Chương 3: Ngươi không được qua đây
Điệu Thấp Thanh Niên
17/09/2020
Cảnh giới thân thể tạm thời không cần tăng lên.
Trước mắt, tốc độ tu luyện cũng không chậm, không cần nhiều điểm tích lũy vạn năng.
Ánh mắt Chu Diệp nhìn về phía Tiểu Thanh Hư Kinh và số lần rút thưởng.
Suy nghĩ một lát, Chu Diệp cảm thấy, cần phải tăng Tiểu Thanh Hư Kinh lên.
Từ nhỏ đến lớn, ngay cả một chai nước ngọt cũng chưa bao giờ trúng, Chu Diệp thật sự không quá tin tưởng vào may mắn của bản thân.
Cho nên, tăng tâm pháp Tiểu Thanh Hư Kinh lên.
Tiêu 10 điểm tích lũy vạn năng, tâm pháp đã có sự thay đổi.
Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (tiểu thành)
Trong nháy mắt, sau khi tăng tâm pháp lên, Chu Diệp cảm thấy hoảng hốt một chút.
Trong một cái chớp mắt ngắn ngủ, lĩnh ngộ Tiểu Thanh Hư Kinh của Chu Diệp tăng lên không ít, trực tiếp bước vào cảnh giới tiểu thành.
Sức mạnh của hack, đúng là kinh khủng như vậy.
Chu Diệp bắt đầu tu luyện, muốn thử một chút, Tiểu Thanh Hư Kinh cảnh giới tiểu thành, có thể mang đến hiệu quả gì.
Trên lá cây, tốc độ hội tụ của ánh nắng tăng gấp đôi, chỉ hơn hai phút đồng hồ, đã có doanh thu 0.1 điểm tích lũy vạn năng.
Cảm nhận được tốc độ tu luyện này, Chu Diệp rất hài lòng.
Có lẽ đến cảnh giới hóa hình, căn bản không cần mấy chục năm.
Rất nhanh, một đêm đã qua.
Người mặt to và hươu trằng chưa trở về, không biết ra ngoài làm cái gì.
Tu luyện một đêm, điểm tích lũy vạn năng đã tăng lên không ít.
Có thể tăng cảnh giới thân thể lên hai lần.
Tiêu 4 điểm tích lũy vạn năng.
Cảnh giới thân thể: Tôi Thể tầng bốn
Tiêu 4 điểm tích lũy vạn năng.
Cảnh giới thân thể: Tôi Thể tầng năm.
Sức mạnh mạnh mẽ lại xuất hiện một lần nữa, làm ra chuyện rất thô bạo với Chu Diệp.
Thân thể đã tiến hành một lần cường hóa siêu cấp.
Giống như cởi gông xiềng của sinh mạng, đạt đến một cấp độ khác.
Xem như là một gốc cỏ dại không bình thường.
Chu Diệp còn giữ lại thói quen của nhân loại, tu luyện thời gian dài, khiến hắn muốn duỗi lưng một cái theo bản năng.
Đứng im còn tốt, hơi nhúc nhích, lập tức xảy ra chuyện.
Theo sự nhúc nhích của hắn, bùn đất chỗ rễ bị đấy ra, đã lộ ra rễ.
"Mẹ kiếp!"
Chu Diệp vội vàng cúi người, dùng hai mảnh lá đào lấy đất liên tục, che lại rễ của hắn.
Hắn hơi hoảng.
Suýt chút nữa đã nhổ bản thân ra khỏi đất.
Quá kinh khủng, tí nữa là tiêu tùng.
Trong cơ thể, một đoàn năng lượng sưởi ấm cơ thể Chu Diệp, nhưng đoàn năng lượng này không thể khiến Chu Diệp cảm thấy an toàn.
Chẳng qua là Tôi Thể tầng năm mà thôi.
Vẫn không thể đánh chết một người bình thường như cũ, có ích lợi gì?
Chu Diệp thở dài, tiếp tục tu luyện.
Chạng vạng tối, hươu trắng đã chở người mặt to về.
Người mặt to nhìn Chu Diệp đang tu luyện, trên mặt hiện lên nụ cười.
Ông ta vỗ đầu hươu trắng, sau đó đi về phía căn nhà nhỏ.
Hươu trắng nhảy cà tưng đến gần Chu Diệp.
Dưới chân nó có đám lây vờn quanh, không phát ra một âm thanh nào, không quấy nhiễu đến Chu Diệp.
Rút ngắn khoảng cách, hươu trắng đã đi đến bên cạnh Chu Diệp.
Chu Diệp đang trầm mê tu luyện cảm thấy hơi lạ, nhưng không nghĩ cái gì.
Hươu trặng nhẹ nhàng hít hà Chu Diệp, trong ánh mắt hiện lên vẻ do dự, nghĩ nghĩ, vẫn há miệng ra.
Trái tim nhỏ bé của Chu Diệp đập thình thịch, cảm thấy không đúng, mở mắt ra, thấy được cái miệng to như chậu máu.
"Mẹ kiếp!"
Chu Diệp kinh hãi hồn sắp bay ra khỏi cơ thể.
Hắn co cẳng chạy.
Nhìn Chu Diệp co cẳng chạy, hươu trắng ngây người.
Trong mắt nó, gốc cỏ dại khá đẹp kia đã nhổ rễ ra khỏi đất, chĩa rễ xuống đất, chạy như bay.
Nó khủng bố như vậy hả?
Hươu trắng hơi mờ mịt
Người mặt to chưa đi vào trong căn nhà nhỏ quay đầu nhìn thấy cảnh này, lông mày nhíu lại, trên mặt hiện lên ý cười
Ông ta nhìn cẩn thận Chu Diệp một chút, xác nhận Chu Diệp cũng không nguy hiểm đến tính mạng, cũng không để ý đến, đi thẳng vào trong nhà.
Chu Diệp chạy đến nơi xa.
Hắn cúi đầu, nhìn rễ của hắn.
"Xong! Chết chắc."
Chu Diệp nhìn về phía mặt đất, trong mắt không còn bất kỳ hi vọng gì.
Trong hiểu biết của hắn, cỏ rời khỏi đất sẽ chết.
Hươu trắng nhảy cà tưng đến gần, cúi đầu xuống nhìn Chu Diệp, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Chu Diệp nhìn nó một chút, cũng không nhúc nhích.
Chết thì chết đi, không quan trọng.
Hươu trắng há miệng, cắn một lá của Chu Diệp, ngậm hắn về vị trí cũ.
Động tác rất thô bạo, kéo khiến lá Chu Diệp đau đớn.
Hươu trắng bỏ Chu Diệp xuống đất, đột nhiên nâng chân trước lên đập vào rễ của Chu Diệp.
"Mẹ kiếp, muốn ra tay ác động như vậy không."
"Bụp!"
"Đau!"
Một chân của hươu trắng, giẫm rễ của Chu Diệp vào trong đất.
Nhìn kiệt tác của nó một chút, hươu trắng gật đầu rất hài lòng.
Sau đó nhảy đi với vẻ vui sướng.
Gió nhẹ thổi qua, Chu Diệp đung đưa cơ thể, chưa lấy lại tinh thần.
Sau một lát, Chu Diệp thở dài.
"Mệnh của mình thật khổ."
Hươu trắng quay lại trong sân, đi vào nơi hẻo lánh đủ loại hoa cỏ kia.
Tùy ý chọn một đóa hoa màu hồng có sường mù màu trắng vờn quanh, cắn xuống, nhai rồi nuốt không chút khách khí.
Trong sân có đình nhỏ, trong đình có bàn đá và ghế đá.
Người mặt to ngồi trên ghế đá uống trà, sau khi nhìn thấy hươu trắng ăn đóa hoa màu hồng kia, tay cầm chén trà bạch ngọc run rẩy một chút.
...
Đêm khuya.
Trạng thái của Chu Diệp rất không tệ, khôi phục lại rất tốt.
Trải qua chuyện ngày hôm nay, Chu Diệp phát hiện hắn có thể sống vài phút khi rời khỏi đất.
Có lẽ chờ một ngày hắn hóa hình, có thể rời khỏi đất sinh sống hoàn toàn.
Nghĩ đến điều này, Chu Diệp bắt đầu chăm chỉ tu luyện.
Theo tu luyện, điểm tích lũy vạn năng lại tăng lên liên tục.
Trong căn nhà, người mặt to còn không nghỉ ngơi, ông ta yên lặng nhìn Chu Diệp đắm chìm dưới ánh trăng, âm thầm gật đầu.
Cỏ dại này, vẫn rất cố gắng nhỉ.
Đáng giá bồi dưỡng một phen.
Hôm sau, sáng sớm.
Dưa theo kinh nghiệm của Chu Diệp, 6 điểm tích lũy vạn năng có thể tăng cảnh giới thân thể lên Tôi Thể tầng sáu.
Nhưng tình hình bây giờ không đúng lắm.
Điểm tích lũy vạn năng đã có 8 điểm, nhưng vẫn không thể tăng lên.
Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Chẳng lẽ Tôi Thể tầng sáu mạnh hơn tầng năm quá nhiều, cho nên cần nhiều điểm tích lũy vạn năng hơn?" Chu Diệp suy đoán.
Không ai trả lời hắn.
Hắn không thể giao lưu với người mặt to, chỉ có thể tự suy đoán.
Nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Hôm nay, người mặt to rất nhàn.
Ông ta ngồi trong đình nhỏ ở trong sân, trên bàn để bàn cờ bằng ngọc, quân cờ cũng là ngọc đen và ngọc trắng, có giá trị không nhỏ.
Vừa uống trà, vừa xếp bàn cờ, tháng ngày trôi qua rất thoải mái.
Hươu trắng không có hứng thú gì với cảnh tự chơi cờ của người mặt to, đã chạy đến vị trí hẻo lánh trong sân nhỏ với vẻ lanh lợi.
Chú ý đến hành động của hươu trắng, trên khuôn mặt người mặt to tràn ngập vẻ bất đắc dĩ.
"Đừng chọn mấy cây quan trọng, đó là đồ người khác muốn."
Xa xa hươu trắng nghe thấy, kêu to vài tiếng ra vẻ đã hiểu.
Nó ăn một gốc cỏ toàn thân màu lam, tỏa ra ánh sáng.
Người mặt to co miệng lại.
Chẳng qua ông ta đã quen.
...
Điểm tích lũy vạn năng đã đến 10 điểm.
Huyết mạch: Cỏ dại.
Cảnh giới tu vi: Không.
Cảnh giới thân thể: Tôi Thể tầng năm (+)
Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (tiểu thành)
Huyền kỹ: Không.
Điểm tích lũy vạn năng: 10
Số lần rút thưởng: Không (+).
Nhìn thấy cảnh giới thân thể có thể tăng lên, Chu Diệp thở phào nhẹ nhõm.
Không thèm đếm xỉa đến rút thưởng, Chu Diệp lập tức tăng cảnh giới thân thể lên.
Tiêu 10 điểm tích lũy vạn năng, cảnh giới thân thể biến thành Tôi Thể tầng sáu.
Tăng lên trogn nháy mắt.
Năng lượng cuồng bạo trong cơ thể, lại cường hóa cơ thể Chu Diệp thêm lần nữa.
Lần này, thân hình Chu Diệp không có bất kỳ thay đổi nào, nhừng nhìn dày hơn rất nhiều, đồng thời cũng mềm dẻo hơn.
Chẳng qua, tất cả đó còn chưa đủ.
Vẫn rất dễ dàng chầu trời.
Người mặt to đang tự đánh cờ chú ý đến sự thay đổi của Chu Diệp.
"Tốc độ tu luyện cũng không nhanh, nhưng sau mỗi lần đột phá đều đi đến đỉnh phong, cũng có chút ý tứ." Người mặt to cười nhạt, tiếp tục đánh cờ.
Hươu trắng cũng chú đến sự thay đổi của Chu Diệp.
Hươu trắng kêu lên biểu hiện sự hưng phấn của nó.
Nó bỗng nhiên nhảy lên, nhảy về phía Chu Diệp.
Nghe được âm thành bình bịch, Chu Diệp quay đầu lại nhìn, lập tức thay đổi sắc mặt.
"Ngươi không được qua đây."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.