Chương 50
Tatsu Bi
31/07/2018
>>>> MỘT THÁNG SAU <<<<<
" Xông lên!!!" - Bọn chúng hô nhau... tiếng ngựa chạy khiến mặt đất như rung chuyển.
" Bọn chúng bắt đầu rồi đó "- Bạch Dương nói.
Bạch Hàn gật đầu rồi dơ tay ra lệnh. Đoàn quân dơ cao cung và bắn thẳng về phía trước. Mấy tên kia cảm nhận được bèn lùi về phía sau.
Phật- phật-phật-phật...
Cung tên bắn thẳng xiên xuống đất ngay trước mắt chúng.
" Vừa rồi chỉ là cảnh cáo thôi. Là mũi tên bạc đó nên cẩn thận "- Hạo Vương cưỡi ngựa tiếng xuống trước mặt hắn.
Vương Bộ Lão cười khểnh.
" Thì ra là cậu đó sao? Hạo thiếu gia "
" Ô ông cũng tới nữa à?"
" Đừng đùa nữa mau tránh đường cho ta!" - Lão quát rồi chĩa khẩu súng về phía mặt cậu.
" Ông nóng tính thật đó " - Hạo Vương nói.
Từ phía sau bỗng một một cô gái mặc áo choàng đen cưỡi một con ngựa trắng tiến tới dơ cung thảng về phía ông. Vương Ngọc bất ngờ... Mái tóc tím lộ ra.
" Tiểu Mận? Cô chưa chết hay sao?"
" Làm sao tôi có thể chết được khi chưa giết được cô "
" Cô thành ma cà rồng rồi sao? Không lí nào, tôi không thể có khả năng đó "
" Người cứu cô ấy là tôi đó!" - Bạch Hàn nói rồi đi tới.
" Lâu rồi không gặp Hàn thiếu gia "
" Tôi không muốn gặp ông!"- Bạch Hàn nói rồi rút trong túi ra một khẩu súng.
" Thì ra cũng chuẩn bị trước rồi à? "
" Chúng tôi còn chuẩn bị nhiều điều lắm ông cứ chờ xem " - Bạch Hàn nói.
Ông ta cười khểnh rồi dơ khẩu súng lên trời.
- BÙM -
Đội quân nghe được dấu hiệu của ông ta, ba phía Đông - Tây - Nam bèn tiến cử nhau. Đã biết trước mục đích của bọn chúng nên Bạch Dương đã đặc biệt chia theo bốn phía:
- Khu rừng phía Nam sẽ do đội quân của Vũ Bảo tích cực canh gác và chỉ cần bọn chúng bước chân tới sẽ bị vài con thú săn và bẫy phòng bị.
- Khu phía Tây có sư phụ của Vũ Hân Vũ Bảo đứng ra chỉ thị đội quân.
- Phía Đông có Vũ Hân.
- Còn lại là phía Bắc nơi tổng tiến công.
" Nhất định đừng để bị thương "
" Rõ!!! "
-------
Tiếng súng vừa cất lên thì một tên trong đoàn nhân cơ hội Hạo Vương không để ý định bắn thì...
Phật - Mũi tên của Tiểu Mận xuyên thẳng tim hắn.
" Phản ứng của cô cũng nhanh lắm " - Ông ta nói.
" Trước khi có súng thì tên chính là vũ khí từ xa gây sát thương nhanh nhất "- Tiểu Mận nói.
Bất ngờ ông ta kéo con ngựa nhảy bổ tới lao lên phía trước, bạch mã của Tiểu Mận hoảng sợ hất cô xuống đất.
" Chiến đấu!!!" - ông ta quát rồi ra hiệu mọi người lao về phía trước.
Bạch Hàn và Hạo Vương vội tránh ra Tiểu Mận nhanh chóng chạy đi.
" Tiểu Mận!!! cẩn thận đó " - Hạo Vương nói rồi cũng cưỡi ngựa đi chỗ khác.
Bạch Hàn vội túm lấy tay Tiểu Mận lôi lên, cô nhảy lên ngôi ngay sau.
" Chúng ta nên đi chung "
Tiểu Mận quay lại dơ cung bắn.
Phật - phật - phật -
hí... hí... mấy con ngựa bị bắn trúng hoảng loạn nhảy lên.
" Cắt đuôi chúng chưa?"
" Rồi "
Bạch Hàn cưỡi ngựa rẽ ngay vào ngõ.
" Phải cắt chân chúng rồi chúng ta mới hành động được "
Hạo Vương cưỡi ngựa dừng ngay tại một ngõ.
" Hình như đây là ngõ cụt. Ngươi chết vui vẻ nhé " - Tên cầm đầu đoàn nói.
" Vậy sao?"
Từ trong bóng tối bất ngờ bao nhiêu mũi tên bay ra bắn liên tiếp đâm ngã ngựa hết hội đằng sau. Từ trong bóng tối chạy ra chính là dân làng đều là những chàng trai khỏe mạnh họ đã được học bắn cung.
" Dân làng?"- hắn bất ngờ hỏi
Hạo Vương dơ súng bắn thẳng vào tim hắn.
" Hạo Vương! Chúng tôi phải làm gì nữa? "
" Bây giờ mọi người mau nhặt vũ khí này về nhà để bảo vệ gia đình và nhớ kĩ lời tôi dặn phải ném bột mì vào mắt chúng trước rồi một được tấn công "
" Vâng "
" Được một nhóm rồi! Nhóm mình tốt lắm mau về nhanh đi bọn chúng sẽ đến đấy, giờ tôi sang nhóm tiếp theo "
" Rõ "
Hạo Vương cưỡi con ngựa chạy thẳng về nơi tụ họp theo đúng kế hoạch.
Thấy Tiểu Mận vẫn còn sống Vương Ngọc vô cùng tức giận cô ta đuổi theo phía sau ngựa của Bạch Hàn.
" Vương Ngọc đang đuổi theo "
" Kệ cô ta xem đuổi được đến đâu "
Từ phía trên cao Bạch Dương quan sát thấy Vương Bộ Lão đang vô cùng tức giận hắn ta giơ súng lên bắn liên tiếp lên trời.
" Không biết phía kia như thế nào nhưng phía này có chuyện lớn rồi, hắn ta sắp hạ con bài chính tới rồi đây "
Vừa dứt câu thì phía cổng gần một trăm con xe đen kéo tới...
Toàn là những tên sát thủ máu lạnh, cổ xăm hình và tay ai cũng cầm một khẩu súng.
...
" Không được phải kêu gọi mọi người mau tránh đi thì tốt hơn chuyện này hãy để cho ma cà rồng giải quyết đừng lôi thêm bất cứ con người vô tội nào khác "- Cậu nói với người lính đứng bên cạnh mình.
Anh ta gật đầu rồi chạy ra cưỡi con ngựa lao thẳng về phía đội Hạo Vương.
Bạch Dương ánh mắt đầy tức giận cậu nắm chặt tay:
" Tôi sẽ không để ông đắc ý đâu "
----
" Phe này ta sẽ thắng thôi những con chuột bé nhỏ của ta ơi "- Vương Bộ Lão nói.
Một quý bà áo đen bước tới:
" Nếu tìm được những đứa trẻ nào béo bở thì hãy cho tôi đó Vương Bộ Lão, tôi đã giúp ông bao nhiêu việc rồi mà... "
" Được thôi Hương Phi Phi, bà kiếm về cho tôi một tên như Tiểu Nam nữa thì càng tốt "
" Ha ha ngài thật khéo đùa "
" Tôi sẽ làm gì? Đội quân mạnh nhất của tôi đã đem đến cho ông rồi " - Một người mái tóc màu tím, trên mặt hiện rõ sự thù hận bởi vết sẹo dài rạch qua mắt trái, cổ đeo một chiếc vòng vàng có khắc hình đầu lâu, hắn cao hơi gầy và mặc một bộ vest xanh rêu bên trong kết hợp với sơ mi trắng nhìn rất bí hiểm...
" Tôi biết ông muốn gì... Pha lê đỏ, tôi sẽ chia cho ông 3/7 được không?"
" Hơi khôn ngoan đấy ông bạn già! Nhưng không sao bù lại phải để tôi lấy máu của hai anh em nhà họ Bạch tưới sạch vết thương trên đôi mắt này "
" Vinh dự của tôi rồi "
" Xông lên!!!" - Bọn chúng hô nhau... tiếng ngựa chạy khiến mặt đất như rung chuyển.
" Bọn chúng bắt đầu rồi đó "- Bạch Dương nói.
Bạch Hàn gật đầu rồi dơ tay ra lệnh. Đoàn quân dơ cao cung và bắn thẳng về phía trước. Mấy tên kia cảm nhận được bèn lùi về phía sau.
Phật- phật-phật-phật...
Cung tên bắn thẳng xiên xuống đất ngay trước mắt chúng.
" Vừa rồi chỉ là cảnh cáo thôi. Là mũi tên bạc đó nên cẩn thận "- Hạo Vương cưỡi ngựa tiếng xuống trước mặt hắn.
Vương Bộ Lão cười khểnh.
" Thì ra là cậu đó sao? Hạo thiếu gia "
" Ô ông cũng tới nữa à?"
" Đừng đùa nữa mau tránh đường cho ta!" - Lão quát rồi chĩa khẩu súng về phía mặt cậu.
" Ông nóng tính thật đó " - Hạo Vương nói.
Từ phía sau bỗng một một cô gái mặc áo choàng đen cưỡi một con ngựa trắng tiến tới dơ cung thảng về phía ông. Vương Ngọc bất ngờ... Mái tóc tím lộ ra.
" Tiểu Mận? Cô chưa chết hay sao?"
" Làm sao tôi có thể chết được khi chưa giết được cô "
" Cô thành ma cà rồng rồi sao? Không lí nào, tôi không thể có khả năng đó "
" Người cứu cô ấy là tôi đó!" - Bạch Hàn nói rồi đi tới.
" Lâu rồi không gặp Hàn thiếu gia "
" Tôi không muốn gặp ông!"- Bạch Hàn nói rồi rút trong túi ra một khẩu súng.
" Thì ra cũng chuẩn bị trước rồi à? "
" Chúng tôi còn chuẩn bị nhiều điều lắm ông cứ chờ xem " - Bạch Hàn nói.
Ông ta cười khểnh rồi dơ khẩu súng lên trời.
- BÙM -
Đội quân nghe được dấu hiệu của ông ta, ba phía Đông - Tây - Nam bèn tiến cử nhau. Đã biết trước mục đích của bọn chúng nên Bạch Dương đã đặc biệt chia theo bốn phía:
- Khu rừng phía Nam sẽ do đội quân của Vũ Bảo tích cực canh gác và chỉ cần bọn chúng bước chân tới sẽ bị vài con thú săn và bẫy phòng bị.
- Khu phía Tây có sư phụ của Vũ Hân Vũ Bảo đứng ra chỉ thị đội quân.
- Phía Đông có Vũ Hân.
- Còn lại là phía Bắc nơi tổng tiến công.
" Nhất định đừng để bị thương "
" Rõ!!! "
-------
Tiếng súng vừa cất lên thì một tên trong đoàn nhân cơ hội Hạo Vương không để ý định bắn thì...
Phật - Mũi tên của Tiểu Mận xuyên thẳng tim hắn.
" Phản ứng của cô cũng nhanh lắm " - Ông ta nói.
" Trước khi có súng thì tên chính là vũ khí từ xa gây sát thương nhanh nhất "- Tiểu Mận nói.
Bất ngờ ông ta kéo con ngựa nhảy bổ tới lao lên phía trước, bạch mã của Tiểu Mận hoảng sợ hất cô xuống đất.
" Chiến đấu!!!" - ông ta quát rồi ra hiệu mọi người lao về phía trước.
Bạch Hàn và Hạo Vương vội tránh ra Tiểu Mận nhanh chóng chạy đi.
" Tiểu Mận!!! cẩn thận đó " - Hạo Vương nói rồi cũng cưỡi ngựa đi chỗ khác.
Bạch Hàn vội túm lấy tay Tiểu Mận lôi lên, cô nhảy lên ngôi ngay sau.
" Chúng ta nên đi chung "
Tiểu Mận quay lại dơ cung bắn.
Phật - phật - phật -
hí... hí... mấy con ngựa bị bắn trúng hoảng loạn nhảy lên.
" Cắt đuôi chúng chưa?"
" Rồi "
Bạch Hàn cưỡi ngựa rẽ ngay vào ngõ.
" Phải cắt chân chúng rồi chúng ta mới hành động được "
Hạo Vương cưỡi ngựa dừng ngay tại một ngõ.
" Hình như đây là ngõ cụt. Ngươi chết vui vẻ nhé " - Tên cầm đầu đoàn nói.
" Vậy sao?"
Từ trong bóng tối bất ngờ bao nhiêu mũi tên bay ra bắn liên tiếp đâm ngã ngựa hết hội đằng sau. Từ trong bóng tối chạy ra chính là dân làng đều là những chàng trai khỏe mạnh họ đã được học bắn cung.
" Dân làng?"- hắn bất ngờ hỏi
Hạo Vương dơ súng bắn thẳng vào tim hắn.
" Hạo Vương! Chúng tôi phải làm gì nữa? "
" Bây giờ mọi người mau nhặt vũ khí này về nhà để bảo vệ gia đình và nhớ kĩ lời tôi dặn phải ném bột mì vào mắt chúng trước rồi một được tấn công "
" Vâng "
" Được một nhóm rồi! Nhóm mình tốt lắm mau về nhanh đi bọn chúng sẽ đến đấy, giờ tôi sang nhóm tiếp theo "
" Rõ "
Hạo Vương cưỡi con ngựa chạy thẳng về nơi tụ họp theo đúng kế hoạch.
Thấy Tiểu Mận vẫn còn sống Vương Ngọc vô cùng tức giận cô ta đuổi theo phía sau ngựa của Bạch Hàn.
" Vương Ngọc đang đuổi theo "
" Kệ cô ta xem đuổi được đến đâu "
Từ phía trên cao Bạch Dương quan sát thấy Vương Bộ Lão đang vô cùng tức giận hắn ta giơ súng lên bắn liên tiếp lên trời.
" Không biết phía kia như thế nào nhưng phía này có chuyện lớn rồi, hắn ta sắp hạ con bài chính tới rồi đây "
Vừa dứt câu thì phía cổng gần một trăm con xe đen kéo tới...
Toàn là những tên sát thủ máu lạnh, cổ xăm hình và tay ai cũng cầm một khẩu súng.
...
" Không được phải kêu gọi mọi người mau tránh đi thì tốt hơn chuyện này hãy để cho ma cà rồng giải quyết đừng lôi thêm bất cứ con người vô tội nào khác "- Cậu nói với người lính đứng bên cạnh mình.
Anh ta gật đầu rồi chạy ra cưỡi con ngựa lao thẳng về phía đội Hạo Vương.
Bạch Dương ánh mắt đầy tức giận cậu nắm chặt tay:
" Tôi sẽ không để ông đắc ý đâu "
----
" Phe này ta sẽ thắng thôi những con chuột bé nhỏ của ta ơi "- Vương Bộ Lão nói.
Một quý bà áo đen bước tới:
" Nếu tìm được những đứa trẻ nào béo bở thì hãy cho tôi đó Vương Bộ Lão, tôi đã giúp ông bao nhiêu việc rồi mà... "
" Được thôi Hương Phi Phi, bà kiếm về cho tôi một tên như Tiểu Nam nữa thì càng tốt "
" Ha ha ngài thật khéo đùa "
" Tôi sẽ làm gì? Đội quân mạnh nhất của tôi đã đem đến cho ông rồi " - Một người mái tóc màu tím, trên mặt hiện rõ sự thù hận bởi vết sẹo dài rạch qua mắt trái, cổ đeo một chiếc vòng vàng có khắc hình đầu lâu, hắn cao hơi gầy và mặc một bộ vest xanh rêu bên trong kết hợp với sơ mi trắng nhìn rất bí hiểm...
" Tôi biết ông muốn gì... Pha lê đỏ, tôi sẽ chia cho ông 3/7 được không?"
" Hơi khôn ngoan đấy ông bạn già! Nhưng không sao bù lại phải để tôi lấy máu của hai anh em nhà họ Bạch tưới sạch vết thương trên đôi mắt này "
" Vinh dự của tôi rồi "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.