Chương 37
Mana
30/10/2019
Đến ngày hôm sau, Kim Ly được nghỉ nên cô cũng ở nhà chơi với Kim Ly. Kim
Ly vẫn là 1 đứa trẻ yêu vẽ. Kim Ly được Lâm Vũ mua thêm đồ vẽ và được
cho đi học 1 khóa học vẽ để nâng cao tay lên. Kim Ly về tập vẽ trước cô
và An Di. Cô và An Di ngồi đọc mấy quyển sách về trẻ con. Cô thì biết
hết rồi, có An Di chưa biết thôi.
- Chị có thể đặt tên cho đứa con này của em được không? An Di nhìn cô cười nói.
- Chị chịu. Bảo Anh Vũ đặt cho.
- Anh ấy bảo để chị đặt cũng được. An Di nói.
- Hmm.... Cô ngồi suy nghĩ 1 lúc rồi nhìn Kim Ly. – A vậy thì nếu là con trai thì là Hạ Lâm Kiên còn con gái là Hạ Vân Nhi.
- Lâm Kiên và Vân Nhi à... tên hay thật đấy! An Di xoa tay lên bụng.
- Không biết là con trai hay con gái nhỉ? Cô nhìn bụng An Di.
2 người này ở nhà còn có 2 người giúp việc nữa. Còn vè phần anh, anh đi làm mà không có cô thì chán. Anh không có tinh thần làm việc luôn. Anh thư kí nhìn anh đúng kì thị luôn.
- Giám đốc Vương...anh nhớ vợ anh vậy hở?
- Tất nhiên rôi! Chán thật sự. Annh nắm lăn ra bàn.
- Nhưng mà....anh cũng phải làm việc đi chứ, tôi đâu có rảnh đâu mà làm hết cho anh chứ?
anh đành ngồi dậy làm việc. Làm đến trưa thì đi tìm cô. Đến tận nhà cô ăn trưa luôn. Cô và Kim Ly lại đi vắng. 2 mẹ con đi gặp người kia. Anh cảm thấy tức giận vô cùng liền đi ra ngoài và gọi điện cho cô.
Cô đang đứng đợi cùng Kim Ly để anh chàng kia đến đón thì thấy anh gọi.
Cô nhấc máy lên nghe.
- Alo ạ.
- Em đang ở đâu đấy?
- Em đang ở ngoài đầu đường nhà mình.
- Anh sẽ qua đón em, anh muốn em đi ăn trưa với anh. Anh nói.
- Nhưng... Em có hẹn với ba nuôi Kim Ly rồi... Cô nói.
- Anh sẽ đón em. Anh nghe vậy càng khó chịu hơn.
Anh cúp máy rồi ra xe rồi lái đi. Vừa lúc đó An Ninh đi đến. An Ninh xuống xe thì Kim Ly chạy lại ôm An Ninh.
- Ba đã về! Kim Ly cười tươi nhìn An Ninh
- Con vẫn rất dễ thương. An Ninh bế Kim Ly lên.
- Ba, ba đi đâu mà sao lâu lắm mới đến thăm Kim Ly vậy? Kim Ly nói.
- Ba đi đến 1 nơi rất xa đây và không thể về được. Kim Ly không giận ba chứ?
- Không ạ. Mẹ bảo là ba đi xa mà. Kim Ly cười.
- Ngoan lắm. An Ninh xoa đầu Kim Ly.
- Anh Ninh, em xin lỗi... Anh Nguyên gọi em về rồi ạ. Cô áy náy nói với An Ninh.
- Hôm nay không đi cùng Ba Ninh ạ?
- Ừm. Để lần sau đi ạ. Cô cười khổ nhìn An Ninh.
- Không sao, em cứ đi đi. Anh sẽ không gây cản trở tình cảm của em. An Ninh cười buồn.
Cô cũng thấy áy náy nhưng cô không muốn anh giận mình. Cô biết cảm giác ghen nó như nào mà. An Ninh đặt Kim Ly xuống rồi vào xe lấy 1 cái hộp ra đưa Kim Ly.
- Ba tặng con cái này nè. Học tốt nha con. An Ninh đưa Kim Ly nói.
- Woa!!! Cảm ơn ba Ninh. Kim Ly nhận lấy.
- Anh tặng con bé nhiều quà quá... Cô càng thấy áy náy hơn khi An Ninh luôn đối tốt với cô và Kim Ly.
- Đây là đồ cho trẻ em thôi. Không có gì đâu.
Xe anh vừa hay đi tới, anh bước xuống xe rồi đi lại phía cô.
- Cháu chào bác Nguyên. Kim Ly khẽ cúi đầu với anh.
- Chào con.
- Anh, đây là người em nói đến đây ạ, anh ấy là Nguyên, anh ấy là người yêu em ạ. Cô giới thiệu anh luôn.
- Chào anh. Tôi là An Ninh. An Ninh đưa tay ra lịch sự muốn bắt tay.
- Chào anh. Anh cũng nở nụ cười xã giao rồi bắt tay An Ninh.
- Chúng ta đi ăn trưa đi. Anh quay sang nói với cô.
- Ừm. Cô đành gật đầu.
- Đi nào Kim Ly. Anh bế lấy Kim Ly nói.
- Vâng ạ. Tạm biệt ba Ninh. Kim Ly vẫy tay cười.
- Tạm biệt. An Ninh cũng vẫy tay tạm biệt Kim Ly và cô.
Anh đặt Kim Ly ra sau rồi gài dây an toàn vào. Cô ngồi lên ghế phụ lái rồi anh thắt dây an toàn cho. Anh quay lại chỗ ngồi, thắt dây an toàn rồi lái xe đi.
- Anh làm em bùng với Anh Ninh. Sao bình thường anh vẫn ăn ở công ty mà sao nay chạy về vậy?
- Thì anh nhớ em. Anh nói, cô đỏ mặt.
- Ba Ninh có giận mình không nhỉ? Kim Ly dở cái hộp ra thì bên trong là 1 đống bánh kẹo khiến Kim Ly sáng mắt.
-- Con nhớ cất đi ăn dần nha. Không được ăn quá nhiều. Cô nhìn Kim ly nói.
- Vâng ạ.
Anh đưa cô và Kim Ly đến 1 nhà hàng ăn trưa. Cả 3 người cùng ăn trưa cùng nói chuyện vui vẻ như Gia đình hạnh phúc. Sau đó anh đưa Kim Ly về và đưa cô đến công ty với anh. Anh ngồi làm việc còn cô tập sử dụng máy tính. Anh chỉ cô chơi điện tử trên máy tính nhưng cô đâu có tiếp thu được cái này.
Bất chợt 1 tin nhắn lạ gửi đến số anh, anh mở ra xem thì đó là 1 bức hình của cô nhưng cô đang được 1 người ôm. Anh nhìn và có thể nhận ra đây là An Ninh, ba nuôi Kim Ly. Anh đặt điện thoại xuống rôi chống cằm nhìn cô.
" Em không bao giờ nói dối anh mà, đúng không?"
- Chị có thể đặt tên cho đứa con này của em được không? An Di nhìn cô cười nói.
- Chị chịu. Bảo Anh Vũ đặt cho.
- Anh ấy bảo để chị đặt cũng được. An Di nói.
- Hmm.... Cô ngồi suy nghĩ 1 lúc rồi nhìn Kim Ly. – A vậy thì nếu là con trai thì là Hạ Lâm Kiên còn con gái là Hạ Vân Nhi.
- Lâm Kiên và Vân Nhi à... tên hay thật đấy! An Di xoa tay lên bụng.
- Không biết là con trai hay con gái nhỉ? Cô nhìn bụng An Di.
2 người này ở nhà còn có 2 người giúp việc nữa. Còn vè phần anh, anh đi làm mà không có cô thì chán. Anh không có tinh thần làm việc luôn. Anh thư kí nhìn anh đúng kì thị luôn.
- Giám đốc Vương...anh nhớ vợ anh vậy hở?
- Tất nhiên rôi! Chán thật sự. Annh nắm lăn ra bàn.
- Nhưng mà....anh cũng phải làm việc đi chứ, tôi đâu có rảnh đâu mà làm hết cho anh chứ?
anh đành ngồi dậy làm việc. Làm đến trưa thì đi tìm cô. Đến tận nhà cô ăn trưa luôn. Cô và Kim Ly lại đi vắng. 2 mẹ con đi gặp người kia. Anh cảm thấy tức giận vô cùng liền đi ra ngoài và gọi điện cho cô.
Cô đang đứng đợi cùng Kim Ly để anh chàng kia đến đón thì thấy anh gọi.
Cô nhấc máy lên nghe.
- Alo ạ.
- Em đang ở đâu đấy?
- Em đang ở ngoài đầu đường nhà mình.
- Anh sẽ qua đón em, anh muốn em đi ăn trưa với anh. Anh nói.
- Nhưng... Em có hẹn với ba nuôi Kim Ly rồi... Cô nói.
- Anh sẽ đón em. Anh nghe vậy càng khó chịu hơn.
Anh cúp máy rồi ra xe rồi lái đi. Vừa lúc đó An Ninh đi đến. An Ninh xuống xe thì Kim Ly chạy lại ôm An Ninh.
- Ba đã về! Kim Ly cười tươi nhìn An Ninh
- Con vẫn rất dễ thương. An Ninh bế Kim Ly lên.
- Ba, ba đi đâu mà sao lâu lắm mới đến thăm Kim Ly vậy? Kim Ly nói.
- Ba đi đến 1 nơi rất xa đây và không thể về được. Kim Ly không giận ba chứ?
- Không ạ. Mẹ bảo là ba đi xa mà. Kim Ly cười.
- Ngoan lắm. An Ninh xoa đầu Kim Ly.
- Anh Ninh, em xin lỗi... Anh Nguyên gọi em về rồi ạ. Cô áy náy nói với An Ninh.
- Hôm nay không đi cùng Ba Ninh ạ?
- Ừm. Để lần sau đi ạ. Cô cười khổ nhìn An Ninh.
- Không sao, em cứ đi đi. Anh sẽ không gây cản trở tình cảm của em. An Ninh cười buồn.
Cô cũng thấy áy náy nhưng cô không muốn anh giận mình. Cô biết cảm giác ghen nó như nào mà. An Ninh đặt Kim Ly xuống rồi vào xe lấy 1 cái hộp ra đưa Kim Ly.
- Ba tặng con cái này nè. Học tốt nha con. An Ninh đưa Kim Ly nói.
- Woa!!! Cảm ơn ba Ninh. Kim Ly nhận lấy.
- Anh tặng con bé nhiều quà quá... Cô càng thấy áy náy hơn khi An Ninh luôn đối tốt với cô và Kim Ly.
- Đây là đồ cho trẻ em thôi. Không có gì đâu.
Xe anh vừa hay đi tới, anh bước xuống xe rồi đi lại phía cô.
- Cháu chào bác Nguyên. Kim Ly khẽ cúi đầu với anh.
- Chào con.
- Anh, đây là người em nói đến đây ạ, anh ấy là Nguyên, anh ấy là người yêu em ạ. Cô giới thiệu anh luôn.
- Chào anh. Tôi là An Ninh. An Ninh đưa tay ra lịch sự muốn bắt tay.
- Chào anh. Anh cũng nở nụ cười xã giao rồi bắt tay An Ninh.
- Chúng ta đi ăn trưa đi. Anh quay sang nói với cô.
- Ừm. Cô đành gật đầu.
- Đi nào Kim Ly. Anh bế lấy Kim Ly nói.
- Vâng ạ. Tạm biệt ba Ninh. Kim Ly vẫy tay cười.
- Tạm biệt. An Ninh cũng vẫy tay tạm biệt Kim Ly và cô.
Anh đặt Kim Ly ra sau rồi gài dây an toàn vào. Cô ngồi lên ghế phụ lái rồi anh thắt dây an toàn cho. Anh quay lại chỗ ngồi, thắt dây an toàn rồi lái xe đi.
- Anh làm em bùng với Anh Ninh. Sao bình thường anh vẫn ăn ở công ty mà sao nay chạy về vậy?
- Thì anh nhớ em. Anh nói, cô đỏ mặt.
- Ba Ninh có giận mình không nhỉ? Kim Ly dở cái hộp ra thì bên trong là 1 đống bánh kẹo khiến Kim Ly sáng mắt.
-- Con nhớ cất đi ăn dần nha. Không được ăn quá nhiều. Cô nhìn Kim ly nói.
- Vâng ạ.
Anh đưa cô và Kim Ly đến 1 nhà hàng ăn trưa. Cả 3 người cùng ăn trưa cùng nói chuyện vui vẻ như Gia đình hạnh phúc. Sau đó anh đưa Kim Ly về và đưa cô đến công ty với anh. Anh ngồi làm việc còn cô tập sử dụng máy tính. Anh chỉ cô chơi điện tử trên máy tính nhưng cô đâu có tiếp thu được cái này.
Bất chợt 1 tin nhắn lạ gửi đến số anh, anh mở ra xem thì đó là 1 bức hình của cô nhưng cô đang được 1 người ôm. Anh nhìn và có thể nhận ra đây là An Ninh, ba nuôi Kim Ly. Anh đặt điện thoại xuống rôi chống cằm nhìn cô.
" Em không bao giờ nói dối anh mà, đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.