Chương 11: Tôi Không Thích Người Làm Xã Hội Đen Đâu
Phạm Thị Hồng Đào
01/12/2024
Ngồi ở trong phòng họp Mục Hàn nghe nhân viên báo cáo suốt mấy tiếng đồng hồ.
" Dự án bên Hoa Niên đem về sửa lại đi , kế hoạch không khả quan cho lắm ' "
" Dạ sếp ."
" Tiếp tục đi. '
" Vâng. "
Gần 5 giờ chiều thì cũng đã xong ,mọi người cũng tan họp rồi ra về.
Mục Hàn cũng không ngoại lệ anh cũng đi về ,..
Ngồi ở trên xe anh nhớ ra được cái gì đó ,sau đó bảo Lưu Đồng tấp xe vào lề .
" Cố thiếu cậu cần mua gì sao ."
" Ừm .'
" Vậy để tôi mua cho cậu ."
" Không cần đâu " vừa nói xong thì Mục Hàn liền xuống xe.
Anh đi đến tiệm thuốc tây để mua thuốc .
" Bán cho tôi viên thuốc tránh thai ."
" Được "
" À cái này không được dùng nhiều đâu ,sẽ khó có thai "
" Ừm. "
" Lấy cho tôi thêm thuốc bôi với bao cao su. "
" Vâng. .vâng ."
" Của anh đây ."
" Tôi gửi tiền. "
Đưa tiền xong thì Mục Hàn liền rời đi , thuốc anh cũng bỏ vào trong túi áo ..
Ý Hàm vừa mới ngủ thức dậy ,sau đó thì liền đi vào trong toilet tắm rửa .
Lúc sáng Vân Nhi đưa cho cô có 1 bộ váy thôi và bây giờ chẳng có gì để mặc .
Thấy ở đây có áo sơ mi của Mục Hàn cho nên cô đành mặc tạm , chắc là anh ấy sẽ không keo kiệt đến như vậy đâu .
Tắm rửa xong thì Ý Hàm rửa mặt cho tỉnh, mấy cái vết hôn ở cổ dù cho có chà xát như thế nào thì nó cũng không có hết, không biết khi nào thì mới hết đây nữa , thật sự mà nói thì nhìn thấy nó cảm thấy rất là ngại ngùng .
Giờ này chắc cũng tầm 6 giờ tốI rồi nhưng mà Mục Hàn vẫn chưa về nhà , rồi khi nào cô mới được đi ra ngoài rồi trở về phòng của mình đây nữa ,ở trong đây suốt phải nói nó rất là chán ,tuy là được nghỉ ngơi nhưng thú thật cô vẫn thích làm việc hơn ,chứ ở không 1 chỗ như thế này thì nó rất là chán nãn.
Lúc này đây Ý Hàm liền ngồi xuống ghế sofa xem tivi tiếp tục .
" Nổi tiếng như thế sao ." Ý Hàm lầm bầm trong miệng của mình khi nhìn thấy Mục Hàn ở trên tivi ,xung quanh thì có rất nhiều máy ảnh và phóng viên xung quanh .Báo này là của tuần trước rồi ấy vậy mà bây giờ vẫn còn hót đến như thế đấy ,đúng là người tầm cỡ có khác mà. .
" Haiz. ." cô lại khẽ thở dài .
Áo sơ mi của Mục Hàn rất là rộng cho nên có thể che được mọi thứ ở trên người cô ,nhưng mà ở phía trên cũng có chút lấp ló ra bên ngoài..
" Cạch. ."
Mục Hàn đẩy cửa vào thì thấy Ý Hàm đang ngồi ở ghế sofa.
" Cậu ..cậu chủ đã về"
" Ừm ."
Ý Hàm liền đứng dậy rồi đi về phía của anh .
" Em muốn câu dẫn tôi hả ,sao lại mặc như thế này"
" Không có đâu , tôi hết đồ rồi, lúc sáng Hải My chỉ đưa có 1 bộ đồ "
" Ừm , tôi hiểu rồi"
" Em ăn cơm chưa ."
" Chưa ."
" Vậy đi ăn với tôi"
" Không đi đâu , nhìn tôi bây giờ rất khó coi ."
Đúng vậy rất là khó coi , chỉ nên cho 1 mình anh coi mà thôi, chứ từ trên xuống dưới cô gái này có mặc đồ lót đâu chứ ..
" Vậy lát nữa tôi bảo người hầu đem đồ ăn lên đây cho em. "
" Cám ơn ."
" Cậu chủ khi nào thì tôi được về phòng của mình vậy ."
" Khi nào tôi vui thì cho em đi ."
" À đây là thuốc của em nè , thuốc tránh thai ,còn đây là thuốc bôi ."
" Cám ơn cậu chủ "
" Ừm không có gì, tôi đi tắm. ."
" Vâng. " Ý Hàm gật đầu rồi tránh qua 1 bên để cho anh đi .
Rồi đến khi nào cô mới được về phòng của mình đây ,càng nghĩ thì càng cảm thấy chán nản mà .
30 phút sau Mục Hàn đi ra , thấy Ý Hàm ngồi thẩn thờ ở trên giường thì anh liền đi lại chỗ của cô .
" Suy nghĩ gì thế ."
" Tôi không biết khi nào được về phòng của mình"
" Ở đây không tốt sao ."
" Đây là phòng của cậu chủ mà ."
" Em ở đây cũng được. "
" Ý Hàm ..em có muốn làm tình nhân của tôi không, tôi cho em rất nhiều tiền "
" Không.... không ..." Ý Hàm ngay lập tức từ chối .
'" Không được đâu , tôi không muốn ."
" Tại sao chứ. " Mục Hàn liền đen mặt .
" Cậu là cậu chủ còn tôi là người giúp việc, với lại tôi cũng không bán thân đâu ."
" Đêm qua em cũng làm rồi mà ."
" Thì chỉ 1 đêm đó thôi, sẽ không có lần sau đâu ."
" Em có biết là có rất nhiều người muốn làm tình nhân của tôi lắm không, tại sao em lại không muốn chứ ."
" Em không muốn làm công cụ tình dục cho cậu đâu ,với lại cậu cũng sẽ nhanh chán mà vứt bỏ em thôi, đến khi đó em sẽ đau lòng rồi suy nghĩ nhiều nữa ."
" Em cũng không thích cậu , em chỉ muốn sống 1 cuộc sống bình thường mà thôi, sau khi trả hết nợ cho cậu thì em sẽ về quê lấy chồng sinh con ."
Con mẹ nó thiệt chứ ,ở chung phòng với anh mà suốt ngày cứ nghĩ đến thằng khác là sao chứ .
" Tôi phá thân em rồi, để xem ai sẽ cưới em ."
" Sẽ có mà ,cậu yên tâm đi .."
" Với lại cậu là mafia nữa , tôi sợ lắm , tôi không thích người làm xã hội đen đâu,con người của cậu rất là máu lạnh . "
" Trần Ý Hàm" .' Mục Hàn lúc này liền gằn giọng lên rồi giơ tay bóp cổ của cô .
" Âhhhh ..ưm ."
" Trần Ý Hàm em nhắc lại cho tôi nghe ,em nói tôi là cái gì hả ."
" Tôi. ... tôi ... tôi ."
" Cậu ...cậu ..cậu chủ ."
" Xin .. lỗi ...xin cậu ."
" Đau ...đau ..quá ."
Qua mấy phút sau thì Mục Hàn cũng chịu buông ra.
" Cậu...cậu chủ xin cậu đấy ,cậu tìm người khác đi. "
" Cút ra ngoài ."
" Dạ ..dạ ." Ý Hàm thở hổ hển ,sau đó cũng chạy ra khỏi phòng .
Ba mẹ cô đã chết rồi, bọn họ ở trên trời mà thấy cô làm tình nhân của người khác thì chắc chắn sẽ buồn lắm ,cô thật sự không muốn đâu .
Nói không thích là nói xạo ,cô cũng có thích người đàn ông này 1 chút ,vẻ ngoài của Mục Hàn rất đẹp trai và nam tính , nhưng mà tính cách quá lạnh lùng và tàn nhẫn cho nên khiến cho cô quá sợ người đàn ông này. .
Tốt nhất thì cô vẫn nên tránh xa anh ấy ra 1 chút ,sợ 1 ngày nào đó thì cái mạng này sẽ không còn nữa đâu. .
" Dự án bên Hoa Niên đem về sửa lại đi , kế hoạch không khả quan cho lắm ' "
" Dạ sếp ."
" Tiếp tục đi. '
" Vâng. "
Gần 5 giờ chiều thì cũng đã xong ,mọi người cũng tan họp rồi ra về.
Mục Hàn cũng không ngoại lệ anh cũng đi về ,..
Ngồi ở trên xe anh nhớ ra được cái gì đó ,sau đó bảo Lưu Đồng tấp xe vào lề .
" Cố thiếu cậu cần mua gì sao ."
" Ừm .'
" Vậy để tôi mua cho cậu ."
" Không cần đâu " vừa nói xong thì Mục Hàn liền xuống xe.
Anh đi đến tiệm thuốc tây để mua thuốc .
" Bán cho tôi viên thuốc tránh thai ."
" Được "
" À cái này không được dùng nhiều đâu ,sẽ khó có thai "
" Ừm. "
" Lấy cho tôi thêm thuốc bôi với bao cao su. "
" Vâng. .vâng ."
" Của anh đây ."
" Tôi gửi tiền. "
Đưa tiền xong thì Mục Hàn liền rời đi , thuốc anh cũng bỏ vào trong túi áo ..
Ý Hàm vừa mới ngủ thức dậy ,sau đó thì liền đi vào trong toilet tắm rửa .
Lúc sáng Vân Nhi đưa cho cô có 1 bộ váy thôi và bây giờ chẳng có gì để mặc .
Thấy ở đây có áo sơ mi của Mục Hàn cho nên cô đành mặc tạm , chắc là anh ấy sẽ không keo kiệt đến như vậy đâu .
Tắm rửa xong thì Ý Hàm rửa mặt cho tỉnh, mấy cái vết hôn ở cổ dù cho có chà xát như thế nào thì nó cũng không có hết, không biết khi nào thì mới hết đây nữa , thật sự mà nói thì nhìn thấy nó cảm thấy rất là ngại ngùng .
Giờ này chắc cũng tầm 6 giờ tốI rồi nhưng mà Mục Hàn vẫn chưa về nhà , rồi khi nào cô mới được đi ra ngoài rồi trở về phòng của mình đây nữa ,ở trong đây suốt phải nói nó rất là chán ,tuy là được nghỉ ngơi nhưng thú thật cô vẫn thích làm việc hơn ,chứ ở không 1 chỗ như thế này thì nó rất là chán nãn.
Lúc này đây Ý Hàm liền ngồi xuống ghế sofa xem tivi tiếp tục .
" Nổi tiếng như thế sao ." Ý Hàm lầm bầm trong miệng của mình khi nhìn thấy Mục Hàn ở trên tivi ,xung quanh thì có rất nhiều máy ảnh và phóng viên xung quanh .Báo này là của tuần trước rồi ấy vậy mà bây giờ vẫn còn hót đến như thế đấy ,đúng là người tầm cỡ có khác mà. .
" Haiz. ." cô lại khẽ thở dài .
Áo sơ mi của Mục Hàn rất là rộng cho nên có thể che được mọi thứ ở trên người cô ,nhưng mà ở phía trên cũng có chút lấp ló ra bên ngoài..
" Cạch. ."
Mục Hàn đẩy cửa vào thì thấy Ý Hàm đang ngồi ở ghế sofa.
" Cậu ..cậu chủ đã về"
" Ừm ."
Ý Hàm liền đứng dậy rồi đi về phía của anh .
" Em muốn câu dẫn tôi hả ,sao lại mặc như thế này"
" Không có đâu , tôi hết đồ rồi, lúc sáng Hải My chỉ đưa có 1 bộ đồ "
" Ừm , tôi hiểu rồi"
" Em ăn cơm chưa ."
" Chưa ."
" Vậy đi ăn với tôi"
" Không đi đâu , nhìn tôi bây giờ rất khó coi ."
Đúng vậy rất là khó coi , chỉ nên cho 1 mình anh coi mà thôi, chứ từ trên xuống dưới cô gái này có mặc đồ lót đâu chứ ..
" Vậy lát nữa tôi bảo người hầu đem đồ ăn lên đây cho em. "
" Cám ơn ."
" Cậu chủ khi nào thì tôi được về phòng của mình vậy ."
" Khi nào tôi vui thì cho em đi ."
" À đây là thuốc của em nè , thuốc tránh thai ,còn đây là thuốc bôi ."
" Cám ơn cậu chủ "
" Ừm không có gì, tôi đi tắm. ."
" Vâng. " Ý Hàm gật đầu rồi tránh qua 1 bên để cho anh đi .
Rồi đến khi nào cô mới được về phòng của mình đây ,càng nghĩ thì càng cảm thấy chán nản mà .
30 phút sau Mục Hàn đi ra , thấy Ý Hàm ngồi thẩn thờ ở trên giường thì anh liền đi lại chỗ của cô .
" Suy nghĩ gì thế ."
" Tôi không biết khi nào được về phòng của mình"
" Ở đây không tốt sao ."
" Đây là phòng của cậu chủ mà ."
" Em ở đây cũng được. "
" Ý Hàm ..em có muốn làm tình nhân của tôi không, tôi cho em rất nhiều tiền "
" Không.... không ..." Ý Hàm ngay lập tức từ chối .
'" Không được đâu , tôi không muốn ."
" Tại sao chứ. " Mục Hàn liền đen mặt .
" Cậu là cậu chủ còn tôi là người giúp việc, với lại tôi cũng không bán thân đâu ."
" Đêm qua em cũng làm rồi mà ."
" Thì chỉ 1 đêm đó thôi, sẽ không có lần sau đâu ."
" Em có biết là có rất nhiều người muốn làm tình nhân của tôi lắm không, tại sao em lại không muốn chứ ."
" Em không muốn làm công cụ tình dục cho cậu đâu ,với lại cậu cũng sẽ nhanh chán mà vứt bỏ em thôi, đến khi đó em sẽ đau lòng rồi suy nghĩ nhiều nữa ."
" Em cũng không thích cậu , em chỉ muốn sống 1 cuộc sống bình thường mà thôi, sau khi trả hết nợ cho cậu thì em sẽ về quê lấy chồng sinh con ."
Con mẹ nó thiệt chứ ,ở chung phòng với anh mà suốt ngày cứ nghĩ đến thằng khác là sao chứ .
" Tôi phá thân em rồi, để xem ai sẽ cưới em ."
" Sẽ có mà ,cậu yên tâm đi .."
" Với lại cậu là mafia nữa , tôi sợ lắm , tôi không thích người làm xã hội đen đâu,con người của cậu rất là máu lạnh . "
" Trần Ý Hàm" .' Mục Hàn lúc này liền gằn giọng lên rồi giơ tay bóp cổ của cô .
" Âhhhh ..ưm ."
" Trần Ý Hàm em nhắc lại cho tôi nghe ,em nói tôi là cái gì hả ."
" Tôi. ... tôi ... tôi ."
" Cậu ...cậu ..cậu chủ ."
" Xin .. lỗi ...xin cậu ."
" Đau ...đau ..quá ."
Qua mấy phút sau thì Mục Hàn cũng chịu buông ra.
" Cậu...cậu chủ xin cậu đấy ,cậu tìm người khác đi. "
" Cút ra ngoài ."
" Dạ ..dạ ." Ý Hàm thở hổ hển ,sau đó cũng chạy ra khỏi phòng .
Ba mẹ cô đã chết rồi, bọn họ ở trên trời mà thấy cô làm tình nhân của người khác thì chắc chắn sẽ buồn lắm ,cô thật sự không muốn đâu .
Nói không thích là nói xạo ,cô cũng có thích người đàn ông này 1 chút ,vẻ ngoài của Mục Hàn rất đẹp trai và nam tính , nhưng mà tính cách quá lạnh lùng và tàn nhẫn cho nên khiến cho cô quá sợ người đàn ông này. .
Tốt nhất thì cô vẫn nên tránh xa anh ấy ra 1 chút ,sợ 1 ngày nào đó thì cái mạng này sẽ không còn nữa đâu. .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.