Chương 20: Em Không Phải Là Con Gái
Phạm Thị Hồng Đào
01/12/2024
Ăn cơm xong thì Ý Hàm liền đi ngủ một giấc cho đến chiều.
[ Ý Hàm là dì đây .]
[ Dì sao. ]
[ Ừm , dì không có tiền con có thể cho dì 1 ít không. .].
[ Lúc trước dì sai rồi,dì đã bán con cho người ta . Nhưng mà bây giờ con của dì đang bị bệnh , cho nên con giúp dì được không ..] .
[ Được rồi, con sẽ chuyển tiền cho dì ..]
[ Cám ơn con .] Ngô Anh sau đó cũng cúp máy , không ngờ Ý Hàm lại dễ dụ đến như vậy đấy ,qua mấy giây sau thì tiền đã được chuyển đến, nó giàu thật đấy ,làm giúp việc mà có nhiều tiền đến thế à ..
Lúc này đây thì Ý Hàm cũng đã tỉnh ngủ luôn rồi. ..
Dì Ngô Anh nói là con của mình bị bệnh, Ngô Sơ bị làm sao chứ ,cô phải đến bệnh viện 1 chuyến mới được. ..
Nhưng mà khi Ý Hàm đi đến bệnh viện thì lại chẳng thấy người đâu , chẳng phải cô đã đến đúng địa chỉ rồi sao. , chẳng lẽ là cô lại bị dì ấy lừa nữa rồi .
Lòng tin của cô cứ bị dì ấy trêu đùa suốt thì phải, cô chỉ còn có dì ấy là người thân mà thôi, ấy vậy mà lại đối xử với cô như thế đấy .
Trước kia bán cô đi thì cô cũng đã nhắm mắt bỏ qua 1 lần rồi, ấy vậy mà bây giờ vẫn muốn lợi dụng cô nữa. .
Ý Hàm bất lực rồi ngồi xuống ghế ở dãy hành lang .
" Mệt mỏi thật đấy " Ý Hàm khẽ thở dài.
" Ý Hàm là em sao ."
" Anh ...anh là .."
" Anh là Dương Trạch, là hàng xóm của em đấy ."
Là Dương Trạch sao, lâu rồi không gặp lại đúng là có chút thay đổi rồi.
" Là anh sao ,lâu rồi không gặp ."
" Ừm , dạo gần đây em sống thế nào rồi, cuộc sống có tốt không .'
" Cũng tốt lắm ,."
" Dì của em đúng là quá đáng mà , không ngờ lại đối xử với em như vậy ."
" Không sao đâu anh ,mọi chuyện cũng đã qua rồi ."
" Anh là bác sĩ hả. "
" Ừm ,anh mới ra trường, làm ở đây cũng được 2 tháng rồi ."
" Ừm ,chúc mừng anh nha ,anh thật là giỏi ."
Dương Trạch lúc trước sống ở gần nhà cô , người này rất tốt bụng, cũng hay giúp đỡ mọi người xung quanh trong xóm nữa , anh ấy làm bác sĩ là đúng rồi, con người của anh ấy cũng rất là lương thiện .
" Mà sao em đến đây vậy ,em bị bệnh hả ."
" Không có ,em nghe dì nói Ngô Sơ bị bệnh cho nên mới chạy đến đây. "
" Rồi dì ấy đâu ,đừng nói là dì ấy lừa tiền em nha ."
" Ừm. " Ý Hàm liền gật đầu .
" Haiz ,đúng là hết nói nổi mà ,là người nhà với nhau mà như vậy đấy. "
" Anh nghĩ em nên cắt đứt với dì ấy đi , nếu không sau này em sẽ khổ đấy. "
" Ừm ,em biết rồi ."
" Ý Hàm mấy năm nay em làm công việc gì, Ngô Anh đã bán em cho ai. "
" Mấy năm nay em làm người giúp việc ."
" Bọn họ có ngược đãi em không, .."
" Dương Trạch, đâu có ai ngược đãi em đâu ,chủ nhà rất là tốt ."
" Có thật không đấy ."
" Thật mà ,anh yên tâm đi ." Ý Hàm cười cười rồi nhìn Dương Trạch .
" Ừm như vậy thì anh cũng đỡ lo lắng rồi. "
" Bây giờ cũng trễ rồi em về trước đây. ".
" Ý Hàm lâu rồi chúng ta mới gặp lại ,anh muốn mời em ăn cơm ."
" Anh không làm việc sao ."
" Anh vừa mới tan ca. "
" Ừm vậy cũng được, nhưng mà tranh thủ thời gian nha , em ra ngoài lâu sẽ bị la ."
" Ừm. "
Thứ mà cô sợ nhất chỉ có Cố Mục Hàn mà thôi.
[ Ting. ...ting ..]
[ Ý Hàm hôm nay tôi bận rồi, em ăn cơm tối rồi đi ngủ đi. ]
[ Vâng .]
May quá hôm nay anh ấy sẽ về trễ,chắc là sẽ không sao đâu ,như thế này thì cô cũng đỡ thấy lo lắng hơn ..
Ý Hàm cất điện thoại vào trong túi xách rồi ngồi chờ Dương Trạch.
Dương Trạch trở về phòng cởi áo blue và thay quần áo ra ...
10 phút sau thì Dương Trạch cũng đã quay trở lại .
" Đi thôi. "
" Ừm ."
" À bây giờ chúng ta đi đâu ."
" Anh đưa em đi ăn tối, chắc em cũng chưa ăn gì" .
" Ừm ." .
Ngồi trên xe hai người cũng có nói chuyện qua lại ..
" Bác trai với bác gái vẫn khỏe hả anh ."
" Ừm, ba mẹ anh vẫn khỏe , tết đến em đến nhà anh chơi đi .' "
" Cái đó em không nói trước được đâu. "
" Tết mà em vẫn phải làm việc sao ."
" Ừm ."
" Ý Hàm em vẫn nên tìm bạn trai đi ,có như vậy thì em sẽ có người chăm sóc. "
" Không cần đâu ,em tự lo cho mình được. "
" Được không đó ."
" Được mà ,mấy năm qua em vẫn sống tốt đó thôi. "
" Em lạ thật đấy ,con gái ngoài kia thì thích dựa dẫm vào bạn trai , thích có người chăm sóc còn em thì không ."
" Chắc em không phải là con gái đấy. "
Dương Trạch nghe xong thì cũng chỉ biết cười mà thôi .
Ý Hàm cô đây đâu còn là con gái nữa đâu ,cô bây giờ chính là phụ nữ , người phụ nữ ở bên cạnh Mục Hàn ,mà nói trắng ra chính là tình nhân phục vụ cho anh mỗi khi mà anh ấy cần đến cô ,càng nói thì Ý Hàm càng thấy bản thân của mình nó khó coi quá đi ,cô y như là gái bán thân để đổi lấy tiền vậy đó , Dương Trạch mà biết con người của cô như vậy thì chắc sẽ xa lánh cô cho mà xem.
Người ta là bác sĩ mà , người có học thức, làm sao mà lại giao du với cô được chứ.
[ Ý Hàm là dì đây .]
[ Dì sao. ]
[ Ừm , dì không có tiền con có thể cho dì 1 ít không. .].
[ Lúc trước dì sai rồi,dì đã bán con cho người ta . Nhưng mà bây giờ con của dì đang bị bệnh , cho nên con giúp dì được không ..] .
[ Được rồi, con sẽ chuyển tiền cho dì ..]
[ Cám ơn con .] Ngô Anh sau đó cũng cúp máy , không ngờ Ý Hàm lại dễ dụ đến như vậy đấy ,qua mấy giây sau thì tiền đã được chuyển đến, nó giàu thật đấy ,làm giúp việc mà có nhiều tiền đến thế à ..
Lúc này đây thì Ý Hàm cũng đã tỉnh ngủ luôn rồi. ..
Dì Ngô Anh nói là con của mình bị bệnh, Ngô Sơ bị làm sao chứ ,cô phải đến bệnh viện 1 chuyến mới được. ..
Nhưng mà khi Ý Hàm đi đến bệnh viện thì lại chẳng thấy người đâu , chẳng phải cô đã đến đúng địa chỉ rồi sao. , chẳng lẽ là cô lại bị dì ấy lừa nữa rồi .
Lòng tin của cô cứ bị dì ấy trêu đùa suốt thì phải, cô chỉ còn có dì ấy là người thân mà thôi, ấy vậy mà lại đối xử với cô như thế đấy .
Trước kia bán cô đi thì cô cũng đã nhắm mắt bỏ qua 1 lần rồi, ấy vậy mà bây giờ vẫn muốn lợi dụng cô nữa. .
Ý Hàm bất lực rồi ngồi xuống ghế ở dãy hành lang .
" Mệt mỏi thật đấy " Ý Hàm khẽ thở dài.
" Ý Hàm là em sao ."
" Anh ...anh là .."
" Anh là Dương Trạch, là hàng xóm của em đấy ."
Là Dương Trạch sao, lâu rồi không gặp lại đúng là có chút thay đổi rồi.
" Là anh sao ,lâu rồi không gặp ."
" Ừm , dạo gần đây em sống thế nào rồi, cuộc sống có tốt không .'
" Cũng tốt lắm ,."
" Dì của em đúng là quá đáng mà , không ngờ lại đối xử với em như vậy ."
" Không sao đâu anh ,mọi chuyện cũng đã qua rồi ."
" Anh là bác sĩ hả. "
" Ừm ,anh mới ra trường, làm ở đây cũng được 2 tháng rồi ."
" Ừm ,chúc mừng anh nha ,anh thật là giỏi ."
Dương Trạch lúc trước sống ở gần nhà cô , người này rất tốt bụng, cũng hay giúp đỡ mọi người xung quanh trong xóm nữa , anh ấy làm bác sĩ là đúng rồi, con người của anh ấy cũng rất là lương thiện .
" Mà sao em đến đây vậy ,em bị bệnh hả ."
" Không có ,em nghe dì nói Ngô Sơ bị bệnh cho nên mới chạy đến đây. "
" Rồi dì ấy đâu ,đừng nói là dì ấy lừa tiền em nha ."
" Ừm. " Ý Hàm liền gật đầu .
" Haiz ,đúng là hết nói nổi mà ,là người nhà với nhau mà như vậy đấy. "
" Anh nghĩ em nên cắt đứt với dì ấy đi , nếu không sau này em sẽ khổ đấy. "
" Ừm ,em biết rồi ."
" Ý Hàm mấy năm nay em làm công việc gì, Ngô Anh đã bán em cho ai. "
" Mấy năm nay em làm người giúp việc ."
" Bọn họ có ngược đãi em không, .."
" Dương Trạch, đâu có ai ngược đãi em đâu ,chủ nhà rất là tốt ."
" Có thật không đấy ."
" Thật mà ,anh yên tâm đi ." Ý Hàm cười cười rồi nhìn Dương Trạch .
" Ừm như vậy thì anh cũng đỡ lo lắng rồi. "
" Bây giờ cũng trễ rồi em về trước đây. ".
" Ý Hàm lâu rồi chúng ta mới gặp lại ,anh muốn mời em ăn cơm ."
" Anh không làm việc sao ."
" Anh vừa mới tan ca. "
" Ừm vậy cũng được, nhưng mà tranh thủ thời gian nha , em ra ngoài lâu sẽ bị la ."
" Ừm. "
Thứ mà cô sợ nhất chỉ có Cố Mục Hàn mà thôi.
[ Ting. ...ting ..]
[ Ý Hàm hôm nay tôi bận rồi, em ăn cơm tối rồi đi ngủ đi. ]
[ Vâng .]
May quá hôm nay anh ấy sẽ về trễ,chắc là sẽ không sao đâu ,như thế này thì cô cũng đỡ thấy lo lắng hơn ..
Ý Hàm cất điện thoại vào trong túi xách rồi ngồi chờ Dương Trạch.
Dương Trạch trở về phòng cởi áo blue và thay quần áo ra ...
10 phút sau thì Dương Trạch cũng đã quay trở lại .
" Đi thôi. "
" Ừm ."
" À bây giờ chúng ta đi đâu ."
" Anh đưa em đi ăn tối, chắc em cũng chưa ăn gì" .
" Ừm ." .
Ngồi trên xe hai người cũng có nói chuyện qua lại ..
" Bác trai với bác gái vẫn khỏe hả anh ."
" Ừm, ba mẹ anh vẫn khỏe , tết đến em đến nhà anh chơi đi .' "
" Cái đó em không nói trước được đâu. "
" Tết mà em vẫn phải làm việc sao ."
" Ừm ."
" Ý Hàm em vẫn nên tìm bạn trai đi ,có như vậy thì em sẽ có người chăm sóc. "
" Không cần đâu ,em tự lo cho mình được. "
" Được không đó ."
" Được mà ,mấy năm qua em vẫn sống tốt đó thôi. "
" Em lạ thật đấy ,con gái ngoài kia thì thích dựa dẫm vào bạn trai , thích có người chăm sóc còn em thì không ."
" Chắc em không phải là con gái đấy. "
Dương Trạch nghe xong thì cũng chỉ biết cười mà thôi .
Ý Hàm cô đây đâu còn là con gái nữa đâu ,cô bây giờ chính là phụ nữ , người phụ nữ ở bên cạnh Mục Hàn ,mà nói trắng ra chính là tình nhân phục vụ cho anh mỗi khi mà anh ấy cần đến cô ,càng nói thì Ý Hàm càng thấy bản thân của mình nó khó coi quá đi ,cô y như là gái bán thân để đổi lấy tiền vậy đó , Dương Trạch mà biết con người của cô như vậy thì chắc sẽ xa lánh cô cho mà xem.
Người ta là bác sĩ mà , người có học thức, làm sao mà lại giao du với cô được chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.