Cô Gái Băng Tuyết (Ice Snow Girl)
Chương 5
gretchen
04/05/2015
sáng hôm sau
nó thức dậy nhìn mọi thứ xung quanh thoáng ngạc nhiên rồi chợt nhớ ra, nó lại khóc...
sau 1 lúc cố gắng nín, nó mở nhẹ cửa ra bước xuống. ba nó thấy nó thì tập trung mọi người giúp việc trong nhà lại và nói
đây là nguyễn kim hàn băng, tên thường gọi là Kim... kể từ giờ phút này kim chính là con của chúng ta cho nên mọi người nhớ hãy đối xử với cô bé thật tốt
mấy chị giúp việc vừa nghe vậy thì đổ xô tới béo má nó, sờ nắn chân tay nó, miệng thì luôn nói" ui ui dể thương quá nè... bé kim ha.. mấy tuổi vậy bé iu..."
nó thì gượng cười cố gắng trả lời từng câu hỏi. mẹ nó thấy vậy vội lôi nó ra rồi " mắng yêu" mấy chị giúp việc:
- nè nè.. đây là con tôi mà... mấy đứa thích thì tự đẻ rồi ưng sờ nắn gì cũng được chứ đây là bảo bối của tôi ai cho mấy người hành hạ!
mấy chị giúp việc cười hề hề
- dạ tụi em biết rồi xin lỗi phu nhân, xin lỗi tiểu thư ạ...! hihihi
rồi cả nhà cùng cười. nó cũng cười nó tự nhủ sẽ sống tốt, hạnh phúc cho ba mẹ trên trời và ba mẹ nuôi được vui lòng
chiều. nó đang lang thang ngoài vườn thì thấy 1 cô nhóc chạy qua rồi thò đầu qua cổng nhìn nó chằm chằm. nó sợ quá tưởng nhỏ bị ... khung nên chạy vào hỏi mẹ. mẹ nó cười xòa rồi nói:
- mẹ sẽ dẫn con đi làm quen!
mẹ nó kéo nó ra khỏi nhà, đi dọc vỉa hè và dừng chân trước 1 ngôi biệt thự khác chỉ cách biệt thự nó có 2 căn:
- đây là nhà bạn thân của ba mẹ, họ có cô nhóc bằng tuổi con nên 2 đứa có thể chơi với nhau.
sau khi vào ngôi biệt thự đó thì mẹ nó ngồi nói chuyện với ng phụ nữ kia còn nó thì.. chạm mặt nhỏ. nó đang đi vòng vòng ngắm cây hoa lá cành thì 1 giọng nói vang lên
- ê! đó đang làm gì trong vườn của đây thế
nó ngẩng mặt lên rồi nhận ra cô nhóc lúc nãy thò đầu qua cổng nhìn mình. nó nói
- à... mình là con của ng đó- nó chỉ tay về phía mẹ nó
- à thì ra đó là con của cô lan. mà đó bao nhiêu tuổi để dạy con biết cách xưng hô!
-à... 8 tuổi- nó nói, cô nhóc kia cười tươi trả lời lại
- vậy tụi mình bằng tuổi. làm bạn nhé, mình là đỗ ngọc yến, bạn có thể gọi mình là Mon
- mình là nguyễn kim hàn băng hay còn gọi là Kim
rồi 2 đứa nhỏ dắt nhau đi chơi suốt buổi chiều....
nó thức dậy nhìn mọi thứ xung quanh thoáng ngạc nhiên rồi chợt nhớ ra, nó lại khóc...
sau 1 lúc cố gắng nín, nó mở nhẹ cửa ra bước xuống. ba nó thấy nó thì tập trung mọi người giúp việc trong nhà lại và nói
đây là nguyễn kim hàn băng, tên thường gọi là Kim... kể từ giờ phút này kim chính là con của chúng ta cho nên mọi người nhớ hãy đối xử với cô bé thật tốt
mấy chị giúp việc vừa nghe vậy thì đổ xô tới béo má nó, sờ nắn chân tay nó, miệng thì luôn nói" ui ui dể thương quá nè... bé kim ha.. mấy tuổi vậy bé iu..."
nó thì gượng cười cố gắng trả lời từng câu hỏi. mẹ nó thấy vậy vội lôi nó ra rồi " mắng yêu" mấy chị giúp việc:
- nè nè.. đây là con tôi mà... mấy đứa thích thì tự đẻ rồi ưng sờ nắn gì cũng được chứ đây là bảo bối của tôi ai cho mấy người hành hạ!
mấy chị giúp việc cười hề hề
- dạ tụi em biết rồi xin lỗi phu nhân, xin lỗi tiểu thư ạ...! hihihi
rồi cả nhà cùng cười. nó cũng cười nó tự nhủ sẽ sống tốt, hạnh phúc cho ba mẹ trên trời và ba mẹ nuôi được vui lòng
chiều. nó đang lang thang ngoài vườn thì thấy 1 cô nhóc chạy qua rồi thò đầu qua cổng nhìn nó chằm chằm. nó sợ quá tưởng nhỏ bị ... khung nên chạy vào hỏi mẹ. mẹ nó cười xòa rồi nói:
- mẹ sẽ dẫn con đi làm quen!
mẹ nó kéo nó ra khỏi nhà, đi dọc vỉa hè và dừng chân trước 1 ngôi biệt thự khác chỉ cách biệt thự nó có 2 căn:
- đây là nhà bạn thân của ba mẹ, họ có cô nhóc bằng tuổi con nên 2 đứa có thể chơi với nhau.
sau khi vào ngôi biệt thự đó thì mẹ nó ngồi nói chuyện với ng phụ nữ kia còn nó thì.. chạm mặt nhỏ. nó đang đi vòng vòng ngắm cây hoa lá cành thì 1 giọng nói vang lên
- ê! đó đang làm gì trong vườn của đây thế
nó ngẩng mặt lên rồi nhận ra cô nhóc lúc nãy thò đầu qua cổng nhìn mình. nó nói
- à... mình là con của ng đó- nó chỉ tay về phía mẹ nó
- à thì ra đó là con của cô lan. mà đó bao nhiêu tuổi để dạy con biết cách xưng hô!
-à... 8 tuổi- nó nói, cô nhóc kia cười tươi trả lời lại
- vậy tụi mình bằng tuổi. làm bạn nhé, mình là đỗ ngọc yến, bạn có thể gọi mình là Mon
- mình là nguyễn kim hàn băng hay còn gọi là Kim
rồi 2 đứa nhỏ dắt nhau đi chơi suốt buổi chiều....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.