Cố Tiên Sinh, Không Kết Hôn Xin Đừng Trêu Ghẹo

Chương 18: Tôi Không Chịu Trách Nhiệm Đâu

Diệp Tri Thu

20/12/2022

Mặc dù sự thật không phải như vậy, nhưng những gì anh nói vẫn khiến tôi cảm thấy tim mình như bị một thứ gì đó đâm vào, đau đớn dấm dứt vô cùng.

Và người đàn ông còn tiếp tục nói: "Tôi sẽ đến, chẳng qua là vì ông nội bảo tôi đưa cô về ăn cơm. Ông ấy là người thân duy nhất của tôi, tôi không muốn làm trái ý của ông. Tôi có thể không ngần ngại cưới cô theo ý muốn của ông, cũng có thể không cần quan tâm gì mà ở trước mặt ông diễn với cô như một đôi vợ âu yếm. Nhưng cô nghe rõ cho tôi, tôi sẽ không yêu cô, cho dù phụ nữ trên thế giới đều chết sạch rồi, tôi cũng sẽ không yêu cô. Cho nên, cô cũng đừng yêu phải tôi!"

"Nếu không, đến lúc đó bị tổn thương, đừng trách tôi không có nhắc nhở cô!"

Cho dù tối hôm qua anh đã nói rõ với tôi, anh ấy ghét tôi đến mức nào, giữa tôi và anh căn bản không có chút khả năng nào cả.

Nhưng trái tim vừa mới được sưởi ấm vì hành động của anh, nhưng khi nghe đến những lời này của anh, tôi vẫn là không thể kiềm chế được mà cảm thấy đau lòng.

Đau lòng đến mức tôi bỗng nhiên bật cười: "Anh Cố có phải có chút ngộ nhận về sức hút của bản thân không vậy?"

"Hả?"

“Trong từ điển của Mộ Vũ Phỉ tôi, lên giường thì có thể, còn động lòng á?” Tôi chế nhạo, vẻ mặt khinh thường: “Đó là cái quái gì vậy? Có thể ăn hay bán không?"

Tôi lại hờ hững nhún vai: "Theo tôi thì những thứ không thể ăn cũng không thể bán đều là vô dụng, tôi ghét nhất là trở nên vô dụng."

"Vậy nên anh Cố, anh không cần cảnh cáo tôi, mà hãy thường xuyên xem lại chính bản thân mình. Cũng đừng tự dưng một ngày nào đó lại để tôi trong lòng, tôi không chịu trách nhiệm đâu."

Chỉ có một mình tôi biết, lúc nói ra những lời này, trái tim tôi đã đau đến mức nào.



Anh liếc nhìn tôi một cái sâu sắc: "Tốt lắm, cuối cùng chúng ta cũng cùng hiểu rõ được việc này."

Tôi mỉm cười gật đầu, xem như là đã chắc chắn.

Anh trực tiếp khởi động xe, từ đó không hề mở miệng nói thêm lời nào.

Chỉ là trên mặt của anh, dường như phủ một tầng mây đen dày đặc, nhìn như có vẻ tức giận.

Nhưng tôi không có tâm trí để đoán xem anh đang tức giận vì điều gì.

Về đến nhà họ Cố, ông nội Cố nắm tay tôi quan tâm hỏi thăm.

Tôi có thể cảm nhận được sự chân thành của ông, vì vậy cũng thật lòng kính trọng như một người lớn tuổi hơn mình.

Tôi muốn trước mặt ông chỉ nói những chuyện vui vẻ, không muốn nhắc đến những chuyện không vui, nên im lặng giấu đi chuyện không thoải mái giữa tôi và Cố Tử Ngôn.

Ông nội Cố đã kể cho tôi nghe rất nhiều về gia đình ông, bao gồm cả chuyện về cha mẹ của Cố Tử Ngôn.

Khi ông đang kể về cái chết của cha mẹ anh trong một vụ tai nạn xe hơi khi anh mới ba tuổi, một đĩa trái cây từ trên trời rơi xuống, đặt xuống trước mặt tôi.



Ngay sau đó, thân hình cao lớn của người đàn ông chen vào chiếc ghế sô pha tôi đang ngồi.

Vốn dĩ tôi đang ngồi rất thoải mái, bây giờ anh lại đột nhiên chen vào làm cho vô cùng chật chội. Thân thể chúng tôi bất đắc dĩ dính chặt vào nhau, hơi ấm nóng rực lại truyền qua khiến tôi không kiềm chế được nhớ lại lúc chúng tôi hai người ở chung trên một chiếc giường...

Mặt tôi nóng ran, đang định đứng dậy ngồi sang bên cạnh, ai ngờ anh đột nhiên nắm lấy thắt lưng tôi kéo lại gần, bế tôi đứng lên. Sau đó anh trực tiếp ngồi vào giữa ghế, để tôi ngồi trên đùi anh, tay còn đặt trên thắt lưng tôi, cứ để tự nhiên như vậy mà ôm tôi, không hề có ý chuyển ra chỗ khác.

Tôi nghi ngờ quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của anh, anh khẽ cười, cầm một miếng hoa quả đưa lên miệng tôi: "Ăn nhiều trái cây rất có lợi cho đứa bé. Ngoan, há miệng ra nào!"

Tôi ngây người há miệng ra, cứ thế ngậm miếng hoa quả trong miệng.

“Ngoan.” Anh cúi đầu hôn nhẹ môi tôi, ôn nhu không thể tả được.

Ở phía sau, ông nội Cố lên tiếng động viên: "Phụ nữ mang thai mười tháng không hề dễ dàng gì, sau này cháu phải đối xử tốt với vợ một chút, biết chưa hả?"

“Ông nội đừng lo lắng, có ông ở đây, cháu nào dám đối xử tệ với cô ấy!” Cố Tử Ngôn cười nhẹ, ánh mắt dịu dàng rơi xuống trên mặt tôi.

Tôi biết, đây là những gì anh vừa mới nói, đóng vai một cặp vợ chồng yêu nhau với tôi trước mặt ông nội Cố.

Nhưng hết lần này đến lần khác, tôi biết anh đang diễn, nhưng nhìn bộ dạng trìu mến tình cảm của anh, tim tôi vẫn không nhịn được mà đập liên hồi.

Một số người, biết rõ là trong bọc có mật độc, vẫn không thể chống lại, một mực muốn thiêu thân lao vào lửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cố Tiên Sinh, Không Kết Hôn Xin Đừng Trêu Ghẹo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook