Cô Con Gái Quốc Dân Ba Tuổi Rưỡi
Chương 12: Ngày Đầu Tiên
Vân Trĩ
24/12/2022
Ủa, vừa rồi cô bé cảm nhận được sự ác ý rất rõ rệt, nó dường như nhắm thẳng vào mình, lại dường như không phải.
... Thật là kỳ lạ.
Ngày đầu tiên Cố Tuế Tuế đóng phim không nhiều trắc trở lắm, ngoại trừ lúc đầu cô bé còn hơi lờ mờ về cách diễn, bởi vì không rõ lắm ống kính nằm ở đâu, đã quay hỏng hai lần, về sau, quá trình quay phim diễn ra rất thuận lợi.
"Cắt! Tổ hóa trang chỉnh lại lớp hóa trang cho diễn viên, đổi sang cảnh tiếp theo."
"Diễn viên nhí đóng vai công chúa nhỏ mất nước này trông rất thông minh nhanh nhẹn, lão Lý, lần này anh chọn vai không tệ đâu." Đạo diễn Trần đằng sau máy quay tỏ vẻ hài lòng.
Trẻ con tuổi này cũng không nhìn ra được có diễn xuất hay không, chủ yếu là nhìn vào cảm giác diễn viên nhí mang lại cho người xem.
So với diễn xuất mang tính kỹ xảo, những đạo diễn có danh tiếng như đạo diễn Trần lại thích cách diễn tự nhiên không ra vẻ hơn.
Xuất phát từ độ khó trong cảnh diễn cuối cùng của cô công chúa nhỏ mất nước, đạo diễn Trần từng cân nhắc có cần tìm một đứa trẻ lớn tuổi một chút để đóng nhân vật này không, hiện giờ xem ra tìm trẻ con ở tuổi này là thích hợp nhất. Vẻ ngây thơ đáng yêu, hồn nhiên khờ khạo vô ý lộ ra trong lúc giơ tay nhấc chân, đứa trẻ lớn không thể diễn ra được.
Cố Tuế Tuế không rõ lắm vì sao đạo diễn Trần của đoàn làm phim "Ngủ đông" lại rất hài lòng về mình, cô bé chỉ biết ở đây đóng phim có thể được ngắm các anh trai, chị gái xinh đẹp, còn được ăn uống, có người chăm sóc.
Nếu như có thể, cô bé muốn ngày nào cũng được tới đây.
Giờ đang là lúc nghỉ ngơi giữa cảnh quay, Lục Trì nhìn "em gái" trong phim của mình, lúc này cô bé đang ăn quà vặt với vẻ mặt thỏa mãn, đáy mắt anh không khỏi hiện lên ý cười.
Đồ ăn vặt trên bàn là anh cố tình bảo trợ lý đi mua.
Bản thân anh không ăn, ở bên cạnh nhìn bạn nhỏ ăn cũng thấy rất thú vị.
Lục Trì mang theo tâm trạng không tệ, cười híp mắt hỏi:
"Ngon không?"
Cố Tuế Tuế gật đầu như bổ củi:
"Ngon! Ngon lắm!"
Làm con người thật hạnh phúc, một ngày ba bữa, bữa nào cũng được ăn ngon.
Lục Trì: :Nếu ngon thì em ăn nhiều thêm chút, không cần tiết kiệm tiền cho anh đâu."
Lục Trì vốn tưởng rằng hôm nay sẽ phải quay hỏng rất nhiều lần, không ngờ lại thuận lợi đến thế.
Hôm nay không cần tan làm muộn thêm mấy tiếng nữa rồi, chưa biết chừng còn được về khách sạn nghỉ ngơi sớm.
... Thật là kỳ lạ.
Ngày đầu tiên Cố Tuế Tuế đóng phim không nhiều trắc trở lắm, ngoại trừ lúc đầu cô bé còn hơi lờ mờ về cách diễn, bởi vì không rõ lắm ống kính nằm ở đâu, đã quay hỏng hai lần, về sau, quá trình quay phim diễn ra rất thuận lợi.
"Cắt! Tổ hóa trang chỉnh lại lớp hóa trang cho diễn viên, đổi sang cảnh tiếp theo."
"Diễn viên nhí đóng vai công chúa nhỏ mất nước này trông rất thông minh nhanh nhẹn, lão Lý, lần này anh chọn vai không tệ đâu." Đạo diễn Trần đằng sau máy quay tỏ vẻ hài lòng.
Trẻ con tuổi này cũng không nhìn ra được có diễn xuất hay không, chủ yếu là nhìn vào cảm giác diễn viên nhí mang lại cho người xem.
So với diễn xuất mang tính kỹ xảo, những đạo diễn có danh tiếng như đạo diễn Trần lại thích cách diễn tự nhiên không ra vẻ hơn.
Xuất phát từ độ khó trong cảnh diễn cuối cùng của cô công chúa nhỏ mất nước, đạo diễn Trần từng cân nhắc có cần tìm một đứa trẻ lớn tuổi một chút để đóng nhân vật này không, hiện giờ xem ra tìm trẻ con ở tuổi này là thích hợp nhất. Vẻ ngây thơ đáng yêu, hồn nhiên khờ khạo vô ý lộ ra trong lúc giơ tay nhấc chân, đứa trẻ lớn không thể diễn ra được.
Cố Tuế Tuế không rõ lắm vì sao đạo diễn Trần của đoàn làm phim "Ngủ đông" lại rất hài lòng về mình, cô bé chỉ biết ở đây đóng phim có thể được ngắm các anh trai, chị gái xinh đẹp, còn được ăn uống, có người chăm sóc.
Nếu như có thể, cô bé muốn ngày nào cũng được tới đây.
Giờ đang là lúc nghỉ ngơi giữa cảnh quay, Lục Trì nhìn "em gái" trong phim của mình, lúc này cô bé đang ăn quà vặt với vẻ mặt thỏa mãn, đáy mắt anh không khỏi hiện lên ý cười.
Đồ ăn vặt trên bàn là anh cố tình bảo trợ lý đi mua.
Bản thân anh không ăn, ở bên cạnh nhìn bạn nhỏ ăn cũng thấy rất thú vị.
Lục Trì mang theo tâm trạng không tệ, cười híp mắt hỏi:
"Ngon không?"
Cố Tuế Tuế gật đầu như bổ củi:
"Ngon! Ngon lắm!"
Làm con người thật hạnh phúc, một ngày ba bữa, bữa nào cũng được ăn ngon.
Lục Trì: :Nếu ngon thì em ăn nhiều thêm chút, không cần tiết kiệm tiền cho anh đâu."
Lục Trì vốn tưởng rằng hôm nay sẽ phải quay hỏng rất nhiều lần, không ngờ lại thuận lợi đến thế.
Hôm nay không cần tan làm muộn thêm mấy tiếng nữa rồi, chưa biết chừng còn được về khách sạn nghỉ ngơi sớm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.