Chương 11: Đầu giờ chiều (H)
Đại Phi
08/09/2021
"Xin chào, tôi là Cố Khải."
Thấy nam nhân vươn tay ra, Kiểm Kiểm trốn trong chăn vẫn còn chút đề phòng, đối mặt với thiếu niên ấm áp như ánh mặt trời trước mắt, cô nhìn về phía Mạc Thiên Trạch ở mép giường.
"Đây là bác sĩ, để anh ấy giúp Kiểm Kiểm xử lý miệng vết thương nhé." Mạc Thiên Trạch chỉ vào nam nhân nói.
Lúc này Kiểm Kiểm mới nhẹ nhàng thở ra, chậm chạp đẩy chăn lên, nhỏ giọng nói: "Chân tôi rất đau."
Cố Khải lúc này mới nhìn thấy rõ ràng, nữ nhân này, không, cô ấy mới chỉ là một cô gái nhỏ, so với anh tưởng tượng thì nhỏ hơn nhiều, nếu không nhìn lầm, đại khái mới 15-16 tuổi, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thích hợp, ánh mắt nhìn về phía Mạc Thiên Trạch hơi biến hóa.
"Người này thật sự là vị hôn thê của cậu sao?"
Cô gái nhỏ lớn lên thập phần xinh đẹp, khuôn mặt non nớt có ngũ quan phá lệ tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt long lanh đến mê người, Cố Khải hơi có chút thất thần, mãi đến khi bị Mạc Thiên Trạch lườm thì mới phát giác mình đã thất thố.
"Đúng vậy, chúng tôi đã đính hôn khá lâu rồi, mau băng bó cho cô ấy rồi lập tức rời đi đi."
Là một bác sĩ gia đình chuyên nghiệp, nghiệp vụ của Cố Khải không tồi, đối diện với mặt lạnh của Mạc Thiên Trạch, anh vẫn cười cười làm lành. Lấy công cụ ra, thật cẩn thận giúp Kiểm Kiểm xử lý miệng vết thương, nghi vấn trong đầu càng nhiều.
"Em là người Trung Quốc à? Wow, làn da của em cũng thật trắng."
Chính là kiểu trắng nõn như tuyết nhưng thân là bác sĩ, Cố Khải rất nhanh đã phát hiện ra điểm khác thường, kiểu trắng này hiển nhiên là không bình thường, đặc biệt là với vóc dáng gầy của cô, nhìn thế nào cũng biết là đã lâu không ra ngoài.
Kiểm Kiểm vừa định nói chuyện, đã bị Mạc Thiên Trạch đứng sau bác sĩ dùng ánh mắt ngăn lại, đôi mắt anh thập phần lãnh trầm, đó là cảnh cáo cô không được nói lung tung.
Kiểm Kiểm vừa bị động đất làm cho kinh hách nên đối mặt với vị bác sĩ này, bỗng nhiên có chút kích động, đây là người đầu tiên cô nhìn thấy sau khi bị cầm tù lâu như vậy, nếu có thể nói, cô gấp không chờ nổi muốn phát ra tín hiệu cầu cứu!
Chỉ là...
Bác sĩ rất nhanh đã bị tiễn đi, trước khi đi còn lải nhải nhắc Kiểm Kiểm nhớ bôi thuốc đúng hạn, lại bị Mạc Thiên Trạch vô tình lôi ra ngoài cửa, cửa phòng bị mạnh mẽ đóng lại, dứt khoát cách trở Kiểm Kiểm với cơ hội cầu cứu duy nhất.
Rất nhanh sau đó anh đã trở lại, ngồi ở mép giường, xoa bóp mắt cá chân bị thương của Kiểm Kiểm, lực độ không nặng không nhẹ.
"Vừa rồi muốn nói gì với bác sĩ vậy?"
Kiểm Kiểm đã ngồi dậy vội lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Không có, tôi chỉ là muốn nói cảm ơn mà thôi."
Kiểm Kiểm có chút sợ Mạc Thiên Trạch, mấy giờ trước Mạc Thiên Trạch còn ôn nhu ôm cô đều tựa như ảo giác.
"Phải không?" Anh hiển nhiên không tin cô, dùng chút lực liền túm chân kéo Kiểm Kiểm vào trong lòng ngực, tránh đi miệng vết thương, ấn cô gái nhỏ đang ngơ ngác vào lòng, đặt lên vai cô một nụ hôn lạnh lẽo.
"Nơi này không có tầng hầm ngầm, tôi cũng không muốn lại nhốt em, chỉ là nếu không nghe lời, tôi sẽ dùng dây xích khoá bảo bối ở trên giường đấy, hiểu không?"
Kiểm Kiểm thình lình bị anh cắn vành tai, hơi thở nguy hiểm bao phủ cô, làm cô không thể không thuận theo mà gật đầu, chỉ là khuôn mặt nhỏ có chút kinh hoảng, không che giấu được nội tâm kinh sợ.
Khoảng thời gian này, hai người đều ở nhà để dưỡng thương, cho dù ngủ ở trên một giường, Mạc Thiên Trạch cũng phá lệ ôn nhu, không cưỡng bách hoan ái với Kiểm Kiểm, mà lúc ban ngày, anh thậm chí còn đưa cô đi quanh biệt thự, đương nhiên giới hạn chỉ trong phạm vi hơn mười mét.
Mạc Thiên Trạch rất ít khi rời khỏi biệt thự, một khi rời đi đều sẽ nhốt Kiểm Kiểm vào phòng ngủ lầu 3, sau khi trở về thì sẽ cho cô mặc một bộ váy thật đẹp rồi dẫn cô mang xem phim, có lúc dẫn cô đi bơi, khi thì cùng cô nấu cơm, tóm lại ở đây chính là thế giới của hai người bọn họ, tất cả so với trước kia có thay đổi rất lớn.
Lúc dùng trà buổi chiều là thời gian rất nhàn nhã, Kiểm Kiểm còn đang đọc truyện cổ tích Grimm thì nam nhân đã chui vào giữa hai chân cô, Kiểm Kiểm đại khái đã gần một tháng không làm tình nên lập tức bị dọa nhảy dựng lên.
"Chú, chú!"
Mạc Thiên Trạch đặt quyển báo kinh tế tài chính xuống, trên mặt nở nụ cười, đúng thời cơ bắt lấy Kiểm Kiểm, kéo người ôm vào trong lòng ngực rồi xoay ngược lại ngồi xuống, nhặt quyển sách rơi xuống đất lên, đặt vào tay Kiểm Kiểm.
"Tiếp tục xem."
Kề sát vào sau lưng cô gái nhỏ, bàn tay từ từ di chuyển từ dưới nách đến ngực, cứ việc cho Kiểm Kiểm mặc đủ loại kiểu dáng quần áo, anh lại chưa từng cho cô mặc nội y, thiếu nữ đang phát dục vú, anh liền dễ như trở bàn tay nắm lấy.
"A, vú của Kiểm Kiểm lớn không ít nha."
Ánh nắng đầu buổi chiều hắt lên hai người, Mạc Thiên Trạch ngồi trên sô pha bên cạnh một hồ nước, trong lòng ngực ôm lấy Kiểm Kiểm, tách hai chân thiếu nữ ra, với tư thế của hai người nhìn cực kỳ giống người cha đang xi tiểu cho con gái nhỏ.
Trong tay Kiểm Kiểm còn cầm quyển sách, rất nhiều lần tiểu huyệt bị ngón tay khảy khảy làm cô không ngừng bật ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn.
Mạc Thiên Trạch một tay xoa bóp vú Kiểm Kiểm, một tay khiêu khích tiểu huyệt đang dần dần ướt nhẹp, ngón tay thon dài xoa nhẹ âm đế, thân thể mềm mại trong lòng ngực bắt đầu rùng mình, anh cười xấu xa cắm mạnh hơn vào hoa huy*t khiến ngón tay dính đầy cả dâm dịch.
"Bảo bảo cũng thật dâm đãng, chú chỉ mới sờ một chút mà đã chảy nhiều nước thế rồi. Còn dấp dính như vậy nữa."
"Ưm!" Cực độ tê dại khoái ý làm Kiểm Kiểm theo bản năng cầm chặt quyển sách, mặt đỏ tai hồng cong vòng eo lên, muốn né tránh ngón tay kia.
"Sao lại vặn vẹo như vậy, mông nhỏ chọ vào làm chú cương lên rồi, thật dâm đãng."
Tay còn dính đầy dâm dịch hung hăng đánh vào mông Kiểm Kiểm rồi bóp lấy cái mông hay cựa quậy làm Kiểm Kiểm kêu đau vài lần mới bỏ qua.
Lúc côn th*t được cởi ra khỏi quần tây, đã gắng gượng tới cực điểm, gân xanh dữ tợn hiện lên, váy bị kéo cao lên sau, Kiểm Kiểm cúi đầu là có thể thấy đồ vật to lớn kia đang kề sát tiểu huyệt, không nhìn kỹ thì còn tưởng rằng chính mình đang cưỡi ở trên.
Duỗi chân vòng qua ghế, Mạc Thiên Trạch đặt Kiểm Kiểm nằm sấp xuống, đem nửa người dưới của thiếu nữ vào giữa bắp đùi, lạnh lùng ra mệnh lệnh: "Nắm lấy tay vịn, chuẩn bị thao."
Bị anh đè eo lại, Kiểm Kiểm chỉ có thể nghe lời dán người lên ghế trên, tư thế nằm sấp này thật sự không dễ chịu, cặp vú bị Mạc Thiên Trạch nhéo đỏ lên, nói lời hạ lưu không ngừng.
"Vú của bảo bối thật to, chú xoa xoa cho em, có phải sẽ chảy ra được sữa không? Thật dâm đãng!"
đầu v* bị niết sưng đỏ còn bị anh mạnh mẽ đánh vài cái, dấu ngón tay hiện lên rất rõ ràng. Kiểm Kiểm còn đang đau ở trên thì ở dưới đã bị anh bắt đầu thao.
Mông cô ngồi ở giữa hai chân anh, cuốn váy dài lên, lỗ đít cùng tiểu huyệt bị nhìn không sót chút nào, đẩy môi âm hộ ra là có thể thấy một sợi chỉ bạc chất lỏng trong suốt, Mạc Thiên Trạch dùng ngón tay cắm vào, bôi chất lỏng đó lên côn th*t của mình, sau đó cắm quy đầu vào khe hẹp kia.
"Rõ ràng đã thao rất nhiều rồi mà sao vẫn còn chặt như vậy."
Đã lâu không cắm vào tiểu huyệt nên trong khoảng thời gian ngắn này không thể tiếp thu được vật thể lớn như thế, Mạc Thiên Trạch chỉ có thể dùng hai tay kéo hai môi âm hộ phấn nộn ra, đâm mạnh côn th*t vào hơn, càng hướng bên trong thì càng khó tiến vào, chỉ có thể dùng dâm dịch cọ xát nhiều lần mới tiến vào được thêm một chút.
"Chú, đau!"
Quy đầu đâm mạnh vào trong làm Kiểm Kiểm kêu thét lên, hoảng loạn đánh lên người anh, làm cho côn th*t suýt chút nữa bị cô làm chui ra ngoài.
Thời điểm mấu chốt như vậy, Mạc Thiên Trạch sao có thể cho phép cô thoát đi, hai tay bóp chặt lấy eo thon nhỏ, dưới háng bắt đầu dùng sức đâm vào, dù sao cũng không phải thân xử nữ, cắn răng một cái thì rất nhanh đã cắm vào tận trong cùng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Thấy nam nhân vươn tay ra, Kiểm Kiểm trốn trong chăn vẫn còn chút đề phòng, đối mặt với thiếu niên ấm áp như ánh mặt trời trước mắt, cô nhìn về phía Mạc Thiên Trạch ở mép giường.
"Đây là bác sĩ, để anh ấy giúp Kiểm Kiểm xử lý miệng vết thương nhé." Mạc Thiên Trạch chỉ vào nam nhân nói.
Lúc này Kiểm Kiểm mới nhẹ nhàng thở ra, chậm chạp đẩy chăn lên, nhỏ giọng nói: "Chân tôi rất đau."
Cố Khải lúc này mới nhìn thấy rõ ràng, nữ nhân này, không, cô ấy mới chỉ là một cô gái nhỏ, so với anh tưởng tượng thì nhỏ hơn nhiều, nếu không nhìn lầm, đại khái mới 15-16 tuổi, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thích hợp, ánh mắt nhìn về phía Mạc Thiên Trạch hơi biến hóa.
"Người này thật sự là vị hôn thê của cậu sao?"
Cô gái nhỏ lớn lên thập phần xinh đẹp, khuôn mặt non nớt có ngũ quan phá lệ tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt long lanh đến mê người, Cố Khải hơi có chút thất thần, mãi đến khi bị Mạc Thiên Trạch lườm thì mới phát giác mình đã thất thố.
"Đúng vậy, chúng tôi đã đính hôn khá lâu rồi, mau băng bó cho cô ấy rồi lập tức rời đi đi."
Là một bác sĩ gia đình chuyên nghiệp, nghiệp vụ của Cố Khải không tồi, đối diện với mặt lạnh của Mạc Thiên Trạch, anh vẫn cười cười làm lành. Lấy công cụ ra, thật cẩn thận giúp Kiểm Kiểm xử lý miệng vết thương, nghi vấn trong đầu càng nhiều.
"Em là người Trung Quốc à? Wow, làn da của em cũng thật trắng."
Chính là kiểu trắng nõn như tuyết nhưng thân là bác sĩ, Cố Khải rất nhanh đã phát hiện ra điểm khác thường, kiểu trắng này hiển nhiên là không bình thường, đặc biệt là với vóc dáng gầy của cô, nhìn thế nào cũng biết là đã lâu không ra ngoài.
Kiểm Kiểm vừa định nói chuyện, đã bị Mạc Thiên Trạch đứng sau bác sĩ dùng ánh mắt ngăn lại, đôi mắt anh thập phần lãnh trầm, đó là cảnh cáo cô không được nói lung tung.
Kiểm Kiểm vừa bị động đất làm cho kinh hách nên đối mặt với vị bác sĩ này, bỗng nhiên có chút kích động, đây là người đầu tiên cô nhìn thấy sau khi bị cầm tù lâu như vậy, nếu có thể nói, cô gấp không chờ nổi muốn phát ra tín hiệu cầu cứu!
Chỉ là...
Bác sĩ rất nhanh đã bị tiễn đi, trước khi đi còn lải nhải nhắc Kiểm Kiểm nhớ bôi thuốc đúng hạn, lại bị Mạc Thiên Trạch vô tình lôi ra ngoài cửa, cửa phòng bị mạnh mẽ đóng lại, dứt khoát cách trở Kiểm Kiểm với cơ hội cầu cứu duy nhất.
Rất nhanh sau đó anh đã trở lại, ngồi ở mép giường, xoa bóp mắt cá chân bị thương của Kiểm Kiểm, lực độ không nặng không nhẹ.
"Vừa rồi muốn nói gì với bác sĩ vậy?"
Kiểm Kiểm đã ngồi dậy vội lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Không có, tôi chỉ là muốn nói cảm ơn mà thôi."
Kiểm Kiểm có chút sợ Mạc Thiên Trạch, mấy giờ trước Mạc Thiên Trạch còn ôn nhu ôm cô đều tựa như ảo giác.
"Phải không?" Anh hiển nhiên không tin cô, dùng chút lực liền túm chân kéo Kiểm Kiểm vào trong lòng ngực, tránh đi miệng vết thương, ấn cô gái nhỏ đang ngơ ngác vào lòng, đặt lên vai cô một nụ hôn lạnh lẽo.
"Nơi này không có tầng hầm ngầm, tôi cũng không muốn lại nhốt em, chỉ là nếu không nghe lời, tôi sẽ dùng dây xích khoá bảo bối ở trên giường đấy, hiểu không?"
Kiểm Kiểm thình lình bị anh cắn vành tai, hơi thở nguy hiểm bao phủ cô, làm cô không thể không thuận theo mà gật đầu, chỉ là khuôn mặt nhỏ có chút kinh hoảng, không che giấu được nội tâm kinh sợ.
Khoảng thời gian này, hai người đều ở nhà để dưỡng thương, cho dù ngủ ở trên một giường, Mạc Thiên Trạch cũng phá lệ ôn nhu, không cưỡng bách hoan ái với Kiểm Kiểm, mà lúc ban ngày, anh thậm chí còn đưa cô đi quanh biệt thự, đương nhiên giới hạn chỉ trong phạm vi hơn mười mét.
Mạc Thiên Trạch rất ít khi rời khỏi biệt thự, một khi rời đi đều sẽ nhốt Kiểm Kiểm vào phòng ngủ lầu 3, sau khi trở về thì sẽ cho cô mặc một bộ váy thật đẹp rồi dẫn cô mang xem phim, có lúc dẫn cô đi bơi, khi thì cùng cô nấu cơm, tóm lại ở đây chính là thế giới của hai người bọn họ, tất cả so với trước kia có thay đổi rất lớn.
Lúc dùng trà buổi chiều là thời gian rất nhàn nhã, Kiểm Kiểm còn đang đọc truyện cổ tích Grimm thì nam nhân đã chui vào giữa hai chân cô, Kiểm Kiểm đại khái đã gần một tháng không làm tình nên lập tức bị dọa nhảy dựng lên.
"Chú, chú!"
Mạc Thiên Trạch đặt quyển báo kinh tế tài chính xuống, trên mặt nở nụ cười, đúng thời cơ bắt lấy Kiểm Kiểm, kéo người ôm vào trong lòng ngực rồi xoay ngược lại ngồi xuống, nhặt quyển sách rơi xuống đất lên, đặt vào tay Kiểm Kiểm.
"Tiếp tục xem."
Kề sát vào sau lưng cô gái nhỏ, bàn tay từ từ di chuyển từ dưới nách đến ngực, cứ việc cho Kiểm Kiểm mặc đủ loại kiểu dáng quần áo, anh lại chưa từng cho cô mặc nội y, thiếu nữ đang phát dục vú, anh liền dễ như trở bàn tay nắm lấy.
"A, vú của Kiểm Kiểm lớn không ít nha."
Ánh nắng đầu buổi chiều hắt lên hai người, Mạc Thiên Trạch ngồi trên sô pha bên cạnh một hồ nước, trong lòng ngực ôm lấy Kiểm Kiểm, tách hai chân thiếu nữ ra, với tư thế của hai người nhìn cực kỳ giống người cha đang xi tiểu cho con gái nhỏ.
Trong tay Kiểm Kiểm còn cầm quyển sách, rất nhiều lần tiểu huyệt bị ngón tay khảy khảy làm cô không ngừng bật ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn.
Mạc Thiên Trạch một tay xoa bóp vú Kiểm Kiểm, một tay khiêu khích tiểu huyệt đang dần dần ướt nhẹp, ngón tay thon dài xoa nhẹ âm đế, thân thể mềm mại trong lòng ngực bắt đầu rùng mình, anh cười xấu xa cắm mạnh hơn vào hoa huy*t khiến ngón tay dính đầy cả dâm dịch.
"Bảo bảo cũng thật dâm đãng, chú chỉ mới sờ một chút mà đã chảy nhiều nước thế rồi. Còn dấp dính như vậy nữa."
"Ưm!" Cực độ tê dại khoái ý làm Kiểm Kiểm theo bản năng cầm chặt quyển sách, mặt đỏ tai hồng cong vòng eo lên, muốn né tránh ngón tay kia.
"Sao lại vặn vẹo như vậy, mông nhỏ chọ vào làm chú cương lên rồi, thật dâm đãng."
Tay còn dính đầy dâm dịch hung hăng đánh vào mông Kiểm Kiểm rồi bóp lấy cái mông hay cựa quậy làm Kiểm Kiểm kêu đau vài lần mới bỏ qua.
Lúc côn th*t được cởi ra khỏi quần tây, đã gắng gượng tới cực điểm, gân xanh dữ tợn hiện lên, váy bị kéo cao lên sau, Kiểm Kiểm cúi đầu là có thể thấy đồ vật to lớn kia đang kề sát tiểu huyệt, không nhìn kỹ thì còn tưởng rằng chính mình đang cưỡi ở trên.
Duỗi chân vòng qua ghế, Mạc Thiên Trạch đặt Kiểm Kiểm nằm sấp xuống, đem nửa người dưới của thiếu nữ vào giữa bắp đùi, lạnh lùng ra mệnh lệnh: "Nắm lấy tay vịn, chuẩn bị thao."
Bị anh đè eo lại, Kiểm Kiểm chỉ có thể nghe lời dán người lên ghế trên, tư thế nằm sấp này thật sự không dễ chịu, cặp vú bị Mạc Thiên Trạch nhéo đỏ lên, nói lời hạ lưu không ngừng.
"Vú của bảo bối thật to, chú xoa xoa cho em, có phải sẽ chảy ra được sữa không? Thật dâm đãng!"
đầu v* bị niết sưng đỏ còn bị anh mạnh mẽ đánh vài cái, dấu ngón tay hiện lên rất rõ ràng. Kiểm Kiểm còn đang đau ở trên thì ở dưới đã bị anh bắt đầu thao.
Mông cô ngồi ở giữa hai chân anh, cuốn váy dài lên, lỗ đít cùng tiểu huyệt bị nhìn không sót chút nào, đẩy môi âm hộ ra là có thể thấy một sợi chỉ bạc chất lỏng trong suốt, Mạc Thiên Trạch dùng ngón tay cắm vào, bôi chất lỏng đó lên côn th*t của mình, sau đó cắm quy đầu vào khe hẹp kia.
"Rõ ràng đã thao rất nhiều rồi mà sao vẫn còn chặt như vậy."
Đã lâu không cắm vào tiểu huyệt nên trong khoảng thời gian ngắn này không thể tiếp thu được vật thể lớn như thế, Mạc Thiên Trạch chỉ có thể dùng hai tay kéo hai môi âm hộ phấn nộn ra, đâm mạnh côn th*t vào hơn, càng hướng bên trong thì càng khó tiến vào, chỉ có thể dùng dâm dịch cọ xát nhiều lần mới tiến vào được thêm một chút.
"Chú, đau!"
Quy đầu đâm mạnh vào trong làm Kiểm Kiểm kêu thét lên, hoảng loạn đánh lên người anh, làm cho côn th*t suýt chút nữa bị cô làm chui ra ngoài.
Thời điểm mấu chốt như vậy, Mạc Thiên Trạch sao có thể cho phép cô thoát đi, hai tay bóp chặt lấy eo thon nhỏ, dưới háng bắt đầu dùng sức đâm vào, dù sao cũng không phải thân xử nữ, cắn răng một cái thì rất nhanh đã cắm vào tận trong cùng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.