Chương 90: "..." Sống không bằng chết?
An Mộc Hạ
28/11/2021
Chỉ một lát, Hạng Chí Viễn trào phúng cong môi, cười vô cùng yêu nghiệt: "Tôi cũng có hứng thú biết đáp án, vì sao không chịu đi? Thích tiền,
hay là người tôi?"
Anh hỏi vô cùng châm chọc.
Giang Ninh Phiến cụp mắt, nghĩ không ra lý do tốt hơn, thản nhiên nói: "Cứ xem như thể đi."
Chỉ một câu nói nhẹ nhàng...
Lồng ngực Hạng Chí Viễn hung hăng rung động, dừng mấy giây mới cười lạnh một tiếng: "Ngược lại là có thành thật."
Cứ xem như thế đi.
Không chỉ tiền, cũng thật sự yêu anh?
Phụ nữ yêu anh không hề ít, tìm chết cũng là bình thường. Nhưng anh chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào nói ra lời này lại không có chút ngượng ngùng, không có chút tình cảm như vậy.
Nhưng dù chỉ như thế, tim của anh vẫn rung động.
"Thành thật có thể để tôi ở lại không?" Giang Ninh Phiên chỉ chấp nhất kết quả.
Cô không thể bị đuổi, chỉ cần có thể để cô ở lại, bảo cô nói cô yêu anh ba đời ba kiếp cũng được.
"Đương nhiên có thể."
Hạng Chí Viễn cất giọng, đôi mắt che kín ý không đứng đắn, trên khuôn mặt lạnh lùng nở nụ cười khiến người ta sợ hãi: "Nhưng tốt nhất có nên xác định, cô ở lại có thể được như trước kia không"
Giọng nói của anh rất từ tính, nhưng từng chữ đều lộ ra kinh khủng như từ địa ngục.
Cô Minh Thành nghe vậy ở bên cạnh suýt nhảy lên, đi đến bên cạnh Giang Ninh Phiến nhỏ giọng nói: "Mẹ nó, chị Phiến đừng quậy, chị đụng phải thứ cậu Hạng quý trọng nhất, chị ở lại chỉ sẽ sống không bằng chết!"
Đây chính là cấm kỵ lớn nhất của cậu dạng, cô xúc phạm còn có thể sống được rời đi đã là cậu Hạng phá lệ.
"..." Sống không bằng chết?
"Cô Minh Thành, cô ta muốn chịu chết, cậu cần gì phải vội vã cứu cô ta." Hạng Chí Viễn cười
lạnh.
Không hiểu, Cô Minh Thành căng thẳng với Giang Ninh Phiến làm anh rất khó chịu, vô cùng khó chịu.
Giang Ninh Phiến đứng tại chỗ, tế bào não vội vàng xoay chuyển.
Anh hỏi vô cùng châm chọc.
Giang Ninh Phiến cụp mắt, nghĩ không ra lý do tốt hơn, thản nhiên nói: "Cứ xem như thể đi."
Chỉ một câu nói nhẹ nhàng...
Lồng ngực Hạng Chí Viễn hung hăng rung động, dừng mấy giây mới cười lạnh một tiếng: "Ngược lại là có thành thật."
Cứ xem như thế đi.
Không chỉ tiền, cũng thật sự yêu anh?
Phụ nữ yêu anh không hề ít, tìm chết cũng là bình thường. Nhưng anh chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào nói ra lời này lại không có chút ngượng ngùng, không có chút tình cảm như vậy.
Nhưng dù chỉ như thế, tim của anh vẫn rung động.
"Thành thật có thể để tôi ở lại không?" Giang Ninh Phiên chỉ chấp nhất kết quả.
Cô không thể bị đuổi, chỉ cần có thể để cô ở lại, bảo cô nói cô yêu anh ba đời ba kiếp cũng được.
"Đương nhiên có thể."
Hạng Chí Viễn cất giọng, đôi mắt che kín ý không đứng đắn, trên khuôn mặt lạnh lùng nở nụ cười khiến người ta sợ hãi: "Nhưng tốt nhất có nên xác định, cô ở lại có thể được như trước kia không"
Giọng nói của anh rất từ tính, nhưng từng chữ đều lộ ra kinh khủng như từ địa ngục.
Cô Minh Thành nghe vậy ở bên cạnh suýt nhảy lên, đi đến bên cạnh Giang Ninh Phiến nhỏ giọng nói: "Mẹ nó, chị Phiến đừng quậy, chị đụng phải thứ cậu Hạng quý trọng nhất, chị ở lại chỉ sẽ sống không bằng chết!"
Đây chính là cấm kỵ lớn nhất của cậu dạng, cô xúc phạm còn có thể sống được rời đi đã là cậu Hạng phá lệ.
"..." Sống không bằng chết?
"Cô Minh Thành, cô ta muốn chịu chết, cậu cần gì phải vội vã cứu cô ta." Hạng Chí Viễn cười
lạnh.
Không hiểu, Cô Minh Thành căng thẳng với Giang Ninh Phiến làm anh rất khó chịu, vô cùng khó chịu.
Giang Ninh Phiến đứng tại chỗ, tế bào não vội vàng xoay chuyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.