Cô Con Gái Quốc Dân Ba Tuổi Rưỡi
Chương 11: “Em Gái”
Vân Trĩ
23/12/2022
Hoàng đế nước Trần chỉ cưới một hoàng hậu, vợ chồng ân ái, sinh một trai một gái, một nhà bốn người sống những ngày tháng hạnh phúc mĩ mãn.
Nhưng ba tháng trước, nước Sở phái hai mươi vạn đại quân đến xâm lược nước Trần, quân Sở một đường đánh xuống Nam như vào chỗ không người, nước Trần bị mất liên tiếp mấy thành trì.
Theo lý, thực lực của nước Trần và nước Sở tương xứng, không thể thất thủ nhanh như vậy mới phải, nhưng không phòng được kẻ phản bội bên cạnh mình, đem bản đồ phòng thủ thành trì dâng lên cho quân địch.
Đến khi tình thế không thể vãn hồi, hai vợ chồng hoàng đế chỉ kịp đưa hai đứa con ra khỏi cung, còn mình cùng toàn bộ hoàng cung táng thân nơi biển lửa.
Cảnh phim đầu tiên cơ bản không có lời thoại gì, nhân viên nói qua nội dung chính với Cố Tuế Tuế, cô bé đều nhớ kỹ.
Mà lần này sắm vai tì nữ chơi với công chúa chính là mấy chục đứa trẻ con cùng đến đây với cô bé trong lần này. Tuổi tác của chúng đều lớn hơn Cố Tuế Tuế.
"Mấy đứa ai biết thả diều?" Bên kia, trợ lý sản xuất Lý Phú Quý phụ trách lên kế hoạch công việc hỏi một câu giữa đám trẻ này.
Đám trẻ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt rõ ràng đều mờ mịt, không ai biết cả.
Trong lúc Lý Phú Quý cau mày, một cô bé có mặt mũi thanh tú chủ động đứng lên:
"Chú ơi, cháu biết thả diều, lúc trước đưa em gái ra ngoài chơi, đã từng thả diều."
Lý Phú Quý gật đầu:
"Được, vậy lát nữa cháu lên đi."
Tô Úc Thanh mỉm cười nhàn nhạt, thực ra trong lòng chẳng vui vẻ chút nào.
Về phần vừa rồi cô ta nói từng đưa em gái đi thả diều... đương nhiên là nói dối.
Ha, em gái.
Tô Úc Thanh quả thực có một đứa em gái, chỉ có điều đứa em gái này là con của chồng cũ và mẹ kế.
Kiếp trước cô ta coi người này là em gái ruột của mình, móc tim óc phổi ra đối xử thật tốt với em gái, có gì tốt cũng nhường cho nó.
Nhưng kết quả thì sao? Đứa em gái hờ này không những cướp đi vai diễn của cô ta, còn cướp luôn cả bạn trai.
Vừa nhớ đến cảnh hai người đang lăn lộn trên giường, Tô Úc Thanh chỉ cảm thấy buồn nôn.
Cô ta ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chăm chăm một cô bé ngồi cách đó không xa, trong mắt lóe lên sự căm thù khiến người ta sợ hãi, nhưng nó nhanh chóng được giấu đi.
Cũng trong lúc đó, Cố Tuế Tuế đang cầm một bình nước có hình hoạt hình để uống cho trơn họng, đột nhiên nhận ra điều gì đó, cô bé cũng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua đám trẻ con kia.
Nhưng ba tháng trước, nước Sở phái hai mươi vạn đại quân đến xâm lược nước Trần, quân Sở một đường đánh xuống Nam như vào chỗ không người, nước Trần bị mất liên tiếp mấy thành trì.
Theo lý, thực lực của nước Trần và nước Sở tương xứng, không thể thất thủ nhanh như vậy mới phải, nhưng không phòng được kẻ phản bội bên cạnh mình, đem bản đồ phòng thủ thành trì dâng lên cho quân địch.
Đến khi tình thế không thể vãn hồi, hai vợ chồng hoàng đế chỉ kịp đưa hai đứa con ra khỏi cung, còn mình cùng toàn bộ hoàng cung táng thân nơi biển lửa.
Cảnh phim đầu tiên cơ bản không có lời thoại gì, nhân viên nói qua nội dung chính với Cố Tuế Tuế, cô bé đều nhớ kỹ.
Mà lần này sắm vai tì nữ chơi với công chúa chính là mấy chục đứa trẻ con cùng đến đây với cô bé trong lần này. Tuổi tác của chúng đều lớn hơn Cố Tuế Tuế.
"Mấy đứa ai biết thả diều?" Bên kia, trợ lý sản xuất Lý Phú Quý phụ trách lên kế hoạch công việc hỏi một câu giữa đám trẻ này.
Đám trẻ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt rõ ràng đều mờ mịt, không ai biết cả.
Trong lúc Lý Phú Quý cau mày, một cô bé có mặt mũi thanh tú chủ động đứng lên:
"Chú ơi, cháu biết thả diều, lúc trước đưa em gái ra ngoài chơi, đã từng thả diều."
Lý Phú Quý gật đầu:
"Được, vậy lát nữa cháu lên đi."
Tô Úc Thanh mỉm cười nhàn nhạt, thực ra trong lòng chẳng vui vẻ chút nào.
Về phần vừa rồi cô ta nói từng đưa em gái đi thả diều... đương nhiên là nói dối.
Ha, em gái.
Tô Úc Thanh quả thực có một đứa em gái, chỉ có điều đứa em gái này là con của chồng cũ và mẹ kế.
Kiếp trước cô ta coi người này là em gái ruột của mình, móc tim óc phổi ra đối xử thật tốt với em gái, có gì tốt cũng nhường cho nó.
Nhưng kết quả thì sao? Đứa em gái hờ này không những cướp đi vai diễn của cô ta, còn cướp luôn cả bạn trai.
Vừa nhớ đến cảnh hai người đang lăn lộn trên giường, Tô Úc Thanh chỉ cảm thấy buồn nôn.
Cô ta ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chăm chăm một cô bé ngồi cách đó không xa, trong mắt lóe lên sự căm thù khiến người ta sợ hãi, nhưng nó nhanh chóng được giấu đi.
Cũng trong lúc đó, Cố Tuế Tuế đang cầm một bình nước có hình hoạt hình để uống cho trơn họng, đột nhiên nhận ra điều gì đó, cô bé cũng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua đám trẻ con kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.