Chương 13: Nỗi Đau Không Tên (P1)
Yuri Phạm
02/10/2016
Bây giờ là 22h38 và yuri vẫn phải viết chap. Sau gần 2 tuần mệt mỏi cuối cùng Yuri cũng đã được tha. Do gia đình Yuri xảy ra chuyện nên hơn 1 tuần nay Yuri rất là bận, không ra chap mới được. Yuri thành thật xin lỗi các độc giả nhiều, và để đền bù Yuri sẽ ra mỗi ngày 2 chap trong 1 tuần liền. Nhưng do hôm nay vẫn chưa giải quyết xong việc nên Yuri chỉ ra được 1 chap thôi, bắt đầu từ ngày mai Yuri sẽ làm y chang lời mình vừa nói để không phụ lòng mọi người. Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của Yuri và xin lỗi mọi người vì đã ra chap muộn. Mong các độc giả tiếp tục ủng hộ truyện của Yuri nha! *cúi đầu*
Kết thúc đoạn kí ức đau buồn đó nước mắt nó đã lăn dài từ bao giờ, nó cứ cố gắng lau đi nhưng nước mắt càng ngày càng chảy nhiều hơn. Cuối cùng nó không lau đi nữa mà ngồi bó gối khóc 1 trận đã đời. Một lúc sau, nó đã khóc xong và vào phòng tắm vscn và thay đồng phục. Ngồi vào bàn trang điểm, qua tấm gương nó nhìn thấy 2 con mắt mình sưng húp, đỏ ửng cả lên. Nó liền lấy phấn đánh đậm hơn mọi ngày 1 chút để che đi vết tích trận khóc vừa rồi. Vừa xuống bếp thì gặp Hy và chị Quỳnh đang ngồi ăn sáng, nó chào hỏi cho lấy lệ rồi cũng ngồi xuống bắt đầu ăn.
- Mày khóc đấy à, Băng? -cô phát hiện ra khóe mắt nó hơi đỏ, mặc dù trang điểm rất kĩ nhưng cô vẫn nhận ra được.
- À không có gì đâu, bụi bay vào mắt dụi nhiều quá nên mới vậy ấy mà. -nó hơi giật mình, nó không muốn để cô biết nó khóc vì người ấy. Như vậy cô cũng sẽ không vui.
- Ừ. -Hy cũng không hỏi gì thêm, cô biết nó khóc vì ai. Nó không muốn nói thì cô sẽ không hỏi, cô không muốn chạm vào nỗi đau của nó. Nó đã phải chịu nhiều đau khổ rồi. Không khí bàn ăn lại chìm trong im lặng, Quỳnh ngồi nhìn nó và cô đối thoại cũng đã hiểu được phần nào, cô không nói gì thêm và lặng lẽ ăn nốt. Sau khi ăn sáng thì nó, cô và Quỳnh lại cùng đến trường. Vẫn như ngày hôm qua, nó và cô dừng lại cách cổng trường 1 khoảng khá xa rồi mới đi bộ vào.
Trên lớp
- Đến rồi à? Đi mua cho tôi 1 chai nước và kí vào tờ giấy này đi. -nó vừa ngồi xuống bàn thì hắn quay ra đưa nó 1 tờ giấy là bản hợp đồng, rồi sai nữa đi mua nước (đúng là thừa thời cơ lợi dụng mà).
- Ờ. -nó cũng chả phản kháng gì nhiều chỉ đồng ý kí vào và đi mua nước cho hắn. Cốt yếu là để tránh mặt hắn.
- Pepsi, nhanh lên. -hắn ngồi ung dung trên bàn.
- Ờ. -nó đứng dậy đi ra khỏi lớp. Lúc đi qua nhà vệ sinh nữ nó nghe có 2 tiếng nói, vốn dĩ nó không quan tâm chuyện người khác nhưng hai nữ sinh đấy có nhắc đến nó và Hy nên nó đứng lại nghe xem họ nói gì.
- Ê mày, chị hai định xử lí hai nhỏ đó như thế nào? -1 cô đang đánh son hỏi người bên cạnh.
- Tao không biết nữa, mà mày nói 2 nhỏ nào. Mấy nhỏ bám vào 3 hoàng tử của chúng ta đâu phải là ít gì. -nhỏ bên cạnh đang đánh phấn lên mặt.
- Hai con nhỏ tên Băng và Hy thì phải? -nhỏ vừa nãy.
- Hai nhỏ đó á? Hai đứa nó chắc chắn sẽ bị chị hai trừng phạt thật nặng vì dám động vào 3 hoàng tử của chúng ta thôi. -nhỏ đánh phấn nói rồi cười 1 điệu cười độc ác. "Hừ tính hại ta hả? Còn lâu đi nhé" nó đã nghe được hết cuộc trò chuyện của 2 nhỏ vừa nãy, nó nhếch mép rồi lại tiến về căn-tin mua nước.
- "Cộp" Của cậu đây. -nó đặt xuống bàn rồi về chỗ.
- Sao đi lâu vậy? Mà cô phải gọi tôi bằng anh đấy, đây là mệnh lệnh không được chối. -hắn cằn nhằn.
- Ờ. -nó mặc kệ, gục mặt xuống bàn ngủ tiếp.
P/s: Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Chap này hơi ngắn và nhiều thoại, mọi người cho yuri xin lỗi. Yuri đảm bảo chap sau sẽ thật dài.
Có 1 vài vấn đề ở đây cần giải quyết đó là nhiều độc giả muốn cho chap thật nhiều thoại nên đã phàn nàn với yuri. Nhưng cũng có nhiều độc giả không vui vì yuri cho quá nhiều thoại. Yuri đã hiểu và xin lỗi các độc giả rất nhiều vì sơ xuất này, yuri sẽ điều chỉnh lượng thoại sao cho phù hợp để không phật lòng cả hai bên. Yuri thật sự xin lỗi các độc giả rất nhiều.
Kết thúc đoạn kí ức đau buồn đó nước mắt nó đã lăn dài từ bao giờ, nó cứ cố gắng lau đi nhưng nước mắt càng ngày càng chảy nhiều hơn. Cuối cùng nó không lau đi nữa mà ngồi bó gối khóc 1 trận đã đời. Một lúc sau, nó đã khóc xong và vào phòng tắm vscn và thay đồng phục. Ngồi vào bàn trang điểm, qua tấm gương nó nhìn thấy 2 con mắt mình sưng húp, đỏ ửng cả lên. Nó liền lấy phấn đánh đậm hơn mọi ngày 1 chút để che đi vết tích trận khóc vừa rồi. Vừa xuống bếp thì gặp Hy và chị Quỳnh đang ngồi ăn sáng, nó chào hỏi cho lấy lệ rồi cũng ngồi xuống bắt đầu ăn.
- Mày khóc đấy à, Băng? -cô phát hiện ra khóe mắt nó hơi đỏ, mặc dù trang điểm rất kĩ nhưng cô vẫn nhận ra được.
- À không có gì đâu, bụi bay vào mắt dụi nhiều quá nên mới vậy ấy mà. -nó hơi giật mình, nó không muốn để cô biết nó khóc vì người ấy. Như vậy cô cũng sẽ không vui.
- Ừ. -Hy cũng không hỏi gì thêm, cô biết nó khóc vì ai. Nó không muốn nói thì cô sẽ không hỏi, cô không muốn chạm vào nỗi đau của nó. Nó đã phải chịu nhiều đau khổ rồi. Không khí bàn ăn lại chìm trong im lặng, Quỳnh ngồi nhìn nó và cô đối thoại cũng đã hiểu được phần nào, cô không nói gì thêm và lặng lẽ ăn nốt. Sau khi ăn sáng thì nó, cô và Quỳnh lại cùng đến trường. Vẫn như ngày hôm qua, nó và cô dừng lại cách cổng trường 1 khoảng khá xa rồi mới đi bộ vào.
Trên lớp
- Đến rồi à? Đi mua cho tôi 1 chai nước và kí vào tờ giấy này đi. -nó vừa ngồi xuống bàn thì hắn quay ra đưa nó 1 tờ giấy là bản hợp đồng, rồi sai nữa đi mua nước (đúng là thừa thời cơ lợi dụng mà).
- Ờ. -nó cũng chả phản kháng gì nhiều chỉ đồng ý kí vào và đi mua nước cho hắn. Cốt yếu là để tránh mặt hắn.
- Pepsi, nhanh lên. -hắn ngồi ung dung trên bàn.
- Ờ. -nó đứng dậy đi ra khỏi lớp. Lúc đi qua nhà vệ sinh nữ nó nghe có 2 tiếng nói, vốn dĩ nó không quan tâm chuyện người khác nhưng hai nữ sinh đấy có nhắc đến nó và Hy nên nó đứng lại nghe xem họ nói gì.
- Ê mày, chị hai định xử lí hai nhỏ đó như thế nào? -1 cô đang đánh son hỏi người bên cạnh.
- Tao không biết nữa, mà mày nói 2 nhỏ nào. Mấy nhỏ bám vào 3 hoàng tử của chúng ta đâu phải là ít gì. -nhỏ bên cạnh đang đánh phấn lên mặt.
- Hai con nhỏ tên Băng và Hy thì phải? -nhỏ vừa nãy.
- Hai nhỏ đó á? Hai đứa nó chắc chắn sẽ bị chị hai trừng phạt thật nặng vì dám động vào 3 hoàng tử của chúng ta thôi. -nhỏ đánh phấn nói rồi cười 1 điệu cười độc ác. "Hừ tính hại ta hả? Còn lâu đi nhé" nó đã nghe được hết cuộc trò chuyện của 2 nhỏ vừa nãy, nó nhếch mép rồi lại tiến về căn-tin mua nước.
- "Cộp" Của cậu đây. -nó đặt xuống bàn rồi về chỗ.
- Sao đi lâu vậy? Mà cô phải gọi tôi bằng anh đấy, đây là mệnh lệnh không được chối. -hắn cằn nhằn.
- Ờ. -nó mặc kệ, gục mặt xuống bàn ngủ tiếp.
P/s: Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Chap này hơi ngắn và nhiều thoại, mọi người cho yuri xin lỗi. Yuri đảm bảo chap sau sẽ thật dài.
Có 1 vài vấn đề ở đây cần giải quyết đó là nhiều độc giả muốn cho chap thật nhiều thoại nên đã phàn nàn với yuri. Nhưng cũng có nhiều độc giả không vui vì yuri cho quá nhiều thoại. Yuri đã hiểu và xin lỗi các độc giả rất nhiều vì sơ xuất này, yuri sẽ điều chỉnh lượng thoại sao cho phù hợp để không phật lòng cả hai bên. Yuri thật sự xin lỗi các độc giả rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.