Chương 16
Mana
28/10/2019
Anh để Kim Ly chơi trong phòng làm việc của mình. Anh luôn bận rộn, tự
nhiên thêm 1 đứa trẻ xuất hiện trong phòng làm việc anh cũng thấy thú
vị.
- Anh Nguyên!!!
Bất chợt 1 cô gái xinh đẹp xông vào.
- Xin lỗi, giám đốc! Tôi không ngăn được cô ta. Anh thư kí nói.
- Đưa Kim Ly đi ăn gì đi. Tôi sẽ giải quyết. Anh đứng lên.
Anh thư kí vào bế Kim Ly lên rồi đi mất.
- Anh Nguyên, Em xin lỗi. Cô gái đó đi lại chỗ anh.
- Cô cũng có mặt mũi quay lại đây sao? Anh nhìn cô gái kia.
- Em xin lỗi, là do em khiến anh mất mặt. Em..
- Giờ tôi không còn tình cảm gì với cô nữa rồi. Dù gì cô cũng muốn cái gia tại này nên cô mới yêu tôi. Nhờ mẹ mà tôi biết được bộ mặt thật của cô. Anh lạnh nhạt nói.
- Chúng ta làm lại từ đầu đi anh, em nữa sẽ không như vậy nữa đâu. Ả vừa khóc vừa nói.
- 1 Là cô biến khỏi đây, 2 là tôi cho bảo vệ đuổi cô đi. Tôi nghĩ 1 người mẫu như cô không muốn bị tống khỏi đây đâu nhỉ? Anh nhếch môi, giọng lạnh tanh khiến cô ta hói ớn lạnh.
- Hãy suy nghĩ về việc em nói, em sẽ không để yên cho cô tình nhân của anh đâu. Ả cười nham hiểm rồi quay đi.
- Cứ thử xem? Sự nghiệp của cô sẽ chấm dứt ngay lập tức nếu cô dám. Anh vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh của mình nhưnng ánh mắt lạnh lẽo và tức giận hơn nhiều lần.
Ả đi khỏi công ty anh, trong lòng đầy tức giận.
" Đừng lo, sớm muộn gì anh cũng phải quỳ xuống chân tôi xin lỗi tôi. "
Tối đó, cô dọn dẹp xong thì chuẩn bị đi về. Lúc đó nhà hàng cô còn 1 bàn khách có 5 người. 5 cô gái xinh đẹp.
- Nhân An, em mang cho chị cái này ra cho khách nha. 1 cô làm trong bếp nói với Nhân An.
Cô nghe lời cầm cái này ra cho đĩa đồ ăn lên trên.
Khi cô mang ra thì 1 thứ gì đó ngáng chân cô khiến cô ngã, cái khay bay khỏi tay cô và rơi vào cái váy của 1 trong 5 người kia.
- Mày đi đứng kiểu gì đấy! Cô gái kia đứng bật dậy, lấy giấy lau cho cái váy.
- Tôi xin lỗi.! Cô cuống cuồng bò dậy.
- Thứ nghèo nàn này, cô làm cả đời cũng không đền được cái váy này đâu. Cô ta tức giật tát cô 1 cái.
Cô choáng trong cái tát đó.
- Đây không phải là tình nhân của Giám đốc Vương sao? Sao lại đi làm bồi bàn thế này? Ả là 1 trong 5 đám kia.
- Tình nhân của người yêu cũ của cậu sao? Giám đốc Vương giờ lại để cô tình nhân của mình đi làm bồi bàn thế này sao? 1 cô ả khác thêm câu vào.
- Tôi không phải... Cô nhìn Ả.
- Phải hay không cần mày nói? Từ giờ tránh xa anh Nguyên ra. Anh ấy và cái gia tộc đó là của tao. Mày đừng có hòng cướp anh ấy.! Ả vừa nói vừa đánh cô.
Lần này lực mạnh khiến cô bị ngã vào cái bàn kia. Ả nắm tóc cô kéo lên.
- Thứ nghèo nàn như cô sao lại lọt vào tầm mắt của anh Nguyên được nhỉ?
- Giang Ánh Ly! Bỏ tay ra khỏi cô ấy ngay. Giọng Lâm Vũ lạnh ngắt vang lên.
- Không ngờ mày quyến rũ được cả Giám đốc Hạ. Ả đứng lên, tay rời khỏi tóc cô.
- Giám đốc Hạ, có vẻ anh biết con nghèo nàn này! Ả liếc nhìn Lâm Vũ.
- Nghèo nàn? Sự nghiệp của cô nên chấm dứt là vừa. Lâm Vũ đi vào.
- Anh nghĩ anh có thể sao? Nên nhớ, tôi có nó. Ả đưa cái điên thoại lên trước mặt Lâm Vũ.
Lâm Vũ nhìn qua, mặt đen xì.
- Nếu cô dám, tôi sẽ giết cô!
- Chắc tôi sợ. Ả nhếch môi.
- Chúng ta về thôi Ánh Ly.
Cả đám kéo nhau đi khỏi đấy, Lâm Vũ đi lại muốn đỡ cô dậy thì bị cô đẩy ra.
- Tránh xa tôi ra! Cô quát.
- Xin lỗi. Lâm Vũ đi vào trong chỗ nhà hàng.
Cô đi về đến nhà anh.
Anh và Kim Ly vẫn ngồi ngoài phòng khách hóng cô về. Cô bấm chuông cổng. Anh chạy ra mở cổng.
- Cô về muộn vậy?
- Tôi gặp chút chuyện. Mặt cô cứ cúi xuống không ngẩng đầu lên nhìn anh.
- Tối nay cô ở chỗ tôi đi. Anh nắm lấy tay cô.
Phần ổ tay của cô bị bầm vì đập tay vào bàn, giờ anh động vào khiến cô đau, cô hơi rút tay lại.
- Tay cô bị sao vậy?
Anh thấy thái độ lạ của cô liền kiểm tra tay cô. Anh thấy vết bầm thì hơi ngạc nhiên.
- Tôi bị ngã. Cô rút tay lại rồi đi vào nhà anh.
Anh đi vào sau, Kim Ly thấy cô liền chạy ra.
- Mẹ!
- Kim Ly, con chưa ngủ sao?
- Ai đánh mẹ vậy mẹ? Kim Ly nhìn 2 má cô bị đỏ lên thế kia liền nhận ra.
- Không ai đánh mẹ cả, chúng ta đi về thôi.
- Nhân An đợi chút, tôi sẽ đưa cô về. Anh kéo cô lại nói
- Nhờ anh. Cô không muốn Kim Ly đi bộ nên sẽ nghe theo.
Anh đưa cô và Kim Ly về. Trên xe thì Kim Ly ngủ mất.
- Nhân An, ai đã đánh cô?
- Tôi không bị đánh, đừng lo. Cô nói.
Anh biết thừa có hỏi anh cũng sẽ không nhận được câu trả lời tử tế.
Anh không hỏi nữa. Sau khi đưa cô về anh nhận được 1 cuộc điện thoại từ Lâm Vũ.
Anh đi đến công viên đó ngay trong đêm. Từ xa đã thấy Lâm Vũ đứng đấy rồi.
- Anh có chuyện gì gọi tôi ra đây?
- Dương Ánh Ly đã đánh Nhân An, cô ta là tình cũ của anh nên liệu mà giải quyết. Lâm Vũ không nhìn anh, giọng nói vô cùng lạnh.
- Là cô ta sao? Được, sự nghiệp của cô ta sẽ chính thức kết thúc. Anh nhếch môi.
- Anh Nguyên!!!
Bất chợt 1 cô gái xinh đẹp xông vào.
- Xin lỗi, giám đốc! Tôi không ngăn được cô ta. Anh thư kí nói.
- Đưa Kim Ly đi ăn gì đi. Tôi sẽ giải quyết. Anh đứng lên.
Anh thư kí vào bế Kim Ly lên rồi đi mất.
- Anh Nguyên, Em xin lỗi. Cô gái đó đi lại chỗ anh.
- Cô cũng có mặt mũi quay lại đây sao? Anh nhìn cô gái kia.
- Em xin lỗi, là do em khiến anh mất mặt. Em..
- Giờ tôi không còn tình cảm gì với cô nữa rồi. Dù gì cô cũng muốn cái gia tại này nên cô mới yêu tôi. Nhờ mẹ mà tôi biết được bộ mặt thật của cô. Anh lạnh nhạt nói.
- Chúng ta làm lại từ đầu đi anh, em nữa sẽ không như vậy nữa đâu. Ả vừa khóc vừa nói.
- 1 Là cô biến khỏi đây, 2 là tôi cho bảo vệ đuổi cô đi. Tôi nghĩ 1 người mẫu như cô không muốn bị tống khỏi đây đâu nhỉ? Anh nhếch môi, giọng lạnh tanh khiến cô ta hói ớn lạnh.
- Hãy suy nghĩ về việc em nói, em sẽ không để yên cho cô tình nhân của anh đâu. Ả cười nham hiểm rồi quay đi.
- Cứ thử xem? Sự nghiệp của cô sẽ chấm dứt ngay lập tức nếu cô dám. Anh vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh của mình nhưnng ánh mắt lạnh lẽo và tức giận hơn nhiều lần.
Ả đi khỏi công ty anh, trong lòng đầy tức giận.
" Đừng lo, sớm muộn gì anh cũng phải quỳ xuống chân tôi xin lỗi tôi. "
Tối đó, cô dọn dẹp xong thì chuẩn bị đi về. Lúc đó nhà hàng cô còn 1 bàn khách có 5 người. 5 cô gái xinh đẹp.
- Nhân An, em mang cho chị cái này ra cho khách nha. 1 cô làm trong bếp nói với Nhân An.
Cô nghe lời cầm cái này ra cho đĩa đồ ăn lên trên.
Khi cô mang ra thì 1 thứ gì đó ngáng chân cô khiến cô ngã, cái khay bay khỏi tay cô và rơi vào cái váy của 1 trong 5 người kia.
- Mày đi đứng kiểu gì đấy! Cô gái kia đứng bật dậy, lấy giấy lau cho cái váy.
- Tôi xin lỗi.! Cô cuống cuồng bò dậy.
- Thứ nghèo nàn này, cô làm cả đời cũng không đền được cái váy này đâu. Cô ta tức giật tát cô 1 cái.
Cô choáng trong cái tát đó.
- Đây không phải là tình nhân của Giám đốc Vương sao? Sao lại đi làm bồi bàn thế này? Ả là 1 trong 5 đám kia.
- Tình nhân của người yêu cũ của cậu sao? Giám đốc Vương giờ lại để cô tình nhân của mình đi làm bồi bàn thế này sao? 1 cô ả khác thêm câu vào.
- Tôi không phải... Cô nhìn Ả.
- Phải hay không cần mày nói? Từ giờ tránh xa anh Nguyên ra. Anh ấy và cái gia tộc đó là của tao. Mày đừng có hòng cướp anh ấy.! Ả vừa nói vừa đánh cô.
Lần này lực mạnh khiến cô bị ngã vào cái bàn kia. Ả nắm tóc cô kéo lên.
- Thứ nghèo nàn như cô sao lại lọt vào tầm mắt của anh Nguyên được nhỉ?
- Giang Ánh Ly! Bỏ tay ra khỏi cô ấy ngay. Giọng Lâm Vũ lạnh ngắt vang lên.
- Không ngờ mày quyến rũ được cả Giám đốc Hạ. Ả đứng lên, tay rời khỏi tóc cô.
- Giám đốc Hạ, có vẻ anh biết con nghèo nàn này! Ả liếc nhìn Lâm Vũ.
- Nghèo nàn? Sự nghiệp của cô nên chấm dứt là vừa. Lâm Vũ đi vào.
- Anh nghĩ anh có thể sao? Nên nhớ, tôi có nó. Ả đưa cái điên thoại lên trước mặt Lâm Vũ.
Lâm Vũ nhìn qua, mặt đen xì.
- Nếu cô dám, tôi sẽ giết cô!
- Chắc tôi sợ. Ả nhếch môi.
- Chúng ta về thôi Ánh Ly.
Cả đám kéo nhau đi khỏi đấy, Lâm Vũ đi lại muốn đỡ cô dậy thì bị cô đẩy ra.
- Tránh xa tôi ra! Cô quát.
- Xin lỗi. Lâm Vũ đi vào trong chỗ nhà hàng.
Cô đi về đến nhà anh.
Anh và Kim Ly vẫn ngồi ngoài phòng khách hóng cô về. Cô bấm chuông cổng. Anh chạy ra mở cổng.
- Cô về muộn vậy?
- Tôi gặp chút chuyện. Mặt cô cứ cúi xuống không ngẩng đầu lên nhìn anh.
- Tối nay cô ở chỗ tôi đi. Anh nắm lấy tay cô.
Phần ổ tay của cô bị bầm vì đập tay vào bàn, giờ anh động vào khiến cô đau, cô hơi rút tay lại.
- Tay cô bị sao vậy?
Anh thấy thái độ lạ của cô liền kiểm tra tay cô. Anh thấy vết bầm thì hơi ngạc nhiên.
- Tôi bị ngã. Cô rút tay lại rồi đi vào nhà anh.
Anh đi vào sau, Kim Ly thấy cô liền chạy ra.
- Mẹ!
- Kim Ly, con chưa ngủ sao?
- Ai đánh mẹ vậy mẹ? Kim Ly nhìn 2 má cô bị đỏ lên thế kia liền nhận ra.
- Không ai đánh mẹ cả, chúng ta đi về thôi.
- Nhân An đợi chút, tôi sẽ đưa cô về. Anh kéo cô lại nói
- Nhờ anh. Cô không muốn Kim Ly đi bộ nên sẽ nghe theo.
Anh đưa cô và Kim Ly về. Trên xe thì Kim Ly ngủ mất.
- Nhân An, ai đã đánh cô?
- Tôi không bị đánh, đừng lo. Cô nói.
Anh biết thừa có hỏi anh cũng sẽ không nhận được câu trả lời tử tế.
Anh không hỏi nữa. Sau khi đưa cô về anh nhận được 1 cuộc điện thoại từ Lâm Vũ.
Anh đi đến công viên đó ngay trong đêm. Từ xa đã thấy Lâm Vũ đứng đấy rồi.
- Anh có chuyện gì gọi tôi ra đây?
- Dương Ánh Ly đã đánh Nhân An, cô ta là tình cũ của anh nên liệu mà giải quyết. Lâm Vũ không nhìn anh, giọng nói vô cùng lạnh.
- Là cô ta sao? Được, sự nghiệp của cô ta sẽ chính thức kết thúc. Anh nhếch môi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.