Chương 39: Liệt
Tây Tây Đặc
30/08/2020
Sau giờ ngọ, trời trong nắng ấm, xe ô tô nối
đuôi nhau uốn lượng trên những con đường trải dài khắp London thành một
dòng bất tận.
Chu Tử Tri và Đàm Âm ngồi trong nhà hàng Ritz, dõi mắt nhìn xung quanh, không một góc nào không thể hiện sự sang trọng, không gian tràn đầy phong vị lãng mạn đặc biệt.
Tất cả những chỗ ngồi đều đã kín, hầu hết những vị khách đến đây thưởng thức trà chiều là những quý tộc hoàng thất, thân sĩ danh viện, hay các ngôi sao nổi tiếng, bọn họ ăn mặc chỉnh tề, dáng ngồi tao nhã, trông rất tự nhiên.
Trong những ngôi sao kia, có một người nhận ra Chu Tử Tri, ở xa xa gật đầu mỉm cười, xem như chào hỏi, ai cũng không muốn phá hỏng tâm tình thanh thản của người khác cũng như của chính mình.
Âm nhạc cổ điển du dương, bồi bàn dọn lên điểm tâm, kiểu cách phục vụ đặc biệt mà khéo léo.
Chu Tử Tri lấy muỗng nhỏ chậm rãi khuấy hồng trà đặc, nghe nói muốn đến đây phải đặt chỗ trước ít nhất một tháng, không biết Đàm Âm làm cách nào, qua thái độ của bồi bàn, có vẻ Đàm Âm là khách hàng thân thiết của nơi này.
Đàm Âm đan hai bàn tay, nói " Không ngờ lại gặp chị ở London."
Cô ấy mặc bộ váy màu xanh ngọc, trên mặt luôn là bức tường thành bất biến, không để lộ cảm xúc, thật khó có thể bắt được manh mối nào từ vẻ ngoài của cô.
Chu Tử Tri uống một ngụm hồng trà,"Tôi cũng không ngờ."
"Bánh Muffin ở đây ngon lắm." Đàm Âm cắn một khối bánh, cái nhìn hơi mang tính chất nghề nghiệp xem kỹ ánh mắt Chu Tử Tri,"Tình trạng mất ngủ của chị đã được cải thiện chút nào chưa?"
Chu Tử Tri mỉm cười,"Khá hơn nhiều rồi."
Bây giờ mỗi tối cô chỉ để một ngọn đèn trước đầu giường, không dùng bất cứ loại thuốc nào dù gặp tình huống khó ngủ đến mấy đi chăng nữa thì bình thường vẫn có thể chợp mắt được vài tiếng. Tốt hơn trước rất nhiều, là Úc Trạch đã tạo ảnh hưởng tích cực cho cô.
Đàm Âm thu hồi ánh mắt, xem ra Úc Trạch tốn không ít tâm tư chăm sóc cô gái này.
"Năm ngoái trước khi đi tôi có nói hy vọng lần gặp lại sẽ được tham dự hôn lễ của hai người mà." Đàm Âm nói,"Không biết chừng nào mới có cơ hội đây?"
Lúc nói những lời này, trên mặt cô nhất quán không chút thay đổi, người không quen biết nhiều khi sẽ nghĩ người nọ có ý xấu.
Chu Tử Tri chớp chớp mắt, hôm nay đã có hai người nhắc tới việc kết hôn của mình rồi, làm như mọi thứ đều rất thuận lợi, một đường thuận theo tự nhiên, hiện tại còn kém một ngày, một câu nói nữa thôi.
Nghiêng người về phía sau, dán lưng vào ghế dựa,"Chắc không lâu nữa đâu."
"Chúc mừng anh chị." Đang nói Đàm Âm đột nhiên chuyển hướng,"Một năm anh ấy gọi cho tôi hai lần, đều là vì chị đấy."
Chu Tử Tri nhanh chóng hiểu được thì ra là thế, trước đó cô còn thấy lạ sao lại gặp Đàm Âm .
"Đàn ông người Anh quả thật rất hấp dẫn." Đàm Âm nhìn bốn phía, tầm mắt dừng ở đối diện, bàn kia có hai người Anh, tây trang phẳng phiu, cử chỉ văn nhã, trẻ trung, anh tuấn.
Chu Tử Tri và Đàm Âm ngồi trong nhà hàng Ritz, dõi mắt nhìn xung quanh, không một góc nào không thể hiện sự sang trọng, không gian tràn đầy phong vị lãng mạn đặc biệt.
Tất cả những chỗ ngồi đều đã kín, hầu hết những vị khách đến đây thưởng thức trà chiều là những quý tộc hoàng thất, thân sĩ danh viện, hay các ngôi sao nổi tiếng, bọn họ ăn mặc chỉnh tề, dáng ngồi tao nhã, trông rất tự nhiên.
Trong những ngôi sao kia, có một người nhận ra Chu Tử Tri, ở xa xa gật đầu mỉm cười, xem như chào hỏi, ai cũng không muốn phá hỏng tâm tình thanh thản của người khác cũng như của chính mình.
Âm nhạc cổ điển du dương, bồi bàn dọn lên điểm tâm, kiểu cách phục vụ đặc biệt mà khéo léo.
Chu Tử Tri lấy muỗng nhỏ chậm rãi khuấy hồng trà đặc, nghe nói muốn đến đây phải đặt chỗ trước ít nhất một tháng, không biết Đàm Âm làm cách nào, qua thái độ của bồi bàn, có vẻ Đàm Âm là khách hàng thân thiết của nơi này.
Đàm Âm đan hai bàn tay, nói " Không ngờ lại gặp chị ở London."
Cô ấy mặc bộ váy màu xanh ngọc, trên mặt luôn là bức tường thành bất biến, không để lộ cảm xúc, thật khó có thể bắt được manh mối nào từ vẻ ngoài của cô.
Chu Tử Tri uống một ngụm hồng trà,"Tôi cũng không ngờ."
"Bánh Muffin ở đây ngon lắm." Đàm Âm cắn một khối bánh, cái nhìn hơi mang tính chất nghề nghiệp xem kỹ ánh mắt Chu Tử Tri,"Tình trạng mất ngủ của chị đã được cải thiện chút nào chưa?"
Chu Tử Tri mỉm cười,"Khá hơn nhiều rồi."
Bây giờ mỗi tối cô chỉ để một ngọn đèn trước đầu giường, không dùng bất cứ loại thuốc nào dù gặp tình huống khó ngủ đến mấy đi chăng nữa thì bình thường vẫn có thể chợp mắt được vài tiếng. Tốt hơn trước rất nhiều, là Úc Trạch đã tạo ảnh hưởng tích cực cho cô.
Đàm Âm thu hồi ánh mắt, xem ra Úc Trạch tốn không ít tâm tư chăm sóc cô gái này.
"Năm ngoái trước khi đi tôi có nói hy vọng lần gặp lại sẽ được tham dự hôn lễ của hai người mà." Đàm Âm nói,"Không biết chừng nào mới có cơ hội đây?"
Lúc nói những lời này, trên mặt cô nhất quán không chút thay đổi, người không quen biết nhiều khi sẽ nghĩ người nọ có ý xấu.
Chu Tử Tri chớp chớp mắt, hôm nay đã có hai người nhắc tới việc kết hôn của mình rồi, làm như mọi thứ đều rất thuận lợi, một đường thuận theo tự nhiên, hiện tại còn kém một ngày, một câu nói nữa thôi.
Nghiêng người về phía sau, dán lưng vào ghế dựa,"Chắc không lâu nữa đâu."
"Chúc mừng anh chị." Đang nói Đàm Âm đột nhiên chuyển hướng,"Một năm anh ấy gọi cho tôi hai lần, đều là vì chị đấy."
Chu Tử Tri nhanh chóng hiểu được thì ra là thế, trước đó cô còn thấy lạ sao lại gặp Đàm Âm .
"Đàn ông người Anh quả thật rất hấp dẫn." Đàm Âm nhìn bốn phía, tầm mắt dừng ở đối diện, bàn kia có hai người Anh, tây trang phẳng phiu, cử chỉ văn nhã, trẻ trung, anh tuấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.