Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 496
Truyện
29/09/2022
Không ai dám tin đây là lời mà Bắc Minh Quân có thể nói ra, Cố Tịch Dao bị động nhận lấy, thậm chí anh càng cưng chiều, lòng cô càng thấy đau.
Ông cụ Bắc Minh và Giang Tuệ Tâm thấy Bắc Minh Quân săn sóc với Cố Tịch Dao như vậy thì rất là bất mãn.
Thị trưởng Bùi và Bùi Huyền Kim ngồi bên bàn cũng càng lúc càng khó coi.
Hai vợ chồng anh cả Bắc Minh, Bắc Minh Triều Lâm thì yên lặng ăn cơm, họ vốn nhát gan nên ở những trường hợp như vậy, trước giờ họ không dám lên tiếng.
Khởi Hiên thì lại ăn cơm trắng, ăn không biết ngon…
Không khí trên bàn ăn hôm nay rất lạ thường.
Chỉ có người không tim không phổi như Bắc Minh Đông mới ăn sạch sành sanh ngon lành, vừa ăn vừa khen ngon: “Ôi, ngon hơn nhiều đồ ăn nhanh ở trường quay mà tôi vẫn thường dùng.”
Giang Tuệ Tâm liếc nhìn con trai mình, bà không khỏi thở dài, khi nào thì Đông Đông của bà mới tiến bộ được đây.
“Tịch Dao, ăn nào…” Bắc Minh Quân còn chưa nói xong, đột nhiên…
Rầm!
Ông cụ Bắc Minh đột nhiên vỗ bàn mạnh một tiếng, cắt ngang lời anh.
Mấy người ở đây cũng sợ đến run người.
“Làm càn! Thằng hai làm gì vậy, rốt cuộc trong mắt con có còn ông già này không?” Ông cụ Bắc Minh không thể nhịn được nữa, ông hét lên ngay trước mặt mọi người: “Con còn dẫn bạn gái con về. Còn ra thể thống gì nữa. Chẳng lẽ cháu muốn khoe khoang mình phong tao thế nào? Muốn làm ta tức chết?”
Bắc Minh Quân lạnh lùng nhìn cha mình, từ tốn để đũa xuống rồi lấy khăn tay ra nhàn nhã lau miệng: “Ba nói nghiêm trọng quá, con chỉ muốn chính thức giới thiệu với mọi người, cô ấy cũng không phải là bạn gái mà là người phụ nữ của con- Cố Tịch Dao.”
Giọng điều của anh rất bình tĩnh nhưng lại như một quả bom nổ tung trong tim tất cả mọi người.
Ông cụ Bắc Minh xanh cả mặt, Giang Tuệ Tâm cũng bất giác nhíu mày.
Hai vợ chồng Bắc Minh Triều Lâm kinh ngạc xong thì cũng thở phào nhẹ nhõm. May quá, họ sợ Khởi Hiên sẽ lấy người phụ nữ không rõ lai lịch này lắm.
Sắc mặt Khởi Hiên tái nhợt.
Cha con thị trưởng Bùi thì cứng đờ một lúc không nói được câu nào.
Cố Tịch Dao không ngờ Bắc Minh lại tuyên bố, giới thiệu mình ngay trước mặt người nhà anh như vậy.
Nhưng mà hàm nghĩa sau mấy chữ người đàn bà của tôi lại khiến lòng cô không rung động nổi.
Trên sống lưng lại thấy lạnh buốt hơn, cô đưa mắt nhìn vẻ mặt của Khởi Hiên, lẽ nào Bắc Minh Quân muốn dùng phương thức này để khiến Khởi Hiên hết hy vọng hoàn toàn với cô sao?
“Khụ khụ khụ…”Bắc Minh Đông phản ứng lại đầu tiên, suýt nữa thì sặc, khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được, anh ta cười ha ha nhìn Bắc Minh Quân: “Này Bắc Minh Quân, không tệ nhé, còn đào được góc tường của thằng cháu Khởi Hiên. Cái này đúng là sự kiện cướp dâu nổi danh trong lịch sử của Đường Minh Hoàng thời hiện đại, chỉ có điều là chú cướp cháu dâu?”
“Vô liêm sỉ!” Ông cụ Bắc Minh vứt hết mặt mũi trước mặt hai cha con thị trưởng Bùi, lớn tiếng quát.
Bắc Minh Quân lạnh lùng liếc nhìn ba mình, khóe miệng hơi nhếch lên, anh nói tiếp: “Nếu ba dễ bị tức chết như vậy thì chỉ e ba đã bị thằng ba làm cho tức chết từ lâu rồi.”
“Bắc Minh Quân.” Bắc Minh Đông lo lắng liếc nhìn ông cụ Bắc Minh: “Tối nay anh gọi người nhà về ăn cơm mà, tự nhiên vô duyên vô cớ kéo tôi xuống nước làm gì?”
Ông cụ Bắc Minh và Giang Tuệ Tâm thấy Bắc Minh Quân săn sóc với Cố Tịch Dao như vậy thì rất là bất mãn.
Thị trưởng Bùi và Bùi Huyền Kim ngồi bên bàn cũng càng lúc càng khó coi.
Hai vợ chồng anh cả Bắc Minh, Bắc Minh Triều Lâm thì yên lặng ăn cơm, họ vốn nhát gan nên ở những trường hợp như vậy, trước giờ họ không dám lên tiếng.
Khởi Hiên thì lại ăn cơm trắng, ăn không biết ngon…
Không khí trên bàn ăn hôm nay rất lạ thường.
Chỉ có người không tim không phổi như Bắc Minh Đông mới ăn sạch sành sanh ngon lành, vừa ăn vừa khen ngon: “Ôi, ngon hơn nhiều đồ ăn nhanh ở trường quay mà tôi vẫn thường dùng.”
Giang Tuệ Tâm liếc nhìn con trai mình, bà không khỏi thở dài, khi nào thì Đông Đông của bà mới tiến bộ được đây.
“Tịch Dao, ăn nào…” Bắc Minh Quân còn chưa nói xong, đột nhiên…
Rầm!
Ông cụ Bắc Minh đột nhiên vỗ bàn mạnh một tiếng, cắt ngang lời anh.
Mấy người ở đây cũng sợ đến run người.
“Làm càn! Thằng hai làm gì vậy, rốt cuộc trong mắt con có còn ông già này không?” Ông cụ Bắc Minh không thể nhịn được nữa, ông hét lên ngay trước mặt mọi người: “Con còn dẫn bạn gái con về. Còn ra thể thống gì nữa. Chẳng lẽ cháu muốn khoe khoang mình phong tao thế nào? Muốn làm ta tức chết?”
Bắc Minh Quân lạnh lùng nhìn cha mình, từ tốn để đũa xuống rồi lấy khăn tay ra nhàn nhã lau miệng: “Ba nói nghiêm trọng quá, con chỉ muốn chính thức giới thiệu với mọi người, cô ấy cũng không phải là bạn gái mà là người phụ nữ của con- Cố Tịch Dao.”
Giọng điều của anh rất bình tĩnh nhưng lại như một quả bom nổ tung trong tim tất cả mọi người.
Ông cụ Bắc Minh xanh cả mặt, Giang Tuệ Tâm cũng bất giác nhíu mày.
Hai vợ chồng Bắc Minh Triều Lâm kinh ngạc xong thì cũng thở phào nhẹ nhõm. May quá, họ sợ Khởi Hiên sẽ lấy người phụ nữ không rõ lai lịch này lắm.
Sắc mặt Khởi Hiên tái nhợt.
Cha con thị trưởng Bùi thì cứng đờ một lúc không nói được câu nào.
Cố Tịch Dao không ngờ Bắc Minh lại tuyên bố, giới thiệu mình ngay trước mặt người nhà anh như vậy.
Nhưng mà hàm nghĩa sau mấy chữ người đàn bà của tôi lại khiến lòng cô không rung động nổi.
Trên sống lưng lại thấy lạnh buốt hơn, cô đưa mắt nhìn vẻ mặt của Khởi Hiên, lẽ nào Bắc Minh Quân muốn dùng phương thức này để khiến Khởi Hiên hết hy vọng hoàn toàn với cô sao?
“Khụ khụ khụ…”Bắc Minh Đông phản ứng lại đầu tiên, suýt nữa thì sặc, khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được, anh ta cười ha ha nhìn Bắc Minh Quân: “Này Bắc Minh Quân, không tệ nhé, còn đào được góc tường của thằng cháu Khởi Hiên. Cái này đúng là sự kiện cướp dâu nổi danh trong lịch sử của Đường Minh Hoàng thời hiện đại, chỉ có điều là chú cướp cháu dâu?”
“Vô liêm sỉ!” Ông cụ Bắc Minh vứt hết mặt mũi trước mặt hai cha con thị trưởng Bùi, lớn tiếng quát.
Bắc Minh Quân lạnh lùng liếc nhìn ba mình, khóe miệng hơi nhếch lên, anh nói tiếp: “Nếu ba dễ bị tức chết như vậy thì chỉ e ba đã bị thằng ba làm cho tức chết từ lâu rồi.”
“Bắc Minh Quân.” Bắc Minh Đông lo lắng liếc nhìn ông cụ Bắc Minh: “Tối nay anh gọi người nhà về ăn cơm mà, tự nhiên vô duyên vô cớ kéo tôi xuống nước làm gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.