Chương 21
Mana
28/10/2019
Sáng ngày hôm sau, cô dậy khá sớm. Cô nhìn 2 người nằm cạnh mình. Kim Ly
thường luôn quay mặt vào cô để ngủ, nhưng giờ lại quay mặt về phía An
Di. An Di tay đặt lên tay Kim Ly ngủ rất ngon. Nhân An tự nhiên thấy Kim Ly hơi giống An Di.
" Không phải đâu, chỉ là trùng hợp thôi."
Cô đi vào nhà tắm làm VSCN rồi xem nấu gì đó ăn sáng. Sau khi nấu xong cô thấy điện thoại của mình có tin nhắn gửi đến.
Có 1 tin là tin là cô được nghỉ nhưng vẫn có lương. Cô nghĩ ngay đến 2 người, chắc chắn là Anh và Lâm Vũ đã làm gì cái nhà hàng khiến người ta cho cô nghỉ vậy.
- Chị An, chị dậy rồi ạ? An Di ngồi dậy dụi mắt.
- Ừm. Em dậy ăn sáng đi. Cô cười.
- Hừm... An Di nhìn xuống cổ cô rồi nhìn cô.
Cô nhận ra ánh mắt của An Di nhìn xuống cổ mình cô cũng nhìn xuống.
- Chị Nhân An có người yêu rồi à? An Di nói với giọng trêu chọc cô.
Cô đưa tay lên kéo cổ áo ra để cái vòng cổ vào trong. Cô nhìn An Di rồi gật đầu rồi lại lắc, mặt màu thì đỏ lên thấy rõ.
- Là cái anh chị hay gặp à?
Cô gật đầu.
- Anh ta là ai vậy?
- Vương Minh Nguyên.
- Giám đốc tập đoàn Vương thị sao? An Di ngạc nhiên.
- Sao em biết? Cô hỏi chấm nhìn An Di.
- A... Là em từng nghe qua.... An Di đứng lên đi VSCN.
Kim Ly thế cũng tỉnh và mắt chắm mắt mở đi vào nhà tắm.
Sáng đó cả 3 ăn cơm rồi ngồi nhà luôn. Cô đi nhận đồ về làm. An Di cũng phụ cô làm. Kim Ly ngồi luyện chữ tiếp.
Còn 1 tháng nữa là đến ngày Kim Ly đi học lớp 1 rồi. Nhân An cũng đang lo tìm trường cho Kim Ly.
Hôm đó An Di đi lên trường để lấy bằng và tư vấn việc làm.
Cô và Kim Ly ở nhà. Đến chiều tối cô đi ra ngoài quét đằng cổng nhà mình thì thấy Mẹ anh đang đi tìm gì đó.
Mẹ anh ăn mặc khá giản dị nên nhìn rất là phúc hậu và hiền lành.
- Cháu chào bác. Cô lên tiếng.
- A đây rồi! Mẹ anh nhìn thấy cô như bắt được vàng liền đi lại.
- Sao bác lại đi vào đây vậy ạ? Cô nói.
- Bác tìm cháu. Con trai bác nó đưa cho bác địa chỉ này để đến nhận nhà con dâu. Mẹ anh cười.
- C.. Con dâu! Mặt cô đỏ lên.
- Mẹ ơi! Kim Ly tay cầm 1 bức tranh mình mới vẽ chạy ra.
- Kim Ly, chào bà đi con. Cô nói với Kim Ly.
- Con chào bà. Kim Ly ngoan ngoãn cúi chào Bà Vương
- Cháu ngoan lắm. Bà Vương cúi xuống xoa đầu Kim Ly.
- Đây là mẹ của Bác Nguyên. Cô nói.
- Bà là mẹ của bác Nguyên ạ? Bác ấy đâu rồi ạ? Lâu lắm con không thấy bác ấy ạ. Kim Ly nói.
- Bác Nguyên bận mà con. Cô cười khổ.
Cả tuần qua Anh chỉ. Đến gặp cô xong về nên Kim Ly không thấy là đúng.
- Tối nay bác muốn mời 2 đứa sang nhà ăn tối với bác. Bà Vương cười.
- Nhưng nhà cháu còn người nữa ạ....
- Ơ... Nguyên bảo nhà cháu có 2 mẹ con thôi mà?
- Dạ, là An Di ở nhờ ạ.
An Di vừa lúc đó đi về đến, cô đã tháo kính và cởi tóc ra.
- Dương An Di?
- Bác Vương! An Di ngạc nhiên.
- 2 người quen nhau sao? Cô cũng ngạc nhiên.
- Ra đây là người mà cháu nói sao? Cô cũng rất biết tiếp cận đấy chứ? Bà Vương cười mỉa.
- Bác Vương, chuyện của chị cháu không liên quan đến cháu. An Di cúi mặt nói.
- Sao mà tôi biết được có liên quan không?.
- Bác gái, An Di không như bá nghĩ đâu ạ. Cô ấy...
- Em gái của Dương Ánh Ly, chị cô ta đã định chiếm gia sản của nhà Họ vương đấy, cháu không nên quen biết loại này.
- Bác gái, Chị An Di có làm gì thì An Di cũng không có làm gì nên tội hết. Quá khứ vẫn là quá khứ, An Di luôn đối tốt với người xung quanh vậy là được rồi ạ. Cô hạ giọng nói.
- Chị....! An Di ngạc nhiên nhìn Cô.
- Thôi được rồi, nếu cháu đã nói thế thì mọi chuyện sẽ bỏ qua. Sao thằng con trai bác nó khéo chọn thế nhỉ, may mắn yêu được cháu. Bà Vương nắm tay Nhân An cười nói.
- Dạ... Má cô lại đỏ lên.
- An Di, xin lỗi cháu. Năm nay cháu ra trường nhỉ?
- Vâng ạ. An Di khẽ gật đầu.
- Cháu có muốn vào công ty bác làm không? Bác sẽ bảo Minh Nguyên giúp cháu.
- Dạ thôi ạ, cháu đã kiếm được chỗ liên hệ rồi ạ.
- Bác về trước chuẩn bị đây, tối nay mời mấy đứa sang nhà bác ăn tôi nha.
- Dạ vâng ạ. Kim Ly vui vẻ.
Bà Vương đi về, An Di và cô quay vào trong. Kim Ly thì tự đi tắm.
- Em nói chuyện của gia đình em cho chị nghe được chứ?
- Nhưng em sợ chị sẽ ghét em. Em đã không còn trong sạch rồi. An Di buồn bã nói.
- Không sao đâu.
- Chị em là tình cũ của Giám đốc Vương. Chị ấy muốn chiếm tài sản của nhà Họ Vương. Chị ấy chiếm được trái tim của Tổng Giám đốc đó nhưng rồi cũng bị lộ ra những chuyện xấu chị ấy từng làm. Năm đó em 17 tuổi, gia đình em đã quyết định bán em cho Giám đốc Hạ Lâm Vũ để trả nợ.
Chị em đã gài em vào khách sạn rồi cho em tình 1 đêm với Hạ Lâm Vũ. Em tỉnh và chạy trốn đến bây giờ.
- S... Sao lại có thể! ? Cô ngạc nhiên nhìn An Di.
- Em có 1 tội lỗi cách đây 5 năm. Em đã để mẹ em vứt bỏ đứa con đầu lòng của mình. Em luôn bị ám ảnh bởi chính điều đó.
Điều này khiến cô còn ngạc nhiên hơn. Điều này không phải là trùng hợp chứ? 1 sự trùng hợp kì lạ
" Không phải đâu, chỉ là trùng hợp thôi."
Cô đi vào nhà tắm làm VSCN rồi xem nấu gì đó ăn sáng. Sau khi nấu xong cô thấy điện thoại của mình có tin nhắn gửi đến.
Có 1 tin là tin là cô được nghỉ nhưng vẫn có lương. Cô nghĩ ngay đến 2 người, chắc chắn là Anh và Lâm Vũ đã làm gì cái nhà hàng khiến người ta cho cô nghỉ vậy.
- Chị An, chị dậy rồi ạ? An Di ngồi dậy dụi mắt.
- Ừm. Em dậy ăn sáng đi. Cô cười.
- Hừm... An Di nhìn xuống cổ cô rồi nhìn cô.
Cô nhận ra ánh mắt của An Di nhìn xuống cổ mình cô cũng nhìn xuống.
- Chị Nhân An có người yêu rồi à? An Di nói với giọng trêu chọc cô.
Cô đưa tay lên kéo cổ áo ra để cái vòng cổ vào trong. Cô nhìn An Di rồi gật đầu rồi lại lắc, mặt màu thì đỏ lên thấy rõ.
- Là cái anh chị hay gặp à?
Cô gật đầu.
- Anh ta là ai vậy?
- Vương Minh Nguyên.
- Giám đốc tập đoàn Vương thị sao? An Di ngạc nhiên.
- Sao em biết? Cô hỏi chấm nhìn An Di.
- A... Là em từng nghe qua.... An Di đứng lên đi VSCN.
Kim Ly thế cũng tỉnh và mắt chắm mắt mở đi vào nhà tắm.
Sáng đó cả 3 ăn cơm rồi ngồi nhà luôn. Cô đi nhận đồ về làm. An Di cũng phụ cô làm. Kim Ly ngồi luyện chữ tiếp.
Còn 1 tháng nữa là đến ngày Kim Ly đi học lớp 1 rồi. Nhân An cũng đang lo tìm trường cho Kim Ly.
Hôm đó An Di đi lên trường để lấy bằng và tư vấn việc làm.
Cô và Kim Ly ở nhà. Đến chiều tối cô đi ra ngoài quét đằng cổng nhà mình thì thấy Mẹ anh đang đi tìm gì đó.
Mẹ anh ăn mặc khá giản dị nên nhìn rất là phúc hậu và hiền lành.
- Cháu chào bác. Cô lên tiếng.
- A đây rồi! Mẹ anh nhìn thấy cô như bắt được vàng liền đi lại.
- Sao bác lại đi vào đây vậy ạ? Cô nói.
- Bác tìm cháu. Con trai bác nó đưa cho bác địa chỉ này để đến nhận nhà con dâu. Mẹ anh cười.
- C.. Con dâu! Mặt cô đỏ lên.
- Mẹ ơi! Kim Ly tay cầm 1 bức tranh mình mới vẽ chạy ra.
- Kim Ly, chào bà đi con. Cô nói với Kim Ly.
- Con chào bà. Kim Ly ngoan ngoãn cúi chào Bà Vương
- Cháu ngoan lắm. Bà Vương cúi xuống xoa đầu Kim Ly.
- Đây là mẹ của Bác Nguyên. Cô nói.
- Bà là mẹ của bác Nguyên ạ? Bác ấy đâu rồi ạ? Lâu lắm con không thấy bác ấy ạ. Kim Ly nói.
- Bác Nguyên bận mà con. Cô cười khổ.
Cả tuần qua Anh chỉ. Đến gặp cô xong về nên Kim Ly không thấy là đúng.
- Tối nay bác muốn mời 2 đứa sang nhà ăn tối với bác. Bà Vương cười.
- Nhưng nhà cháu còn người nữa ạ....
- Ơ... Nguyên bảo nhà cháu có 2 mẹ con thôi mà?
- Dạ, là An Di ở nhờ ạ.
An Di vừa lúc đó đi về đến, cô đã tháo kính và cởi tóc ra.
- Dương An Di?
- Bác Vương! An Di ngạc nhiên.
- 2 người quen nhau sao? Cô cũng ngạc nhiên.
- Ra đây là người mà cháu nói sao? Cô cũng rất biết tiếp cận đấy chứ? Bà Vương cười mỉa.
- Bác Vương, chuyện của chị cháu không liên quan đến cháu. An Di cúi mặt nói.
- Sao mà tôi biết được có liên quan không?.
- Bác gái, An Di không như bá nghĩ đâu ạ. Cô ấy...
- Em gái của Dương Ánh Ly, chị cô ta đã định chiếm gia sản của nhà Họ vương đấy, cháu không nên quen biết loại này.
- Bác gái, Chị An Di có làm gì thì An Di cũng không có làm gì nên tội hết. Quá khứ vẫn là quá khứ, An Di luôn đối tốt với người xung quanh vậy là được rồi ạ. Cô hạ giọng nói.
- Chị....! An Di ngạc nhiên nhìn Cô.
- Thôi được rồi, nếu cháu đã nói thế thì mọi chuyện sẽ bỏ qua. Sao thằng con trai bác nó khéo chọn thế nhỉ, may mắn yêu được cháu. Bà Vương nắm tay Nhân An cười nói.
- Dạ... Má cô lại đỏ lên.
- An Di, xin lỗi cháu. Năm nay cháu ra trường nhỉ?
- Vâng ạ. An Di khẽ gật đầu.
- Cháu có muốn vào công ty bác làm không? Bác sẽ bảo Minh Nguyên giúp cháu.
- Dạ thôi ạ, cháu đã kiếm được chỗ liên hệ rồi ạ.
- Bác về trước chuẩn bị đây, tối nay mời mấy đứa sang nhà bác ăn tôi nha.
- Dạ vâng ạ. Kim Ly vui vẻ.
Bà Vương đi về, An Di và cô quay vào trong. Kim Ly thì tự đi tắm.
- Em nói chuyện của gia đình em cho chị nghe được chứ?
- Nhưng em sợ chị sẽ ghét em. Em đã không còn trong sạch rồi. An Di buồn bã nói.
- Không sao đâu.
- Chị em là tình cũ của Giám đốc Vương. Chị ấy muốn chiếm tài sản của nhà Họ Vương. Chị ấy chiếm được trái tim của Tổng Giám đốc đó nhưng rồi cũng bị lộ ra những chuyện xấu chị ấy từng làm. Năm đó em 17 tuổi, gia đình em đã quyết định bán em cho Giám đốc Hạ Lâm Vũ để trả nợ.
Chị em đã gài em vào khách sạn rồi cho em tình 1 đêm với Hạ Lâm Vũ. Em tỉnh và chạy trốn đến bây giờ.
- S... Sao lại có thể! ? Cô ngạc nhiên nhìn An Di.
- Em có 1 tội lỗi cách đây 5 năm. Em đã để mẹ em vứt bỏ đứa con đầu lòng của mình. Em luôn bị ám ảnh bởi chính điều đó.
Điều này khiến cô còn ngạc nhiên hơn. Điều này không phải là trùng hợp chứ? 1 sự trùng hợp kì lạ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.