Chương 8: Hỏi tội
Moon
04/06/2014
Tối hôm ấy, bên đống lửa trại, mọi ng cùng thi nhau kể chuyện, đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Và mỗi ng bắt buộc phải kể 1 câu chuyện, nào là đủ thứ chuyện.. cổ tích, ma..v..v.. Và tới phiên Như, Như kể chuyện rất hào hứng, vui vẻ, trong suốt buổi kể chuyện, My cứ liếc sang nhìn Linh. Còn Linh nhắm mắt, nghe tai phone và không để ý tới mọi chuyện xung quanh. Cho đến lượt Linh, mọi ng đều đổ dồn mắt nghe Linh kể.. thế nhưng..
- Không. – 1 câu cụt ngủn, cộc lốc đc thốt lên.
- Cậu kể đi – Như lên tiếng, sau tiếng của Như là hang loạt các tiếng khác nhao nhao đòi Linh kể chuyện.
Dù bực bội và khó chịu vì hôm nay xảy ra biết bao nhiêu là chuyện nhưng nhìn Như với ánh mắt long lanh.. Linh đành miễn cưỡng:
- Truyện gì?
- Ummm.. cô bé bán diêm đi. – Như lên ý kiến.
- Cô bé bán diêm, lạnh, không dám về nhà, sợ bố, muốn sưởi ấm, quệt 3 que diêm, que 1 cây thong, que hai bữa tiệc, que 3 bà nội, tất cả, vụt tắt, số diêm còn lại, quẹt hết, thấy bà, theo bà và chết!
Tất cả câu chuyện vỏn vẹn trong 6s. mọi ng mắt tròn xoe nhìn hot boy nhà ta không chớp mắt. Câu chuyện cảm động như thế mà Linh kể thành ra chỉ muốn đấm cho ông Andecxen 1 phát. Và nếu ông còn sống thì đội mả ngay lập tức. Như đơ ra sau câu chuyện của Linh và nhăn nhó:
- Cậu kể chuyện gì mà chán thế? Kể chuyện thế thì ai mà muốn nghe, trời ạ. Cậu không thể kể hấp dẫn hơn đc à?
- Kể thế nào? – Linh nhìn Như, ánh mắt lạnh lung
Như biết Linh đang đực mình, nên Như đành kệ. Và thế là mọi ng lại quay trở lại màn chơi kể chuyện thú vị ấy.
Tối đó, khi tất cả mọi ng đi ngủ, thì Linh lại đứng dưới gốc cây gần bìa rừng, thứ nhất, cô không thể ngủ đc, trong lều chật hẹp, toàn con trai, năm thằng nằm chung 1 cái chiếu, nghĩ thế thôi cũng đã khiến Linh giật mình. Thứ 2, Linh hẹn My ra nói chuyện mà. Và 1 bóng dáng thấp thoáng, là My.
- Anh gặp em có việc gì không? - My bẽn lẽn.
Linh nhìn cô ta, tự nhiên cô muốn ói ngay lập tức. Dưới ánh trăng mập mờ, My mặc 1 chiếc áo mỏng dính, dường như đang mặc bikini giữa biển xanh vậy. chiếc váy đồng phục cũng đã đc thay bằng chiếc váy díp ngắn cũn cỡn để lộ ra cặp đùi trắng.(hổng hỉu con mụ này lấy đồ đâu ra không biết?). My nghĩ, không 1 chàng trai nào có thể không bị cuốn hút bởi bộ ngực và cặp đùi của cô và nhất là cô đang trong tư thế hết sức khêu gợi này. Thế nhưng, nàng nhầm to, vì.. Gia Huy chỉ là do Gia Linh đóng giả thôi. Vì vậy Linh đang có cảm xúc khinh bỉ cô ta hơn. Sau khi nhìn cô ta từ đầu đến chân, thì cô ta nghĩ mình đã đạt đc mục đích… thế nhưng, Linh phán câu xanh rờn khiến kế hoạch quyến rũ của cô ta đổ bể:
- Cô là… loại gái gì?
- Ơ.. ! ý anh... là sao ? – My bẽn lẽn và nói tiếp – Tại em nóng qu...
- Cô gọi Như vào rừng trong khi cô biết rõ có 1 cái bẫy ở trong đó, và cô muốn thủ tiêu ng hay bên cạnh tôi, đồng thời, cô muốn tôi để ý tới cô. Cô nghĩ sẽ ko ai phát hiện ra nhưng cô ko ngờ tới việc tôi cũng sa cái bẫy đó và muốn cứu tôi, cô cần phải cứu cả Như lên, phải ko ? Cô nghĩ tôi sẽ dễ dàng bị cuốn hút bởi cái cơ thể dơ bẩn, đáng hận của cô sao ? Đừng nghĩ vậy, cô tự tin thái quá rồi đấy. Với sắc đẹp của cô, nếu tôi là cô thì tôi thà đập đầu tự tử còn hơn.
20s cho lần này (ặc, mình bắt đầu tính giây cho từng lời nói của Linh từ lúc nào vậy ta). My đơ ng, cô nắm chặt tay. Linh cũng từ từ bỏ đi. Bỗng My gọi lại
- Anh Huy !
Linh dừng lại nhưng ko quay mặt ra phía sau. Bỗng 1 bàn tay nhẹ nhàng ôm lấy Linh khiến Linh giật mình. Cảm giác ớn lạnh lên tận cổ... (híc, khổ thân).
- Anh đừng rời xa em nha ! – My ngúc ngoắc cái đầu vào lưng Linh.
Đến mức này thì Linh ko chịu nổi đc nữa, cô hất My ra một cách rất phũ phàng. Và quay lại :
- Tránh xa tôi ra !
My như hụt hẫng, lần đầu có 1 ng con trai dám đối xử với cô như vậy. Nhìn theo bóng Linh đi về phía trại, My nắm chặt đôi bàn tay nhủ thầm.
- Hãy đợi đấy, em sẽ cho anh biết anh chỉ là của em thôi ! (èo, mụ này ghê thiệt, lại còn lẳng lơ quá)
Vừa vào lều, Linh thấy rõ hình ảnh của mấy ông thiếu gia, ngủ ko vẫy tai (như cún ý nhỉ) lại còn ngáy nữa. Bực mình, cô dùng chân hất hết mấy ông tướng sang 1 bên, chăn chiếu, cuốn gói hết lại, còn mấy ông thì vẫn ngủ khì. 4 ông to tướng nằm chung 1 góc bé tí. Và giờ hầu như diện tích cái lều đều là của Linh. Linh đặt lưng xuống, ngủ ngon lành. Mặc dù trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê và cảnh giác.
Sáng hôm sau... 1 trận kinh thiên động địa xảy ra... tại lều của 5 tên hotboy. 1 mớ bòng bong mang tên hotboy đc bày ra trc muôn vàn ánh mắt ngạc nhiên tột độ của những ng xung quanh. Linh từ từ mở mắt, và Linh đã hiểu ra ngay vấn đề, Linh vớ vội cái áo khoác, cố giữ vẻ bình tĩnh và lạnh lùng bước ra ngoài. Còn lũ hotboy, thì...4 tên đàn ông ôm nhau quấn chặt giữa 1 mớ bòng bong nào là chăn có, chiếu có, quần áo cũng có. Và bị quăng tít góc trại, khiến cho các chàng ta ko thể nào cựa nổi, mà phải nhờ những ng khác gỡ ra hộ. Mấy chàng ng mỏi rã rời, cụ thể đó là tác phẩm của Linh đêm qua, trong lúc tức tối, Linh đã đá mấy tên ngủ say trời đánh ko chết ấy lăn long lóc vào cuối trại, khiến tên nào tên ấy sáng ra đều thấy khó hiểu.
Lên xe, ai nấy đều giữ tâm trạng bực bội trong lòng, 3 hotboy thì ai cũng biết, còn Linh tức vì chuyện tối qua. My quá trơ trẽn.
- Cậu nghĩ lần này lũ con gái sẽ chọn ai ? – Tiếng Khải nói với 2 thằng bạn vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ.
- Chịu, chắc là Nghị Tường. – Minh trả lời – mọi năm đều vậy, nhưng năm nay hơi khó khăn khi có thằng nhóc hỗn xược đó.
Linh nghe hết nhưng không quan tâm mấy họ đang nói gì, bỗng Như huých tay Linh.
- Này, mấy nữa là trg sẽ tổ chức thi ng mẫu giữa các trg, 1 nam và 1 nữ sẽ tham gia để đạt danh hiệu vua và hoàng hậu đấy. nhưng cuộc chiến này đa số kiếm xem ai đẹp trai và xinh đẹp tài giỏi nhất thôi. Huy à, cậu tham gia đi.
- Hở - Bằng ánh mắt thờ ơ, Linh quay lại nhìn Như rồi quay đi.- Không hứng.
Còn nào ai ngờ, phía trc, NT đang mải suy nghĩ về cú ngã hôm qua, chàng ngẩn ng và nghĩ đến cảnh mình đã đè lên Gia Huy như thế nào.. lần đầu anh nhìn gần Huy như vậy, anh thiết nghĩ ng đó nếu là con gái thì hay biết mấy, và thế là anh nghĩ tới Gia Linh. Bỗng anh cười khùng khục 1 cách đầy sung sướng như vừa vớ đc vàng, 1 nụ cười rất nham hiểm. (anh ui, thành kẻ biến thái rùi kìa). 2 ng bạn nhìn nhau ái ngại, và hỏi :
- Tường, cậu mắc bệnh rồi à ?
- Hi hi hi, - Vừa cười vừa lấy tay xoa xoa cằm (trông dê thế) – Các cậu đã có cảm giác thế này bao giờ chưa ?
Vừa nói anh vừa duỗi bàn tay và mở ra nắm vào, và cười ha hả, khiến cho 2 cậu bạn không hiểu gì, nhưng ng đằng sau thì hiểu, Linh biết cậu ta đang ám chỉ điều gì. Vừa lúc, ô tô phanh gấp, mọi ng bị đổ về phía trc và không để vuột mất cơ hội, Linh giơ chân đạp 1 phát thật mạnh vào ghế trước, khiến chiếc ghế gập lại, chủ nhân của chiếc ghế không giữ nổi thăng bằng nhào lên cho cái trán nó hôn cái ghế trc 1 phát chụt, và đẻ ra cục u to tướng. (he he, hết đời nghĩ biến thái nhe).
- Cậu làm cái trò gì vậy ?- NT tức tối quay ra nạt Linh
- Về rồi à? – 1 câu trả lời chả ăn nhằm gì với câu hỏi khiến những ng để ý không khỏi ngạc nhiên kiêm sự ngơ ngác. – Từ 9 tầng mây đã rơi xuống chưa?
Lúc này, NT đã hiểu, hắn ta cười ha hả, và nhìn chăm chăm vào Linh
- Giờ tôi mới biết, co… - Chưa dứt câu, Linh đã phi luôn chai nước khoáng vào giữa trán tên biến thái, khiến NT không thể nói đc nữa.
- Nói lại. – Mặt Linh lạnh như tiền, hỏa khí bốc lên.
- Sao cậu dám – Khải lên tiếng.
- Nếu các ng còn muốn – Mặt Linh có vẻ đểu đểu và đen tối. - .. nằm ôm hôn nhau như hôm qua thì cứ việc.
- Cậu.. – Thế Minh gắt.
NT bị 2 quả u trên trán đau điếng, không nói them gì nữa và yên vị trên chiếc ghế của mình. Còn Linh, 1 cú trả đũa vô cùng ngoạn mục, đã khiến cho cô nàng vô cùng hả dạ, Linh không nói nữa, mà chỉ nghĩ về cái lúc ấy và bất giác tự hỏi: “liệu hắn có phát hiện ra không?” và rồi, cô nàng chậc, kệ, cho qua vì cô nghĩ nếu hắn mà nhớ ra thì cô sẽ cho hắn “mất trí nhớ” thì thôi. 1 nụ cười thoắt hiện trên khuôn mặt cô rất nham hiểm (híc, sợ chị ùi, chị ơi, đừng cười nữa..hu hu)
- Không. – 1 câu cụt ngủn, cộc lốc đc thốt lên.
- Cậu kể đi – Như lên tiếng, sau tiếng của Như là hang loạt các tiếng khác nhao nhao đòi Linh kể chuyện.
Dù bực bội và khó chịu vì hôm nay xảy ra biết bao nhiêu là chuyện nhưng nhìn Như với ánh mắt long lanh.. Linh đành miễn cưỡng:
- Truyện gì?
- Ummm.. cô bé bán diêm đi. – Như lên ý kiến.
- Cô bé bán diêm, lạnh, không dám về nhà, sợ bố, muốn sưởi ấm, quệt 3 que diêm, que 1 cây thong, que hai bữa tiệc, que 3 bà nội, tất cả, vụt tắt, số diêm còn lại, quẹt hết, thấy bà, theo bà và chết!
Tất cả câu chuyện vỏn vẹn trong 6s. mọi ng mắt tròn xoe nhìn hot boy nhà ta không chớp mắt. Câu chuyện cảm động như thế mà Linh kể thành ra chỉ muốn đấm cho ông Andecxen 1 phát. Và nếu ông còn sống thì đội mả ngay lập tức. Như đơ ra sau câu chuyện của Linh và nhăn nhó:
- Cậu kể chuyện gì mà chán thế? Kể chuyện thế thì ai mà muốn nghe, trời ạ. Cậu không thể kể hấp dẫn hơn đc à?
- Kể thế nào? – Linh nhìn Như, ánh mắt lạnh lung
Như biết Linh đang đực mình, nên Như đành kệ. Và thế là mọi ng lại quay trở lại màn chơi kể chuyện thú vị ấy.
Tối đó, khi tất cả mọi ng đi ngủ, thì Linh lại đứng dưới gốc cây gần bìa rừng, thứ nhất, cô không thể ngủ đc, trong lều chật hẹp, toàn con trai, năm thằng nằm chung 1 cái chiếu, nghĩ thế thôi cũng đã khiến Linh giật mình. Thứ 2, Linh hẹn My ra nói chuyện mà. Và 1 bóng dáng thấp thoáng, là My.
- Anh gặp em có việc gì không? - My bẽn lẽn.
Linh nhìn cô ta, tự nhiên cô muốn ói ngay lập tức. Dưới ánh trăng mập mờ, My mặc 1 chiếc áo mỏng dính, dường như đang mặc bikini giữa biển xanh vậy. chiếc váy đồng phục cũng đã đc thay bằng chiếc váy díp ngắn cũn cỡn để lộ ra cặp đùi trắng.(hổng hỉu con mụ này lấy đồ đâu ra không biết?). My nghĩ, không 1 chàng trai nào có thể không bị cuốn hút bởi bộ ngực và cặp đùi của cô và nhất là cô đang trong tư thế hết sức khêu gợi này. Thế nhưng, nàng nhầm to, vì.. Gia Huy chỉ là do Gia Linh đóng giả thôi. Vì vậy Linh đang có cảm xúc khinh bỉ cô ta hơn. Sau khi nhìn cô ta từ đầu đến chân, thì cô ta nghĩ mình đã đạt đc mục đích… thế nhưng, Linh phán câu xanh rờn khiến kế hoạch quyến rũ của cô ta đổ bể:
- Cô là… loại gái gì?
- Ơ.. ! ý anh... là sao ? – My bẽn lẽn và nói tiếp – Tại em nóng qu...
- Cô gọi Như vào rừng trong khi cô biết rõ có 1 cái bẫy ở trong đó, và cô muốn thủ tiêu ng hay bên cạnh tôi, đồng thời, cô muốn tôi để ý tới cô. Cô nghĩ sẽ ko ai phát hiện ra nhưng cô ko ngờ tới việc tôi cũng sa cái bẫy đó và muốn cứu tôi, cô cần phải cứu cả Như lên, phải ko ? Cô nghĩ tôi sẽ dễ dàng bị cuốn hút bởi cái cơ thể dơ bẩn, đáng hận của cô sao ? Đừng nghĩ vậy, cô tự tin thái quá rồi đấy. Với sắc đẹp của cô, nếu tôi là cô thì tôi thà đập đầu tự tử còn hơn.
20s cho lần này (ặc, mình bắt đầu tính giây cho từng lời nói của Linh từ lúc nào vậy ta). My đơ ng, cô nắm chặt tay. Linh cũng từ từ bỏ đi. Bỗng My gọi lại
- Anh Huy !
Linh dừng lại nhưng ko quay mặt ra phía sau. Bỗng 1 bàn tay nhẹ nhàng ôm lấy Linh khiến Linh giật mình. Cảm giác ớn lạnh lên tận cổ... (híc, khổ thân).
- Anh đừng rời xa em nha ! – My ngúc ngoắc cái đầu vào lưng Linh.
Đến mức này thì Linh ko chịu nổi đc nữa, cô hất My ra một cách rất phũ phàng. Và quay lại :
- Tránh xa tôi ra !
My như hụt hẫng, lần đầu có 1 ng con trai dám đối xử với cô như vậy. Nhìn theo bóng Linh đi về phía trại, My nắm chặt đôi bàn tay nhủ thầm.
- Hãy đợi đấy, em sẽ cho anh biết anh chỉ là của em thôi ! (èo, mụ này ghê thiệt, lại còn lẳng lơ quá)
Vừa vào lều, Linh thấy rõ hình ảnh của mấy ông thiếu gia, ngủ ko vẫy tai (như cún ý nhỉ) lại còn ngáy nữa. Bực mình, cô dùng chân hất hết mấy ông tướng sang 1 bên, chăn chiếu, cuốn gói hết lại, còn mấy ông thì vẫn ngủ khì. 4 ông to tướng nằm chung 1 góc bé tí. Và giờ hầu như diện tích cái lều đều là của Linh. Linh đặt lưng xuống, ngủ ngon lành. Mặc dù trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê và cảnh giác.
Sáng hôm sau... 1 trận kinh thiên động địa xảy ra... tại lều của 5 tên hotboy. 1 mớ bòng bong mang tên hotboy đc bày ra trc muôn vàn ánh mắt ngạc nhiên tột độ của những ng xung quanh. Linh từ từ mở mắt, và Linh đã hiểu ra ngay vấn đề, Linh vớ vội cái áo khoác, cố giữ vẻ bình tĩnh và lạnh lùng bước ra ngoài. Còn lũ hotboy, thì...4 tên đàn ông ôm nhau quấn chặt giữa 1 mớ bòng bong nào là chăn có, chiếu có, quần áo cũng có. Và bị quăng tít góc trại, khiến cho các chàng ta ko thể nào cựa nổi, mà phải nhờ những ng khác gỡ ra hộ. Mấy chàng ng mỏi rã rời, cụ thể đó là tác phẩm của Linh đêm qua, trong lúc tức tối, Linh đã đá mấy tên ngủ say trời đánh ko chết ấy lăn long lóc vào cuối trại, khiến tên nào tên ấy sáng ra đều thấy khó hiểu.
Lên xe, ai nấy đều giữ tâm trạng bực bội trong lòng, 3 hotboy thì ai cũng biết, còn Linh tức vì chuyện tối qua. My quá trơ trẽn.
- Cậu nghĩ lần này lũ con gái sẽ chọn ai ? – Tiếng Khải nói với 2 thằng bạn vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ.
- Chịu, chắc là Nghị Tường. – Minh trả lời – mọi năm đều vậy, nhưng năm nay hơi khó khăn khi có thằng nhóc hỗn xược đó.
Linh nghe hết nhưng không quan tâm mấy họ đang nói gì, bỗng Như huých tay Linh.
- Này, mấy nữa là trg sẽ tổ chức thi ng mẫu giữa các trg, 1 nam và 1 nữ sẽ tham gia để đạt danh hiệu vua và hoàng hậu đấy. nhưng cuộc chiến này đa số kiếm xem ai đẹp trai và xinh đẹp tài giỏi nhất thôi. Huy à, cậu tham gia đi.
- Hở - Bằng ánh mắt thờ ơ, Linh quay lại nhìn Như rồi quay đi.- Không hứng.
Còn nào ai ngờ, phía trc, NT đang mải suy nghĩ về cú ngã hôm qua, chàng ngẩn ng và nghĩ đến cảnh mình đã đè lên Gia Huy như thế nào.. lần đầu anh nhìn gần Huy như vậy, anh thiết nghĩ ng đó nếu là con gái thì hay biết mấy, và thế là anh nghĩ tới Gia Linh. Bỗng anh cười khùng khục 1 cách đầy sung sướng như vừa vớ đc vàng, 1 nụ cười rất nham hiểm. (anh ui, thành kẻ biến thái rùi kìa). 2 ng bạn nhìn nhau ái ngại, và hỏi :
- Tường, cậu mắc bệnh rồi à ?
- Hi hi hi, - Vừa cười vừa lấy tay xoa xoa cằm (trông dê thế) – Các cậu đã có cảm giác thế này bao giờ chưa ?
Vừa nói anh vừa duỗi bàn tay và mở ra nắm vào, và cười ha hả, khiến cho 2 cậu bạn không hiểu gì, nhưng ng đằng sau thì hiểu, Linh biết cậu ta đang ám chỉ điều gì. Vừa lúc, ô tô phanh gấp, mọi ng bị đổ về phía trc và không để vuột mất cơ hội, Linh giơ chân đạp 1 phát thật mạnh vào ghế trước, khiến chiếc ghế gập lại, chủ nhân của chiếc ghế không giữ nổi thăng bằng nhào lên cho cái trán nó hôn cái ghế trc 1 phát chụt, và đẻ ra cục u to tướng. (he he, hết đời nghĩ biến thái nhe).
- Cậu làm cái trò gì vậy ?- NT tức tối quay ra nạt Linh
- Về rồi à? – 1 câu trả lời chả ăn nhằm gì với câu hỏi khiến những ng để ý không khỏi ngạc nhiên kiêm sự ngơ ngác. – Từ 9 tầng mây đã rơi xuống chưa?
Lúc này, NT đã hiểu, hắn ta cười ha hả, và nhìn chăm chăm vào Linh
- Giờ tôi mới biết, co… - Chưa dứt câu, Linh đã phi luôn chai nước khoáng vào giữa trán tên biến thái, khiến NT không thể nói đc nữa.
- Nói lại. – Mặt Linh lạnh như tiền, hỏa khí bốc lên.
- Sao cậu dám – Khải lên tiếng.
- Nếu các ng còn muốn – Mặt Linh có vẻ đểu đểu và đen tối. - .. nằm ôm hôn nhau như hôm qua thì cứ việc.
- Cậu.. – Thế Minh gắt.
NT bị 2 quả u trên trán đau điếng, không nói them gì nữa và yên vị trên chiếc ghế của mình. Còn Linh, 1 cú trả đũa vô cùng ngoạn mục, đã khiến cho cô nàng vô cùng hả dạ, Linh không nói nữa, mà chỉ nghĩ về cái lúc ấy và bất giác tự hỏi: “liệu hắn có phát hiện ra không?” và rồi, cô nàng chậc, kệ, cho qua vì cô nghĩ nếu hắn mà nhớ ra thì cô sẽ cho hắn “mất trí nhớ” thì thôi. 1 nụ cười thoắt hiện trên khuôn mặt cô rất nham hiểm (híc, sợ chị ùi, chị ơi, đừng cười nữa..hu hu)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.