Chương 17
Mana
28/10/2019
Ngày hôm sau, trên báo xuất hiện tin người mẫu Giang Ánh Ly bị những công ty cắt tất cả hợp đồng vì lý do là nhân cách của người mẫu này không tốt.
Ngoài ra có 4 người mẫu khác cũng bị mất hết hợp đồng quảng cáo. Sự
nghiệp đi xuống trầm trọng. Đoạn video những người kia đánh 1 cô bồi bàn được lưu tán trên mạng.
Tại công ty anh, anh vừa đi đến thì 1 giọng lớn tiếng vang lên.
- Vương Minh Nguyên là anh đã đứng sau vụ này phải không? Ả tức giận đi đến trước mặt anh.
- Thì sao? Anh lạnh nhạt.
- Anh lấy việc công trả thù riêng sao?
- Tôi chỉ cho thể giới biết mặt thật của cô thôi. Và... Anh ghé sát vào tai Ả. - Cô đánh người tôi yêu.
- Con điếm đó có Hạ Lâm Vũ, giờ thêm cả anh. Cô ta bắt cả 2 tay mà anh còn yêu cô ta.
- Nhân An là đứa con thất lạc của tập đoàn Hạ thị. Cô nghĩ 1 người mẫu cô đọ được với nhị tiểu thư của Hạ Gia? Anh nói 1 câu khiến ả shock.
Anh nhếch môi rồi bước qua cô ta.
- Bảo vệ, làm việc.
Anh cảm thấy hả dạ hẳn, trả thù giúp cô.
Tại tập đoàn Hạ Lâm. Lâm Vũ ngồi xem được tin tức trên máy tính thấy vui hẳn nhưng... Ả có 1 thứ khiến Lâm Vũ bực mình.
- Giám đốc, tôi điều tra ra em gái của Giang Ánh Ly rồi ạ. Cô ta là sinh viên năm cuối của trường đại học ngoại thương CVC. Tên là Giang An Di ạ. Cậu thư kí nói.
- Cô ta có đứa con nào không?
- Không ạ.
- Được rồi. Về làm việc đi.
Cậu thư kí kia đi ra khỏi phòng. Lâm Vũ quay ghế ra sau nhìn bầu trời qua cửa kính.
" Thật mệt mỏi."
Quay về phần cô, cô ở nhà dạy Kim Ly viết chữ.
Cô có học đến lớp 5 nên tính toàn và viết chữ cơ bản thì cô viết được. Đến tối đột nhiên có tiếng gõ cửa nhà cô. Kim Ly đứng lên ra mở cửa hộ cô vì cô đang giặt đồ bên trong.
- Cô Di! Kim Ly lên tiếng.
- Mẹ con đâu? An Di nhìn Kim Ly.
- Mẹ con đang giặt đồ ạ. Cô cần gì ạ? Kim Ly ngây ngô.
- Không.... Cô mang cho con ít bánh kẹo này. Con lấy mà ăn nha. Cô về đây. An Di cười rồi đưa Kim Ly 1 túi bánh.
An Di đi về bên nhà mình luôn. Kim Ly định đóng cửa lại thì anh đi lại.
- Bác Nguyên? Kim Ly nhìn anh
- Kim Ly, mẹ con đâu?
- Mẹ con đang giặt đồ ạ. Kim Ly cười.
- Vậy để bác đợi mẹ con nha. Anh đi vào nhà.
Kim Ly đóng cửa lại rồi đi vào ngồi luyện chữ tiếp.
Anh ngồi nhìn Kim Ly luyện chữ cho đến khi cô đi ra.
- Anh đến có chuyện gì vậy? Cô lau tay rồi ngồi xuống đối diện anh.
- Không, tôi tới chơi với 2 người thôi. Anh cười.
- Anh rảnh quá!
- Tôi rảnh mà.
Anh ở đó cho đến tối muộn mới về. Lúc đó Kim Ly đã ngủ rồi. Cô đưa anh ra ngoài.
- Tôi bảo cô đến nhà tôi cô không nghe. Giờ tôi vất vả lắm đấy. Anh cằn nhằn
- Đây là lần thứ bao nhiêu anh nói vậy rồi? Cô cạn lời với anh luôn.
- Không biết nhưng tôi sẽ nói cho đến khi nào cô chịu đi làm cho tôi. Anh nói.
- Anh nhiêu tuổi rồi mà còn nói vậy hả? Cô đang kiềm chế để không đỏ mặt với thái độ đáng yêu này của anh.
- Tạm biệt, ngủ ngon nha. Anh cười rồi đi mất.
Cô bất động vài giây vì anh cười rất đẹp.
- Chị An! An Di đi lại chỗ cô.
- Sao vậy An Di? Cô giật mình.
- Chị có thể cho em ở nhà chị 1 thời gian không ạ.? Gia đình em đang tìm em, em không muốn vị bắt về lấy chồng đâu chị. An Di nói.
- Có chuyện xảy ra với em và gia đình em sao?
- Chuyện đó dài lắm chị. Em sẽ kể chị vào sáng mai, chị giúp em được không ạ? An Di nhìn cô với ánh mắt cầu xin.
- Được, bao giờ em dọn sang đây?
- Dạ, sáng mai được không ạ?
- Ừm. Cô cười.
- Cảm ơn chị rất nhiều. An Di cúi đầu nói.
- Được rồi, về ngủ đi cho tinh thần thoải mái. Cô nói với giọng khích lệ tinh thần.
- Cảm ơn chị. An Di nghe lời đi về ngủ.
Có lẽ sau khi nói chuyện với Nhân An, An Di cảm thấy đỡ hơn hẳn. Tối đó An Di đã có thể ngủ ngon mà không bị ám ảnh gì.
Sáng hôm sau, là chủ nhật nên Kim Ly được nghỉ. Do tối trước cô làm gấu bông nên ngủ rất muộn. Sáng nay cô còn không muốn dậy cơ. Kim Ly lần này dậy trước cô.
" Hôm nay mình sẽ để cho mẹ ngủ. "
Kim Ly rón rén nhẹ nhàng đi vào nhà tắm. Vệ sinh cá nhân rồi đi ra ngoài. Kim Ly nhẹ ngàng đi ra ngoài. Vừa ra ngoài thì gặp An Di.
- Cô An Di, chào buổi sáng. Kim Ly cười.
- Chào buổi sáng, hôm nay con nghỉ nhỉ?
- Vâng ạ.
- Mẹ con đâu?
- Mẹ con vẫn ngủ ạ. Kim Ly cười.
- Sáng nay cô có làm bánh, con đợi cô chút.
- Vâng. Kim Ly đứng nhìn những bông hoa khoe sắc vào buổi sáng.
- Đây, à, từ chiều nay đi học về cô sẽ sang ở với con 1 thời gian. Cô ở nhờ. An Di đưa Kim Ly 1 cái hộp bánh.
- Tuyệt quá! Con sẽ được ở với cả cô. Kim Ly vui vẻ nhảy tưng tưng.
An Di vào lấy cặp sách rồi đi học, Kim Ly mang hộp bánh vào nhà rồi lấy giấy vẽ ra vẽ. Kim Ly muốn vẽ tặng An Di.
Cô ngủ đến 8h thì mới tỉnh, cô thấy đứa con của mình ngồi trên bàn cặm cụi làm gì đó thì ngồi dậy. Cô nhìn đồng hồ.
- 8h rồi! Mình ngủ lâu vậy? Cô ngạc nhiên.
- Mẹ dậy rồi! Hôm nay con dậy sớm nha. Kim Ly quay lại nhìn cô rồi đứng dậy.
- Kim Ly của mẹ ngoan lắm.
- Mẹ ơi, con vẽ cô An Di này! Kim Ly cầm tờ tranh khoe.
- Vẽ đẹp lắm con. Cô cười. Nét vẽ của Kim Ly dù còn ngệch ngoạc nhưng vẫn có 1 nét đẹp khác
Tại công ty anh, anh vừa đi đến thì 1 giọng lớn tiếng vang lên.
- Vương Minh Nguyên là anh đã đứng sau vụ này phải không? Ả tức giận đi đến trước mặt anh.
- Thì sao? Anh lạnh nhạt.
- Anh lấy việc công trả thù riêng sao?
- Tôi chỉ cho thể giới biết mặt thật của cô thôi. Và... Anh ghé sát vào tai Ả. - Cô đánh người tôi yêu.
- Con điếm đó có Hạ Lâm Vũ, giờ thêm cả anh. Cô ta bắt cả 2 tay mà anh còn yêu cô ta.
- Nhân An là đứa con thất lạc của tập đoàn Hạ thị. Cô nghĩ 1 người mẫu cô đọ được với nhị tiểu thư của Hạ Gia? Anh nói 1 câu khiến ả shock.
Anh nhếch môi rồi bước qua cô ta.
- Bảo vệ, làm việc.
Anh cảm thấy hả dạ hẳn, trả thù giúp cô.
Tại tập đoàn Hạ Lâm. Lâm Vũ ngồi xem được tin tức trên máy tính thấy vui hẳn nhưng... Ả có 1 thứ khiến Lâm Vũ bực mình.
- Giám đốc, tôi điều tra ra em gái của Giang Ánh Ly rồi ạ. Cô ta là sinh viên năm cuối của trường đại học ngoại thương CVC. Tên là Giang An Di ạ. Cậu thư kí nói.
- Cô ta có đứa con nào không?
- Không ạ.
- Được rồi. Về làm việc đi.
Cậu thư kí kia đi ra khỏi phòng. Lâm Vũ quay ghế ra sau nhìn bầu trời qua cửa kính.
" Thật mệt mỏi."
Quay về phần cô, cô ở nhà dạy Kim Ly viết chữ.
Cô có học đến lớp 5 nên tính toàn và viết chữ cơ bản thì cô viết được. Đến tối đột nhiên có tiếng gõ cửa nhà cô. Kim Ly đứng lên ra mở cửa hộ cô vì cô đang giặt đồ bên trong.
- Cô Di! Kim Ly lên tiếng.
- Mẹ con đâu? An Di nhìn Kim Ly.
- Mẹ con đang giặt đồ ạ. Cô cần gì ạ? Kim Ly ngây ngô.
- Không.... Cô mang cho con ít bánh kẹo này. Con lấy mà ăn nha. Cô về đây. An Di cười rồi đưa Kim Ly 1 túi bánh.
An Di đi về bên nhà mình luôn. Kim Ly định đóng cửa lại thì anh đi lại.
- Bác Nguyên? Kim Ly nhìn anh
- Kim Ly, mẹ con đâu?
- Mẹ con đang giặt đồ ạ. Kim Ly cười.
- Vậy để bác đợi mẹ con nha. Anh đi vào nhà.
Kim Ly đóng cửa lại rồi đi vào ngồi luyện chữ tiếp.
Anh ngồi nhìn Kim Ly luyện chữ cho đến khi cô đi ra.
- Anh đến có chuyện gì vậy? Cô lau tay rồi ngồi xuống đối diện anh.
- Không, tôi tới chơi với 2 người thôi. Anh cười.
- Anh rảnh quá!
- Tôi rảnh mà.
Anh ở đó cho đến tối muộn mới về. Lúc đó Kim Ly đã ngủ rồi. Cô đưa anh ra ngoài.
- Tôi bảo cô đến nhà tôi cô không nghe. Giờ tôi vất vả lắm đấy. Anh cằn nhằn
- Đây là lần thứ bao nhiêu anh nói vậy rồi? Cô cạn lời với anh luôn.
- Không biết nhưng tôi sẽ nói cho đến khi nào cô chịu đi làm cho tôi. Anh nói.
- Anh nhiêu tuổi rồi mà còn nói vậy hả? Cô đang kiềm chế để không đỏ mặt với thái độ đáng yêu này của anh.
- Tạm biệt, ngủ ngon nha. Anh cười rồi đi mất.
Cô bất động vài giây vì anh cười rất đẹp.
- Chị An! An Di đi lại chỗ cô.
- Sao vậy An Di? Cô giật mình.
- Chị có thể cho em ở nhà chị 1 thời gian không ạ.? Gia đình em đang tìm em, em không muốn vị bắt về lấy chồng đâu chị. An Di nói.
- Có chuyện xảy ra với em và gia đình em sao?
- Chuyện đó dài lắm chị. Em sẽ kể chị vào sáng mai, chị giúp em được không ạ? An Di nhìn cô với ánh mắt cầu xin.
- Được, bao giờ em dọn sang đây?
- Dạ, sáng mai được không ạ?
- Ừm. Cô cười.
- Cảm ơn chị rất nhiều. An Di cúi đầu nói.
- Được rồi, về ngủ đi cho tinh thần thoải mái. Cô nói với giọng khích lệ tinh thần.
- Cảm ơn chị. An Di nghe lời đi về ngủ.
Có lẽ sau khi nói chuyện với Nhân An, An Di cảm thấy đỡ hơn hẳn. Tối đó An Di đã có thể ngủ ngon mà không bị ám ảnh gì.
Sáng hôm sau, là chủ nhật nên Kim Ly được nghỉ. Do tối trước cô làm gấu bông nên ngủ rất muộn. Sáng nay cô còn không muốn dậy cơ. Kim Ly lần này dậy trước cô.
" Hôm nay mình sẽ để cho mẹ ngủ. "
Kim Ly rón rén nhẹ nhàng đi vào nhà tắm. Vệ sinh cá nhân rồi đi ra ngoài. Kim Ly nhẹ ngàng đi ra ngoài. Vừa ra ngoài thì gặp An Di.
- Cô An Di, chào buổi sáng. Kim Ly cười.
- Chào buổi sáng, hôm nay con nghỉ nhỉ?
- Vâng ạ.
- Mẹ con đâu?
- Mẹ con vẫn ngủ ạ. Kim Ly cười.
- Sáng nay cô có làm bánh, con đợi cô chút.
- Vâng. Kim Ly đứng nhìn những bông hoa khoe sắc vào buổi sáng.
- Đây, à, từ chiều nay đi học về cô sẽ sang ở với con 1 thời gian. Cô ở nhờ. An Di đưa Kim Ly 1 cái hộp bánh.
- Tuyệt quá! Con sẽ được ở với cả cô. Kim Ly vui vẻ nhảy tưng tưng.
An Di vào lấy cặp sách rồi đi học, Kim Ly mang hộp bánh vào nhà rồi lấy giấy vẽ ra vẽ. Kim Ly muốn vẽ tặng An Di.
Cô ngủ đến 8h thì mới tỉnh, cô thấy đứa con của mình ngồi trên bàn cặm cụi làm gì đó thì ngồi dậy. Cô nhìn đồng hồ.
- 8h rồi! Mình ngủ lâu vậy? Cô ngạc nhiên.
- Mẹ dậy rồi! Hôm nay con dậy sớm nha. Kim Ly quay lại nhìn cô rồi đứng dậy.
- Kim Ly của mẹ ngoan lắm.
- Mẹ ơi, con vẽ cô An Di này! Kim Ly cầm tờ tranh khoe.
- Vẽ đẹp lắm con. Cô cười. Nét vẽ của Kim Ly dù còn ngệch ngoạc nhưng vẫn có 1 nét đẹp khác
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.