Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 591
Truyện
19/10/2022
Chương 591
Hoàn toàn thua mất Dương Dương…
Hoặc là thua trong cuộc chiến với anh.
Dường như từ lúc bắt đầu cô ở trước mặt anh, cho dù vụ đánh cược bảy ngày hay là giằng co trên tòa án, cô chưa từng chiến thắng…
Bắc Minh Quân giống như đã sớm đoán được kết quả, kiêu ngạo ưu nhã đứng dậy từ ghế nguyên cáo.
Anh đi đến trước mặt Cố Tịch Dao, khóe miệng vẫn như có như không trào phúng: “Tuyệt vọng rồi sao? Tôi đã nói rồi, con trai tôi chắc chắn là của tôi! ”
Cô đau khổ cười ra tiếng, nước mắt chưa bao giờ lạnh buốt như thế——
“Đúng vậy, anh thắng. Anh cho tôi biết thế nào là không có đạo đức thật sự! Anh để Cố Anh Thư bôi nhọ tôi, thậm chí anh không lưu tình ra tay tàn nhẫn với nhược điểm của tôi! Bắc Minh Quân, tôi không thể không thừa nhận anh là một thợ săn thành công, lúc anh đối xử với con mồi, từ trước đến nay không hề nương tay… ”
Anh lạnh lùng, hơi nheo mắt lại: “Vậy chúc mừng cô, rốt cuộc cũng biết thợ săn đối xử với con mồi đã chạy trốn, từng phản bội, khi tôi bắt được một lần nữa thì sẽ tàn nhẫn trừng phạt!”
“Trừng phạt… “Cô cười ra tiếng tới: “Thì ra anh cướp con của tôi đi, là vì anh muốn trừng phạt tôi… ”
Trừng phạt cô chạy trốn, trừng phạt cô lừa gạt, trừng phạt cô giấu giếm, trừng phạt cô mọi chuyện…
Nước mắt cô rơi xuống.
Anh lại độc ác nói bên tai cô, thậm chí càng ngông cuồng hơn ——
“Hiện tại tôi đều có quyền giám hộ Bắc Minh Tư Trình và Bắc Minh Tư Dương. Cô đoán xem tiếp theo tôi sẽ làm gì hai anh em bọn nó?”
Ngực cô xiết chặt lại, sợ hãi mở to mắt: “Anh muốn làm gì bọn nhỏ?!”
“Chậc chậc, đừng lộ ra ánh mắt vô tội đó, tôi nhớ trước kia tôi đã hấp dẫn bởi ánh mắt vô tội như nai con của cô… ” Anh cười ngả ngớn, cố ý không trả lời cô.
Lúc này phiên tòa kết thúc.
Vân Chi Lâm nhanh chóng chạy tới nắm lấy cổ áo của Bắc Minh Quân, giơ nắm đấm về phía anh——
Ầm!
Bắc Minh Quân nhanh chóng né đi, cú đấm của anh ta đánh vào bàn thẩm phán.
“Bắc Minh Quân! Anh là kẻ hèn hạ! Là anh! Là anh lén đổi video trong điện thoại tôi đúng không!”
Bắc Minh Quân lại cong môi, sửa sang lại cà vạt: “Tôi không thèm làm trò hề trẻ con này!”
“Không thèm? Uổng cho anh còn nói ra được! Sao vậy, anh sợ người khác biết được bộ mặt dối trá của mình sao? Anh sợ người khác biết anh vốn không yêu thương con của mình, thậm chí suýt nữa anh còn để đứa bé chìm trong biển lửa! Bắc Minh Quân, anh đúng là độc ác, vô liêm sỉ… ”
“Câm miệng!” Bắc Minh Quân lạnh lùng gầm nhẹ, híp mắt nói: “Cậu cho rằng tôi sẽ sợ video kia của cậu sao? Cậu không giữ kỹ điện thoại của mình, dựa vào cái gì lại đổ lên người tôi?!”
Anh lạnh lùng liếc Cố Tịch Dao một cái——
“Tôi sẽ đưa Trình Trình và Dương Dương ra nước ngoài trong thời gian sớm nhất! Cả đời này cô đừng hòng gặp lại tụi nó!”
Vụ kiện cáo tranh giành nuôi con chấn động khắp thành phố, cuối cùng không hề nghi ngờ Bắc Minh Quân thắng kiện.
Từ đây cuộc sống của Cố Tịch Dao mù mịt, rối tinh rối mù.
Hoàn toàn thua mất Dương Dương…
Hoặc là thua trong cuộc chiến với anh.
Dường như từ lúc bắt đầu cô ở trước mặt anh, cho dù vụ đánh cược bảy ngày hay là giằng co trên tòa án, cô chưa từng chiến thắng…
Bắc Minh Quân giống như đã sớm đoán được kết quả, kiêu ngạo ưu nhã đứng dậy từ ghế nguyên cáo.
Anh đi đến trước mặt Cố Tịch Dao, khóe miệng vẫn như có như không trào phúng: “Tuyệt vọng rồi sao? Tôi đã nói rồi, con trai tôi chắc chắn là của tôi! ”
Cô đau khổ cười ra tiếng, nước mắt chưa bao giờ lạnh buốt như thế——
“Đúng vậy, anh thắng. Anh cho tôi biết thế nào là không có đạo đức thật sự! Anh để Cố Anh Thư bôi nhọ tôi, thậm chí anh không lưu tình ra tay tàn nhẫn với nhược điểm của tôi! Bắc Minh Quân, tôi không thể không thừa nhận anh là một thợ săn thành công, lúc anh đối xử với con mồi, từ trước đến nay không hề nương tay… ”
Anh lạnh lùng, hơi nheo mắt lại: “Vậy chúc mừng cô, rốt cuộc cũng biết thợ săn đối xử với con mồi đã chạy trốn, từng phản bội, khi tôi bắt được một lần nữa thì sẽ tàn nhẫn trừng phạt!”
“Trừng phạt… “Cô cười ra tiếng tới: “Thì ra anh cướp con của tôi đi, là vì anh muốn trừng phạt tôi… ”
Trừng phạt cô chạy trốn, trừng phạt cô lừa gạt, trừng phạt cô giấu giếm, trừng phạt cô mọi chuyện…
Nước mắt cô rơi xuống.
Anh lại độc ác nói bên tai cô, thậm chí càng ngông cuồng hơn ——
“Hiện tại tôi đều có quyền giám hộ Bắc Minh Tư Trình và Bắc Minh Tư Dương. Cô đoán xem tiếp theo tôi sẽ làm gì hai anh em bọn nó?”
Ngực cô xiết chặt lại, sợ hãi mở to mắt: “Anh muốn làm gì bọn nhỏ?!”
“Chậc chậc, đừng lộ ra ánh mắt vô tội đó, tôi nhớ trước kia tôi đã hấp dẫn bởi ánh mắt vô tội như nai con của cô… ” Anh cười ngả ngớn, cố ý không trả lời cô.
Lúc này phiên tòa kết thúc.
Vân Chi Lâm nhanh chóng chạy tới nắm lấy cổ áo của Bắc Minh Quân, giơ nắm đấm về phía anh——
Ầm!
Bắc Minh Quân nhanh chóng né đi, cú đấm của anh ta đánh vào bàn thẩm phán.
“Bắc Minh Quân! Anh là kẻ hèn hạ! Là anh! Là anh lén đổi video trong điện thoại tôi đúng không!”
Bắc Minh Quân lại cong môi, sửa sang lại cà vạt: “Tôi không thèm làm trò hề trẻ con này!”
“Không thèm? Uổng cho anh còn nói ra được! Sao vậy, anh sợ người khác biết được bộ mặt dối trá của mình sao? Anh sợ người khác biết anh vốn không yêu thương con của mình, thậm chí suýt nữa anh còn để đứa bé chìm trong biển lửa! Bắc Minh Quân, anh đúng là độc ác, vô liêm sỉ… ”
“Câm miệng!” Bắc Minh Quân lạnh lùng gầm nhẹ, híp mắt nói: “Cậu cho rằng tôi sẽ sợ video kia của cậu sao? Cậu không giữ kỹ điện thoại của mình, dựa vào cái gì lại đổ lên người tôi?!”
Anh lạnh lùng liếc Cố Tịch Dao một cái——
“Tôi sẽ đưa Trình Trình và Dương Dương ra nước ngoài trong thời gian sớm nhất! Cả đời này cô đừng hòng gặp lại tụi nó!”
Vụ kiện cáo tranh giành nuôi con chấn động khắp thành phố, cuối cùng không hề nghi ngờ Bắc Minh Quân thắng kiện.
Từ đây cuộc sống của Cố Tịch Dao mù mịt, rối tinh rối mù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.