Chương 563: Vì sao không cam lòng như thế
Nam Thư
16/04/2024
Hôm nay Lăng Tiêu vốn nên nằm ở bệnh viện, nhưng hắn cố chấp xuất viện là muốn nói chuyện đàng hoàng với Thịnh Hoàn Hoàn.
Ai biết lại nghe thấy Thịnh Hoàn Hoàn chúc phúc Vương Vận Thi bên ngoài thang máy.
Cô biết rõ người mà Vương Vận Thi nói đến là hắn mà vẫn không thèm quan tâm nói ra câu chúc phúc như vậy.
Rốt cuộc cô có từng thật lòng với hắn chút nào không?
Kỳ thật Lăng Tiêu biết Thịnh Hoàn Hoàn hận hắn, nhưng ai có thể hiểu cho nổi đau trong lòng hắn?
Nếu như sinh đứa nhỏ kia ra rồi tra được là cốt nhục của Đường Nguyên Minh thì tương lai họ phải đối mặt với nhau thế nào?
Cô bảo hắn làm sao đối mặt với con của cô và Đường Nguyên Minh?
Hắn không chịu được, hắn thật sự không chịu được...
Mấy ngày nay chỉ suy nghĩ thôi đã làm trái tim hắn như bị một bàn tay bóp chặt, làm hắn khó mà thở được.
Hắn thật sự không thể chấp nhận cô sinh con cho người đàn ông khác!
Nhưng hắn cũng không ngờ cô lại nói kết thúc dứt khoát lưu loát như vậy.
Cô nói cô không quá yêu hắn, lựa chọn tha thứ quay đầu chỉ vì hắn là người đàn ông đầu tiên của cô, cô thật lòng hi vọng hôn nhân của mình có thể chung thủy như một.
Nói thật nhẹ nhàng đơn giản, nhưng mỗi một chữ đều như đâm dao vào tim hắn.
Thấy cô vô tình như thế, hắn cũng không nhịn được hỏi bản thân rằng đời này có phải nhất định phải có người phụ nữ trước mắt hay không?
Thời khắc đó, trong lòng hắn không có đáp án.
Hắn nghĩ có lẽ cô nói đúng, hai người bọn họ đều tám lạng nửa cân, không ai hoàn toàn thật lòng và tin tưởng vào đoạn tình cảm này.
Dạng tình cảm như vậy đã định sẵn đã thủng trăm ngàn lỗ, vết thương chồng chất, đau khổ nhiều hơn vui vẻ!
Thời khắc đó, lý trí nói với hắn mình có thể buông tay.
Cho nên hắn sảng khoái đáp ứng cô!
Nhưng vì sao hắn lại không cam lòng như thế...
Đau bụng dữ dội như có người cầm đao rạch lên đó, Lăng Tiêu không muốn ngu dại tra tấn bản thân, đây không phải chuyện hắn nên làm.
Hắn giãy dụa rời giường, Phùng Việt gửi ca bệnh của hắn cho Đường Dật, anh kê một đơn thuốc rồi mang đến ngoài cửa phòng khách.
Ngay trong nháy mắt Lăng Tiêu đứng dậy, hắn nhớ tới lần đầu tiên của mình và Thịnh Hoàn Hoàn, khi đó hắn cũng đau bụng mãnh liệt, bắt lấy cô chỉ vì muốn dời sự chú ý đi, nhưng lại cảm nhận được vui sướng cực hạn trên người cô.
Sự vui sướng kia làm người ta nếm thử một lần là nghiện.
Nam nữ từng có tiếp xúc da thịt thì quan hệ sẽ phát sinh thay đổi vi diệu, hắn phá lệ mà để cô ngủ bên cạnh mình.
Cô là người thứ ba ngủ bên cạnh hắn trừ An Lan và Lăng Thiên Vũ ra.
Hai người trước là người thân, chỉ có cô là quan hệ nam nữ.
Hắn nghĩ sẽ khó mà chịu đựng, không ngờ lại ngủ ngon giấc đến lạ thường.
Sau khi cô ngủ thì cứ lăn qua bên cạnh hắn, hắn vốn định đẩy cô ra, không ngờ lại bị cô ôm chầm lấy, khi đó hắn mới biết thì ra thân thể phụ nữ còn mềm hơn cả gối ôm...
Sau đó hắn đã ôm cô ngủ cả đêm như vậy.
Ngày hôm sau thức dậy, cả hắn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Nhưng sự thân cận này tới quá nhanh quá đột ngột, mà họ hiểu về nhau ít càng thêm ít, hắn không chấp nhận được nó.
Thế là hắn đẩy cô qua một bên, không muốn để cô cảm thấy quan hệ giữa họ xảy ra thay đổi gì vì sự thân mật ngoài ý muốn này.
Nhưng về sau ánh mắt của hắn cứ không tự chủ được mà bị cô hấp dẫn!
Ban đầu hắn rất kháng cự thứ tình cảm xa lạ này, cho nên dù cô ngủ bên cạnh thì hắn cũng không tiếp tục chạm vào cô.
Về sau tình cảm đó càng ngày càng sâu, có khi thậm chí làm hắn không tự chủ được, thân thể không bị đầu óc khống chế, luôn muốn thân cận cô một chút.
Thế là về sau số lần họ thân mật càng ngày càng nhiều, tim cũng như càng dán càng chặt, hắn cũng muốn mở rộng cửa lòng với ô.
Bạch quản gia nói phụ nữ uống nhiều thuốc tránh thai không tốt cho sức khoẻ, thế là hắn lên mạng tra phương pháp tránh thai khác.
Hắn thật sự chưa từng quan tâm người nào như vậy.
Cô hỏi muốn mật khẩu điện thoại của hắn, hắn nói cho cô.
Không biết rằng trong điện thoại của hắn có bao nhiêu bí mật thương nghiệp.
Cô nói đau thắt lưng, hắn liền xuống bếp vì cô.
Cô là người phụ nữ đầu tiên làm hắn cam tâm vào bếp.
Ngày trước hắn thường cười Thịnh Hoàn Hoàn nói cô nịnh hót, lúc ấy hắn mới biết được thì ra mình cũng có tiềm chất lấy lòng người khác!
Thật sự không yêu sao?
Vậy vì sao hắn lại không cam lòng như thế?
Thật sự không có cô cũng chẳng sao à?
Vậy vì sao Triệu Giai Ca, Lâm Chi Vũ, Vương Vận Thi đều không thể?
Từ đầu tới đuôi chỉ có người phụ nữ này khiến hắn muốn thân cận mà thôi...
Thịnh Hoàn Hoàn, trong lòng em có thoải mái và không quan tâm như em đã thể hiện ra không?
….
Sau khi ra ngoài, Triệu Giai Ca trở về phòng kế bên rồi nói tin tức tốt Thịnh Hoàn Hoàn tham gia thi đấu cho đám chị em, các cô đều đặc biệt kích động...
Lệ Hàn Ti nhìn theo bóng lưng Triệu Giai Ca rồi dựa vào cạnh cửa, anh ta đang suy nghĩ hình ảnh vừa rồi Lăng Kha bị Đường Dật ôm vào trong ngực, anh ta nhớ tới câu hát đau thương cuối cùng của Lăng Kha:
"Cần phải biết rằng luôn khó tránh phải thương tâm, mỗi lần vào giờ phút em tỉnh mộng. Có một số việc bây giờ anh không cần hỏi, có một số người vĩnh viễn không cần chờ..."
Có một số người vĩnh viễn không cần chờ…
Rốt cục cô cũng triệt để nghĩ thoáng sao?
Rốt cục cô cũng quyết định buông tay anh ta rồi?
"A Ti, anh đi đâu vậy?" Triệu Giai Ca quay đầu thì thấy Lệ Hàn Ti nhấc chân muốn đi.
Lệ Hàn Ti móc một gói thuốc lá ra: “Anh đi hút điếu thuốc."
Đứng bên cửa sổ sát đất to lớn có thể nhìn xuống hơn phân nửa thành phố phồn hoa, nhưng không thấy rõ được lầu dưới, Lệ Hàn Ti tựa vào cửa sổ sát đất, trong tay kẹp điếu thuốc mà rũ mắt xuống...
Qua một lúc có một đôi tay ôm lấy anh ta từ phía sau.
Lệ Hàn Ti không quay lại cũng biết là Triệu Giai Ca, anh ta ngậm điếu thuốc tiếp tục hút: “Sao không chơi rồi?"
Triệu Giai Ca quay người Lệ Hàn Ti lại đối mặt với cô ta: “A Ti, có phải anh giận không?"
Lệ Hàn Ti nhếch môi lên: “Không có, anh chỉ cảm thấy em không nên qua loa như vậy, không phải em thích xuất hiện trước ống kính sao?"
Triệu Giai Ca nâng gương mặt tinh xảo lên nhìn anh ta, trong mắt đầy vẻ không vui: “Cho nên anh cảm thấy em sẽ thua?"
"Anh không có ý đó." Lệ Hàn Ti lập tức ném điếu thuốc đi rồi giải thích với cô ta.
"Anh có ý này." Triệu Giai Ca rất phẫn nộ: “A Ti, nếu em thua thì em sẽ gả cho anh, an phận làm một người vợ tốt. Nếu em thắng thì về sau em muốn phát triển như thế nào, nhận diễn phim gì thì anh cũng không được can thiệp vào."
Nói xong, Triệu Giai Ca quay người đi về phòng.
Lần này Lệ Hàn Ti không đuổi theo mà lấy điếu thuốc ra châm, ánh mắt nhìn lầu dưới ngựa xe như nước rồi cứ hút điếu thuốc này đến điếu khác.
...
Trên đường trở về, Diệp Sâm kể lại chuyện giữa Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn lại cho Nam Tầm nghe, Nam Tầm bị đả kích không nhỏ: “Em thật sự không ngờ Đường Nguyên Minh lại làm ra chuyện như vậy."
Diệp Sâm bất đắc dĩ nói: “Lần này hai người bọn họ muốn tái hợp rất khó!"
Nam Tầm nhíu mày, phẫn nộ trừng Diệp Sâm: “Vậy vừa rồi anh còn nói có trò hay để xem?"
Diệp Sâm: “... Vừa rồi quên mất chuyện này!"
Ai biết lại nghe thấy Thịnh Hoàn Hoàn chúc phúc Vương Vận Thi bên ngoài thang máy.
Cô biết rõ người mà Vương Vận Thi nói đến là hắn mà vẫn không thèm quan tâm nói ra câu chúc phúc như vậy.
Rốt cuộc cô có từng thật lòng với hắn chút nào không?
Kỳ thật Lăng Tiêu biết Thịnh Hoàn Hoàn hận hắn, nhưng ai có thể hiểu cho nổi đau trong lòng hắn?
Nếu như sinh đứa nhỏ kia ra rồi tra được là cốt nhục của Đường Nguyên Minh thì tương lai họ phải đối mặt với nhau thế nào?
Cô bảo hắn làm sao đối mặt với con của cô và Đường Nguyên Minh?
Hắn không chịu được, hắn thật sự không chịu được...
Mấy ngày nay chỉ suy nghĩ thôi đã làm trái tim hắn như bị một bàn tay bóp chặt, làm hắn khó mà thở được.
Hắn thật sự không thể chấp nhận cô sinh con cho người đàn ông khác!
Nhưng hắn cũng không ngờ cô lại nói kết thúc dứt khoát lưu loát như vậy.
Cô nói cô không quá yêu hắn, lựa chọn tha thứ quay đầu chỉ vì hắn là người đàn ông đầu tiên của cô, cô thật lòng hi vọng hôn nhân của mình có thể chung thủy như một.
Nói thật nhẹ nhàng đơn giản, nhưng mỗi một chữ đều như đâm dao vào tim hắn.
Thấy cô vô tình như thế, hắn cũng không nhịn được hỏi bản thân rằng đời này có phải nhất định phải có người phụ nữ trước mắt hay không?
Thời khắc đó, trong lòng hắn không có đáp án.
Hắn nghĩ có lẽ cô nói đúng, hai người bọn họ đều tám lạng nửa cân, không ai hoàn toàn thật lòng và tin tưởng vào đoạn tình cảm này.
Dạng tình cảm như vậy đã định sẵn đã thủng trăm ngàn lỗ, vết thương chồng chất, đau khổ nhiều hơn vui vẻ!
Thời khắc đó, lý trí nói với hắn mình có thể buông tay.
Cho nên hắn sảng khoái đáp ứng cô!
Nhưng vì sao hắn lại không cam lòng như thế...
Đau bụng dữ dội như có người cầm đao rạch lên đó, Lăng Tiêu không muốn ngu dại tra tấn bản thân, đây không phải chuyện hắn nên làm.
Hắn giãy dụa rời giường, Phùng Việt gửi ca bệnh của hắn cho Đường Dật, anh kê một đơn thuốc rồi mang đến ngoài cửa phòng khách.
Ngay trong nháy mắt Lăng Tiêu đứng dậy, hắn nhớ tới lần đầu tiên của mình và Thịnh Hoàn Hoàn, khi đó hắn cũng đau bụng mãnh liệt, bắt lấy cô chỉ vì muốn dời sự chú ý đi, nhưng lại cảm nhận được vui sướng cực hạn trên người cô.
Sự vui sướng kia làm người ta nếm thử một lần là nghiện.
Nam nữ từng có tiếp xúc da thịt thì quan hệ sẽ phát sinh thay đổi vi diệu, hắn phá lệ mà để cô ngủ bên cạnh mình.
Cô là người thứ ba ngủ bên cạnh hắn trừ An Lan và Lăng Thiên Vũ ra.
Hai người trước là người thân, chỉ có cô là quan hệ nam nữ.
Hắn nghĩ sẽ khó mà chịu đựng, không ngờ lại ngủ ngon giấc đến lạ thường.
Sau khi cô ngủ thì cứ lăn qua bên cạnh hắn, hắn vốn định đẩy cô ra, không ngờ lại bị cô ôm chầm lấy, khi đó hắn mới biết thì ra thân thể phụ nữ còn mềm hơn cả gối ôm...
Sau đó hắn đã ôm cô ngủ cả đêm như vậy.
Ngày hôm sau thức dậy, cả hắn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Nhưng sự thân cận này tới quá nhanh quá đột ngột, mà họ hiểu về nhau ít càng thêm ít, hắn không chấp nhận được nó.
Thế là hắn đẩy cô qua một bên, không muốn để cô cảm thấy quan hệ giữa họ xảy ra thay đổi gì vì sự thân mật ngoài ý muốn này.
Nhưng về sau ánh mắt của hắn cứ không tự chủ được mà bị cô hấp dẫn!
Ban đầu hắn rất kháng cự thứ tình cảm xa lạ này, cho nên dù cô ngủ bên cạnh thì hắn cũng không tiếp tục chạm vào cô.
Về sau tình cảm đó càng ngày càng sâu, có khi thậm chí làm hắn không tự chủ được, thân thể không bị đầu óc khống chế, luôn muốn thân cận cô một chút.
Thế là về sau số lần họ thân mật càng ngày càng nhiều, tim cũng như càng dán càng chặt, hắn cũng muốn mở rộng cửa lòng với ô.
Bạch quản gia nói phụ nữ uống nhiều thuốc tránh thai không tốt cho sức khoẻ, thế là hắn lên mạng tra phương pháp tránh thai khác.
Hắn thật sự chưa từng quan tâm người nào như vậy.
Cô hỏi muốn mật khẩu điện thoại của hắn, hắn nói cho cô.
Không biết rằng trong điện thoại của hắn có bao nhiêu bí mật thương nghiệp.
Cô nói đau thắt lưng, hắn liền xuống bếp vì cô.
Cô là người phụ nữ đầu tiên làm hắn cam tâm vào bếp.
Ngày trước hắn thường cười Thịnh Hoàn Hoàn nói cô nịnh hót, lúc ấy hắn mới biết được thì ra mình cũng có tiềm chất lấy lòng người khác!
Thật sự không yêu sao?
Vậy vì sao hắn lại không cam lòng như thế?
Thật sự không có cô cũng chẳng sao à?
Vậy vì sao Triệu Giai Ca, Lâm Chi Vũ, Vương Vận Thi đều không thể?
Từ đầu tới đuôi chỉ có người phụ nữ này khiến hắn muốn thân cận mà thôi...
Thịnh Hoàn Hoàn, trong lòng em có thoải mái và không quan tâm như em đã thể hiện ra không?
….
Sau khi ra ngoài, Triệu Giai Ca trở về phòng kế bên rồi nói tin tức tốt Thịnh Hoàn Hoàn tham gia thi đấu cho đám chị em, các cô đều đặc biệt kích động...
Lệ Hàn Ti nhìn theo bóng lưng Triệu Giai Ca rồi dựa vào cạnh cửa, anh ta đang suy nghĩ hình ảnh vừa rồi Lăng Kha bị Đường Dật ôm vào trong ngực, anh ta nhớ tới câu hát đau thương cuối cùng của Lăng Kha:
"Cần phải biết rằng luôn khó tránh phải thương tâm, mỗi lần vào giờ phút em tỉnh mộng. Có một số việc bây giờ anh không cần hỏi, có một số người vĩnh viễn không cần chờ..."
Có một số người vĩnh viễn không cần chờ…
Rốt cục cô cũng triệt để nghĩ thoáng sao?
Rốt cục cô cũng quyết định buông tay anh ta rồi?
"A Ti, anh đi đâu vậy?" Triệu Giai Ca quay đầu thì thấy Lệ Hàn Ti nhấc chân muốn đi.
Lệ Hàn Ti móc một gói thuốc lá ra: “Anh đi hút điếu thuốc."
Đứng bên cửa sổ sát đất to lớn có thể nhìn xuống hơn phân nửa thành phố phồn hoa, nhưng không thấy rõ được lầu dưới, Lệ Hàn Ti tựa vào cửa sổ sát đất, trong tay kẹp điếu thuốc mà rũ mắt xuống...
Qua một lúc có một đôi tay ôm lấy anh ta từ phía sau.
Lệ Hàn Ti không quay lại cũng biết là Triệu Giai Ca, anh ta ngậm điếu thuốc tiếp tục hút: “Sao không chơi rồi?"
Triệu Giai Ca quay người Lệ Hàn Ti lại đối mặt với cô ta: “A Ti, có phải anh giận không?"
Lệ Hàn Ti nhếch môi lên: “Không có, anh chỉ cảm thấy em không nên qua loa như vậy, không phải em thích xuất hiện trước ống kính sao?"
Triệu Giai Ca nâng gương mặt tinh xảo lên nhìn anh ta, trong mắt đầy vẻ không vui: “Cho nên anh cảm thấy em sẽ thua?"
"Anh không có ý đó." Lệ Hàn Ti lập tức ném điếu thuốc đi rồi giải thích với cô ta.
"Anh có ý này." Triệu Giai Ca rất phẫn nộ: “A Ti, nếu em thua thì em sẽ gả cho anh, an phận làm một người vợ tốt. Nếu em thắng thì về sau em muốn phát triển như thế nào, nhận diễn phim gì thì anh cũng không được can thiệp vào."
Nói xong, Triệu Giai Ca quay người đi về phòng.
Lần này Lệ Hàn Ti không đuổi theo mà lấy điếu thuốc ra châm, ánh mắt nhìn lầu dưới ngựa xe như nước rồi cứ hút điếu thuốc này đến điếu khác.
...
Trên đường trở về, Diệp Sâm kể lại chuyện giữa Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn lại cho Nam Tầm nghe, Nam Tầm bị đả kích không nhỏ: “Em thật sự không ngờ Đường Nguyên Minh lại làm ra chuyện như vậy."
Diệp Sâm bất đắc dĩ nói: “Lần này hai người bọn họ muốn tái hợp rất khó!"
Nam Tầm nhíu mày, phẫn nộ trừng Diệp Sâm: “Vậy vừa rồi anh còn nói có trò hay để xem?"
Diệp Sâm: “... Vừa rồi quên mất chuyện này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.