Chương 73: Xa cách
Đan Hy
26/07/2024
Qua hôm sau Tần Quyên đi đến bệnh viện lấy thuốc cho con trai mình, không ngờ cô lại thấy cô bạn mình đang nằm ở đây...
Sau đó thì cô liền đẩy cửa vào,ở trong phòng có 2 người vệ sĩ cứ nhìn cô không rời.
" Cô là ai vậy ?.."
" Hứa Thành đó là bạn của tôi," .
" Ừm.".
Tần Quyên kéo ghế ngồi xuống rồi nhìn cô bạn của mình:" Tố Di cậu bị làm sao vậy ?."..
"Ừm thì chỉ bị sốt mà thôi? ." .
" Haiz ,cậu đừng có nói dối mình?..Có phải là bị Mạc Tử Nam đối xử tệ không? Anh ta làm gì cậu vậy ,mau nói cho mình biết đi ."
" Không có ,anh ấy không có làm gì hết." .
" Bây giờ mình thấy có chút hối hận khi giao cậu cho anh ta rồi đấy ,cậu bị bệnh như thế này mà vẫn không thấy mặt mũi ở đâu hết,..".
" Tần Quyên ,sao cậu biết mình ở đây vậy ?."
"À mình đi lấy thuốc cho Tần Dũng rồi vô tình đi qua đây cho nên mới thấy cậu mà thôi? cậu đó bị bệnh mà không nói gì hết,hôm nay mình không gặp cậu thì cậu cũng không nói luôn."..
" Không sao, mình ổn cả mà." ...
" Mình thấy cậu không ồn gì cả ,mặt mày thì buồn hiu ..Có phải 2 người đã cãi nhau chuyện gì hay không? ."..
"Ừm, thì cũng có 1 chút. Anh ấy ghen với Trương Nghệ, người mà cứu mình và Tần Dũng hôm trước đấy, mình có nói thế nào thì anh ấy cũng không tin ."...
" Để mình đi cho anh ta 1 trận mới được, đàn ông gì mà kì cục vậy ,vợ mình nói mà không tin ." .
"Anh ấy đi nước ngoài rồi "..
"Xem ra anh ta đã thoát 1 kiếp nạn, nếú không thì mình sẽ đánh chết anh ta luôn ."..
Mà Trương Nghệ cái tên này nghe quen quá đi ,lúc trước làm ở quán bar, hình như hắn ta rata thường xuyên đến đó vui chơi thì phải .
"Tố Di cậu cũng nên tránh xa cái tên Trương Nghệ đó đi." .
" Ừm mình biết rồi ."...
Tần Quyền nói chuyện với Tố Di 1 hồi thì cũng ra về ,bây giờ cũng đã gần trưa rồi.
" Cạch .".
Đại Thái vừa mới đi đồ ăn về ,anh đưa cho Tố Di 1 hộp cháo và 1 ly nước cam. .
Không biết đến khi nào thì cô mới thoát khỏi cái cảnh này nữa chứ ,sống mà cứ bị kiểm soát như thế này thì làm sao mà chịu nổi đây ....
Thà nó giống như lúc trước đi ,tuy bị mù nhưng mà cô có thể tự do đi lại ,làm cái gì cũng được chứ không có bị giam giữ như thế này..
Từ sáng đến tối phải nhìn sắc mặt người khác mà sống, đến thở cũng không dám thở mạnh nữa. ....
_##
Đến chiều bác sĩ đến khám cho cô, vết thương là lành rồi,dấu hiệu rất là tốt. .Cho nên là có thể xuất viện về sớm ,bây giờ chỉ cần uống thuốc và bồi bổ thêm dinh dưỡng là được .
Nhưng mà trong thời gian này cần phải nghỉ ngơi điều độ và vết thương đó tránh đụng vào ,chứ nếu không thì nó sẽ nặng hơn...
Mấy ngày trước còn có điện thoại để sử dụng, nhưng mà bây giờ đã bị Hứa Thành tịch thu nữa rồi..
9 giờ tối rồi mà cô vẫn chưa ngủ được nữa ,cứ nằm lăn qua lăn lại mà thôi .
Cửa phòng bệnh đã khóa lại rồi,Tố Di ngồi bó gối ở trên giường rồi đưa mắt nhìn ra cửa sổ..
Số của cô sao nó lại khổ như thế này chứ, đến khi nào thì cô mới được tự do đây ,cô muốn làm những gì mình thích và đi đến những nơi mà bản thân mình muốn đi ,và không có ràng buộc gì cả....
Nhưng mà e rằng điều này sẽ vô cùng khó khăn đối với cô ,nó khó lắm và không biết đến khi nào mới có thể ra bền ngoài được nữa ..
Sau đó cô liền đứng dậy rồi tiến về phía cửa sổ ..Cái này là tầng 4 ,cao quá đi ,mới nhìn thôi cũng đã khiến cho cô phải chóng mặt rồi..
Liệu cô có nên nhảy hay không? Cô nhảy rồi anh ấy có tha cho cô không? Hay là sẽ đi tìm Tần Quyền mà gây khó dễ cho cô ấy đâu .. Hết lấy Tần Quyên ra đe doạ cô, rồi lại đến ba mẹ của cô nữa, nhưng mà 2 người đó bây giờ đang ở đâu nữa ...
Tuy 2 người họ không phải là cha mẹ ruột của cô, nhưng mà đã có công nuôi dưỡng cô hơn 18 năm ,cho nên cô không muốn bọn họ bị thương hay là xảy ra chuyện gì cả..
Người đàn ông đó đúng thật là nhẫn tâm mà, chỉ cần uy hiếp được cô thì cái gì cũng có thể làm hết. Từ khi nào mà 2 người họ lại trở nên xa cách như thế chứ ,cô ước gì lúc trước cả 2 không gặp lại, không gặp thì sẽ không có những chuyện đau thương như thế này ....
Sau đó thì cô liền đẩy cửa vào,ở trong phòng có 2 người vệ sĩ cứ nhìn cô không rời.
" Cô là ai vậy ?.."
" Hứa Thành đó là bạn của tôi," .
" Ừm.".
Tần Quyên kéo ghế ngồi xuống rồi nhìn cô bạn của mình:" Tố Di cậu bị làm sao vậy ?."..
"Ừm thì chỉ bị sốt mà thôi? ." .
" Haiz ,cậu đừng có nói dối mình?..Có phải là bị Mạc Tử Nam đối xử tệ không? Anh ta làm gì cậu vậy ,mau nói cho mình biết đi ."
" Không có ,anh ấy không có làm gì hết." .
" Bây giờ mình thấy có chút hối hận khi giao cậu cho anh ta rồi đấy ,cậu bị bệnh như thế này mà vẫn không thấy mặt mũi ở đâu hết,..".
" Tần Quyên ,sao cậu biết mình ở đây vậy ?."
"À mình đi lấy thuốc cho Tần Dũng rồi vô tình đi qua đây cho nên mới thấy cậu mà thôi? cậu đó bị bệnh mà không nói gì hết,hôm nay mình không gặp cậu thì cậu cũng không nói luôn."..
" Không sao, mình ổn cả mà." ...
" Mình thấy cậu không ồn gì cả ,mặt mày thì buồn hiu ..Có phải 2 người đã cãi nhau chuyện gì hay không? ."..
"Ừm, thì cũng có 1 chút. Anh ấy ghen với Trương Nghệ, người mà cứu mình và Tần Dũng hôm trước đấy, mình có nói thế nào thì anh ấy cũng không tin ."...
" Để mình đi cho anh ta 1 trận mới được, đàn ông gì mà kì cục vậy ,vợ mình nói mà không tin ." .
"Anh ấy đi nước ngoài rồi "..
"Xem ra anh ta đã thoát 1 kiếp nạn, nếú không thì mình sẽ đánh chết anh ta luôn ."..
Mà Trương Nghệ cái tên này nghe quen quá đi ,lúc trước làm ở quán bar, hình như hắn ta rata thường xuyên đến đó vui chơi thì phải .
"Tố Di cậu cũng nên tránh xa cái tên Trương Nghệ đó đi." .
" Ừm mình biết rồi ."...
Tần Quyền nói chuyện với Tố Di 1 hồi thì cũng ra về ,bây giờ cũng đã gần trưa rồi.
" Cạch .".
Đại Thái vừa mới đi đồ ăn về ,anh đưa cho Tố Di 1 hộp cháo và 1 ly nước cam. .
Không biết đến khi nào thì cô mới thoát khỏi cái cảnh này nữa chứ ,sống mà cứ bị kiểm soát như thế này thì làm sao mà chịu nổi đây ....
Thà nó giống như lúc trước đi ,tuy bị mù nhưng mà cô có thể tự do đi lại ,làm cái gì cũng được chứ không có bị giam giữ như thế này..
Từ sáng đến tối phải nhìn sắc mặt người khác mà sống, đến thở cũng không dám thở mạnh nữa. ....
_##
Đến chiều bác sĩ đến khám cho cô, vết thương là lành rồi,dấu hiệu rất là tốt. .Cho nên là có thể xuất viện về sớm ,bây giờ chỉ cần uống thuốc và bồi bổ thêm dinh dưỡng là được .
Nhưng mà trong thời gian này cần phải nghỉ ngơi điều độ và vết thương đó tránh đụng vào ,chứ nếu không thì nó sẽ nặng hơn...
Mấy ngày trước còn có điện thoại để sử dụng, nhưng mà bây giờ đã bị Hứa Thành tịch thu nữa rồi..
9 giờ tối rồi mà cô vẫn chưa ngủ được nữa ,cứ nằm lăn qua lăn lại mà thôi .
Cửa phòng bệnh đã khóa lại rồi,Tố Di ngồi bó gối ở trên giường rồi đưa mắt nhìn ra cửa sổ..
Số của cô sao nó lại khổ như thế này chứ, đến khi nào thì cô mới được tự do đây ,cô muốn làm những gì mình thích và đi đến những nơi mà bản thân mình muốn đi ,và không có ràng buộc gì cả....
Nhưng mà e rằng điều này sẽ vô cùng khó khăn đối với cô ,nó khó lắm và không biết đến khi nào mới có thể ra bền ngoài được nữa ..
Sau đó cô liền đứng dậy rồi tiến về phía cửa sổ ..Cái này là tầng 4 ,cao quá đi ,mới nhìn thôi cũng đã khiến cho cô phải chóng mặt rồi..
Liệu cô có nên nhảy hay không? Cô nhảy rồi anh ấy có tha cho cô không? Hay là sẽ đi tìm Tần Quyền mà gây khó dễ cho cô ấy đâu .. Hết lấy Tần Quyên ra đe doạ cô, rồi lại đến ba mẹ của cô nữa, nhưng mà 2 người đó bây giờ đang ở đâu nữa ...
Tuy 2 người họ không phải là cha mẹ ruột của cô, nhưng mà đã có công nuôi dưỡng cô hơn 18 năm ,cho nên cô không muốn bọn họ bị thương hay là xảy ra chuyện gì cả..
Người đàn ông đó đúng thật là nhẫn tâm mà, chỉ cần uy hiếp được cô thì cái gì cũng có thể làm hết. Từ khi nào mà 2 người họ lại trở nên xa cách như thế chứ ,cô ước gì lúc trước cả 2 không gặp lại, không gặp thì sẽ không có những chuyện đau thương như thế này ....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.