Chương 12
Vân Anh
11/09/2017
Xoay người , vươn vai , Hải Linh cảm giác xương cốt của mình được thư
giãn hẳn , kéo Tuyết Nhi đang chăm chú đọc sách lại gần mình , Hải Linh
thở dài.
- Mệt chết đi được , còn một môn nữa là thi xong.
( Hôm nay là kì thi cuối năm của trường Tuyết Nhi )
Cười nhẹ , Tuyết Nhi chỉ lắc đầu. Hải Linh nhắm mắt giọng có chút mệt mỏi.
- Nhanh thật đấy, hết năm rồi . Sắp nghỉ hè rồi, haiz.
Tuyết Nhi đẩy gọng kính , nhìn Hải Linh rồi lại cúi xuống đọc sách tiếp , giọng nói nhỏ nhẹ chỉ đủ cho Trúc Yến nghe.
- Cậu làm bài được không.
- Cũng tạm vậy ấy mà.
Tuyết Nhi cười , cô còn lạ gì lực học của Hải Linh nữa. Hải Linh như chợt nhớ ra điều gì đó , hai mắt sáng bừng hỏi Tuyết Nhi.
- Cậu có vẻ thân với Gia Huy nhỉ.
- Vậy à.
- Ừ . Hình như " tảng băng " có vẻ thích cậu đấy.
Đôi mắt Tuyết Nhi hơi dao động, Hải Linh nói tiếp.
- Cậu không thích Gia Huy sao.
Chẳng cần suy nghĩ nhiều , Tuyết Nhi gật đầu nói.
- Ừ, thích.
Hai mắt Hải Linh sáng lên.
- Thật sao. Cậu thích Gia Huy.
- Thích như anh trai.
- Xời ! lãng xẹt.
Hải Linh bĩu môi , tỏ vẻ không đồng tình.
Tuyết Nhi chỉ biết lắc đầu cười.
Sau khi thi hết , trường của Tuyết Nhi sẽ cho học sinh nghỉ một tuần để chấm thi và cho học sinh xả stress.
Tạm biệt Hải Linh sau khi đã giao cho Hoàng Sơn như thường lệ. Tuyết Nhi thong thả đi về nhà trong đầu không ngừng suy nghĩ về kế hoạch một tuần nghỉ . Haiz, chắc Hải Linh sẽ bị Hoàng Sơn bám như sam , vậy cả tuần nghỉ ấy , Tuyết Nhi chắc chỉ ở nhà đọc sách thôi.
- Chị hai ! Kia có phải là con Tuyết Nhi , bạn thân con Hải Linh không.
Một giọng con gái vang lên.
- Đúng đó chị hai.
Một tiếng hưởng ứng.
- Chị hai ! Em nhớ không nhầm chính con Tuyết Nhi đã giúp con Hải Linh vào hai năm trước. Bực thật , vụ đấy đáng nhẽ con Hải Linh tiêu đời rồi mà...
Một giọng nói xen vào.
Ánh mắt sắc lẻm nhìn vào Tuyết Nhi cách đấy không xa , nhả ra làn khói trắng. Vất điếu thuốc đang hút dở xuống đất , lấy chân hết sức di di . Cất giọng khàn khàn nói một câu hết sức nham hiểm.
- Xử nó !!!
- Mệt chết đi được , còn một môn nữa là thi xong.
( Hôm nay là kì thi cuối năm của trường Tuyết Nhi )
Cười nhẹ , Tuyết Nhi chỉ lắc đầu. Hải Linh nhắm mắt giọng có chút mệt mỏi.
- Nhanh thật đấy, hết năm rồi . Sắp nghỉ hè rồi, haiz.
Tuyết Nhi đẩy gọng kính , nhìn Hải Linh rồi lại cúi xuống đọc sách tiếp , giọng nói nhỏ nhẹ chỉ đủ cho Trúc Yến nghe.
- Cậu làm bài được không.
- Cũng tạm vậy ấy mà.
Tuyết Nhi cười , cô còn lạ gì lực học của Hải Linh nữa. Hải Linh như chợt nhớ ra điều gì đó , hai mắt sáng bừng hỏi Tuyết Nhi.
- Cậu có vẻ thân với Gia Huy nhỉ.
- Vậy à.
- Ừ . Hình như " tảng băng " có vẻ thích cậu đấy.
Đôi mắt Tuyết Nhi hơi dao động, Hải Linh nói tiếp.
- Cậu không thích Gia Huy sao.
Chẳng cần suy nghĩ nhiều , Tuyết Nhi gật đầu nói.
- Ừ, thích.
Hai mắt Hải Linh sáng lên.
- Thật sao. Cậu thích Gia Huy.
- Thích như anh trai.
- Xời ! lãng xẹt.
Hải Linh bĩu môi , tỏ vẻ không đồng tình.
Tuyết Nhi chỉ biết lắc đầu cười.
Sau khi thi hết , trường của Tuyết Nhi sẽ cho học sinh nghỉ một tuần để chấm thi và cho học sinh xả stress.
Tạm biệt Hải Linh sau khi đã giao cho Hoàng Sơn như thường lệ. Tuyết Nhi thong thả đi về nhà trong đầu không ngừng suy nghĩ về kế hoạch một tuần nghỉ . Haiz, chắc Hải Linh sẽ bị Hoàng Sơn bám như sam , vậy cả tuần nghỉ ấy , Tuyết Nhi chắc chỉ ở nhà đọc sách thôi.
- Chị hai ! Kia có phải là con Tuyết Nhi , bạn thân con Hải Linh không.
Một giọng con gái vang lên.
- Đúng đó chị hai.
Một tiếng hưởng ứng.
- Chị hai ! Em nhớ không nhầm chính con Tuyết Nhi đã giúp con Hải Linh vào hai năm trước. Bực thật , vụ đấy đáng nhẽ con Hải Linh tiêu đời rồi mà...
Một giọng nói xen vào.
Ánh mắt sắc lẻm nhìn vào Tuyết Nhi cách đấy không xa , nhả ra làn khói trắng. Vất điếu thuốc đang hút dở xuống đất , lấy chân hết sức di di . Cất giọng khàn khàn nói một câu hết sức nham hiểm.
- Xử nó !!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.