc. Bách phu nhân sau khi nghe Bách Thụy kể lể chuyện ở biệt thự hôm trước liền có chút không vừa lòng với Hàn gia, bà ta chỉ hận không thể can thiệp vào việc kinh doanh nên muốn nhân cơ hội này đá xéo Hàn phu nhân một chút.
Ở nơi này, các khách mời đều là có người thân đi cùng, cùng nhau nói chuyện, thưởng thức rượu vang vui vẻ. Hôm nay, bà ta đi cùng Bách Thụy, ung dung đoán rằng Hàn phu nhân sẽ đến triển lãm cô đơn một mình. Hàn phu nhân là một trong số những nhà tài trợ quan trọng, nên có thế nào cũng sẽ xuất hiện. Bà ta cho rằng Hàn Chí Dĩnh luôn bận bịu ở công ty kia sẽ không đi cùng, còn Hàn lão gia từ lâu đã không có hứng thú với những sự kiện thế này rồi. Hơn nữa, mặc dù truyền thông không thổi phồng chuyện Hàn đại thiếu gia ly hôn, người trong giới ai mà không biết chuyện này cơ chứ!
Chỉ là bà ta không ngờ tới Hàn phu nhân không những không đến đây một mình mà còn có đến hai người đi cùng. Bọn họ vừa bước vào đã là tâm điểm ánh nhìn của mọi người trong sảnh. Từ phong thái bước đi cho đến trang phục của ba người chính là tổng thể hoàn hảo nhất trong buổi triển lãm này rồi.
Anh vừa rời đi chào hỏi vài đối tác một chút thì Bách phu nhân liền nhân cơ hội bước đến. Bà ta nhìn Hàn phu nhân một lượt, âm thầm chuyển ánh mắt sang Cố Phi rồi nói:
“Hàn phu nhân hôm nay không còn đến đây một mình nữa nhỉ?”
“Tôi già rồi, cũng cần ai đó đi cùng như các bà thôi.” - Hàn phu nhân vẫn tỏ ra rất thân thiết như bình thường.
“Nhưng cô gái này nhìn rất quen mắt thì phải? Tôi đã gặp ở đâu rồi ấy nhỉ?”
Bà ta nhớ lại lời con gái nói về người vợ cũ của Hàn Chí Dĩnh thì bỗng đổi mục tiêu sang người đứng bên cạnh Hàn phu nhân. Bà ta giả vờ không biết Cố Phi là ai nhưng thực tế đã nhìn qua thông tin của cô, sắp thuộc đến nơi rồi. Bách phu nhân này muốn nhìn rõ xem người phụ nữ có thể cướp Hàn Chí Dĩnh khỏi tay Bách Thụy trông tròn méo như thế nào. Bà ta bắt đầu bày ra dáng vẻ mỉa mai:
“Cô chính là vợ cũ của Chí Dĩnh! Không phải chứ? Chí Dĩnh đã một chân đá cô đi, cô còn bám vào Hàn phu nhân mong có thể nối lại tình xưa với nó à?”
Cố Phi biết người phụ nữ này chính là mẹ của Bách Thụy. Thái độ này cô phần nào có thể đoán được nguyên nhân đằng sau, cũng nhìn thấy Bách Thụy đang ở một góc kín đáo quan sát phía bên này, nhưng Cố Phi không có ý định làm loạn. Hôm nay nếu cô đã đồng ý đi cùng với Hàn phu nhân thì cũng phải làm tròn trách nhiệm của mình. Vậy nên, Cố Phi vẫn im lặng đứng ở một bên thưởng thức rượu vang của mình.
Nhưng Bách phu nhân lại xem thái độ này là nhu nhược, bà ta được nước lấn tới liền nói tiếp.
“Hàn phu nhân cũng đâu cần phải giữ thể diện đến mức mang theo con dâu cũ thế này? Bà không biết đó thôi, ngoài kia cả thiên hạ đều biết Hàn tổng đã ly hôn rồi …”
Cố Phi thật sự không thuận mắt với người đàn bà này. Vài câu bâng quơ trước đó cô còn có thể xem như gió thoảng qua tai nhưng những lời vừa rồi có phải hơi quá đáng rồi không? Nếu Hàn Chí Dĩnh ở đây, bà ta chắc chắn nửa câu cũng không dám nói, chỉ đợi anh rời đi liền ra vẻ.
Cô nắm lấy tay Hàn phu nhân, cắt ngang lời nói của bà ta:
“Đoạn tình xưa này của tôi và Hàn tổng, tôi thấy Bách tiểu thư rất có hứng thú đấy? Đối với tôi, nó chỉ là đồ cũ nhưng có lẽ với ai đó lại là thứ vô cùng muốn đoạt được không chừng!”
Cố Phi vừa nói vừa trưng ra thái độ thản nhiên, còn không quên đưa ánh mắt sắc lẹm liếc nhìn về phía Bách Thụy đang ngồi.
Đây không phải là phản ứng mà Bách phu nhân trông đợi. Bà ta đã cố tình chọn thời điểm không có Hàn Chí Dĩnh bên cạnh để nói mấy lời thỏa mãn này nhưng không ngờ Cố Phi lại không có chút gì e thẹn hay kích động. Khí thế của cô còn có chút lấn át khiến bà ta phải run nhẹ nhưng vẫn cứng miệng:
“Vợ cũ cũng chỉ là vợ cũ, có gì hay ho mà tự hào chứ?”
“Sao lại không thể tự hào? Nói thế nào thì tôi cũng là người từng danh chính ngôn thuận ngồi ở vị trí Hàn thiếu phu nhân bốn năm liền. Còn có ai đó muốn đặt chân vào phòng ngủ của người ta cũng không được!” - Cố Phi chỉ cười khẩy, quét ánh mắt một lượt từ đầu xuống chân bà ta rồi nói. Dáng vẻ được bọc lụa là cao quý như vậy lại có thể nói ra những lời khiến người khác không thoải mái, gấm lụa trang sức này đúng là lãng phí rồi.
“Cô … hai người đã ly hôn rồi … cô vẫn còn ngông cuồng như vậy …”
Những lời này của Cố Phi quả thật có lý, cô còn “nhân tiện” nhắc lại chuyện ở biệt thự khiến Bách phu nhân bỗng nghẹn lời, không biết phải đáp trả như thế nào.
Hàn Chí Dĩnh vừa đi chào hỏi mấy đối tác một lượt quay về, còn định trêu đùa một chút với Hàn phu nhân và cô thì nhìn thấy một màn này. Anh vốn dĩ không muốn nhắc đến chuyện ly hôn kia nhưng hình như mấy người Bách gia này lại rất để tâm thì phải.
Anh không đợi Cố Phi đáp trả đã chủ động lên tiếng, còn cố tình nói chậm rãi không biết là muốn cho Bách phu nhân hay Cố Phi nghe:
“Ly hôn thì sao? Vợ cũ của tôi thì sao? Danh phận “vợ của Hàn Chí Dĩnh” này, chỉ đợi cô ấy gật đầu mà nhận lấy lần nữa thôi!” - Anh đưa tay gọi phục vụ đang đứng đợi ở gần đó - “Bách phu nhân có lẽ có chút say rồi, nên gọi người đưa bà về thì hơn!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.