Chương 11: Cổ đại Uy Bá , hiện đại Khinh Vũ ( H nhẹ)
Lăng Cô Dung
04/09/2024
Thấy cô muốn đi ra.
Hắn nhanh nhẹn chui vào liều chắn lối.
" Cậu muốn làm gì ? Tránh ra! Mình muốn ra ngoài. " Thấy hắn vào cô cả kinh.
Thân hình cao lớn này làm liều rộng rãi trở nên chật hẹp , vô tình khiến cô cảm thấy e sợ...
Hắn nào dễ dàng cho cô ra ngoài được.
" Bạn đã vào liều của mình khi chưa có sự đồng ý , muốn ra ngoài , cậu phả... iii.. "Câu cuối hắn kéo dài ra. Rất muốn nói muốn ra phải hôn hắn một cái hoặc ngược lại...
" Cậu muốn mình xin lỗi...? Được mình xin lỗi bạn , phiền bạn tránh ra cho mình ra ngoài! " Cô biết là sai thì xin lỗi.
Cũng không thể làm cô sợ , nhưng ép một xíu chắc được.
" Muốn ra ngoài cậu tự đi qua , cậu cũng thấy rồi đó mình cao lớn như vậy cũng không né tránh được! "
Đây là làm khó cô , muốn ra phải bước qua đôi chân dài này!
" Cậu thu chân lại vẫn được mà! Còn nữa là cậu đưa balo sai nên mình muốn đổi lại , mình có hô vài lần cũng không trả lời , mới tự ý vào , nếu sai , người đầu tiên là cậu. " Cô đã không muốn tính toán , nhưng hành động này khiến cô khó chịu.
Đã giận ? Hình như có câu « không được làm người yêu giận. Nếu đối phương sai nhưng vẫn luôn nói đúng , thì phải trả lời thuận theo là đúng... » xem quá nhiều thông tin nhất thời chưa nhớ hết...
Thu lại đôi chân dài xếp bằng. Nhìn cô tỏa ý nói « được rồi! Cô ra đi... »
Khinh Vũ thấy vậy cũng không nói nữa đôi bên đã nhường nhịn rồi.
Lúc bước vội ra chân vô tình va phải đầu gối muốn ngã...
" Cẩn thận! " Vừa thấy vươn đôi tay lên ôm cô nói :
Ôm trọn cơ thể thơm ngát vào lòng , vòng eo nhỏ nhắn... Bờ mông săn chắc đàn hồi...
Sắp ngã lại có một lực lượng ôm lấy cô , khiến cô ngồi xuống trên người hắn.
Cựa quậy muốn đứng lên.
" Cậu đừng nhút nhích! Nếu cậu còn như vậy mình rất khó chịu ? " Phía dưới đã có phản ứng mạnh rồi.
Cảm giác dưới mông truyền đến vật cứng nóng , ngước lên nhìn khuôn mặt ở khoản cách chỉ một gang tay , càng thể hiện rõ các đường nét đẹp đẽ , trán cao vừa phải , cặp mày như đao , mắt to sáng có hồn , mũi cao thẳng cân đối , môi không quá mỏng cũng không dầy... Lần gặp thứ hai cô đã thừa nhận rất đẹp trai , ở khoản cách gần như vậy cô càng khẳng định hơn.
Thấy cô chăm chú đánh giá hắn , làm trong người khô nóng , phía dưới càng căn lớn hơn , muốn đặc cô xuống hung hăng làm... Khẽ nhích mông lên để va chạm ma sát tăng độ khoái cảm.
Đang chìm trong vẽ đẹp lại cảm giác vật cứng càng lớn , đều này khiến cô hoan mang hoảng hốt...
Muốn đứng lên lại không có sức...
" Cậu thả mình ra... A... Đừng!... " Hai tay vô thức buôn balo nắm chặt áo thun của Uy Bá , cô không nghĩ hắn lại dám hút lên , cái đó đã chạm vào khe mông , cảm giác nhột lại có tê tê...
Không thể nhịn được cần va chạm để giảm bớt ngứa ngáy , nên hắn đã hút mông lên ma sát vài cái , thật thoải mái! Đây là cảm giác mà kiếp trước hắn không biết.
" Phượng Khinh Vũ... Mình Long Uy Bá yêu cậu... " Yêu từ kiếp trước , nhưng hắn là cổ đại xuyên đến Uy Bá , cô là người hiện đại Khinh Vũ.
" Cậu nói yêu mình mà giở trò đồi bại như vậy ? " Cô muốn tát hắn một cái.
" Vì yêu mới sinh dăm dục, cậu không nghe câu này à ? " Một giọt mồ hôi chảy từ trên trán xuống cầm , đã biết hắn nhẫn nhịn rồi.
Hắn nhanh nhẹn chui vào liều chắn lối.
" Cậu muốn làm gì ? Tránh ra! Mình muốn ra ngoài. " Thấy hắn vào cô cả kinh.
Thân hình cao lớn này làm liều rộng rãi trở nên chật hẹp , vô tình khiến cô cảm thấy e sợ...
Hắn nào dễ dàng cho cô ra ngoài được.
" Bạn đã vào liều của mình khi chưa có sự đồng ý , muốn ra ngoài , cậu phả... iii.. "Câu cuối hắn kéo dài ra. Rất muốn nói muốn ra phải hôn hắn một cái hoặc ngược lại...
" Cậu muốn mình xin lỗi...? Được mình xin lỗi bạn , phiền bạn tránh ra cho mình ra ngoài! " Cô biết là sai thì xin lỗi.
Cũng không thể làm cô sợ , nhưng ép một xíu chắc được.
" Muốn ra ngoài cậu tự đi qua , cậu cũng thấy rồi đó mình cao lớn như vậy cũng không né tránh được! "
Đây là làm khó cô , muốn ra phải bước qua đôi chân dài này!
" Cậu thu chân lại vẫn được mà! Còn nữa là cậu đưa balo sai nên mình muốn đổi lại , mình có hô vài lần cũng không trả lời , mới tự ý vào , nếu sai , người đầu tiên là cậu. " Cô đã không muốn tính toán , nhưng hành động này khiến cô khó chịu.
Đã giận ? Hình như có câu « không được làm người yêu giận. Nếu đối phương sai nhưng vẫn luôn nói đúng , thì phải trả lời thuận theo là đúng... » xem quá nhiều thông tin nhất thời chưa nhớ hết...
Thu lại đôi chân dài xếp bằng. Nhìn cô tỏa ý nói « được rồi! Cô ra đi... »
Khinh Vũ thấy vậy cũng không nói nữa đôi bên đã nhường nhịn rồi.
Lúc bước vội ra chân vô tình va phải đầu gối muốn ngã...
" Cẩn thận! " Vừa thấy vươn đôi tay lên ôm cô nói :
Ôm trọn cơ thể thơm ngát vào lòng , vòng eo nhỏ nhắn... Bờ mông săn chắc đàn hồi...
Sắp ngã lại có một lực lượng ôm lấy cô , khiến cô ngồi xuống trên người hắn.
Cựa quậy muốn đứng lên.
" Cậu đừng nhút nhích! Nếu cậu còn như vậy mình rất khó chịu ? " Phía dưới đã có phản ứng mạnh rồi.
Cảm giác dưới mông truyền đến vật cứng nóng , ngước lên nhìn khuôn mặt ở khoản cách chỉ một gang tay , càng thể hiện rõ các đường nét đẹp đẽ , trán cao vừa phải , cặp mày như đao , mắt to sáng có hồn , mũi cao thẳng cân đối , môi không quá mỏng cũng không dầy... Lần gặp thứ hai cô đã thừa nhận rất đẹp trai , ở khoản cách gần như vậy cô càng khẳng định hơn.
Thấy cô chăm chú đánh giá hắn , làm trong người khô nóng , phía dưới càng căn lớn hơn , muốn đặc cô xuống hung hăng làm... Khẽ nhích mông lên để va chạm ma sát tăng độ khoái cảm.
Đang chìm trong vẽ đẹp lại cảm giác vật cứng càng lớn , đều này khiến cô hoan mang hoảng hốt...
Muốn đứng lên lại không có sức...
" Cậu thả mình ra... A... Đừng!... " Hai tay vô thức buôn balo nắm chặt áo thun của Uy Bá , cô không nghĩ hắn lại dám hút lên , cái đó đã chạm vào khe mông , cảm giác nhột lại có tê tê...
Không thể nhịn được cần va chạm để giảm bớt ngứa ngáy , nên hắn đã hút mông lên ma sát vài cái , thật thoải mái! Đây là cảm giác mà kiếp trước hắn không biết.
" Phượng Khinh Vũ... Mình Long Uy Bá yêu cậu... " Yêu từ kiếp trước , nhưng hắn là cổ đại xuyên đến Uy Bá , cô là người hiện đại Khinh Vũ.
" Cậu nói yêu mình mà giở trò đồi bại như vậy ? " Cô muốn tát hắn một cái.
" Vì yêu mới sinh dăm dục, cậu không nghe câu này à ? " Một giọt mồ hôi chảy từ trên trán xuống cầm , đã biết hắn nhẫn nhịn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.