Chương 4: Tăng huyết mạch, linh thảo
Điệu Thấp Thanh Niên
17/09/2020
Hươu trắng đi đến trước mặt Chu Diệp, cúi đầu xuống hít hà, gật đầu rất hài lòng.
Động tác của Chu Diệp rất nhanh.
Mặc dù biết hắn không phải là đối thủ của con hươu trắng kia, nhưng cũng không muốn lên đường.
Đây là tôn trọng cơ bản đối với mạng nhỏ của hắn.
Lúc này, Chu Diệp rút rễ trong đất ra, lập tức chuồn đi.
Nhìn Chu Diệp bước đi như bay dưới ánh mắt trời, hươu trắng lập tức hứng thú, nhún nhảy một cái đi đến sau lưng Chu Diệp.
"U u!"
Sau lưng van lên tiếng hươu kêu, trái tim nhỏ bé của Chu Diệp đập thình thịch, tốc độ chạy lập tức tăng lên.
Vách núi lớn như vậy, hắn đã chạy hai vòng.
Dưới ánh mặt trời, rốt cuộc không chịu nổi.
Rễ đã bắt đầu toát hơi nước, cây cỏ thiếu nước, khô cằn, từ ngọn bắt đầu có dấu hiệu ố vàng.
"Lần này xong con bê rồi." Chu Diệp thở dài.
Cỏ sinh của hắn, sắp kết thúc như vậy.
Hươu trắng đi đến bên người Chu Diệp, dùng cơ thể che nắng cho Chu Diệp.
Nó cúi đầu xuống, trong đôi mắt linh động tràn ngập vẻ chế giễu.
Mẹ kiếp, cái này hơi quá đáng rồi nha.
Chu Diệp nhìn nó một chút, đã không muốn nhúc nhích.
"Đến đây đi, huynh đài, tiễn ta một đoạn đường."
Chu Diệp nhắm mắt lại chờ đợi.
Đợi mãi, đau đớn trong tưởng tượng chưa từng xuất hiện, ngược lại là một luồng khí lạnh đang tẩm bổ cơ thể hắn.
Chu Diệp mở mắt ra.
Hươu trắng mở miệng rộng, miệng thổi ra sương mù màu trắng.
Những sương mù màu trắng này, bao vây lấy cơ thể Chu Diệp, khiến Chu Diệp khôi phục liên tục.
Chỉ trong chốc lát, Chu Diệp đã khôi phục như lúc ban đầu, thậm chi khiến người ta có một cảm giác mới.
Hươu trắng dưng phun sương mù màu trắng, nhìn về phía Chu Diệp rồi chớp mắt.
Đây là có ý gì?
Chu Diệp sững sờ.
Cảm nhận được túi sương mù màu trắng bọc lấy hắn vừa rồi, trên khuôn mặt Chu Diệp hiện lên vẻ mê mang.
Liên tưởng đến vừa rồi hươu trắng chớp mắt với hắn, Chu Diệp đã có suy đoán.
"Chẳng lẽ là muốn bảo mình hấp thu những sương mù màu trắng này hay sao?"
"Hừ, vật ở trong miệng hươu trắng muốn ăn Chu mỗ phun ra, Chu mỗ ta khinh thường hấp thu." Chu Diệp khinh thường.
Nhưng vẫn thử một lần.
"+10 điểm tích lũy vạn năng."
Mẹ kiếp, sảng khoái thật.
Nhìn một giây trước Chu Diệp không có động tác gì, sau một dây lại tu luyện vô cùng nghiêm túc, trong mắt hươu trắng hiện lên ý cười có tính người.
Nó quay người, chạy về phía trong chân với vẻ lanh lợi.
...
Huyết mạch: Cỏ dại (+).
Cảnh giới tu vi: Không.
Cảnh giới thân thể: Tôi Thể tầng sáu (+).
Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (tiểu thành, +).
Huyền kỹ: Không.
Điểm tích lũy vạn năng: 380.
Số lần rút thưởng: Không (+).
Đoàn sương mù hươu trắng phun ra, đã cung cấp cho Chu Diệp 380 điểm tích lũy vạn năng.
Chu Diệp hít sâu một hơi.
Con hươu trắng này không đơn giản, sợ cũng là một ông trùm.
Nhìn thấy huyết mạch có thể tăng lên, trong lòng Chu Diệp mừng rỡ.
Nhưng không dám động.
Người mặt to và hươu trắng vẫn ở trong nhà, hắn không dám tăng lên huyết mạch của bản thân một cách tùy tiện, nếu như bị một người một hươu này biết, nói không chừng sẽ cầm hắn đi nghiên cứu.
Cái này quá nguy hiểm.
Ánh mắt Chu Diệp lại nhìn về phía Tiểu Thanh Hư Kinh.
Đây là nơi phát ra điểm tích lũy vạn năng quan trọng nhất, nhất định phải tăng lên.
Tiêu 100 điểm tích lũy vạn năng, Tiểu Thanh Hư Kinh lập tức tăng lên cảnh giới viên mãn.
Giờ phút này, Chu Diệp hoàn toàn nắm giữ pháp môn tu đạo thượng thừa này.
Dựa theo suy nghĩ của Chu Diệp, dùng Tiểu Thanh Hư Kinh cảnh giới viên mãn tu luyện nhất định làm ít được nhiều.
Tăng Tiểu Thanh Hư Kinh lên xong, Chu Diệp lại bắt đầu tăng cảnh giới thân thể lên.
Tiêu 80 điểm tích lũy vạn năng, cảnh giới thân thể lập tức đạt đến Tôi Thể viên mãn, lướt qua ba cảnh giới Tôi Thể tầng bảy, tầng tám và tầng chín.
Trong nháy mắt, Chu Diệp đạt đến cảnh giới Tôi Thể viên mãn, Chu Diệp cảm thấy tính dẻo của cơ thể hắn tăng lên rất nhiều, đồng thời gốc rễ cũng lớn bằng ngón út trẻ con, cây cỏ càng thêm dày hơn.
Lấy cảnh giới thân thể bây giờ của hắn, người trưởng thành bình thường đừng mơ kéo đứt.
Cảnh giới thân thể tăng lên, khiến cho lòng người thoải mái.
Ánh mắt lại một lần nữa nhìn về phía bảng số liệu.
Huyết mạch: Cỏ dại.
Cảnh giới tu vi: Không (+).
Cảnh giới thân thể: Tôi Thể viên mãn.
Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (viên mãn)
Huyền kỹ: Không.
Điểm tích lũy vạn năng 200.
Số lần rút thưởng: Không (+).
Cảnh giới thân thể lại không thể tăng lên, trong lòng Chu Diệp rất rõ ràng, Tiểu Thanh Hư Kinh đã nói rất rõ.
Sinh linh muốn tu đạo, nhất định phải có một cơ thể khỏe mạnh, nếu không căn phản không thể hấp thu được thiên địa linh khí mạnh mẽ.
Bởi vậy cho nên mới có cảnh giới Tôi Thể này.
Chỉ có đạt đến Tôi Thể đại viên mãn, khí huyết trong người nồng đậm, mới có thể bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí.
Chu Diệp không do dự, lập tức tăng lên.
Tiêu 100 điểm tích lũy vạn năng.
Cảnh giới tu vi: Luyện Khí sơ kỳ.
Không tồn tại mở đan điền, đả thông kinh mạch cái gì.
Những chuyện này, toàn bộ đã được giải quyết khi tăng lên trong nháy mắt, không cần Chu Diệp phải bận tâm.
Phía trên Chu Diệp xuất hiện từng sợi sương mù màu trắng, chui vào trong cơ thể Chu Diệp.
Đồng thời, tất cả sức mạnh trong cơ thể hắn bắt đầu hội tụ, tụ tập lại một chỗ, đã xảy ra biến hóa kỳ diệu.
Sau mười lăm phút.
Đan điền của Chu Diệp có một đoàn khí màu xanh lơ lửng.
Đây là sức mạnh thuộc về bản thân Chu Diệp, người tu hành xưng là huyền khí.
Đã có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, Chu Diệp phát hiện, dù dưới ánh nắng chang chang của mặt trời, dương như hắn cũng không cần chầu trời.
Nhiều lâm là hơi không thích ứng mà thôi.
Cảnh giới Luyện Khí, đây là sinh mệnh biến chất, không giống nhau.
Người thường bước vào cảnh giới Luyện Khí, cho dù là cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ, cũng có thể tăng hai mươi năm tuổi thọ.
Đồng thời, có thể tập huyền kỹ, thông qua phóng thích huyền kỹ, có thể phát huy ra sức mạnh siêu việt người bình thường.
Ngươi có tu vi cao, giơ tay nhấc chân có thể dời núi lấp biển.
Chẳng qua chúng cách Chu Diệp quá xa.
Hăn tự định cho bản thân một mục tiêu nhỏ, đó là hóa hình.
Trước mắt, hắn đang ở cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ, cách hóa hình còn muốn đi một quãng đường rất xa.
Không nóng nảy, từ từ rồi sẽ đến.
Điểm tích lũy vạn năng còn thừa lại 100 điểm, mặc cho có thể tăng huyết mạch lên.
Chu Diệp không nếm thử rút thưởng, hắn giữ lại điểm tích lũy vạn năng, hắn muốn tăng huyết mạch lên.
Một gốc cỏ dại, cuối cùng tiềm lực cũng có hạn.
Chu Diệp đưa lá chống xuống đất, xoay người đứng lên, chạy thật nhanh về chỗ cũ, dùng cây cỏ đẩy bùn đất ra, sau đó chôn rễ của hắn vào.
Tất cả đều nhẹ nhàng như vậy.
Động một cái, rể đã tiến vào đất.
Mạng nhỏ rất an toàn, không cần lo lắng bị đói.
Nhắm mắt, tĩnh tâm, bắt đầu tu luyện.
Lần này, không còn hấp thu tinh hoa của ánh trăng nữa, Chu Diệp bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí.
Từng sợi sương mù xuất hiện, vây quanh Chu Diệp.
Những sương trắng này, chạm đến Chu Diệp, lập tức bị hút vào trong cơ thể Chu Diệp.
" +1 điểm tích lũy vạn năng."
Mỗi một khắc chuông, đều vào sổ một điểm tích lũy vạn năng, tốc độ không tính quá chậm.
Trong đình nhỏ ở trong sân.
Nhìn Chu Diệp bị thiên địa linh khí bao vây lại, người mặt to gật đầu, trên mặt hiện lên nụ cười.
"Quả thật không tệ, nhanh như vậy đã đến cảnh giới Luyện Khí."
"Có lẽ, muốn hóa hình cũng không cần mấy chục năm..."
"Chỉ tiếc là một gốc cỏ dại, tiềm lực có hạn."
Nói đến đây, người mặt to dừng một chút.
"Có lẽ, dựa vào sự cố gắng của bản thân nó, có thể biến nó thành một gốc linh thảo."
...
Đêm khuya.
Người mặt to đang ở trong phòng, có lẽ là đang nghỉ ngơi.
Hươu trắng hơi khác với những con hươu khác, nó trực tiếp nằm trên đất ngáy o o.
Chu Diệp chạy đến bên cạnh sân, nhìn hươu con ngủ say một chút, rón rén chạy đến bên cạnh cây già.
Từ khi tăng tu vi lên đến bây giờ, trong lòng của hắn luôn hiếu kỳ, căn bản nhịn không được mê hoặc tăng huyết mạch lên.
Huyết mạch: Cỏ dại (+).
Điểm tích lũy vạn năng: 126.
"Tăng lên!"
"Ầm!"
Trên đỉnh đầu, thiên địa linh khí hội tụ, hình thành một vòng xoáy nhỏ.
Linh khí chảy ngược xuống, bị Chu Diệp hấp thu.
Giờ phút này, thay da đổi thịt chân chính.
Cả cây cỏ tỏa ra ánh huỳnh quang dưới bóng đêm, khác hẳn với cỏ dại ở xung quanh.
Huyết mạch: Linh thảo (hạ phẩm).
Năng lực của huyết mạch: Khôi phục nhanh chóng.
Điểm tích lũy vạn năng: 26.
Tăng huyết mạch lên, khiến Chu Diệp cảm thấy hắn đã mạnh mẽ lên mấy lần trong nháy mắt, khống chế cơ thể cũng tăng lên đến một cấp độ rất cao.
Đồng thời, có thêm một năng lực khôi phục nhanh chóng, Chu Diệp cũng không biết có hiệu quả gì, cũng không muốn đi nếm thử.
Lúc này, Chu Diệp phát hiện, sau khi tăng huyết mạch lên, trên người hắn có thêm một mùi thơm.
Hắn thề, một khi mùi này bị hươu trắng ngửi thấy, mạng nhỏ của hắn nhất định khó giữ được.
Quá nguy hiểm.
Nhất định phải che đi mùi hương này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.