Chương 13
Vân Anh
15/09/2017
Tuyết Nhi không khỏi vui mừng vì sắp được về nhà. Mấy hôm ôn thi nên Tuyết Nhi không thể về nhà phải tá túc ở trường mấy tuần.
Lái xe vào con ngõ nhỏ , những hàng cây xanh che nắng, tiếng con trùng kêu rả rích , Tuyết Nhi cảm thấy dễ chịu hẳn.
Bỗng nhiên chẳng biết từ đâu chiếc xe máy lao thẳng vào Tuyết Nhi , khiến cho cả người Tuyết Nhi lẫn chiếc xe ngã. Cặp sách rơi ra một số quyển , khắp người ê ẩm , xạt da. Loay hoay đứng dậy , Tuyết Nhi nhìn thấy người vừa tông vào mình hình như là một thanh niên thì phải. Nhưng chiếc xe máy đã đi vụt đi rất nhanh.
Thở dài , Tuyết Nhi lúy húy nhặt đồ . Chợt có một bàn tay cầm quyển sách của Tuyết Nhi lên. Tuyết Nhi liền cảm ơn và ngẩng mặt lên nhìn , hết sức ngạc nhiên.
Một đám thanh niên đang nhìn Tuyết Nhi với nụ cười khinh bỉ , hết sức đểu cáng.
Bất giác , Tuyết Nhi lùi lại một bước. Theo Tuyết Nhi nhớ không nhầm đây chính là nhóm người đánh Hải Linh vào 2 năm trước. Mặc dù đám thanh niên ấy có thay đổi cách ăn mặc nhưng Tuyết Nhi vẫn nhận ra được. Nhìn kĩ vào đám thanh niên ấy, Tuyết Nhi giật mình , kia chẳng phải người thanh niên vừa đâm phải mình sao.
- Nhìn gì mà kĩ thế cô em.
Người con gái vừa nhặt sách cho Tuyết Nhi người đầy mình xăm , miệng đang ngậm điếu thuốc , giọng khàn lên tiếng.
- Này ( vừa nói vừa đưa sách cho Tuyết Nhi)- của cô em.
- Cảm..ơn.
Giọng Tuyết Nhi lí nhí, đưa tay ra lấy.
Nhếch môi cười , cô gái đó ném thẳng mấy quyển sách vào người Tuyết Nhi , khiến cho Tuyết Nhi ngã thêm lần nữa.
- Cô em , nghĩ sao tao giúp mày nhặt sách.
Cô ả nở một nụ cười khinh bỉ. Tiếp theo là tiếng cười hùa theo.
Ngồi dậy , không nói lấy một câu , thu dọn sách vở thật nhanh, dựng xe.
- Đi gì mà nhanh thế cô em .
Cô ả giữ xe Tuyết Nhi lại nói.
- Chị hai xử luôn nó đi, cần gì phải dài dòng với nó làm gì.
Một đứa lên tiếng nói.
Ánh mắt Tuyết Nhi lộ rõ sự lo lắng , giọng lí nhí.
- Mấy ..mấy người ...muốn làm gì...Á..
Tuyết Nhi hét lên thất thanh . Có người dật tóc Tuyết Nhi , giọng õng ẹo vang lên.
- Chị hai ! Tóc con này mền kinh.
Vừa nói vừa dật thật mạnh. Khiến cho Tuyết Nhi ngã nhào ra sau , tóc được buông xõa , để lộ ra một bộ tóc dài và mượt, óng ánh giữa cái nắng trưa hè
Lái xe vào con ngõ nhỏ , những hàng cây xanh che nắng, tiếng con trùng kêu rả rích , Tuyết Nhi cảm thấy dễ chịu hẳn.
Bỗng nhiên chẳng biết từ đâu chiếc xe máy lao thẳng vào Tuyết Nhi , khiến cho cả người Tuyết Nhi lẫn chiếc xe ngã. Cặp sách rơi ra một số quyển , khắp người ê ẩm , xạt da. Loay hoay đứng dậy , Tuyết Nhi nhìn thấy người vừa tông vào mình hình như là một thanh niên thì phải. Nhưng chiếc xe máy đã đi vụt đi rất nhanh.
Thở dài , Tuyết Nhi lúy húy nhặt đồ . Chợt có một bàn tay cầm quyển sách của Tuyết Nhi lên. Tuyết Nhi liền cảm ơn và ngẩng mặt lên nhìn , hết sức ngạc nhiên.
Một đám thanh niên đang nhìn Tuyết Nhi với nụ cười khinh bỉ , hết sức đểu cáng.
Bất giác , Tuyết Nhi lùi lại một bước. Theo Tuyết Nhi nhớ không nhầm đây chính là nhóm người đánh Hải Linh vào 2 năm trước. Mặc dù đám thanh niên ấy có thay đổi cách ăn mặc nhưng Tuyết Nhi vẫn nhận ra được. Nhìn kĩ vào đám thanh niên ấy, Tuyết Nhi giật mình , kia chẳng phải người thanh niên vừa đâm phải mình sao.
- Nhìn gì mà kĩ thế cô em.
Người con gái vừa nhặt sách cho Tuyết Nhi người đầy mình xăm , miệng đang ngậm điếu thuốc , giọng khàn lên tiếng.
- Này ( vừa nói vừa đưa sách cho Tuyết Nhi)- của cô em.
- Cảm..ơn.
Giọng Tuyết Nhi lí nhí, đưa tay ra lấy.
Nhếch môi cười , cô gái đó ném thẳng mấy quyển sách vào người Tuyết Nhi , khiến cho Tuyết Nhi ngã thêm lần nữa.
- Cô em , nghĩ sao tao giúp mày nhặt sách.
Cô ả nở một nụ cười khinh bỉ. Tiếp theo là tiếng cười hùa theo.
Ngồi dậy , không nói lấy một câu , thu dọn sách vở thật nhanh, dựng xe.
- Đi gì mà nhanh thế cô em .
Cô ả giữ xe Tuyết Nhi lại nói.
- Chị hai xử luôn nó đi, cần gì phải dài dòng với nó làm gì.
Một đứa lên tiếng nói.
Ánh mắt Tuyết Nhi lộ rõ sự lo lắng , giọng lí nhí.
- Mấy ..mấy người ...muốn làm gì...Á..
Tuyết Nhi hét lên thất thanh . Có người dật tóc Tuyết Nhi , giọng õng ẹo vang lên.
- Chị hai ! Tóc con này mền kinh.
Vừa nói vừa dật thật mạnh. Khiến cho Tuyết Nhi ngã nhào ra sau , tóc được buông xõa , để lộ ra một bộ tóc dài và mượt, óng ánh giữa cái nắng trưa hè
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.