Chương 40: Làm nũng
Tây Tây Đặc
30/08/2020
Lúc Chu Tử Tri trở về, tổ chế tác đều đã
chuẩn bị xong, chàng trai diễn cặp với cô vừa hoàn thành phân đoạn quay
hình cá nhân, đang thoải mái trò chuyện với các nhân viên nữ.
Hắn thấy Chu Tử Tri, lập tức phất tay, cười xán lạng,"Sư tỷ."
Chu Tử Tri nói,"Cậu quay xong chưa?"
Cô nhớ cậu nhóc này tên là Phạm Luân, xem như sư đệ cô, được tuyển dụng từ một cuộc thi tài năng trẻ, cao ráo đẹp trai, chỉ cần đứng một chỗ dựa vào cái mặt đã có một số lượng lớn fans nữ đuổi cùng giết tận.
Cô có loại dự cảm, đến lúc mv phát hành, mấy tên nhà báo khẳng định sẽ nói cô trâu già gặm cỏ non.
"Còn một chút." Phạm Luân ngại ngùng xoa đầu, khuyên tai bạch kim lẫn trong mái tóc đen lóe sáng "Còn phần diễn cùng với sư tỷ nữa."
Chu Tử Tri xoay người tìm đạo diễn.
Phạm Luân nhún nhún vai, sư tử này đối với hắn lạnh nhạt quá.
Đạo diễn thảo luận với cô chi tiết về cảnh cãi vã trong phòng vẽ tranh.
Album "Anh là ánh sáng của đời em" , ca khúc chủ đạo là một bài hát trữ tình mang tựa đề [ Nơi cuối con đường ].
Chu Tử Tri vào vai một nữ họa sĩ nổi tiếng, tính cách quái gở. Phạm Luân là học trò của cô, cũng là chồng cô, vừa tôn trọng vừa yêu thương cô.
Kế hoạch hôm nay, còn một cảnh quay là Phạm Luân chất vấn Chu Tử Tri, hoài nghi cô giấu diếm hắn đi gặp người tình cũ, hai người khắc khẩu tại phòng vẽ tranh, Chu Tử Tri bực tức, đập vỡ dụng cụ tan tành.
Đạo diễn chuẩn bị hơn mười bức tranh cho Chu Tử Tri diễn,"Em với Phạm Luân đứng xoay mặt về máy quay nhé, lúc đập khung tranh chú ý đừng để bị thương."
Chu Tử Tri đã thay áo sơ mi màu lam đóng thùng trong chiếc quần màu trắng, cô gật đầu,"Dạ được."
Đạo diễn vừa đi, Phạm Luân qua nói,"Sư tỷ, chị cứ tự nhiên, em sao cũng được hết."
Chu Tử Tri nhìn hắn một cái,"Cậu đứng bên trái chị đi."
Phạm Luân lập tức nghe theo.
Ở trường đại học hắn từng nghe lão sư kể về Chu Tử Tri và An Ý Như, ông có nói các chị ấy đều bước ra từ trường đào tạo diễn viên nổi tiếng.
Cơ hội đảm nhiệm nhân vật chính trong MV này, là công ty tranh thủ giành một suất thử vai cho hắn, thời điểm phỏng vấn hắn có nhìn thấy Chu Tử Tri, sau đó mơ hồ được nhận, rồi cùng một đoàn bay đến London, tiến vào trường quay, hắn mới phát hiện là thật .
Phạm Luân khiêm tốn nói,"Sư tỷ, nếu em có làm gì sai, hi vọng chị có thể trực tiếp nói cho em biết."
Vẻ mặt hắn chân thành, lại dùng cái gương mặt ngọc ngà kia, lực sát thương phi thường lớn, nhân viên nữ xung quanh đều nhìn mà thấy thương.
Chu Tử Tri mím môi,"Chị biết rồi ."
Phạm Luân nhếch miệng, cười gãi gãi cái ót,"Cám ơn sư tỷ."
"Tử Tri." Thiệu Nghiệp bước đi gần,"Tổ tạo hình gọi chị vào làm tóc kìa."
Chu Tử Tri quét mắt nhìn Giản Dư đi sau lưng Thiệu Nghiệp, dáng vẻ cô ấy rất bồn chồn.
Hắn thấy Chu Tử Tri, lập tức phất tay, cười xán lạng,"Sư tỷ."
Chu Tử Tri nói,"Cậu quay xong chưa?"
Cô nhớ cậu nhóc này tên là Phạm Luân, xem như sư đệ cô, được tuyển dụng từ một cuộc thi tài năng trẻ, cao ráo đẹp trai, chỉ cần đứng một chỗ dựa vào cái mặt đã có một số lượng lớn fans nữ đuổi cùng giết tận.
Cô có loại dự cảm, đến lúc mv phát hành, mấy tên nhà báo khẳng định sẽ nói cô trâu già gặm cỏ non.
"Còn một chút." Phạm Luân ngại ngùng xoa đầu, khuyên tai bạch kim lẫn trong mái tóc đen lóe sáng "Còn phần diễn cùng với sư tỷ nữa."
Chu Tử Tri xoay người tìm đạo diễn.
Phạm Luân nhún nhún vai, sư tử này đối với hắn lạnh nhạt quá.
Đạo diễn thảo luận với cô chi tiết về cảnh cãi vã trong phòng vẽ tranh.
Album "Anh là ánh sáng của đời em" , ca khúc chủ đạo là một bài hát trữ tình mang tựa đề [ Nơi cuối con đường ].
Chu Tử Tri vào vai một nữ họa sĩ nổi tiếng, tính cách quái gở. Phạm Luân là học trò của cô, cũng là chồng cô, vừa tôn trọng vừa yêu thương cô.
Kế hoạch hôm nay, còn một cảnh quay là Phạm Luân chất vấn Chu Tử Tri, hoài nghi cô giấu diếm hắn đi gặp người tình cũ, hai người khắc khẩu tại phòng vẽ tranh, Chu Tử Tri bực tức, đập vỡ dụng cụ tan tành.
Đạo diễn chuẩn bị hơn mười bức tranh cho Chu Tử Tri diễn,"Em với Phạm Luân đứng xoay mặt về máy quay nhé, lúc đập khung tranh chú ý đừng để bị thương."
Chu Tử Tri đã thay áo sơ mi màu lam đóng thùng trong chiếc quần màu trắng, cô gật đầu,"Dạ được."
Đạo diễn vừa đi, Phạm Luân qua nói,"Sư tỷ, chị cứ tự nhiên, em sao cũng được hết."
Chu Tử Tri nhìn hắn một cái,"Cậu đứng bên trái chị đi."
Phạm Luân lập tức nghe theo.
Ở trường đại học hắn từng nghe lão sư kể về Chu Tử Tri và An Ý Như, ông có nói các chị ấy đều bước ra từ trường đào tạo diễn viên nổi tiếng.
Cơ hội đảm nhiệm nhân vật chính trong MV này, là công ty tranh thủ giành một suất thử vai cho hắn, thời điểm phỏng vấn hắn có nhìn thấy Chu Tử Tri, sau đó mơ hồ được nhận, rồi cùng một đoàn bay đến London, tiến vào trường quay, hắn mới phát hiện là thật .
Phạm Luân khiêm tốn nói,"Sư tỷ, nếu em có làm gì sai, hi vọng chị có thể trực tiếp nói cho em biết."
Vẻ mặt hắn chân thành, lại dùng cái gương mặt ngọc ngà kia, lực sát thương phi thường lớn, nhân viên nữ xung quanh đều nhìn mà thấy thương.
Chu Tử Tri mím môi,"Chị biết rồi ."
Phạm Luân nhếch miệng, cười gãi gãi cái ót,"Cám ơn sư tỷ."
"Tử Tri." Thiệu Nghiệp bước đi gần,"Tổ tạo hình gọi chị vào làm tóc kìa."
Chu Tử Tri quét mắt nhìn Giản Dư đi sau lưng Thiệu Nghiệp, dáng vẻ cô ấy rất bồn chồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.