Chương 12: Không Có Em Thì Cũng Sẽ Có Người Khác
Phạm Thị Hồng Đào
01/12/2024
Mục Hàn ngay sau đó liền nổi điên lên ,cả căn phòng đã bị anh đập phá tất cả mọi thứ.
Lần đầu tiên trong đời của anh bị từ chối đấy ,đã vậy còn là người hầu nữa chứ ,đây chính là sự sỉ nhục lớn trong cuộc đời của anh đấy , chỉ là tình nhân thôi mà vậy mà Ý Hàm vẫn không chấp nhận .
Làm người phụ nữ của anh rồi thì đâu cần phải làm việc và cũng không cần lo cơm áo gạo tiền ,cô ta có phước mà không biết hưởng mà.
" Trần Ý Hàm cô được lắm , để xem ngày tháng sắp tới cô sống thế nào ."
Mục Hàn sau đó liền thay quần áo rồi lái xe ra ngoài .
Còn Ý Hàm thì cầm viên thuốc lên rồi uống , khi nuốt vào trong bụng rồi thì cô mới cảm thấy an tâm ,như vậy là an toàn rồi và cô sẽ không có thai nữa .
Sau đó thì cô thay quần áo ra rồi đi xuống dưới nhà.
" Ý Hàm con và cậu chủ đã xảy ra quan hệ rồi hả ."
" Bác biết rồi sao ."
" Ừm ."
" Đêm qua cậu ấy bị bỏ thuốc .' "
" À. ."
" Mà nè con mới chọc giận cậu ấy nữa đúng không, "
" Sao bác nói vậy ."
" Cậu ấy vừa mới lái xe ra khỏi nhà rồi, với lại phòng ngủ bây giờ rất bừa bộn, con mau lên dọn đi. "
" Dạ ."
Ý Hàm gật đầu rồi cũng lên lầu dọn dẹp, Mục Hàn đúng là bị điên thật mà .
Cô không chấp nhận làm tình nhân là anh ta lại nổi điên như thế sao .
Ý Hàm vừa dọn dẹp vừa lèn bèm , khoảng chừng 1 tiếng sau thì cũng đã làm xong .
Nhìn trên bàn có cái thẻ ATM lúc sáng , Ý Hàm liền bỏ vào túi đây là tiền mà Mục Hàn đã cho cô đây mà.
__@@
Cả đêm Mục Hàn không trở về nhà , gần 6 giờ Ý Hàm đi xuống dưới nhà quét sân thì thấy anh đã trở về ,áo quần có chút xộc xệch ,đã vậy trên cổ áo còn có dấu son nữa chứ ,cô nói đâu có sai đâu Mục Hàn không có cô thư cũng sẽ có người khác mà thôi, người đàn ông này tốt nhất cô không nên dây dưa nữa. .
" Cậu chủ mới về ."
" Ừ thấy gì không, " Mục Hàn chỉ vào cổ áo của mình .
" Không có em thì cũng có người khác mà thôi ."
" Vâng , tôi biết rồi ."
" Vào trong chuẩn bị cà phê cho tôi, mang lên phòng "
" Dạ. "
Trên người của Mục Hàn vẫn còn mùi rượu, đứng cách xa như thế vậy mà cô vẫn cảm nhận được nó .
Ý Hàm đi vào trong pha cà phê cho anh ,làm xong thì cô cũng bưng lên trên phòng .
" Cốc. .cốc. "
" Vào đi. "
" Dạ ." Ý Hàm đẩy cửa rồi bước vào, lúc này cô thấy anh đang cởi trần ,trên tay thì cầm điếu thuốc lá .
" Cậu chủ, cà phê của cậu ."
" Đưa tận tay .."
" Dạ. "
Có cần phải làm như thế không vậy .
" Dạ cà phê của cậu ."
" Phịch .."
Ly cà phê rơi xuống đất , miểng văng tứ tung khắp nơi ..
" Cậu . .cậu chủ. "
" Có ly cà phê mà đưa cũng không xong nữa ...vô dụng quá ."
" Cậu chủ, tôi xin lỗi "
" Nhặt nó lên đi ."
" Vâng. "
" Cậu chủ,cậu tránh qua 1 bên đi tôi sợ cậu bị thương ."
" Ừm ." Mục Hàn gật đầu.
Ý Hàm dùng tay của mình nhặt lấy những mãnh vỡ ở dưới đất .
" Em suy nghĩ thế nào về việc làm tình nhân của tôi"
" Không được đâu cậu , tôi không xứng với cậu ."
" Ồ ,.."
" Nói cho em biết từ đó đến giờ tôi muốn cái gì cũng được hết, "
" Cậu chủ xin cậu đừng làm khó tôi nữa. ."
" Là ai làm khó ai ,em đang làm khó tôi mà ."
" Nhớ kỹ lời em nói đấy ,đừng để có ngày chính em phải quỳ dưới chân tôi mà cầu xin đấy ."
" Sẽ không đâu , tôi sẽ không đê tiện như vậy. "
" Được, tùy em thôi, bây giờ đi pha ly khác đi. "
" Dạ ."
Bàn tay của Ý Hàm bây giờ đã dính đầy máu rồi, nhưng cô vẫn thể hiện ra là bản thân mình rất bình tĩnh .
Rửa sạch vết thương trên tay ,sau đó thì cô liền đi pha 1 ly cà phê khác cho Mục Hàn. ..
" Cậu chủ cà phê của cậu ."
' Ngọt quá , pha ly khác đi. "
Rõ ràng là cô không có để đường mà , Mục Hàn chính là đang muốn làm khó cô mà .
Từ Lâm nhìn thấy cũng phải lắc đầu, từ nãy đến giờ không biết đã pha bao nhiêu ly cà phê rồi nữa .
Bây giờ đã là 9 giờ sáng rồi mà Mục Hàn vẫn không chịu đi làm, anh cứ ở nhà bắt cô pha cà phê cho mình như thế đấy .
Ý Hàm cảm thấy rất là mệt mỏi, không biết là cô phải chịu cái cảnh hành hạ này đến bao giờ nữa đây.
Lần đầu tiên trong đời của anh bị từ chối đấy ,đã vậy còn là người hầu nữa chứ ,đây chính là sự sỉ nhục lớn trong cuộc đời của anh đấy , chỉ là tình nhân thôi mà vậy mà Ý Hàm vẫn không chấp nhận .
Làm người phụ nữ của anh rồi thì đâu cần phải làm việc và cũng không cần lo cơm áo gạo tiền ,cô ta có phước mà không biết hưởng mà.
" Trần Ý Hàm cô được lắm , để xem ngày tháng sắp tới cô sống thế nào ."
Mục Hàn sau đó liền thay quần áo rồi lái xe ra ngoài .
Còn Ý Hàm thì cầm viên thuốc lên rồi uống , khi nuốt vào trong bụng rồi thì cô mới cảm thấy an tâm ,như vậy là an toàn rồi và cô sẽ không có thai nữa .
Sau đó thì cô thay quần áo ra rồi đi xuống dưới nhà.
" Ý Hàm con và cậu chủ đã xảy ra quan hệ rồi hả ."
" Bác biết rồi sao ."
" Ừm ."
" Đêm qua cậu ấy bị bỏ thuốc .' "
" À. ."
" Mà nè con mới chọc giận cậu ấy nữa đúng không, "
" Sao bác nói vậy ."
" Cậu ấy vừa mới lái xe ra khỏi nhà rồi, với lại phòng ngủ bây giờ rất bừa bộn, con mau lên dọn đi. "
" Dạ ."
Ý Hàm gật đầu rồi cũng lên lầu dọn dẹp, Mục Hàn đúng là bị điên thật mà .
Cô không chấp nhận làm tình nhân là anh ta lại nổi điên như thế sao .
Ý Hàm vừa dọn dẹp vừa lèn bèm , khoảng chừng 1 tiếng sau thì cũng đã làm xong .
Nhìn trên bàn có cái thẻ ATM lúc sáng , Ý Hàm liền bỏ vào túi đây là tiền mà Mục Hàn đã cho cô đây mà.
__@@
Cả đêm Mục Hàn không trở về nhà , gần 6 giờ Ý Hàm đi xuống dưới nhà quét sân thì thấy anh đã trở về ,áo quần có chút xộc xệch ,đã vậy trên cổ áo còn có dấu son nữa chứ ,cô nói đâu có sai đâu Mục Hàn không có cô thư cũng sẽ có người khác mà thôi, người đàn ông này tốt nhất cô không nên dây dưa nữa. .
" Cậu chủ mới về ."
" Ừ thấy gì không, " Mục Hàn chỉ vào cổ áo của mình .
" Không có em thì cũng có người khác mà thôi ."
" Vâng , tôi biết rồi ."
" Vào trong chuẩn bị cà phê cho tôi, mang lên phòng "
" Dạ. "
Trên người của Mục Hàn vẫn còn mùi rượu, đứng cách xa như thế vậy mà cô vẫn cảm nhận được nó .
Ý Hàm đi vào trong pha cà phê cho anh ,làm xong thì cô cũng bưng lên trên phòng .
" Cốc. .cốc. "
" Vào đi. "
" Dạ ." Ý Hàm đẩy cửa rồi bước vào, lúc này cô thấy anh đang cởi trần ,trên tay thì cầm điếu thuốc lá .
" Cậu chủ, cà phê của cậu ."
" Đưa tận tay .."
" Dạ. "
Có cần phải làm như thế không vậy .
" Dạ cà phê của cậu ."
" Phịch .."
Ly cà phê rơi xuống đất , miểng văng tứ tung khắp nơi ..
" Cậu . .cậu chủ. "
" Có ly cà phê mà đưa cũng không xong nữa ...vô dụng quá ."
" Cậu chủ, tôi xin lỗi "
" Nhặt nó lên đi ."
" Vâng. "
" Cậu chủ,cậu tránh qua 1 bên đi tôi sợ cậu bị thương ."
" Ừm ." Mục Hàn gật đầu.
Ý Hàm dùng tay của mình nhặt lấy những mãnh vỡ ở dưới đất .
" Em suy nghĩ thế nào về việc làm tình nhân của tôi"
" Không được đâu cậu , tôi không xứng với cậu ."
" Ồ ,.."
" Nói cho em biết từ đó đến giờ tôi muốn cái gì cũng được hết, "
" Cậu chủ xin cậu đừng làm khó tôi nữa. ."
" Là ai làm khó ai ,em đang làm khó tôi mà ."
" Nhớ kỹ lời em nói đấy ,đừng để có ngày chính em phải quỳ dưới chân tôi mà cầu xin đấy ."
" Sẽ không đâu , tôi sẽ không đê tiện như vậy. "
" Được, tùy em thôi, bây giờ đi pha ly khác đi. "
" Dạ ."
Bàn tay của Ý Hàm bây giờ đã dính đầy máu rồi, nhưng cô vẫn thể hiện ra là bản thân mình rất bình tĩnh .
Rửa sạch vết thương trên tay ,sau đó thì cô liền đi pha 1 ly cà phê khác cho Mục Hàn. ..
" Cậu chủ cà phê của cậu ."
' Ngọt quá , pha ly khác đi. "
Rõ ràng là cô không có để đường mà , Mục Hàn chính là đang muốn làm khó cô mà .
Từ Lâm nhìn thấy cũng phải lắc đầu, từ nãy đến giờ không biết đã pha bao nhiêu ly cà phê rồi nữa .
Bây giờ đã là 9 giờ sáng rồi mà Mục Hàn vẫn không chịu đi làm, anh cứ ở nhà bắt cô pha cà phê cho mình như thế đấy .
Ý Hàm cảm thấy rất là mệt mỏi, không biết là cô phải chịu cái cảnh hành hạ này đến bao giờ nữa đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.