Chương 72: Đau ở trong tim
Đan Hy
26/07/2024
Đến sáng hôm sau cô thức dậy với sắc mặt phờ phạc do là bản thân ngủ không đủ giấc, mắt cũng đã nổi quầng thâm luôn rồi,với lại trong người có 1 chút lo lắng cho nên thần sắc mới xuống dốc như vậy...
Đánh răng và vệ sinh xong thì cô cũng đi xuống dưới lầu ăn sáng ,sau mà cái lưng của cô nó đau quá đi ,đi nó hơi nhói ....
Tố Di ngồi vào bàn ăn sáng ,tâm trạng không vui cho nên ăn cũng không được nhiều nữa....
" Chị Di chị không ăn nữa sao ?." .
"Ừm chị no rồi .".
Sau đó thì Tố Di liền đứng dậy đi lên lầu, nhưng lúc này đi được có mấy bước chân thì cô đã ngất xỉu rồi ...
" Chị Di,chị sao vậy.''
Kha Mỹ hét toáng cả lên , rồi Hứa Thành liền đưa Tố Di đi đến bệnh viện.
Giờ phút này vô cùng cấp bách rồi, cho nên phải đưa cô đi ra ngoài mà thôi .
Đến bệnh viện, Tố Di được bác sĩ và y tá đẩy vào trong phòng kiểm tra..
Hơn 1 tiếng sau thì cũng có kết quả ,do là cô bị suy nhược cơ thể với lại bị nhiễm trùng vết thương, cho nên phải cần ở lại vài ngày đề điều trị .
Kha Mỹ nghe xong thì cũng hiểu ra vấn đề ,có lẽ là hồm qua bị Vân Kiều dùng giày cao gót giẫm lên lưng đến chảy máu đầy mà .
' Thiếu phu nhân bị thương khi nào vậy ? ." .
" Thì ngày hồm qua đó ,Vân Kiều đã dùng giày cao gót đạp lên lưng chị ấy ,sau đó còn bị té xuống hồ bơi nữa. .".
"Ờ thì ra là vậy. " hôm qua anh ra trẻ cho nên mới không biết cô bị thương .
'Vậy cô ở đây chăm sóc thiếu phu nhân đi, tôi đi đóng tiền viện phí .".
"Được .".
Hứa Thành đi đóng tiền viện phí, Kha Mỹ thì ở trong phòng cùng với Tố Di..
Tầm 20 phút sau thì cô cũng đã tỉnh dậy ,mở mắt ra thì mới biết mình đang ở bệnh viện .
" Đây là bệnh viện sao ?." .
"Ừm ,bác sĩ nói vết thương của chị đang bị nhiễm trùng cho nên phải ở lại điều trị ."
"Ừ chị biết rồi ". Tố Di gật đầu rồi kéo chăn lên ngực của mình.
"Em lấy cho chị ly nước đi ." .
' Được.".
##@@
Đóng tiền viện phí xong thì anh gọi điện cho Tử Nam, nhưng mà gọi thì không thấy ai nghe máy cả. .Mở wechat lên thì thấy tin nhắn .
[ Cậu nhớ trông chừng Tố Di cho kỹ càng vào, không cho cô ấy bỏ trốn .. Tôi về nhà mà không thấy người đâu thì cậu chết với tôi...] .
(Không cho tiếp xúc với đàn ông lạ mặt .) .
Chỉ có 2 tin nhắn đó thôi,nhưng mà Hứa Thành cũng hiểu ra là cậu chủ vẫn còn muốn giam cẩm Tố Di đây mà ,rốt cuộc thì người đàn ông này vẫn còn hiểu lầm chuyện gì nữa hay sao .
Càng lúc anh càng không thể hiểu được mà ,quá là chiếm hữu luôn rồi .
Sau đó thì anh cũng đi mua cháo và sữa cho Tố Di..Hơn 10 giờ thì cũng đã trở lại phòng bệnh .
" Cạch ".
" Thiếu phu nhân ngủ rồi hả ?." .
'''Um..".
"Cô về nhà đi ,ở đây có tôi rồi .".
" Nhưng mà tôi là con gái tôi chăm chị ấy sẽ dễ dàng hơn. ".
"Ừ cũng được" .
Hứa Thành đặt đồ ăn và sữa lên bàn ,sau đó thì lại ghế sofa ngồi xuống .
Anh nhắn tin cho Đại Thái đến đây canh chừng tiếp anh ,chứ lỡ như Tố Di nhân cơ hội này mà bỏ trốn thì anh có
10 cái đầu cũng không thể đi đầu thai kịp đâu ,cậu chủ sẽ không tha cho anh đâu .
Đến 2 giờ chiều thì Tố Di cũng đã thức dậy ,cô nhìn thấy có Hứa Thành và Đại Thái ngồi sừng sững ở trong phòng thì cũng đã hiểu ra vấn đề rồi,bọn họ sợ cô bỏ trốn đây mà ,xem ra Tử Nam vẫn muốn giam cầm cô .
" Thiếu phu nhân cô ăn cháo rồi uống thuốc đi ,chúng tôi chỉ làm theo nhiệm vụ của mình mà thôi !.
" Ừm." .
Sau đó thì cô cũng ăn cháo , thật sự mà nói thì chẳng có khẩu vị gì cả , nhưng mà cũng phải ráng ăn cho mau hết bệnh .
Ăn rồi thì cô uống thuốc, thấy cô nghe lời như vậy thì 2 người họ cũng cảm thấy an tâm ở trong lòng .
Cô đưa tay sờ ra sau lưng của mình thì cảm thấy hơi đau ,vừa đau vừa nhói nữa. Không biết đến khi nào thì mới bình phục trở lại nữa ...Vừa đau ở bên ngoài và cũng đau ở trong tim nữa ,cô đã bị như thế này rồi mà anh ấy vẫn cứ muốn giám sát cô..
" Hứa Thành,khi nào thì anh ấy mới về ." .
"Cậu chủ không có nói, nhưng mà cậu ấy có nhắn là bảo chúng tôi phải canh chừng cô cẩn thận ,cô mà bỏ trốn là chúng tôi sẽ bị đánh đến chết đấy ,mong thiếu phu nhân hãy hiểu cho chúng tôi ." Hứa Thành nói ra 1 tràn dài luôn .
"Vậy nên bây giờ cô hãy ngoan ngoãn nghe lời chúng tôi đi ,khi nào hết bệnh thì chúng tôi sẽ đưa cô về nhà ,có được không?..'''
"Ừm, tôi biết rồi ." ._ cô biết mà ,bây giờ cô không thể bỏ trốn được rồi,cô sẽ làm luyên lụy đến bọn họ mất ,lần trước tại cô có ý định chạy trốn mà Hứa Thành đã bị đánh 1 trận rồi,cứ nghĩ lần này sẽ được, nhưng cuối cùng thì cũng đã vô ích rồi, mọi thứ dường như là không thể nào .
Đánh răng và vệ sinh xong thì cô cũng đi xuống dưới lầu ăn sáng ,sau mà cái lưng của cô nó đau quá đi ,đi nó hơi nhói ....
Tố Di ngồi vào bàn ăn sáng ,tâm trạng không vui cho nên ăn cũng không được nhiều nữa....
" Chị Di chị không ăn nữa sao ?." .
"Ừm chị no rồi .".
Sau đó thì Tố Di liền đứng dậy đi lên lầu, nhưng lúc này đi được có mấy bước chân thì cô đã ngất xỉu rồi ...
" Chị Di,chị sao vậy.''
Kha Mỹ hét toáng cả lên , rồi Hứa Thành liền đưa Tố Di đi đến bệnh viện.
Giờ phút này vô cùng cấp bách rồi, cho nên phải đưa cô đi ra ngoài mà thôi .
Đến bệnh viện, Tố Di được bác sĩ và y tá đẩy vào trong phòng kiểm tra..
Hơn 1 tiếng sau thì cũng có kết quả ,do là cô bị suy nhược cơ thể với lại bị nhiễm trùng vết thương, cho nên phải cần ở lại vài ngày đề điều trị .
Kha Mỹ nghe xong thì cũng hiểu ra vấn đề ,có lẽ là hồm qua bị Vân Kiều dùng giày cao gót giẫm lên lưng đến chảy máu đầy mà .
' Thiếu phu nhân bị thương khi nào vậy ? ." .
" Thì ngày hồm qua đó ,Vân Kiều đã dùng giày cao gót đạp lên lưng chị ấy ,sau đó còn bị té xuống hồ bơi nữa. .".
"Ờ thì ra là vậy. " hôm qua anh ra trẻ cho nên mới không biết cô bị thương .
'Vậy cô ở đây chăm sóc thiếu phu nhân đi, tôi đi đóng tiền viện phí .".
"Được .".
Hứa Thành đi đóng tiền viện phí, Kha Mỹ thì ở trong phòng cùng với Tố Di..
Tầm 20 phút sau thì cô cũng đã tỉnh dậy ,mở mắt ra thì mới biết mình đang ở bệnh viện .
" Đây là bệnh viện sao ?." .
"Ừm ,bác sĩ nói vết thương của chị đang bị nhiễm trùng cho nên phải ở lại điều trị ."
"Ừ chị biết rồi ". Tố Di gật đầu rồi kéo chăn lên ngực của mình.
"Em lấy cho chị ly nước đi ." .
' Được.".
##@@
Đóng tiền viện phí xong thì anh gọi điện cho Tử Nam, nhưng mà gọi thì không thấy ai nghe máy cả. .Mở wechat lên thì thấy tin nhắn .
[ Cậu nhớ trông chừng Tố Di cho kỹ càng vào, không cho cô ấy bỏ trốn .. Tôi về nhà mà không thấy người đâu thì cậu chết với tôi...] .
(Không cho tiếp xúc với đàn ông lạ mặt .) .
Chỉ có 2 tin nhắn đó thôi,nhưng mà Hứa Thành cũng hiểu ra là cậu chủ vẫn còn muốn giam cẩm Tố Di đây mà ,rốt cuộc thì người đàn ông này vẫn còn hiểu lầm chuyện gì nữa hay sao .
Càng lúc anh càng không thể hiểu được mà ,quá là chiếm hữu luôn rồi .
Sau đó thì anh cũng đi mua cháo và sữa cho Tố Di..Hơn 10 giờ thì cũng đã trở lại phòng bệnh .
" Cạch ".
" Thiếu phu nhân ngủ rồi hả ?." .
'''Um..".
"Cô về nhà đi ,ở đây có tôi rồi .".
" Nhưng mà tôi là con gái tôi chăm chị ấy sẽ dễ dàng hơn. ".
"Ừ cũng được" .
Hứa Thành đặt đồ ăn và sữa lên bàn ,sau đó thì lại ghế sofa ngồi xuống .
Anh nhắn tin cho Đại Thái đến đây canh chừng tiếp anh ,chứ lỡ như Tố Di nhân cơ hội này mà bỏ trốn thì anh có
10 cái đầu cũng không thể đi đầu thai kịp đâu ,cậu chủ sẽ không tha cho anh đâu .
Đến 2 giờ chiều thì Tố Di cũng đã thức dậy ,cô nhìn thấy có Hứa Thành và Đại Thái ngồi sừng sững ở trong phòng thì cũng đã hiểu ra vấn đề rồi,bọn họ sợ cô bỏ trốn đây mà ,xem ra Tử Nam vẫn muốn giam cầm cô .
" Thiếu phu nhân cô ăn cháo rồi uống thuốc đi ,chúng tôi chỉ làm theo nhiệm vụ của mình mà thôi !.
" Ừm." .
Sau đó thì cô cũng ăn cháo , thật sự mà nói thì chẳng có khẩu vị gì cả , nhưng mà cũng phải ráng ăn cho mau hết bệnh .
Ăn rồi thì cô uống thuốc, thấy cô nghe lời như vậy thì 2 người họ cũng cảm thấy an tâm ở trong lòng .
Cô đưa tay sờ ra sau lưng của mình thì cảm thấy hơi đau ,vừa đau vừa nhói nữa. Không biết đến khi nào thì mới bình phục trở lại nữa ...Vừa đau ở bên ngoài và cũng đau ở trong tim nữa ,cô đã bị như thế này rồi mà anh ấy vẫn cứ muốn giám sát cô..
" Hứa Thành,khi nào thì anh ấy mới về ." .
"Cậu chủ không có nói, nhưng mà cậu ấy có nhắn là bảo chúng tôi phải canh chừng cô cẩn thận ,cô mà bỏ trốn là chúng tôi sẽ bị đánh đến chết đấy ,mong thiếu phu nhân hãy hiểu cho chúng tôi ." Hứa Thành nói ra 1 tràn dài luôn .
"Vậy nên bây giờ cô hãy ngoan ngoãn nghe lời chúng tôi đi ,khi nào hết bệnh thì chúng tôi sẽ đưa cô về nhà ,có được không?..'''
"Ừm, tôi biết rồi ." ._ cô biết mà ,bây giờ cô không thể bỏ trốn được rồi,cô sẽ làm luyên lụy đến bọn họ mất ,lần trước tại cô có ý định chạy trốn mà Hứa Thành đã bị đánh 1 trận rồi,cứ nghĩ lần này sẽ được, nhưng cuối cùng thì cũng đã vô ích rồi, mọi thứ dường như là không thể nào .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.