Cô Con Gái Quốc Dân Ba Tuổi Rưỡi
Chương 49: Hào Hứng
Vân Trĩ
07/02/2023
“Cô bé, nếu chị nhớ không nhầm thì hình như tên em là Tuế Tuế?” Lần trước lúc cô gặp cô bé đang khóc rồi cho cô bé kẹo thì đã nghe thấy Lục Trì gọi tên ở nhà của cô bé.
Kẹo bông nhỏ tỏ vẻ tự hào nói tên của mình: “Em tên là Cố Tuế Tuế! Tuế(*) trong một tuổi hai tuổi ba tuổi đó ạ.”
(*)Tuế: 岁 - Tuế trong tên của nữ chính có nghĩa là tuổi.
Phó Oánh Ngọc bật cười: “Cố Tuế Tuế… là một cái tên đẹp, tuổi tuổi đều bình an, chắc hẳn là bố mẹ em rất yêu em.”
Người làm bố mẹ mà lấy kiểu tên như thế này cho con thì chắc chắn là rất yêu con mình.
Cũng đúng thôi, đứa nhỏ vừa dễ thương vừa hiểu chuyện như cô bé thì có ai mà không thích chứ.
“Bạn nhỏ Tuế Tuế, không phải là lần này em lại đóng vai nhân vật của chị lúc còn bé đấy chứ?” Phó Oánh Ngọc hơi suy nghĩ một chút thì nhanh chóng đoán được nhân vật cô bé sẽ diễn trong bộ phim này là nhân vật nào.
Nhân vật trẻ con trong bộ phim 'Ăn miếng trả miếng' này tổng cộng cũng chỉ có hai người, cô bé cũng không phù hợp với nhân vật chị gái có độ tuổi tương đối lớn, vậy thì chẳng phải chỉ còn nhân vật em gái thôi soa?
Cố Tuế Tuế khó hiểu: “…Vậy chị gái xinh đẹp ơi, chị đóng nhân vật nào vậy ạ?”
Đất diễn của Cố Tuế Tuế trong bộ phim điện ảnh này rất ít, kịch bản mà cô bé nhận được chỉ có một mình cô bé thôi.
Huống hồ Cố Tuế Tuế vẫn còn nhỏ tuổi, tất cả mọi người đều cho rằng cô bé không biết chữ, cho nên căn bản cô bé chưa xem kịch bản, lời thoại trước đó đều do nhân viên công tác và Phùng Dao Cầm đọc cho cô bé nghe từng câu một, cô bé chỉ cần nhớ kỹ rồi diễn lại là được.
Phó Oánh Ngọc đưa kịch bản ra, giải thích nói: “Chính là nhân vật của em sau khi lớn lên đó, nhân vật nữ số hai của bộ phim này.”
Thời gian kẹo bông nhỏ thành tinh còn ngắn, tất cả quan niệm thẩm mỹ của cô bé đều dựa theo hai chị gái.
Cố Tuế Tuế nghe được câu này, hai tay cô bé chống cằm, nhìn chị gái xinh đẹp bên cạnh có khí chất rất giống chị Thụ Yêu, đôi mắt cô bé sáng lên, vẻ mặt hào hứng nói: “Thật sao? Vậy thì thật sự tốt quá!”
Phó Oánh Ngọc thấy phản ứng của cô bé thì nhíu nhíu mày: “Giống chị mà hào hứng vậy sao?”
Phó Oánh Ngọc vẫn luôn biết được tính cách của mình không dễ làm cho người khác thích, nếu không phải nhờ ngoại hình xinh đẹp và sự cố gắng hết mình của cô thì chỉ sợ là không có được tài nguyên và thành tựu như bây giờ.
Kẹo bông nhỏ tỏ vẻ tự hào nói tên của mình: “Em tên là Cố Tuế Tuế! Tuế(*) trong một tuổi hai tuổi ba tuổi đó ạ.”
(*)Tuế: 岁 - Tuế trong tên của nữ chính có nghĩa là tuổi.
Phó Oánh Ngọc bật cười: “Cố Tuế Tuế… là một cái tên đẹp, tuổi tuổi đều bình an, chắc hẳn là bố mẹ em rất yêu em.”
Người làm bố mẹ mà lấy kiểu tên như thế này cho con thì chắc chắn là rất yêu con mình.
Cũng đúng thôi, đứa nhỏ vừa dễ thương vừa hiểu chuyện như cô bé thì có ai mà không thích chứ.
“Bạn nhỏ Tuế Tuế, không phải là lần này em lại đóng vai nhân vật của chị lúc còn bé đấy chứ?” Phó Oánh Ngọc hơi suy nghĩ một chút thì nhanh chóng đoán được nhân vật cô bé sẽ diễn trong bộ phim này là nhân vật nào.
Nhân vật trẻ con trong bộ phim 'Ăn miếng trả miếng' này tổng cộng cũng chỉ có hai người, cô bé cũng không phù hợp với nhân vật chị gái có độ tuổi tương đối lớn, vậy thì chẳng phải chỉ còn nhân vật em gái thôi soa?
Cố Tuế Tuế khó hiểu: “…Vậy chị gái xinh đẹp ơi, chị đóng nhân vật nào vậy ạ?”
Đất diễn của Cố Tuế Tuế trong bộ phim điện ảnh này rất ít, kịch bản mà cô bé nhận được chỉ có một mình cô bé thôi.
Huống hồ Cố Tuế Tuế vẫn còn nhỏ tuổi, tất cả mọi người đều cho rằng cô bé không biết chữ, cho nên căn bản cô bé chưa xem kịch bản, lời thoại trước đó đều do nhân viên công tác và Phùng Dao Cầm đọc cho cô bé nghe từng câu một, cô bé chỉ cần nhớ kỹ rồi diễn lại là được.
Phó Oánh Ngọc đưa kịch bản ra, giải thích nói: “Chính là nhân vật của em sau khi lớn lên đó, nhân vật nữ số hai của bộ phim này.”
Thời gian kẹo bông nhỏ thành tinh còn ngắn, tất cả quan niệm thẩm mỹ của cô bé đều dựa theo hai chị gái.
Cố Tuế Tuế nghe được câu này, hai tay cô bé chống cằm, nhìn chị gái xinh đẹp bên cạnh có khí chất rất giống chị Thụ Yêu, đôi mắt cô bé sáng lên, vẻ mặt hào hứng nói: “Thật sao? Vậy thì thật sự tốt quá!”
Phó Oánh Ngọc thấy phản ứng của cô bé thì nhíu nhíu mày: “Giống chị mà hào hứng vậy sao?”
Phó Oánh Ngọc vẫn luôn biết được tính cách của mình không dễ làm cho người khác thích, nếu không phải nhờ ngoại hình xinh đẹp và sự cố gắng hết mình của cô thì chỉ sợ là không có được tài nguyên và thành tựu như bây giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.